Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Chương 178: Thần thú trong truyền thuyết xuất thế




“ Nói vậy cũng không sai.” Thần sắc của Chiến Thiên Dực kích động, nhớ tới mục đích của chuyến đi này, không phải là đi đến Phiêu Miểu địa phủ để tìm thần thú hay sao?
Có thần thú, hắn có thể lấy nó để trao đổi muội muội, hắn không thể chờ đợi được nữa, không đợi mọi người cùng nhau thương lượng ra kế hoạch cẩn thận, hắn liền dẫn đầu mọi người hướng về phía tiếng gầm truyền tới mà chạy đi.
“ Dực, cẩn thận a!” Bách Lý Băng Tuyền vội vàng đuổi theo phía sau.
“Đại ca, Bách Lí tiểu thư!” Vân Khê trong lòng căng thẳng, trao đổi ánh mắt cùng Long Thiên Tuyệt, liền đuổi theo hai người, đi tìm thần thú.
Khi bọn họ mới rời đi không lâu, bỗng nhiên một đám Hắc y nhân thần bí xuất hiện, nhân số đông đảo, chừng hơn trăm người. Ở trong đám Hắc y nhân đó, còn có một cô gái đang hôn mê, bị một cái bao đen quấn quanh, được một hắc y nhân vác trên đầu vai. Mơ hồ, có thể thấy được nàng có một làn da trắng như tuyết, băng cơ nhược cốt, thanh thuần giống như một búp chồi non trên ngọn cây, suối tóc màu đen tuyền che gần hết nửa khuôn mặt của nàng, thấy không rõ hình dáng, nhưng cái nhìn này đủ để cho người ta không cách nào quên được.
“ Đuổi theo bọn họ! Chủ nhân nói, nhất định phải thu phục được thần thú, con thần thú này đã bị phong ấn ở Phiêu Miểu địa phủ gần vạn năm, hôm này là ngày nó phá phong ấn thức tỉnh, người nó nhìn thấy đầu tiên, chính là tân chủ nhân của nó. Chúng ta phải đuổi những kẻ đi tìm thần thú kia, phải giành được nó.” Thủ lĩnh hắc ý nhân nói, đầu vai của hắn được thêu một hình vẽ thần bí, giấu diếm ma lực, nếu như người nào nhìn chằm chằm vào cái đồ đằng đó trong một thời gian dài, vô cùng có khả năng bị mê hoặc.
“ Dạ, thủ lĩnh!”
Hắc y nhân lĩnh mệnh, tiếp tục hướng về phía trước đuổi theo.
Đoàn người Vân Khê nhanh chóng chạy lại, bên tai tiếng gầm thét càng ngày càng rõ ràng, đột nhiên mặt đất kịch liệt chấn động, chợt đất nứt ra, mọi người lần lượt rơi vào vực sâu không đáy.
“A ——”
“A ——”
“A ——”
Tiếng kinh la liên tiếp.
Thân thể không ngừng rơi xuống dưới, cũng không biết trải qua bao lâu, bỗng nhiên một trận lãnh phong quét đến, mọi người chăm chú nhìn lại, cư nhiên bọn họ lại đi đến một vùng đất tuyết. Tuyết trắng mệnh mông bao phủ khắp nơi, cuồng phong gào thét, bông tuyết theo từng trận gió bay tới, không khí vô cùng giá lạnh.
Tiếng gầm gừ của thần thú càng ngày càng gần, gió lốc từng trận như nhạc điệu đem theo tiếng gào thét.
“ Nơi này là nơi nào vậy?” Vân Khê kinh ngạc nói.
Long Thieen Tuyệt đem bản đồ cẩn thận tra cứu một phen, chỉ vào một chấm màu đỏ cuối cùng của khu vực nguy hiểm nói: “ Hẳn chính là nơi này đi, rất giống trên bản đồ đánh dấu…”
“ Phiêu Miểu địa phủ tồn tại đến bây giờ cũng chừng vạn năm, cho nên bản đồ này cũng tồn tại vạn năm rồi, thời gian vạn năm, thế sự xoay vần, rất nhiều chuyện cũng đã thay đổi.” Côn Luân lão giả thở dài, tiếp tục nói: “ Theo ý của ta, vùng đất tuyết này giống như là có người sử dụng thuật Đóng Băng, đem nơi này toàn bộ bao phủ đều là băng, cho nên mới xuất hiện hiện tượng kỳ dị như thế.”
“ Thuật Đóng Băng?” Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt hai người trăm miệng một lời, bởi vì bọn họ rõ ràng đã đọc được, bên trong Tàn Hoa bí lục còn có một thuật pháp nghịch thiên, chẳng lẽ người thi triển thuật Đóng Băng cũng tu luyện Tàn Hoa bí lục sao?
