Thiên Thần Mắt Tím 2

Chương 138: Duyên kỳ ngộ (End)




< Quý khách lưu ý, máy bay sắp hạ cánh... quý khách vui lòng ổn định chỗ ngồi và thắt dây an toàn.>
< Xin nhắc lại... Quý khách lưu ý, máy bay sắp sửa hạ cách. Quý khách vui lòng ổn định chỗ ngồi và thắt dây an toàn... >
Giọng tiếp viên ngọt ngào vang lên trong loa thông báo, mặc dù vậy Sally vẫn ngủ như chết, hoàn toàn không biết gì. Cho đến khi một nữ tiếp viên xinh đẹp đến lay bả vai cô ta.
- Quý khách... quý khách... máy bay sắp hạ cánh rồi, quý khách nên tỉnh dậy.
Sally mơ màng, chập chờn tỉnh dậy, miệng ngáp ngáp vài cái không để ý hình tượng, sau đó mới quay qua nhìn cô tiếp viên. - Tốt! Cảm ơn cô.
Máy bay từ từ hạ cánh...
30p sau, Sally trong trang phục bikini hai mảnh, thành công khoe ra đường cong nóng bỏng, làn da nâu gợi cảm, thu hút rất nhiều ánh mắt thèm thuồng của đám đàn ông háo sắc.
Nhanh chóng tháo kính râm ra, mắt cô ta lóe sáng khi nhìn bãi biển trong xanh, cát vàng trước mặt, nhịn không được hét lên.
- HAWAII..... TA ĐẾN RỒI ĐÂY... AHAHAHAHAHA..... AAAAA..AAA
Sau đó... "tùm" nhảy ùm xuống biển, đắm chìm trong nước biển mát lạnh.
Thật sảng khoái!
Đã bao lâu rồi cô ta mới cảm thấy thoải mái như vậy. Sau cuộc chiến đó, đã là một khoảng thời gian không dài cũng không ngắn... chỉ hơn 10 năm mà thôi. Cô ta cũng không thay đổi gì nhiều, ngoại trừ không còn yêu Will Turner nữa. Sally chợt nhận ra, từ lúc bị anh họ Lucius giam lỏng... cô ta mong tự do nhường nào.
Cái khoảnh khắc khi mà bản thân mình tự do đi những nơi muốn đến mới thật là hạnh phúc, thoải mái.
Trong những năm qua, bàn chân của cô ta không biết đã đi qua bao nhiêu nước... Sally chỉ biết rằng cô ta chỉ làm những điều bản thân muốn.
Đang nhắm mắt tận hưởng làn nước mát, một quả bóng chuyền từ xa bay tới, hướng mặt của Sally mà đáp xuống.
Sally đang để cơ thể tự do trôi vô định, bỗng đâu nghe "bộp" một cái, cả khuôn mặt lập tức đau rát không chịu nổi.... hơn nữa còn cảm nhận được một dòng nóng ấm chảy ra từ mũi.
Máu???
Áaaa... máu.... cô ta lại bị quả bóng đó đập vào mặt gây chảy máu. Tại sao lại xui xẻo như vậy?
Ngay lập tức cô ta bịm mũi lại, miệng hướng đám thanh niên phía xa chơi bóng chuyền nước rống lên.
- CÁC NGƯỜI MUỐN GIẾT NGƯỜI SAO? CHƠI BÓNG MÀ CŨNG KHÔNG BIẾT SAO? A... MŨI CỦA TÔI BỊ MẤY NGƯỜI LÀM CHO BỊ THƯƠNG...
Nghe thấy tiếng rống của Sally, đám thanh niên kia chột dạ, nhìn thấy bộ dạng muốn giết người của Sally thì không dám đi qua, mãi một lúc sau một người từ từ tiến lại gần Sally.
- Xin lỗi! Cô không sao chứ?
Giọng nói trầm ổn quyến rũ thật dễ nghe. Sally cúi đầu ôm mũi nên không nhìn thấy khuôn mặt chàng trai. Nhưng từ góc độ này, cô ta có thể thấy một làn da bị rám nắng khỏe khoắn, cơ bụng sáu múi săn chắc nam tính.
Sally nuốt nước miếng, cảm giác máu trong mũi lại chảy ra. Nội tâm đang gào thét lên sung sướng. Trời ạ, không ngờ mình may mắn đến vậy, lại được một người quyến rũ như vậy đến hỏi han. Xem ra bị chảy máu mũi cũng đáng... cho dù rất có thể chính người này khiến bóng đập vào mặt cô ta.
Nhưng mà không sao, nếu là trai đẹp thì cô sẽ bỏ qua.
Nghĩ vậy bèn ngước mặt lên. Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt anh ta thì sững sờ, mà người đó cũng nhìn Sally ngạc nhiên, không chớp mắt, cả hai cái miệng đồng loạt thốt lên.
- Là anh? Eric Thomas???
- Sally Seven Martin... sao lại là cô?

End.
~Violet: Thế là truyện đến đây là kết thúc. Xin chân thành cảm ơn mọi người đã theo dõi truyện mình trong suốt hơn nửa năm qua. Xin chân thành cảm ơn và cảm ơn!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.