Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Chương 51: Buổi đấu giá thú sủng




Edit: Phương Thanh
Beta: Tiểu Mộng
Tế bái linh hồn Bách Lí viện trưởng xong, Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt hai người tới trước Ngọc Long thạch động, Vân Khê không quên, nơi này còn đóng băng mười mấy người, trong đó còn có mấy người chính là trưởng lão Học viện Thiên Long. Sở dĩ chậm chạp không giải phong cho bọn hắn, thật ra là có ý đồ khác, nơi này đóng băng hơn mười mấy cao thủ, trong đó có mấy vị là Huyền Hoàng cao thủ, những cao thủ khác thực lực thấp nhất đã ở huyền tôn cấp bảy trở lên…… đội hình cao thủ cường đại như thế, nếu như chỉ nhốt bọn họ, thật sự là đáng tiếc; nếu thả, tương đương thả hổ về rừng, càng thêm đáng tiếc, cho nên, phương pháp tốt nhất chính là……
“Thiên Tuyệt, mấy ngày này ta nghiên cứu hai loại thuật pháp cuối cùng trong Tàn Hoa bí lục, trước mắt đối với việc tu luyện thuật Phong Ấn có chút thành tựu. Như thế này ta giải khai thuật đóng băng trước, sau đó thi triển thuật Phong Ấn, chàng cũng có thể hút khô huyền khí trên người bọn họ, dù sao những người này giữ lại cũng là tai họa.” Vân Khê nói.
Ánh sáng lạnh xẹt qua trên tuấn nhan Long Thiên Tuyệt, hắn ngó chừng vài bóng người bên trong tượng đá nói: “Ta trước hút khô huyền khí trên người mấy vị trưởng lão kia của Học viện Thiên Long, ta thống hận nhất…… Chính là phản đồ!”
Vân Khê vận khí, trên dung nhan tuyệt hơi động, hai tay nàng đan xen, đồng thời kết ấn!
“thuật Đóng Băng!” (TM: ta nghĩ ở đây phải là thuật giải phong)
“thuật Phong Ấn!”
Hai loại thuật pháp đồng thời thi triển.
Trước mắt Long Thiên Tuyệt, tượng đá từ từ tan ra, bên trong lộ ra những người bị đóng băng. Thời gian dài bị đóng băng, khiến những cao thủ này tức giận sinh ra oán khí, muốn tìm chỗ phát tiết tức giận của bản thân. Thân thể rốt cục khôi phục tự do, những cao thủ này trừng mắt nhìn Vân Khê, muốn giết nàng cho thỏa cơn giận.
Đột nhiên, một đạo ánh sáng phong ấn bành chướng xuất hiện ở trước mặt của bọn hắn, các cao thủ, màn chắn vô hình này bắn ngược trở về.
Trong vòng 10 bước, phong ấn hình cầu, bao phủ xuống!
Trong phong ấn những cao thủ này thử các loại phương pháp, hi vọng phá phong ấn, đáng tiếc không thành công.
“Thả ta ra! Thả ta ra!”
Vân Khê kinh hỉ, đây là lần đầu tiên nàng thi triển thuật Phong Ấn mà đã thành công. Mặc dù phong ấn trước mặt còn kém xa so với tưởng tượng của nàng, Vân Khê đã rất thỏa mãn, rốt cục cũng có thể nhìn thấy uy lực của thuật phong ấn, nàng rất là vui mừng.
Không tệ, có thuật Phong Ấn, trong cùng không gian và thời gian đồng thời tiến hành phong ấn.
Phàm là những cao thủ bị nàng phong ấn, chỉ bị hạn chế ở trong khoảng thời gian cùng không gian nhất định, tùy ý nàng xử lý. Lúc này, nàng tạm thời chỉ học xong không gian phong ấn, từ từ, đợi nàng tu luyện chuyên sâu, chẳng những về mặt không gian phong ấn sẽ từ từ mở rộng,mà về thời gian phong ấn cũng sẽ triển lộ ra đặc tính của nó.