Nơi xa, nghe tiếng kinh hô lớn của Bách Lí Song, lực chú ý của mọi người dời đi.
“ Sư phụ, người nhìn xem đây là cái gì vậy?”
Vân Khê nghe tiếng kêu đi qua, chỉ thấy một nơi tuyết đọng trên mặt đất sau khi bị cuồng phong thổi qua, lộ ra các loại sắc thái trong suốt, giống như là vô số viên bảo thạch vây quanh trong đó, đẹp không sao tả xiết.
Long Thiên Tuyệt bước tới phía trước một bước, lộ ra thần sắc mừng rỡ như điên: “ Khê Nhi, đây là Long tinh thạch! Một lượng lớn Long tinh thạch a!”
“ Đây chính là Long tinh thạch?” Vân Khê kích động không thôi, không nghĩ tới bọn họ rốt cuộc cũng tìm được Long tinh thạch, hơn nữa không chỉ có một hai viên, mà là một vùng Long tinh thạch bị đóng băng, bọn họ quá may mắn rồi! So với những vàng bạc châu báu kia, khối Long tinh thạch này mới thật sự là bảo vật vô giá a!
“ Vậy chúng ta mau đào nó lên đi, có những Long tinh thạch này, thần khí có hi vọng được phục hồi rồi.”
“ Không chỉ có thế, ta còn có thể dùng chúng để gia cố lại Ngọa Long cư khiến cho nó càng thêm hoàn mỹ, ngày sau nếu như chúng ta gặp được cường địch, có thể trốn vào trong Ngọa Long cư, cái gì cũng không cần e sợ nữa.” Long Thiên Tuyệt khuôn mặt tươi cười, tâm tình rất là vui vẻ. Đối với một luyện khí sư ưu tú, có thể chế ra một tác phẩm hoàn mỹ, chính là thành tựu lớn nhất của hắn.
Khi hắn ra hiệu, mọi người bắt đầu thi triển toàn lực của mình, đào móc khoáng mạch Long tinh thạch.
Thời gian từ từ đi qua, số lượng Long tinh thạch đào lên càng ngày càng nhiều, từ dưới lòng đất truyền lên tiếng gầm gừ của thần thú càng ngày càng rung động.
“Tôn chủ, không xong rồi! Nơi này mặt băng bắt đầu nứt ra rồi!” Vân hộ pháp đột nhiên hô lớn.
Vân Khê tiến lên mấy bước, ngồi chồm hổm xuống, cuối đầu từ khe nứt của mặt băng lắng nghe, tiếng gầm gừ của thần thú càng lúc càng cao, tựa như nó muốn phát tiết kêu lên, nghe được tiếng kêu đó, đáy lòng của nàng không khỏi cực kỳ bi ai.
Long Thiên Tuyệt ở nơi khác cũng cúi người lắng nghe, quay đầu đối với nàng nói: “ Xem ra thần thú sắp phá băng ra rồi, thế này chúng ta phải hành sự tùy theo hoàn cảnh mà thôi, nghĩ biện pháp để thu phục nó.”
Răng rắc………
Thanh âm mặt băng nứt càng lúc càng lớn, hai vợ chồng vội vàng rút lui, tránh ra một khoảng.
“ Mọi người mau nhân cơ hội đào nốt Long tinh thạch, thời gian của chúng ta không còn nhiều lắm.” Long Thiên Tuyệt nói.
“ Vân nương tử, mới vừa rồi vượn vượn dùng tâm linh trao đổi với ta, nó nói thần thú bị phong ấn ở phía dưới, vạn năm trước bị đả thương quá nặng, mất đi trí nhớ, hiện tại một lần nữa thức tỉnh. Có tin đồn nói rằng sau khi nó giải trừ phong ấn, người thứ nhất mà nó nhìn thấy, nó sẽ tự động nhận thức người đó là tân chủ nhân của mình. Các ngươi cần phải nắm chắc cơ hội này, không nên bỏ lỡ.” Bạch Sở Mục hướng hai người hô.
“ Mất đi trí nhớ?” Vân Khê nội tâm rùng mình.
“ Thần thú tuy mất đi trí nhớ, nhưng lực lượng của nó vẫn mạnh như trước, chúng ta tốt nhất mau sớm khiến nó nhận chủ, nếu không, vô cùng có khả năng nó sẽ tập kích chúng ta.” Côn Luân lão gải trầm giọng nói.
“ Nói rất có lý.” Vân Khê gật đầu nói.
