Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Chương 132: Cảm giác nhạy bén của Tiểu Nguyệt Nha




Sau giờ ngọ, Vân Khê cùng nữ nhi trong viện phơi nắng, thấy trên người nữ nhi mặc quần áo mới do Thượng Quan Như Nhi may, Vân Khê không nhịn được khen Thượng Quan Như Nhi khéo tay.
Con người đều có thiếu sót, ở phương diện nữ công gia chánh, Vân Khê thật sự là ứng phó không được.
“Thượng Quan, muội chu đáo như vậy, chăm sóc đứa nhỏ lại cẩn thận, sau này cùng Phong hộ pháp có con nhất định sẽ là một mẫu thân tốt.”
Thượng Quan Như nhi dịu dàng cười, hai má nổi lên một tầng đỏ ửng: “Đại tẩu cũng đừng chê cười muội, các tẩu ngày ngày chạy đông chạy tây, muội không giúp đỡ được gì, có thể làm cũng chính là những chuyện nhỏ này thôi.”
“Này tại sao có thể coi là chuyện nhỏ chứ? Muội giúp ta rất nhiều a!” Vân Khê ngưng mắt nhìn nữ nhi thân thể khỏe mạnh hoạt bát, thất tha thất thểu đuổi ca ca phía sau, cười đến thoải mái, mừng rỡ, nàng khẽ thở dài, “Ta thường ngày chỉ nghĩ làm sao tăng thực lực lên, làm sao báo thù, căn bản không thể ở bên hai đứa con được, nếu không có muội tỉ mỉ chiếu cố, ta thật không biết nên làm cái gì bây giờ. Nói cho cùng, ta không phải là một mẫu thân tốt......”
“Mỗi người thương con của mình bằng những cách khác nhau, những mẫu thân khác bảo hộ hài tử của mình như thế nào, muội không biết, nhưng muội biết, đại tẩu dùng tính mạng của mình để bảo vệ đứa nhỏ! Cho nên, muội nghĩ bọn chúng hiểu, hiểu nỗi khổ tâm của đại tẩu.” Thượng Quan Như Nhi nói.
Vân Khê trong lòng chua xót, kìm lòng không được cầm tay Thượng Quan Như Nhi, không nghĩ tới nàng có thể hiểu mình.
“Thượng Quan, cám ơn muội.”
Đang nói chuyện, ngoài cửa có tiếng bước chân truyền đến, Vân Khê lập tức nháy mắt với Thượng Quan Như Nhi: “Có người tới, các muội vào trong Ngọa Long cư...... Tiểu Mặc, mang muội muội trở lại Ngọa Long cư.”
“Dạ.” Tiểu Mặc khom người, ôm lấy muội muội, trốn vào Ngọa Long cư.
Sau một khắc, tiếng gõ cửa vang lên.
Vân Khê tiến lên mở cửa, chính là người truyền lệnh của Vân Huyễn điện, Vân Khê nhận ra nàng.
“Vân Khê cô nương, cung chủ có lệnh, cô nương có công giải bí mật Cửu sát, cung chủ thưởng cô nương tiến vào Cấm Cung tu hành mười ngày, cô nương bây giờ hãy cùng ta đi.” Người nói chuyện thái độ có chút ngạo mạn, một bộ không thương lượng.
Vân Khê khẽ kinh ngạc, thầm nghĩ cung chủ rốt cuộc có chủ ý gì, khi không lại ban thưởng nàng vào Cấm Cung tu hành mười ngày? Không đúng, khẳng định bà ta không tốt bụng như vậy, nghe nói tiến vào Cấm Cung tu luyện sẽ rất thuận lợi, tại sao cung chủ phải giúp nàng như vậy, chẳng lẽ bà ta không lo lắng nàng trả thù sao?
Trong lòng cung chủ rốt cuộc có ý đồ gì?