” Uy lực của thuật Phong Ấn quả nhiên không giống bình thường, chờ ngươi tu luyện tới cảnh giới chí cao, thời gian cùng không gian cũng sẽ theo ý chí của nàng mà phong ấn, đến lúc đó nàng chính là chúa tể hết thảy!” Long Thiên Tuyệt ở thấy được sự lợi hại của thuật Phong Ấn, không nhịn được thở dài, “Khó trách tất cả mọi người điên cuồng muốn tranh đoạt Tàn Hoa bí lục, uy lực của hai loại thuật pháp cuối cùng trong Tàn Hoa bí lục vô cùng mạnh mẽ, có khả năng hủy thiên diệt địa!”
Vân Khê đồng ý nói: “Đúng vậy a, hai loại thuật pháp cuối cùng trong Tàn Hoa bí lục mới thật sự là tinh túy, cũng là pháp thuật khó tu luyện nhất trong tất cả thuật pháp. Ta sợ thuật Phong Ấn của mình tu luyện còn chưa thuần thục, chàng nhanh chóng hút khô huyền khí của những người này đi!”
Long Thiên Tuyệt không nói gì, cách bức màn phong ấn ba bước, bắt đầu thi triển thuật Hấp thu……
Thuật Hấp thu cùng thuật Phong Ấn xuất phát từ trong Tàn Hoa bí lục, hai người có thể phối hợp sử dụng, thuật Hấp thu cũng không ảnh hưởng tới thuật phong Ấn. Cho nên, cho dù là cách phong ấn ba bước, Long Thiên Tuyệt thi triển thuật Hấp thu, không có cản trở nào.
“Long Thiên Tuyệt, huyền khí của ta! Ta sẽ không bỏ qua ngươi!”
“Dừng tay! Mau thả ta ra!”
“A ——”
Những cao thủ bị phong ấn, hầu như là nam nhân, huyền khí bọn họ tu luyện thiên về dương tính, cho nên huyền khí trong cơ thể bọn họ phù hợp với Long Thiên Tuyệt,đối với hắn chính là một đại tiệc.
“Đáng tiếc, chỉ có năm tên Huyền Hoàng cao thủ.” Long Thiên Tuyệt ý do vị tẫn (chưa được thỏa mãn), còn đang lưu luyến lần thu nạp huyền khí vạn năm lúc trước, cái loại cảm giác sung sướng khoái cảm toàn thân,so sánh với những thứ trước mắt này căn bản không là gì.
“Đừng nôn nóng, sau này còn nhiều cơ hội mà!” Vân Khê nhìn những tên cao thủ trong vòng phong ấn một tên lại một tên suy yếu té xuống, nàng từ từ thu hồi thuật phong ấn, giao bọn họ cho người của Học viện Thiên Long xử trí.
Hai vợ chồng rời đi động Ngọc Long, tìm một chỗ yên tĩnh, bắt đầu cùng nhau tu luyện, một tiêu hóa lượng huyền khí mới thu nạp, một hiểu được thuật Phong Ấn, cầu tinh tiến (tăng trưởng).
Cùng một cái thời gian, ở một nơi khác của Thiên Long Thành, một đám hắc y nhân tụ tập ở chỗ này
Trong phòng, ánh nến chập chờn chiếu lên cửa sổ là thân ảnh một nam nhân cao lớn, hắn đi lại trong phòng, bóng của hắn cũng di động trên màn cửa sổ bằng lụa mỏng.
“Cho nên, nhiệm vụ lần này toàn bộ thất bại?” giọng nói chỉ trích nặng nề, thanh âm nam tử lãnh khốc khôn lường.
Trong đó một gã hắc y nhân tiến lên, khom người nói: “Dực công tử, chúng thuộc hạ đã tận lực. Thuộc hạ thật sự không nghĩ tới, thực lực vợ chồng Long Thiên Tuyệt tăng trưởng nhanh như thế, so với lúc trước thực lực chênh lệch quá lớn, chúng ta đánh giá thấp thực lực của bọn họ.”
“Long Thiên Tuyệt, Vân Khê……” thanh âm nam tử xen lẫn nghiến răng nghiến lợi, “Đâu chỉ các ngươi đánh giá thấp bọn họ, ta cũng đánh giá thấp bọn chúng. Mấy tên Lưu Duệ thật là vô dụng, cư nhiên bị bọn chúng hạ gục tại chỗ, sỉ nhục a! Bây giờ bọn chúng nhất định đã đoán được ta nghĩ muốn nhận được truyền thừa trí nhớ cùng thần thú giữ cửa của thập đại học viện, bọn họ nhất định sẽ đi Học viện Bạch Hổ, ngăn cản ta cướp đoạt truyền thừa trí nhớ. Các ngươi hiện tại nghe kỹ cho ta, lập tức chạy tới Học viện Bạch Hổ, phải tới trước bọn chúng, đem truyền thừa trí nhớ thu vào tay. Nếu như nhiệm vụ lần này thất bại nữa, các ngươi cũng không cần quay về gặp ta!”