Mặt băng nứt ra càng ngày càng nhanh, mỗi một nơi nứt ra, mọi người lại thối lui mấy bước, chỗ mặt băng vỡ ra, liền xuất hiện một dòng nước xoáy màu đen mang theo lực hút cực mạnh, dường như muốn hút tất cả mọi người đứng hai bên vào trong đó.
“ Mọi người cẩn thận một chút, không nên đến gần khe nứt đó.” Long Thiên Tuyệt chỉ huy mọi người lui về phía sao, cho đến khi thối lui đến một khoảng cách an toàn mới dừng lại.
Vừa lúc đó, từ trên trời rơi xuống một đám hắc y nhân thần bí, hơn trăm người.
Sát khí bén nhọn, đập vào mặt mỗi người.
Nhóm người này Hắc y nhân có thực lực không phải là bình thường.
“Các ngươi là người nào? Vào đây bằng cách nào?” Vân hộ pháp vung tay lên, mọi người Lăng Thiên Cung lập tức dàn trận, cùng đối phương giằng co.
Trong đám Hắc y nhân, một gã nam tử cao lớn đi ra, hắn che mặt, cười lạnh nói: “Bắt đầu từ bây giờ, nơi này chính là của tất cả chúng ta, tất cả các ngươi mau rời khỏi Phiêu Miểu Địa phủ cho ta!”
“Tức cười! Ngươi nói lui, chúng ta sẽ lui sao? Dựa vào cái gì chứ?” Vân hộ pháp trầm giọng nói, đi lên trước đám người Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt, nhìn chăm chú hơn trăm tên Hắc y nhân đột nhiên xuất hiện, bọn họ đều suy nghĩ đối phương đến tột cùng là người nào.
Lẽ ra vị trí Phiêu Miểu Địa phủ bí mật như thế, bọn họ không có bản đồ, không thể nào tìm được, nhưng là bây giờ đối phương chẳng những tìm tới, hơn nữa còn là có chuẩn bị mà đến, chẳng lẽ....
“Muốn biết tại sao chúng ta ở đây phải không? Không bằng xem trước một chút người này đến tột cùng là người nào.” Đội ngũ Hắc y nhân tách ra một con đường, một người khiêng cô gái đang hôn mê đi lên phía trước.
Tóc đen từ từ tung bay ra, lộ ra khuôn mặt thanh thuần tinh xảo của một cô gái, mọi người nhất tề kinh hô, cô gái này lớn lên thanh uyển* động lòng người, thuần khiết vô hạn, cho dù là dung nhan khi ngủ, cũng không khỏi làm cho người ta sợ hãi cùng rung động.
(* thanh uyển: thanh tú, dịu dàng)
Đột nhiên, Chiến Thiên Dực bước về phía trước, hai mắt túng quẫn vẫn nhìn chăm chú cô gái đó, đôi môi không nhịn được run lên, một câu cũng không nói ra được.
“ A Lý, là A Lý!” Bách Lý Băng Tuyền lên tiếng kinh hô, nàng cũng nhận ra cô gái kia, rõ ràng chính là muội muội của Chiến Thiên Dực đã mất tích nhiều năm, mặc dù đã qua tám năm, cô giá đó trưởng thành không ít, nhưng xem ra gương mặt mang vẻ thanh thuần động lòng người cũng là không có biến hóa bao nhiêu, như cũ vẫn là thuần khiết vô hạn, chọc người thương tiếc.
“A...... Lý......” Chiến Thiên Dực thanh âm bắt đầu lay động, giờ phút này hắn vừa mừng lại vừa sợ, A Lý thật còn sống, muội muội của hắn còn sống, hắn đợi chờ nhiều năm như vậy, rốt cục cũng tìm thấy muội muội. Hắn bước nhanh tiến lên, muốn đi đón quá muội muội,lại bị hai gã Hắc y nhân ngăn trở trước mặt.
“Chiến Thiên Dực, muốn cứu muội muội ngươi, hãy bảo người của ngươi rời khỏi Phiêu Miểu Địa phủ, nếu không nghe lời......” Hắc y nhân đầu lĩnh dùng tay ra hiệu, một tên hắc y nhân đi lên lấy tay bóp cổ cô gái, chiếc cổ dài nhỏ trắng nõn, chỉ cần hơi dùng lực, cũng sẽ bị răng rắc bẻ gãy.
“Không được! Các ngươi không được thương tổn nàng!” Chiến Thiên dực quay đầu lại, ánh mắt khẩn cầu nhìn về phía Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt.
Vân Khê mi tâm căng thẳng, lôi kéo ống tay áo Long Thiên Tuyệt, thần thú dĩ nhiên trọng yếu, nhưng so sánh với mệnh người, càng quan trọng hơn.