“Ta hôm nay có việc, chuyện đi Cấm Cung, ngày mai rồi hãy nói.” Nàng trước cùng ca ca hảo hảo thương lượng một chút mới được, kế hoạch báo thù giờ mới bắt đầu, nếu nàng đi Cấm Cung, chẳng phải kế hoạch bị gián đoạn sao?
Người kia biến sắc, lạnh lùng nói: “Cung chủ ra lệnh, há có thể chống lại? Cung chủ ra lệnh người phải đi ngay bây giờ!”
Vân Khê hừ lạnh một tiếng, dựa cửa mà đứng nói: “Cung chủ rốt cuộc là ban cho ta phần thưởng, hay là muốn nhốt ta? Nếu như là thưởng, ta đây chẳng phải có tư cách cự tuyệt phần thưởng sao? Nếu như là giam giữ ta, vậy thì trực tiếp nói rõ, ta Vân Khê mặc dù người đang ở Vân Thành, cũng không đại biểu ta phải nghe theo lệnh cung chủ các ngươi!”
Người truyền lệnh ngẩn ngơ, nhất thời không biết nên như thế nào đáp lời.
Vân Khê lạnh lùng cười một tiếng, tiếp tục nói: “Nếu như ngay cả ngươi cũng không rõ cung chủ các ngươi đến tột cùng là nghĩ thưởng ta hay là giam giữ ta, ta khuyên ngươi tốt nhất nên trở về hỏi cho rõ ràng, rồi trở về nói cho ta biết.”
“Này......” Người truyền lệnh sắc mặt thoạt đỏ thoạt trắng, nàng chẳng qua là tới truyền lệnh, bình thường người nhận được lệnh của cung chủ thì sẽ lập tức tuân lệnh thi hành, khi nào phải khó khăn ứng phó? Lại nói, mình hoàn toàn cũng không biết là cung chủ muốn thưởng hay nhốt nàng ta đây.
Vân Khê thấy nàng chần chờ, ánh mắt chợt lóe, cất giọng nói: “Như vậy đi, ta cũng không làm khó dễ ngươi. Ta sẽ tuân lệnh cung chủ, trước đi Cấm Cung, bất quá không phải là hiện tại. Ta phải chờ ta ca ca trở về, cùng hắn nói một tiếng, sau đó sẽ đi đến Vân Huyễn điện.”
Người truyền lệnh do dự chốc lát, nói: “Ta đây ở chỗ này chờ ngươi.”
Bảo nàng một mình trở về, căn bản không có cách nào cùng cung chủ giao phó, không bằng chờ ở đây. Nàng đã hiểu, Vân Khê này không phải là chủ nhân dễ trêu chọc, hôm đó Vân Khê ở Vân Huyễn điện, phía sau dẫn một đám thú cưng quá khủng bố, ký ức của nàng hãy còn mới. Nếu chọc giận nàng ta, nói không chừng chính mình cũng xui xẻo theo.
“Được rồi, ngươi chờ ở đó.” Vân Khê bỏ nàng ta ở trong sân, trong lòng bắt đầu suy nghĩ, lúc này cung chủ đột nhiên lệnh cho nàng vào Cấm Cung tu hành, rốt cuộc mục đích là gì? Chẳng lẽ bà ta đã nhận thấy những ngày gần đây, cao thủ Vân Huyễn điện lần lượt bị giết có liên quan cùng huynh muội bọn họ, cho nên muốn mượn cớ ban thưởng, cho nàng cơ hội tiến vào Cấm Cung tu hành, nhưng kì thực là nhốt nàng?
Cẩn thận suy nghĩ, khả năng này là lớn nhất.
Nhưng nếu thật là như vậy, chuyện sẽ dễ làm. Nàng nếu phản kháng không đi, cung chủ tất nhiên sẽ sinh ra hoài nghi với nàng, có thể sẽ ra tay với huynh muội bọn họ, nếu nàng đi......
Đúng, không bằng tương kế tựu kế!
Không phải là Cấm Cung sao? Coi như là đầm rồng hang hổ, nàng cũng dám xông!