Hắc y nhân rối rít xấu hổ cúi đầu, những người này hơn phân nửa là trà trộn trong đám cao thủ ở thập đại học viện, những người này đục nước béo cò, bởi vì không có chân chính nhảy ra động thủ, cho nên may mắn tránh được một kiếp.
“Dạ, công tử, chúng ta nhất định toàn lực ứng phó!”
“Dực công tử, ở Học viện Bạch Hổ thân nhân Vương viện trưởng, chúng ta xử trí như thế nào?” Có người đứng ra hỏi.
Tất cả mọi người yên lặng chốc lát, thanh âm lạnh lùng nói: “Trước hảo hảo chiếu cố, nếu như Vương viện trưởng nguyện ý phối hợp, sẽ đem bọn họ thả ra, nếu như hắn không phối hợp, vậy liền đem giết!”
“Dạ!”
“Mặt khác, cao thủ chúng ta nằm vùng ở Liên Minh Thích Khách hết thảy rút về, bảo tồn thực lực. Chờ gió êm sóng lặng, lại đem bọn họ tới nằm vùng ở Liên Minh Thích Khách, đừng xem thích khách liên minh ở Long Tường đại lục không có thế lực, cũng rất ít có người để mắt đến, bất quá tác phong cùng phương thức làm việc của chúng, so sánh với bất kỳ một gia tộc nào cũng gọn gàng linh hoạt hơn. Nếu có thể đem bọn họ thu về, đâythập phần là một lớn lực lượng!” Nam tử trù tính nói.
“Dực công tử anh minh, thuộc hạ đi làm ngay!” một phần ba đám hắc y nhân tản đi.
cửa mở ra, từ bên trong đi ra một người, nam tử ánh mắt lạnh lùng quét ngang toàn trường, không nói mà tự uy. một phần ba người vừa tản đi, chẳng qua là nghe lệnh y, cũng không phải là thân tín của y, chỉ có hai phần ba cao thủ, mới là thân tín chân chính của y, chỉ nghe y phân phó.
Nam Cung Dực nhăn mày, tự định giá, hiện tại Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt đã đi đến thập đại học viện, hơn nữa hơn phân nửa đã đoán ra âm mưu của hắn, hiện tại muốn đoạt đá kí ức của Học viện Bạch Hổ, không khác nào tự chui đầu vào lưới. Hắn biết rõ lợi hại trong chuyện này, cho nên hắn sẽ không để cho thân tín của mình đi chịu chết, ở đây một phần ba cao thủ không phải là thân tín của hắn, có không ít người tồn tại uy hiếp đối với địa vị trước mắt của hắn, chẳng qua mượn tay vợ chồng Vân Khê, thay hắn giải trừ đi mầm tai hoạ ngầm này. Kể từ đó, hắn chẳng những có thể nắm vững vị trí thủ lĩnh, hiệu lệnh quần hùng, lại không đeo trên lưng tội danh lạm sát thuộc hạ, nhất cử lưỡng tiện!
Hắn lạnh lùng cười một tiếng, Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt cố nhiên ghê tởm, luôn ngăn trở kế hoạch của hắn, bất quá so với củng cố vững chắc địa vị cùng quyền thế trước mắt của hắn, bọn chúng là nhỏ bé không đáng kể. Dù sao hiện tại hắn đã có mấy khối đá kí ức, hắn tu luyện đủ dùng, thêm một khối bất quá là dệt hoa trên gấm. Chờ hắn tu luyện thành công, hắn sẽ không phải lén lén lút lút, sống khổ sở…… sẽ có một ngày, hắn làm cho thiên hạ kính sợ, để cho tất cả mọi người sợ hãi hắn; sẽ có một ngày, hắn trở về Ngạo Thiên đại lục, đoạt lại hết thảy những thứ thuộc về hắn!