Long Thiên Tuyệt nhận được ý của nàng, đưa mắt nhìn về phía thủ lĩnh Hắc y nhân: “Tốt! Chúng ta có thể thối lui khỏi Phiêu Miểu Địa phủ.”
“Muội tử, đa tạ các ngươi!” Chiến Thiên Dực cảm kích nhìn hai người, hắn lần nữa quay đầu, nhìn thoáng qua muội muội của mình, khuôn mặt đau lòng.
A Lý, muội nhất định phải tốt nha, ca ca sẽ đem muội bình an cứu ra ngoài.
Hắc y nhân thấy bọn họ rốt cục thỏa hiệp, tay đang bóp cổ cô gái chầm chậm buông lỏng ra.
Vân Khê trừng mắt nhìn đối phương, lên tiếng nói: “Chậm đã! Ngươi muốn chúng ta đi có thể, bất quá, chúng ta muốn kiểm tra trước, vạn nhất các ngươi tùy tiện chuẩn bị đưa người khác đến, lừa gạt chúng ta, vậy chúng ta chẳng phải là lỗ vốn hay sao?”
“Là thật hay giả, các ngươi tin hay không thì tùy, tóm lại người đang ở trong tay của chúng ta, các ngươi cũng có thể lưu lại thử nhìn một chút.” Thủ lĩnh Hắc y nhân ngữ khí kiêu căng, cười lạnh nói.
Đối phương bắt được nhược điểm của bọn họ, rất tin chỉ cần đem A Lý nắm vào trong tay, bọn họ cũng không dám vọng động.
Chân chính là đáng hận a!
Vân Khê trong lòng tức giận sôi trào, nàng hận nhất chính là bị người khác uy hiếp, nhất là cầm tánh mạng thân nhân uy hiếp nàng. Nàng giờ phút này vô cùng hiểu cảm thụ của đại ca, nếu như lúc này người rơi vào trong tay đối phương là Tiểu Mặc hoặc là Tiểu Nguyệt nha, nàng cũng sẽ liều lĩnh cứu bọn họ, chẳng sợ đối phương yêu cầu lễ vật mấy trăm lần.
Ánh mắt nàng lóe lên, đột nhiên nảy ra chủ ý.
“ Nghe nói lúc thần thú xuất thế, người đầu tiên mà nó nhìn thấy, nó sẽ tự động nhận thức người đó làm chủ nhân, sự tình ngàn năm khó gặp như thế, chúng ta làm sao bỏ qua được? Trừ phi các ngươi có thể làm cho chúng ta tin tưởng nàng thật sự là người chúng ta muốn tìm, chúng ta mới có thể bỏ qua thần thú, nếu như các ngươi không chịu, chúng ta nơi này nhiều người như vậy, dù ai cũng không có cách nào bảo đảm, người đầu tiên thần thú nhìn thấy đến tột cùng là người nào.” Vân Khê tự tin cười khẽ, nghiêng tai nói: “ Các ngươi nghe đi! Rất nhanh thần thú sẽ xuất thế, thời gian của các ngươi không còn nhiều lắm. Các ngươi nên hiểu rõ, đén tột cùng là con tin trọng yếu, hay là thần thú ngàn năm trọng yếu?”
Bọn họ làm sao không biết chuyện này chứ?
Thủ lĩnh Hắc y nhân suy tư, bắt đầu do dự.
Chỉ là một con tin, đối với hắn mà nói, dĩ nhiên không quan trọng bằng thần thú. Nếu như cứ trì hoãn như vậy nữa, một khi thần thú phá phong ấn đi ra, hiện trường nhiều người như vậy, ai có thể bảo đảm người đầu tiên nó nhìn thấy chính là người nào a?
“ Được rồi! Ta cho phép một người trong tất cả các ngươi tiến lên đây, kiểm tra thực hư con tin, bất quá việc chọn người do ta định đoạt.” Ngón tay của hắn giơ lên, dò xét một vòng trong đám người của Vân Khê, đột nhiên chỉ hướng Triệu Hiểu Du bị sưng trán, “Chính là ngươi! Ngươi tới kiểm tra thực hư!”
“Ta?” Triệu hiểu du vô tội trừng mắt nhìn, ngón tay chỉ vào mình, không rõ đối phương tại sao phải điểm danh tìm nàng đi thăm dò thực hư con tin.
“Vân tỷ tỷ......” Nàng bất lực quay đầu lại, nhìn về phía Vân Khê.
Vân Khê hướng nàng gật đầu.
Triệu Hiểu Du hít sâu một hơi,sau khi định thần lại, lúc này mới cất bước từ từ tiến lên.
