Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 305: Ngọc Lộ Đan




CHƯƠNG 305: NGỌC LỘ ĐAN
Editor: Luna Huang
Yên vụ hạ xuống với tốc độ rất chậm, Mạnh Thanh Hoan không khỏi có chút hồ nghi, chợt nghe Trường Lan nhắc nhở: “Trong khói này có độc, bất quá chỉ cần chúng ta không chạm vào yên vụ cũng sẽ không trúng độc.”
Trường Lan tiếp xúc dược vật nhiều năm, tự nhiên có thể nhìn ra chỗ kỳ lạ của khói trắng này.
Dạ Quân Ly nhìn chằm chằm bàn cờ trên bàn đá, ánh mắt hơi thu lại nói: “Hẳn là giải bàn cờ này, chúng ta có thể ra ngoài.”
Thời gian khói trắng hạ xuống, vừa đủ cho bọn họ giải được bàn cờ, nên chỉ cần giải ra, tự nhiên có thể đánh mở được cửa đá thứ hai.
Dạ Quân Ly đi tới trước bàn cờ, nhìn chằm chằm bày cuộc bên trên, ánh mắt sâu thẳm cũng sửng sốt, trên bàn cờ chỉ có ba quân đen, hai quân trắng, hắn dĩ nhiên xem không hiểu đây là lộ số gì?

Trường Lan là người tinh thông đánh cờ, hắn đồng dạng cảm thấy mê hoặc với bàn cờ này, hai người đứng ở trước bàn cờ đều tự định giám nhưng đều là hết đường xoay xở,
“Ta biết giải thế nào.” Mạnh Thanh Hoan thấy vẻ mặt mờ mịt của hai người bọn họ, trong lòng cũng đã đoán được vài phần. Tài đánh cờ của Dạ Quân Ly nàng sớm biết, nếu hắn vô tòng hạ thủ, không thể phá giải, như vậy thì chỉ còn một loại khả năng.
Cái này căn bản là không phải cờ vây mà là cờ năm quân!
Mâu quang đáy mắt của Mạnh Thanh Hoan sáng ngời, trong hộp cờ lấy ra một quân trắng hạ xuống bên cạnh ba quân đen, sau đó trên bàn cờ quan đen tự động xuất hiện,
Nàng tụ tinh hội thần bắt đầu đại chiến trắng đen trên bàn cờ, một bên Dạ Quân Ly và Trường Lan nhìn nàng đường chơi cờ, lúc này mới lúc này mới mới hiểu huyền diệu trong đó.
Nhưng bọn hắn nghi ngờ là, vì sao Mạnh Thanh Hoan biết nhiều như vậy?
“Thắng!” Trường Lan nhìn cờ trắng trong tay Mạnh Thanh Hoan xếp thành hàng năm, thắng cục đã định, hắn mừng rỡ trong lòng. Liền thấy bàn cờ tự động chìm xuống, khói trắng đỉnh đầu từ từ tán đi, ngay sau đó cửa đá thứ hai mở ra.
Mạnh Thanh Hoan nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng nàng không biết chơi cờ vây, nhưng cờ năm quân nàng vẫn là cao thủ. Khóe môi nàng tràn đầy tiếu ý, quét hai người bọn họ một cái nói: “Đi thôi.”
Mâu quang của Dạ Quân Ly sâu đậm nhìn nàng, hắn đã sớm biết trên người Mạnh Thanh Hoan cất giấu rất nhiều bí mật hắn không biết, lúc này hắn càng thêm hiếu kỳ bí mật này.
Nhưng trước hắn từng hứa hẹn với nàng, sẽ không ép hỏi, trừ phi nàng cam tâm tình nguyện nói cho hắn biết, vô luận bao lâu hắn cũng sẽ chờ.
Ba người đi vào trong mật thất thứ ba, chỉ thấy bố cục của nơi này giống mật thất lúc nãy, vị trí trung gian bày bàn đá, trên bàn đá đặt một hộp gấm.
Mạnh Thanh Hoan đi tới, cầm lấy hộp gấm nho nhỏ, đọc chữ bên trên: “Ngọc lộ đan.” Vẻ mặt nàng không giải thích được, sau khi mở hộp ra phát hiện bên trong chỉ có một viên đan dược bạch sắc tản ra mùi thơm.

“Ngọc lộ đan là vật gì?” Mạnh Thanh Hoan đưa hộp cho Trường Lan, trừng một đôi mắt to hỏi hắn.
Vọng Thư Uyển.com
Trường Lan nghe ba chữ ngọc lộ đan, mâu quang cả kinh, hắn tiếp nhận hộp gấm ngửi đan dược một cái, đáy mắt tràn đầy kinh hỉ và bất khả tư nghị.
“Ta xem qua một quyển sách cổ, bên trên có ghi về ngọc lộ đan, có người nói nó có thể giải có thể giải thiên hạ kỳ độc, còn có thể bách độc bất xâm, là linh đan diệu dược trên đời khó được!”
Trường Lan cho rằng ngọc lộ đan này bất quá là truyền miệng, nhưng không nghĩ tới lại vẫn có thật!
“Thứ này là bảo bối, ngươi ăn nó đi.” Trường Lan đưa viên ngọc lộ đan kia cho nàng, cho tới nay hắn đều muốn nghiên cứu ra một loại linh đan diệu dược có thể cho bách độc bất xâm, như vậy bằng hữu thân nhân bên cạnh hắn sẽ không bị ám toán.
Tiếc nuối là, chỉ là trong quyển sách cổ kia, chỉ ghi lại tác dụng của ngọc lộ đan, phối phương bị mất từ lâu.
Mạnh Thanh Hoan tiếp nhận ngọc lộ đan đặt về hộp gấm, sau đó nhét vào trong tay của Trường Lan nói: “Trường Lan, đan dược này khó như vậy, ngươi để ta ăn thật lãng phí. Hơn nữa ta tin tưởng y thuật của ngươi, có viên ngọc lộ đan này, ngươi nhất định có thể nghiên cứu ra rất nhiều ngọc lộ đan!”

“Đến lúc đó mọi người chúng ta mỗi người một viên, sau này cũng không cần lo lắng bị người hạ độc ám hại, có phải hay không?”
Mâu của Mạnh Thanh Hoan lóng lánh nhìn bọn họ, nàng là một người sẽ chết, ăn đan dược trân quý như vậy thực sự là lãng phí, mà Dạ Quân Ly là một hoạt tử nhân cũng không dùng được vật này.
Còn không bằng lưu cho Trường Lan để hắn nghiên cứu thành phần bên trong, làm ra càng nhiều hơn ngọc lộ đan tạo phúc cho người khác.
Trường Lan hơi nhíu mày, ánh mắt thanh nhuận nhìn nàng, hỏi: “Ngươi sẽ không sợ ta tao đạp một viên thuốc tốt như vậy sao?”
“Có thể đạp hư trong tay của ngươi, là phúc khí của ngọc lộ đan.” Mạnh Thanh Hoan nhướng nhướng mày, đưa dư quang cho Dạ Quân Ly.
Dạ Quân Ly mỉm cười, hiểu ý tứ của Mạnh Thanh Hoan, hắn vỗ vỗ vai Trường Lan nói: “Tiểu cửu nói không sai, ngọc lộ đan này cho ngươi đáng hơn là để nàng ăn, ngươi thu đi!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.