Dã tâm bừng sáng, như lửa cháy lan đồng cỏ, hai tròng mắt hắn, mơ hồ, phảng phất có tử quang thoáng hiện trên khuôn mặt hắn, hắn lạnh lùng cười, nụ cười ẩn nhẫn mà thâm trầm.
“Hỏi thăm được tin tức của Tử Yêu đại nhân cùng phu nhân chưa?”
“Hỏi thăm được rồi! Nghe nói phu nhân đi Hắc Mãng Sơn, bất hạnh bỏ mình, Tử Yêu đại nhân mang theo Tử Phong thiếu gia cùng Nhị chưởng quỹ trở lại Bắc Thần gia tộc, tính toán trong thời gian ngắn đem Bắc Thần gia tộc gây dựng lại, không tới nửa tháng, Tử Yêu đại nhân sẽ mời các đại gia tộc cùng môn phái cao thủ tới……” một gã hắc y nhân nói.
Nam Cung Dực ánh mắt lóe sáng, hắn mạnh mẽ đem tâm tình của mình đè nén đi xuống, bình tĩnh nói: “Phu nhân bất hạnh bỏ mình? Làm sao có thể? Đến tột cùng là kẻ nào làm?”
“Cái này thuộc hạ cũng không rõ, thuộc hạ tận mắt thấy Tử Phong thiếu gia đem thi thể phu nhân mang về Bắc Thần gia tộc, đích thân đem chôn người. Đến nay, Tông Chính gia chủ còn không biết chuyện này, Tông Chính gia chủ nếu là biết phu nhân bị hại, đoán chừng……” Hắc y nhân không có tiếp tục nói hết, còn lại người đã hiểu.
Lời đồn rằng Tông Chính gia chủ thương yêu phu nhân, mọi người đều biết, năm đó Tông Chính gia chủ hưu phu nhân chính thất của mình, nhất quyết cưới vợ Bắc Thần Mẫn Nhi vào phủ, lại không chê Bắc Thần Mẫn Nhi đã kết hôn, ngay lúc đó chuyện này ở Tông Chính gia tộc dấy lên một làn sóng lớn, gặp rất nhiều phản đối từ phía Tông Chính gia tộc và bên vợ của ông ta, nhưng cuối cùng, Tông Chính gia chủ bỏ hết thảy chướng ngại, cưới Bắc Thần Mẫn Nhi.
Hiện tại Tông Chính gia chủ nếu biết được Bắc Thần Mẫn Nhi bị người giết hại, hắn như thế nào còn có thể bình tĩnh?
Nam Cung Dực cúi đầu cười mấy tiếng, ngầm hiểu: “Đúng vậy, Tông Chính gia chủ nếu biết chuyện này, hắn tất là muốn chính tay đâm kẻ thù, không chết không thôi! Nếu không biết kẻ thù đến tột cùng là người nào, vậy chúng ta không ngại đưa hắn hai kẻ thù…… Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt như thế nào?”
“Dực công tử anh minh! Bất kể bọn họ song phương đấu như thế nào, chúng ta có thể làm ngư ông đắc lợi, thế lực Tông Chính gia tộc cùng thế lực thập đại học viện thì sao chứ!” Hắc y nhân nịnh nọt nói, “Bất quá, Dực công tử, trước mắt Tử Yêu đại nhân cùng Tử Phong thiếu gia trở lại, chúng ta muốn ứng phó bọn họ như thế nào? Vạn nhất bọn họ buộc ngài giao ra cầm quyền lệnh, vậy làm sao bây giờ?”
“Ở trong mắt bọn họ không coi ai ra gì, Tử Yêu đại nhân ỷ mình võ công đệ nhất thiên hạ, coi trời bằng vung, ‘tiểu nhân vật’ như ta, hắn nhìn cũng không muốn nhìn, nơi nào còn quản ta ở dưới mí mắt của hắn làm chuyện mờ ám? Về phần Hách Liên Tử Phong, hắn cao ngạo, khinh thường cùng ‘tiểu nhân vật’ như ta làm bạn, chỉ cần ta ở trước mặt hắn hơi yếu thế, thì hắn càng không đem ta để vào mắt…… Ha hả, bọn họ như thế chính là quá tự tin, quá tin tưởng thực lực cùng khả năng của bản thân, cho nên mới tạo nhiều cơ hội cho ta như vậy. Các ngươi nhìn xem, sẽ có một ngày, ở trong mắt bọn hắn nhìn không nhìn trúng ‘tiểu nhân vật’ này, sớm muộn gì sẽ đánh bại bọn họ, đem bọn họ giẫm đạp ở dưới chân của ta!” Nam Cung Dực mâu quang đen lại, sát ý bắn ra  bốn phía!