” Nơi lòng bàn tay A Lý, có một nốt ruồi màu hồng, ngươi xem một chút rốt cuộc có hay không?” Chiến Thiên Dực nhắc nhở, mặc dù trong lòng hắn đã nhận định, đó chính là muội muội của hắn.
” Nốt ruồi màu hồng?” Triệu Hiểu Du gật đầu, đi về phía hắc y nhân.
Thủ lĩnh Hắc y nhân híp mắt nhìn chăm chú Triệu Hiểu Du, mang theo lãnh ý uy hiếp, không ngừng mà hướng nàng truyền lại. Ý tứ giống như đang nói, nếu như ngươi dám đùa bỡn dùng thủ đoạn gì, ngươi nhất định phải chết. Hắn cũng không tin, có thể từ dưới mắt của hắn, đem người cướp đi.
Đang tự đắc ý với ý nghĩ của mình, dư quang chợt lóe, đột nhiên hai bóng người đều biến mất, hắn quay đầu nhìn lại, phát hiện vốn dĩ đối diện trong đám người hai vợ chồng Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt đột nhiên biến mất không thấy đâu.
Hắn tiến về phía trước một bước, lắc lắc đầu, không thể tin được những gì xảy ra trước mắt mình.
Làm sao có thể? Làm sao có thể biến mất nhanh như vậy chứ? Lại có thể tránh được ánh mắt của hắn?
Bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, hắn thầm kêu không ổn, đột nhiên quay đầu lại, quả nhiên hắn nhìn thấy hai người mới vừa rồi biến mất bây giờ đang đứng trong đội ngũ của bọn họ.
Long Thiên Tuyệt triệu hồi Kỳ Lân thần thú, một tiếng gầm thét kinh người, kình phong bão táp, trong nháy mắt đội ngũ Hắc y nhân bị tách ra. Vân Khê một thân một mình, chuyên tâm cứu người, hai ngón tay nhanh chóng điểm vào huyệt đạo trên người Hắc y nhân đang khiêng cô gái.
Đát đát đát đát......
Mấy chỗ yếu huyệt, lần lượt bị điểm trúng, nàng đón lấy cô gái trên người Hắc y nhân, trực tiếp đưa vào Ngọa Long cư.
Chuyện tình đột nhiên phát sinh, khiến nhiều người ngỡ ngàng.
Chiến Thiên Dực là người đầu tiên xông lên, túm lấy Triệu Hiểu Du đang đi đến nửa đường, ném về phía phía sau, mình thì liều lĩnh xung phong lên phía trước giết địch. Theo phía sau hắn, Bách Lý Băng Tuyền, mấy huynh đệ Bách Lý gia, năm thầy trò Côn Luân lão giả, Độc Cô Mưu cùng Hoa Sở Sở, Lăng Thiên Cung mọi người chờ nhất tề xông lên.
“Phì phì, hiện thân!”
“ Vượn vượn, cho bọn họ thấy sự lợi hại cho chúng ta!”
Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục lần lượt triệu hồi thú cưng của bọn họ, một con trên trời, một con dưới đất, rốt cuộc cùng có cơ hội để hợp tác đối địch.
Chỉ một thoáng, song phương đã loạn thành một đoàn.
Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục là hai người chiến đấu cường hãn nhất, đem năm Hắc y nhân vây quanh phía trong, một người một thú công kích ở phía trên, một người một thú khác lại công kích ở phía dưới, làm năm Hắc y nhân liên tục kêu khổ.
Một bị khỉ trắng dùng chưởng ấn khổng lồ vỗ gần chết, một bị khỉ trắng dùng chân to dẫm, đau đến chết đi sống lại, khỉ trắng như một tòa núi lớn, trấn áp tất cả, không ai nhúc nhích được.
Ba người khác cũng không tốt hơn cho lắm, dốc lòng muốn chạy thoát, nhưng lần lượt bị hai cánh của Dực Long chụp được, giống như một tấm thép lớn nện lên người của bọn hắn, sắc bén.
Bách Lí Song cùng Triệu Hiểu Du, Triệu Hiểu Mẫn ba người nhân cơ hội giơ kiếm đâm năm người này, như thế năm đối với năm, bọn họ toàn thắng!
Hoa Sở Sở thì theo sát phía sau Độc Cô Mưu, Độc Cô Mưu rút kiếm ám sát, mà Hoa Sở Sở thì thi triển Thủy ảo thuật, đứng ở xa phụ trợ, hai người phối hợp sức mạnh càng tăng, càng ngày càng ăn khớp. Sau một thời gian, hai người đã liên thủ giết chết bốn gã cao thủ, so với năm người Long Thiên Thần cố ý muốn vui đùa dùng phương thức vây kín công kích, hiệu suất của hai người cao hơn gấp mấy lần.