“Ta về phòng dọn dẹp một chút, ngươi ở nơi này chờ đi.” Lưu người ở sân, Vân Khê một mình đi ngược về phía gian phòng.
Bên trong Ngọa Long cư, Vân Khê cẩn thận suy nghĩ một chút, vẫn cảm thấy thời gian không thể trì hoãn quá lâu, nàng cố ý trì hoãn thời gian, chẳng phải để cho cung chủ càng cảm thấy nàng có vấn đề? Ngẫm nghĩ một phen sau, nàng gọi bốn người Ngọc Thụ Lâm Phong ra dặn dò một phen.
“Tính ngày thì Côn Luân tiền bối cùng Tiểu Bạch sắp trở lại, các ngươi bốn người ở lại, đến lúc đó cùng nhau hiệp trợ ca ca của ta.”
Đinh Ngọc lạnh lùng gật gật đầu: “Không thành vấn đề! Sư phụ trước khi đi đã nói, Vân Thành tình thế thay đổi trong nháy mắt, nguy cơ trùng trùng, bảo chúng ta hết sức phối hợp với ngươi.”
“Ta đi Vân Huyễn điện, trong khoảng thời gian ngắn sợ không về được, các ngươi nghe ca ca ta an bài, kế hoạch báo thù không thể ngừng, một khi dừng lại, cung chủ ngược lại sẽ càng thêm hoài nghi đến ca ca. Trước mắt chúng ta lấy toàn bộ thực lực, cũng chưa đủ cùng cung chủ chính diện đối kháng, chỉ có thể từ bên trong mà từ từ tiến công......” Vân Khê nói.
“Vậy ngươi có thể bị nguy hiểm hay không?” Đinh Ngọc lo lắng hỏi.
Vân Khê chân mày nhướng lên, nàng cũng không nắm chắc, nhưng nếu thật cung chủ đã bắt đầu hoài nghi nàng, như vậy lần này nàng đi sợ là lành ít dữ nhiều.
“Nguy hiểm, nguy hiểm......” Một bên đang theo ca ca chơi đùa Tiểu Nguyệt Nha đột nhiên hô lên, cái miệng nhỏ nhắn vểnh lên, cái hiểu cái không nhìn Vân Khê.
Vân Khê cúi đầu cười một tiếng, tiến lên ôm lấy nàng, mãnh liệt hôn một cái: “Tiểu Nguyệt Nha, ngươi là đang lo lắng mẫu thân sao?”
“Mẫu thân, nguy hiểm, nguy hiểm......” Tiểu tử quật cường hô, tay nhỏ bé cọ cọ trên mặt Vân Khê, tại cổ tay nàng đeo Xá Lợi Phật châu nhẹ nhàng đụng qua gương mặt của nàng, hiện lên một tia sáng không có ai thấy.
Vân Khê chỉ cho là nữ nhi học vẹt, không có để ý, quay đầu nói với bốn người Ngọc Thụ Lâm Phong: “Cho dù gặp nguy hiểm, ta cũng phải đi! Cung chủ hiện tại đã bắt đầu hoài nghi, nhưng cũng chỉ là nghi ngờ mà thôi, căn bản không có chứng cứ. Một khi ta phản kháng, không tuân theo mệnh lệnh của bà ta, bà ta sẽ bắt được nhược điểm của chúng ta. Cho nên, biết rõ núi có hổ ta cũng phải đi!”
“Vậy ngươi cẩn thận một chút!” Đinh Ngọc nói, còn lại ba người không có nói gì, chẳng qua là lặng yên nhìn Vân Khê, bội phục dũng khí của nàng.
“Ừ, xin chuyển lời tới ca ca của ta, bảo huynh ấy tiếp tục theo kế hoạch làm việc, không cần phải lo lắng ta. Ta đi trước một bước, không thể để cho cung chủ sinh nghi.” Giao phó xong cho bốn người Ngọc Thụ Lâm Phong lưu lại bên trong gian phòng, Vân Khê mang theo Ngọa Long cư rời khỏi phòng, hướng Vân Huyễn điện đi tới.