Xưa nay người làm việc lớn, co được dãn được, hắn có thể thất bại chín mươi chín lần, phàm là có một lần thành công, hắn chính là người thắng cuối cùng!
Cái gì tự ái, cái gì vinh quang, cái gì hào quang, hắn đã có, cũng hết thảy vứt bỏ, bây giờ đối với hắn mà nói, đã không có bất kỳ thứ gì có thể đánh ngã hắn.
Hắn có thể tiếp tục thất bại, tiếp tục bị nhục, nhưng chỉ cần một lần thành công, hắn hoàn toàn có thể tung mình, dựng thế ở đời!
Tử Yêu không hiểu những thứ này, Hách Liên Tử Phong càng sẽ không hiểu những thứ này, cho nên, hắn xem thường, không đem hai người bọn họ là đối thủ thật sự của mình, vợ chồng Vân Khê thì ngược lại, hắn có chút không nắm bắt được. Bởi vì vợ chồng bọn họ không có chấp niệm như Tử Yêu cùng Hách Liên Tử Phong, đối với quyền thế không có theo đuổi dục vọng mãnh liệt như vậy, càng là người dễ dàng thỏa mãn, càng khó đối phó.
Suy tư một lúc lâu, hắn nâng mày nói: “Đem sản nghiệp cùng Kim Ngân ta đang có, toàn bộ thống kê đem xuống, đổi thành ngân phiếu, ta muốn tự mình đi gặp Tử Yêu đại nhân một lần.”
“Dực công tử, ý của ngài là?”
Nam Cung Dực thâm trầm gật đầu: “Đúng vậy, ta muốn đem ta hết thảy dâng lên, để đổi lấy an tâm của hắn đối với ta.”
Đám hắc y nhân thần sắc đều chấn động, có chút ngoài dự liệu, Hắc y nhân cầm đầu tinh thần phấn chấn nói: “Dực công tử, ngài bày mưu nghĩ kế, túc trí đa mưu, sớm muộn gì có một ngày có thể thành nghiệp lớn, chúng ta nguyện thề chết theo công tử, giúp ngài đạt thành tâm nguyện.”
“Không, không phải là giúp ta đạt thành tâm nguyện, là chúng ta cùng nhau đạt thành tâm nguyện! Ta nguyện cùng các huynh đệ cùng hưởng giang sơn!” hai tay Nam Cung Dực giơ lên, chỉ một thoáng lay động như có hào tình vạn trượng.
Cả gian phòng không khí thoáng cái như nóng lên.
“Dực công tử vạn tuế! Dực công tử vạn tuế!”
Trên đường đi đến Học viện Bạch Hổ, Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt hai người không cùng mọi người đồng hành, lý do rất đơn giản, đông đảo nhân mã chỉ tổ bại lộ hành tung của bọn họ, bọn họ chỉ muốn mau sớm chạy tới Học viện Bạch Hổ, ngăn cản mọi chuyện có thể phát sinh.
Đi tới Uy Hổ thành, cũng chính là thành trì của Học viện Bạch Hổ, đúng lúc trong thành cử hành buổi đấu giá thú sủng, chủ nhân buổi đấu giá đem thú sủng nhốt vào lồng sắt vừa tiến hành đấu giá, vừa mang theo bọn chúng dạo phố.
Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt hai người vốn là không muốn xem, cho đến khi bọn họ phát hiện ra trong đám thú sủng này có rất nhiều Bạch Hổ bị bắt, trong đầu đột nhiên sinh ra một ý niệm kỳ dị, trong những con Bạch Hổ có thể có thần thú Bạch Hổ giữ nhà cho Học viện Bạch Hổ không?
Thử nghĩ xem, lúc trước Thiên Long cùng Dực Long còn chưa xác nhận là thần thú giữ nhà của học viện, bọn chúng rất bình thường, không có gì đặc biệt, chỉ khi bọn chúng tiếp xúc với truyền thừa trí nhớ, chiếm được trí nhớ truyền thừa, trí nhớ của bọn chúng mới thức tỉnh, mới có thể tiến hóa thành thần thú chân chính.