Sáu huynh đệ Bách Lí gia đương đầu đối địch, cũng có cách thức của riêng mình, thường vừa ra tay, sáu huynh đệ cùng lúc tiến lên, mỗi người đều hiểu biết đường kiếm cũng như thói quen xuất kiếm của nhau, cho nên chỉ cần sáu huynh đệ bọn họ vây quanh đánh, người nọ liền không có đường sống.
Bất quá Hắc y nhân cũng không có ngu, làm sao dễ dàng để cho bọn họ vây đánh như vậy? Vừa thấy tình thế bất lợi, bọn hắn lập tức tập trung lại một chỗ, khiến cho đối phương không có cách nào đánh vào bọn họ.
Phốc, phốc, phốc, phốc......
Mọi người đang đánh nhau rất kịch liệt, đột nhiên xuất hiện một năng lượng mạnh mẽ khác thường quét qua không gian, mọi người cảm thấy có cái gì đó không ổn, có một cảm giác buồn ngủ, thậm chí muốn trực tiếp lâm vào trạng thái hôn mê.
“ Không tốt! Đây là mùi tanh thần thú thả ra, mọi ngừng mau nín thở lại đi!” Côn Luân lão giả gào to, sắc mặt đột biến, quay đầu nhìn về chỗ nước xoáy sâu trong khe băng bị nứt.
Đang đánh nhau mọi người rối rít ngừng lại, kiễng chân nhìn về phía nước xoáy chỗ sâu, một đạo thành quang từ trong nước xoáy phóng thích ra ngoài, phá tan bóng tối. Kèm theo mùi vị khác thường càng ngày càng đậm, mọi người như thấy một con côn trùng cổ xưa từ từ xuất hiện, không rõ hình dạng của nó, có thể cảm giác được nó đang ngọa nguậy, từ từ đi lên, hơi thở cường đại khiến cho mọi người hít thở không thông.
Điều mọi người thấy đầu tiên chính là một cái đuôi thuần trắng, cao ngất như núi, nó tránh thoát nước xoáy màu đen, lộ ra một bộ mặt, lông lá xồm xàm, to đến kinh hãi.
Ngay sau đó, trong nước xoáy lại lộ ra thêm một cái đuôi.
Hai cái, ba cái, bốn cái…… Có chín cái đuôi!
Rốt cuộc, nó đã xuất hiện!
Tất cả mọi người thấy vậy đứng ngây người.
Đó là một con hồ ly toàn thân có bộ lông trắng thuần, có chín cái đuôi, mỗi một cái đuôi cao ngất như núi, nó nhắm lại hai mắt, đỉnh đầu chậm rãi nâng lên.
Là một con Cửu Vĩ Hồ! Một con Cửu Vĩ Hồ khổng lồ!
Cũng chính là giờ phút này, mọi người rối rít định thần.
“ Mau! Nó rất nhanh sẽ mở mắt ra, ngăn cản bọn họ cho ta!” Thủ lĩnh Hắc y nhân hô lớn, bay nhanh thoát ra khỏi vòng chiến, hướng về phía Cửu Vĩ Hồ chạy đi.
Chỉ cần hắn là người đầu tiên chạy đến, để cho Cửu vĩ hồ nhìn thấy hắn, hắn chính là tân chủ nhân của Cửu vĩ hồ.
Ánh mắt của hắn phóng ra hào quang khác thường.
“ Muốn cho Cửu vĩ hồ nhìn thấy ngươi đầu tiên? Không sợ nó bị mất khẩu vị đi?” Long Thiên Tuyệt cười lạnh một tiếng, đột nhiên xuất hiện ở trước mặt đối phương, ngăn cản đường đi của đối phương.
Vân Khê thấy thế, phi thân xẹt qua trước mặt hai người, một thân một mình hướng về phía Cửu Vĩ hồ chạy đi.
Thủ lĩnh Hắc y nhân nóng nảy, hướng về phía sau hắn lớn tiếng gầm thét: “ Các ngươi làm ăn cái gì không biết? Còn không mau ngăn cản nàng cho ta?”
Chúng hắc y nhân muốn phi thân bay lên, đuổi theo Vân Khê, mọi người Lăng Thiên Cung cùng những vị cao thủ khác làm sao để cho bọn họ như ý nguyện? Mọi người quấn lấy đối phương không rời.
Kỳ Lân thần thú bay lên, nhảy ra phía sau thủ hộ Vân Khê, há mồm hướng về phía mọi người gầm thét, khí lưu cường đại chấn động, quét cả không gian.
