Thiếu Tướng Phu Nhân Là Phúc Thần

Chương 48: Còn cần phải chờ một chút.




Chương 48: Còn cần phải chờ một chút.
Edit: ShiibaReiki
Beta: Chickie
Tắt camera trong phòng live stream, Du Cẩn Lật đang tính gọi người bưng cơm nước đã làm xong ra ngoài thì nhìn thấy ba người Trịnh Bội Kỳ mang vẻ mặt đầy kính phục nhìn cậu.
Du Cẩn Lật nghiêng đầu không hiểu, sờ sờ mặt nhỏ thấy không dính gì hết, sao ba người bọn họ lại nhìn cậu như vậy.
Cậu không biết rằng lần live stream vừa nãy đã triệt để chinh phục ba người bọn họ, lúc nhìn thấy Du Cẩn Lật live stream được nhiều người yêu mến, hơn nữa số người xem thậm chí có hơn năm ngàn người, bọn họ thấy mình giống như thơm lây, một loại cảm giác tự hào cũng tự sinh ra.
Quả nhiên, thiếu phu nhân bọn họ đúng là lợi hại, bất kể làm cái gì đều rất lợi hại, lần đầu live stream đã có nhiều người xem và yêu mến như vậy, lúc sắp kết thúc còn khiến nhiều người lưu luyến không rời, hơn nữa thiếu phu nhân học thức sâu rộng, ngay cả sinh vật cổ trên Trái Đất cũng biết, thật không thể nào tốt hơn nữa.
Lúc Du Cẩn Lật còn chưa ý thức được, cậu đã có thêm ba fan não tàn trung thành với mình.
...
Tuy không phải là lần đầu được Du Cẩn Lật nấu cơm cho ăn, nhưng mỗi lần ăn đều là các món khác nhau, Kiều Mục Lam và Giang Chấn Đào đều thấy kinh diễm.
Đại bảo bối nhà bọn họ thật sự quá thần kỳ.
"Tài nấu nướng của tiểu Lật tử thật sự là ngày càng giỏi hơn." Kiều Mục Lam không chút keo kiệt khích lệ nói.
Du Cẩn Lật nghe vậy vừa có chút xấu hổ, vừa có chút kiêu ngạo, cậu làm gì ba với mẹ cũng thích hết, cậu rất vui vẻ, nếu như đùi vàng cũng ăn được thì tốt rồi.
"Mẹ ơi, khi nào A Thịnh mới có thể ăn cơm, chúng ta đều được ăn mà chỉ có anh ấy uống dịch dinh dưỡng, tội nghiệp ảnh lắm." Du Cẩn Lật không khỏi đau lòng hỏi.
Cơ thể Giang Mặc Thịnh đã tốt hơn so với ban đầu nhiều, không biết khi nào mới có khả năng xuống giường để ăn đây.
Mà mấy cái này Kiều Mục Lam và Giang Chấn Đào cũng không biết, từ khi Du Cẩn Lật đến, số lần hai người đến xem Giang Mặc Thịnh giảm đi rất nhiều.
Thứ nhất là cho cả hai ở chung một chỗ để chừa thời gian và không gian bồi dưỡng tình cảm, thứ hai là vì việc Giang Mặc Thịnh bị thương khiến thế cục Liên Bang có chút rung chuyển, có một ít người dã tâm bừng bừng nhìn chằm chằm vào Giang gia.
Hiện tại Giang Chấn Đào miễn cưỡng trấn áp được những người kia nhưng một khi Giang Mặc Thịnh đã xác nhận tử vong thì e là ngay cả Giang Chấn Đào cũng không thể làm gì bọn họ được nữa.
Nên ngay cả Kiều Mục Lam cũng không thể không hành động, bà tuyệt đối không đồng ý Giang gia mất đi như vậy.
Nhưng vừa nghĩ tới con trai đang nằm trên giường bệnh, dù Kiều Mục Lam thân là nữ cường nhân cũng không khỏi đau lòng, viền mắt lập tức trở nên ướŧ áŧ, chỉ là bà cố gắng kiềm chế kích động muốn rơi lệ, không muốn tiểu bối nhìn thấy.
"Chờ nó khá hơn một chút là xuống giường được cũng có thể ăn rồi, nếu như được ăn cơm nướƈ ŧıểυ Lật Tử tự mình làm thì nó nhất định sẽ rất vui vẻ." Kiều Mục Lam quay đầu lặng lẽ lau khô nước mắt, sau đó cười nói với Du Cẩn Lật.
Đương nhiên rồi, con nấu ăn là ngon nhất, nếu anh ấy ăn một miếng bảo đảm sẽ muốn ăn miếng thứ hai, Du Cẩn Lật rất có lòng tin vào tài nấu nướng của mình, cậu tiếp nhận lời khen của Kiều Mục Lam và xem đó là chuyện đương nhiên.
"Dạ, cứ đợi anh ấy vậy, hiện tại nội tạng của ảnh còn chút tổn thương, chắ là cần phải chờ mười ngày nữa mới xuống giường được." Du Cẩn Lật lẩm bẩm nói, hoàn toàn không ý thức được câu nói của cậu đã mang đến bao nhiêu là khiếp sợ cho Kiều Mục Lam và Giang Chấn Đào, khiếp sợ đến nỗi quên nuốt thức ăn trong miệng luôn.
"Tiểu Lật Tử, con, con vừa mới nói cái gì?" Kiều Mục Lam có chút không dám tin tưởng lỗ tai mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.