Bạch Hổ thần thú trước khi biến hóa, có phải hay không cũng chỉ là một con Bạch Hổ bình thường?
Cho nên hai người quyết định trước quan sát buổi đấu giá thú sủng đã, sau đó mới đi Học viện Bạch Hổ.
“Long viện trưởng, Long phu nhân, cuối cùng cũng đuổi kịp hai người!” Có người thở hồng hộc từ phía sau chạy tới, Vân Khê quay đầu lại nhìn lên, phát hiện là Cừu Mộ Dã, phía sau hắn, chính là một thú sủng tương tự như chim Ưng. Hắn chính là ngồi lên nó, đuổi theo hai vợ chồng bọn họ tới, nếu không hắn không thể nào nhanh như vậy chạy tới thành Uy Hổ.
“Cừu Mộ Dã?”
“Ha ha, sáng sớm ta biết được, hôm nay Uy Hổ thành có buổi đấu giá thú sủng, cho nên sáng sớm chạy tới.” Cừu Mộ Dã nhìn xung quanh, rất là hưng phấn, “Như thế nào, có hứng thú hay không đi hiện trường buổi đấu giá nhìn một cái? Nghe nói buổi đấu giá thú sủng lần này rất long trọng, chủ nhân buổi đấu giá hao tốn mười năm, mới vơ vét được mấy trăm thú sủng, đợi đến hôm nay bán giá tốt.”
“Trên người của ngươi mang bạc đủ?” Vân Khê hướng hắn trêu ghẹo nói, biết hắn là danh phú kỳ thực Cừu nhị thiếu gia, trên người ngân phiếu cho tới bây giờ chưa bao giờ thiếu, còn từng bị nàng hãm hại quá không ít.
Cừu Mộ Dã nhìn ánh mắt bất thiện của nàng đánh tới, hắn một trận đau lòng, nhưng lại không thể không ra vẻ khẳng khái: “Bạc dĩ nhiên mang đủ, không mang theo đủ bạc, ta nào dám ra cửa? Nhị vị nếu coi trọng cái gì, cứ nói với ta, ta tặng cho các ngươi cũng được.” Hắn nói nửa câu sau thời điểm, mặt là hướng về phía Long Thiên Tuyệt, ý tứ lấy lòng rất rõ ràng.
Long Thiên Tuyệt bất động thanh sắc, nhàn nhạt nói câu: “Vậy trước tiên nhìn kỹ hẵn nói sau.”
Ba người cùng đồng hành, đi tới hiện trường buổi đấu giá.
Buổi đấu giá Uy Hổ thành hoành tráng hơn so với Thịnh Bảo trai chừng gấp mười lần,trong sân một cảnh tượng náo nhiệt đang diễn ra, mỗi một vị khách nhân cũng cảm thấy không khí đó, làm cho tâm tình mỗi người hưng phấn
Ở giữa sân, trăm chiếc lồng được sắp xếp theo thứ tự, phần lớn là công khai, chỉ có mấy cái lồng bao phủ miếng vải đen, che con vật ở bên trong.
Các loại động vật tru lên, vờn quanh ở bốn phía buổi đấu giá tràng, mọi người cũng không hoảng sợ, ngược lại có thêm một loại nhiệt huyết sôi trào khoái cảm.
Cừu Mộ Dã hào phóng, để cho ba người ngồi vào ghế lô dành cho khách quý, sau khi ba người ngồi vào chỗ của mình, phát hiện xung quanh bọn họ còn có hai mươi mấy ghế lô, cũng đã ngồi đầy khách nhân. Những ghế lô gần cửa sổ, không nhìn thấy người ở bên trong, chỉ có thể thoáng cảm giác được hơi thở chấn động từ bên trong truyền tới
“Người trong mấy ghế lô này thật không đơn giản, thực lực ít nhất Huyền Hoàng trở lên. Rốt cuộc là những cao thủ đến từ gia tộc nào?” Vân Khê tay nắm chặt bên hông, cùng Long Thiên Tuyệt thấp giọng nghị luận, bên cạnh Cừu Mộ Dã nghe nói, thất kinh kêu lên.
“Cái gì? Huyền Hoàng cao thủ?” Hắn thần thần nói “Xong xong, nếu như là các gia tộc phái những Huyền Hoàng cao thủ tới, mọi người đều là đại nhân vật a, ta làm sao dám đấu giá với bọn họ?”