“ Cái gì? Là thần thú?” Thủ lĩnh Hắc ý nhân cũng đối chiến với Long Thiên Tuyệt động tác châm nửa nhịp, lúc này hắn cũng mới phát hiện được, thì ra con Kỳ Lân này cũng là một thần thú. Nếu không phải thần thú, thì làm sao có lực uy hiếp cường đại đến như vậy?
Long Thiên Tuyệt cười lạnh nói: “ Bất quá chỉ là một thần thú thôi, cần thiết phải có biểu tình kỳ quái như thế không?”
Thủ lĩnh Hắc y nhân ánh mắt chớp động, lộ ra vẻ mặt ghen ghét, thầm nghĩ các ngươi đã có thần thú rồi, tại sao còn muốn tranh giành với hắn nữa? Chẳng lẽ, các ngươi muốn đem tất cả thần thú trên đời này bỏ vào túi riêng của mình?
Hắn nhất thời nhịn không được, bật thốt lên, mắng to: “ Ta phi! Có giỏi các ngươi thử biến thêm một con thần thú cho ta xem!”
Long Thiên Thần nghe vậy,hướng về phía Phì Phì gọi về, bay nhanh đến bên cạnh đại ca, cười toe toét miệng nói: “ Đại ca nói không sai, bất quá chỉ là một con thần thú mà thôi, các cần thiết phải kinh ngạc như vậy không?”
Phì Phì đắc ý run run thân thể, ngẩng đầu kêu lên, uy thế so với Kỳ Lân thần thú hơi yếu hơn, nhưng là đủ để đem bọn Hắc y nhân kinh sợ.
“ Cái gì? Lại là một con thần thú?” Thủ lĩnh Hắc y nhân thân hình lay động, lần này bị đả kích, nhất thời vô ý, bị Long Thiên thần một kiếm đâm trúng vai trái, hắn liên tục lui về phía sau.
Long Thiên Thần thấy thế, không nhịn được nghênh ngang cười to.
Rốt cục, hắn cũng có cơ hội đả kích người!
Hắn chờ cơ hội này, không biết đã đợi bao lâu rồi.
Cảm giác đả kích người, chính là sảng khoái như vậy a!
Lại là một tiếng gầm thét kinh người, xa xa truyền đến lấn áp cả tiếng hô của Kỳ Lân thần thú cùng Dực Long thần thú, giống như kích thích, chín cái đuôi quét ngang tạo ra gió lớn thổi qua làm tất cả lung lay.
Vân Khê đứng gần Cửu Vĩ hồ nhất, cũng ảnh hưởng lực lớn nhất, bị ném đi, đụng vào khe nứt của băng tuyết.
Chóng đẩy áp lực cực lớn, Vân Khê lần lượt thi triển Na Di thuật, đi tới trước mặt Cửu Vĩ Hồ, hi vọng sau khi nó mở mắt, người thứ nhất nhìn thấy chính là nàng. Nhưng mà chẳng biết tại sao, Cửu Vĩ Hồ chậm chạp không chịu mở mắt, nó cứ như vậy không chút kiêng kỵ quét ngang bốn phía, phát tiết hết lực lượng vạn năm khi nó bị phong ấn.
Mấy lần bị nó quét đuôi, đừng nói là đến gần nó, không bị nó ném bay là may rồi.
Lúc này, thanh âm Tiểu Tả truyền vào trong tay của nàng: “ Chủ nhân, nó thật giống như chính là thần thú đã ký khế ước với chủ nhân trước đó của chúng ta, mơ hồ chúng ta đối với nó có chút ấn tượng, bất quá đó đã là chuyện rất lâu trước kia. Sau khi chủ nhân sáng tạo ra chúng ta không lâu, đã đưa cho mười đồ đệ của nàng, chúng ta mơ hồ nhớ được có một lần thời điểm chủ nhân đại chiến gọi nó ra, khi đó nó vô cùng cường đại, hơi thở so sánh với hiện tại cường đại hơn gấp trăm lần, có lẽ cũng bởi vì nó bị thương sau đó bị phong ấn…………”
“ Chủ nhân, người nhanh lên đem máu của mình đi dụ dỗ nó, thử một chút, trên người của ngài có dòng máu truyền thừa nhất mạch của chủ nhân trước, là thuần chánh nhất. Nếu như thật sự nó từng là thần thú đã ký khế ước với chủ nhân trước kia, như vậy nhất định nó sẽ nhân ra được mùi vị máu của người.”