“Ngươi không phải là nhị công tử Tây Bắc đệ nhất thủ phủ sao? Sợ người của những gia tộc kia?” Vân Khê cười nhạo nói.
Cừu Mộ Dã nhìn không tốt lắc đầu: “Kia không giống! Cừu gia chúng ta ở trong mắt người ngoài đích thực là phú khả địch quốc không tệ, nhưng nhưng…này cũng là người thế tục nói, người bình thường dùng ánh mắt thế tục xem. Những đại gia tộc chân chính kia, sau lưng bọn họ ẩn giấu rất nhiều tài phú, đây mới thực sự là kinh người đáng sợ. Theo chân bọn họ mà so sánh, Cừu gia chúng ta chẳng khác nào nhà giàu mới nổi, nơi nào dám so với bọn họ tài phú tích lũy vạn năm ngàn năm? Xong xong, ta hôm nay vốn còn muốn mua một con Bạch Hổ trở về, tặng cha, bây giờ nhìn lại rất là khó khăn.”
“Tại sao nhất định phải mua Bạch Hổ? Hiện trường nhiều thú sủng như vậy, bọn họ chưa chắc sẽ mua Bạch Hổ.” Vân Khê nói.
Cừu Mộ Dã nói: “Bọn họ đến Uy Hổ thành, đương nhiên là hướng về phía Bạch Hổ tới! Ngươi nghĩ a, thần thú giữ nhà của Học viện Bạch Hổ đến nay còn không có xuất hiện, mà chủ nhân buổi đấu giá mười năm vơ vét Bạch Hổ nhiều như vậy, nói không chừng trong đó có một con là thần thú giữ nhà của Học viện Bạch Hổ? Nếu quả thật đoán đúng rồi, mua một con Bạch Hổ thần thú, để cho gia tộc táng gia bại sản cũng đáng!”
“Hắn nói có đạo lý, dù sao thần thú không phải là cai trắng, tùy chỗ có thể thấy được.” Long Thiên Tuyệt hướng Vân Khê khẽ mỉm cười, Cừu Mộ Dã thấy thế, không khỏi rùng mình, trợn mắt một cái, nghĩ thầm: người một nhà các ngươi tùy tùy tiện tiện là có thể triệu hồi một thần thú, cho nên đối với thần thú không có cảm xúc lớn như vậy, thật là kẻ ăn không hết người lần không ra a!
Rắc!
Từ góc đối một gian ghế lô, cửa sổ rốt cục được mở ra, lộ ra khuôn mặt nam tử trung niên, ánh mắt sắc bén quét qua hội trường một vòng, sau đó ánh mắt tới chỗ ba người Vân Khê. Ánh mắt kia giống như mang theo điện lực, đem ba người từ trên xuống dưới đánh giá vài lần, cuối cùng, hắn khinh thường hừ lạnh một tiếng, lần nữa đóng cửa ghế lô.
“A, thật là tức quá! Đối với ta hừ còn chưa tính, đối với hai người cũng như vậy tức quá đi mất!” Cừu Mộ Dã bất mãn lên tiếng, giống như là cố ý muốn cho đối phương nghe được khiêu khích của hắn. Nếu chỉ có một mình hắn, hắn trăm triệu không dám chọc chuyện, nhưng là bây giờ bất đồng, có hai vợ chồng Vân Khê ở đây, hắn cái gì cũng không sợ, tốt nhất trong lúc song phương đấu đá, hắn dính một chút hào quang, được chút uy phong!
Vân Khê khinh thường trừng hắn một cái, làm sao không biết tâm tư của hắn?
“Chúng ta vừa rồi cố ý thu liễm hơi thở của mình, hắn xem trong ba người chúng ta thực lực mạnh nhất chính là ngươi, hắn không nhìn trúng thực lực của ngươi, cho nên mới hừ lạnh, rất hợp tình hợp lý. Nếu như ngươi tiếp tục khiêu khích hắn, người thứ nhất hắn khiêu chiến chính là ngươi, ngươi có tin không?” Vân Khê cố ý hù dọa hắn, quả nhiên, sắc mặt Cừu Mộ Dã trắng nhợt, vội vàng che miệng mình, không dám nói loạn nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.