“ Có thật không?” Vân Khê trong lòng vui mừng, nếu như Cửu Vĩ Hồ thật sự là thần thú đã cùng Vân Huyên khế ước, nhất định là có cơ hội rất cao, nói không chừng so sánh với thần thú giữ nhà của thập đại học viện mạnh hơn nhiều. Nàng không do dự, lúc này giơ lên cánh tay trái, tùy ý để ống tay áo của nàng theo cánh tay trái trượt xuống, nàng rút Tử Tiêu Kiếm, hạ xuống, kiếm phong nhanh chóng xẹt qua cánh tay của nàng.
Máu tươi nhất thời theo vết thương chảy xuống.
“Khê Nhi!” Long Thiên Tuyệt khẩn trương nhìn về phía nàng, lại thấy Cửu Vĩ Hồ ngửi thấy được mùi máu tươi, từ từ bình tĩnh lại, đầu của nó từ từ chuyển động.
Nhóm Hắc y nhân vốn tưởng rằng không còn cơ hội nữa, ai ngờ thấy đỉnh đầu của Cửu Vĩ Hồ chuyển đến phía bọn họ, mọi người lập tức kích động, giống như chọi gà, tranh nhau chạy ở phía trước, chạy theo hướng chuyển đầu của Cửu Vĩ Hồ.
“Chết tiệt! Các ngươi đừng đẩy ta! Hết thảy cút ra ngoài phía sau cho ta!” Thủ lĩnh Hắc y nhân bị thủ hạ của mình đuổi kịp và vượt qua phía trước, không khỏi giận dữ, liên tục xuất chưởng, đem thủ hạ đánh xuống kẽ nứt băng tuyết.
“ Cửu Vĩ Hồ, mau nhìn nơi này! Mau nhìn về phía ta này!” Hắn kích động hô lớn, đột nhiên cũng giơ lên cánh tay của mình, học theo bộ dạng Vân Khê, giơ kiếm lên trên tay mình liên tục xẹt ba đường kiếm.
Thú sủng thường dùng máu để khế ước, hành động của Vân Khê, cho hắn linh cảm, cho nên hắn cũng học làm theo.
So sánh máu? Xem ai nhiều hơn?
“Nhìn! Mau nhìn ta!” Hắn vung một cái máu chảy đầm đìa trên cánh tay, không ngừng hướng về phía Cửu Vĩ Hồ khua tay.
Cửu Vĩ Hồ chuyển động đỉnh đầu bỗng nhiên ngừng lại, đối diện với hắn, mọi người nín hơi, lộ ra thần sắc khẩn trương. Nó sẽ không phải bị hắn hấp dẫn chứ, sẽ mở mắt nhìn hắn sao?
Vân Khê thấy một màn như vậy, nhịn không được nữa muốn mắng chửi người, chẳng lẽ thật sự là người nào máu nhiều, mới có thể hấp dẫn Cửu Vĩ Hồ sao?
Nàng suy tư, có nên cắt thêm mấy kiếm, đem lực chú ý của Cửu Vĩ Hồ một lần nữa kéo về phía mình không?.
Lúc này, biến cố lại phát sinh một lần nữa.
Phía sau thủ lĩnh hắc y nhân, liên tiếp một đám hắc y nhân rối rít học theo bộ dạng của thủ lĩnh, huy kiếm cắt lên cánh tay của mình, thậm chí muốn đem hai cánh tay của mình cắt hết, mục đích là muốn hấp dẫn lực chú ý của Cửu vĩ hồ. Lúc này, ai có thể để cho Cửu Vĩ Hồ nhận chủ, cuộc sống của người đó từ nay về sau có thay đổi lớn.
Thử nghĩ xem, từ trước bọn họ nhiều lắm cũng chính là một người tầm thường, không có tiếng tăm gì. Một khi ký khế ước với thần thú, như vậy địa vị của bọn họ lập tức bất đồng, đến lúc đó đừng nói thủ lĩnh của bọn họ không dám đối với bọn họ quơ tay múa chân, địa vị của bọn họ thậm chí còn có thể vượt xa thủ lĩnh, đây là thời cơ trở mình tuyệt hảo, bọn họ sao có thể bỏ qua được chứ?
Chỉ một thoáng, hơn mười cánh tay chảy máu đầm đìa hiên ngang giơ lên cao, thật là vừa hoành tráng vừa khó coi.
Vân Khê thấy một màn như vậy, đáy lòng không khỏi run rẩy, đây rốt cuộc là đang hấp dẫn lực chú ý thần thú, hay là đang bán máu? Nàng lập tức bỏ đi ý niệm ở tại trên tay mình hoa lên mấy kiếm nữa, nàng chính là đem máu mình toàn thân cao thấp chảy hết rồi, cũng so ra kém người ta nhiều máu như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.