Vân Huyễn điện, Vân Trung Thịnh trước một bước đã tới đại điện, cung chủ cho gọi đến, dặn dò: “Thịnh Nhi, lần này con chiến thắng Vạn Liên thịnh hội quả là làm rất tốt! Con là đứa bé trọng tình trọng nghĩa, đầu óc cũng linh hoạt, nương đối với con ký thác hậu vọng.”
(ký thác hậu vọng: gửi gắm niềm tin)
“Cám ơn mẫu thân khích lệ và khen ngợi.” Vân Trung Thịnh trên mặt không quan tâm hơn thua, nội tâm vui sướng, mẫu thân rốt cục tán dương hắn.
“Kế tiếp mười ngày, con tiến vào Cấm Cung tu luyện, cùng con tiến vào Cấm Cung còn có một người.” Cung chủ tiếp tục nói.
“Còn có một người? Người nào?” Vân Trung Thịnh rất kinh ngạc.
“Người này con cũng biết, chính là Vân Khê đã từng giúp con đoạt kim liên.” Rất hài lòng với phản ứng kinh ngạc của nhi tử, cung chủ khẽ mỉm cười nói, “Ta nghe Tứ tỷ con nói, con rất có hảm cảm đối với Vân Khê, nàng đối với con cũng không có phòng bị. Lần này các con cùng nhau tiến vào Cấm Cung tu luyện, chính là một cơ hội tốt. Nếu con có thể nhân cơ hội này nắm lấy trái tim của nàng, làm cho nàng đem Tàn Hoa bí lục nói cho con biết, nương sẽ thành toàn cho con, để con cưới nàng!” (TM: Ta phi, nhổ vào, ai thèm chứ)
“Việc này......” Vân Trung Thịnh ánh mắt tự do chỉ chốc lát, hai má nổi lên rặng ửng đỏ, lắc đầu nói, “Mẫu thân, việc này e rằng không thể được! Theo nhi tử được biết, Vân Khê cô nương cùng trượng phu của nàng rất là ân ái, bọn họ còn có một đứa con gái, ta sợ......”
Cung chủ hừ lạnh một tiếng, cắt đứt lời của hắn: “Nếu ngươi không được lấy được Tàn Hoa bí lục, vậy thì ngươi và nàng cùng chết trong Cấm Cung đi!” (đổi xưng hô vì mụ này trở mặt rồi, tức chết ta)
Vân Trung Thịnh cả người chấn động, khó có thể tin nhìn mẫu thân, hắn không rõ mẫu thân vì sao phải bức bách hắn, chẳng lẽ hắn không phải là con ruột của nàng, có thể tùy tiện vứt bỏ như vứt bỏ một con cờ?
“Thịnh Nhi, ngươi không nên trách nương, nương làm như thế, cũng là vạn bất đắc dĩ.” Cung chủ ngữ điệu hạ thấp, bắt đầu chính sách dụ dỗ, “Ngày gần đây Vân Huyễn điện xảy ra nhiều chuyện như vậy, ông ngoại ngươi không biết bị người nào ám sát, nương hoài nghi là dư nghiệt cấm kỵ tộc ở sau lưng quấy rối. Vân Khê chính là dư nghiệt có tiềm lực lớn nhất, nếu cho nàng tiếp tục trưởng thành, sớm muộn gì nàng sẽ trở thành đại họa cho chúng ta. Nếu không phải muốn lấy được Tàn Hoa bí lục trên người nàng, nương đã sớm phái người giết nàng ta. Ngươi phải nhớ kỹ, các ngươi là kẻ thù, cho dù ngươi không coi nàng là cừu nhân, nàng cũng sẽ coi ngươi là cừu nhân.”
“Cho nên, giữa các ngươi chính là ngươi chết ta sống! Nếu ngươi không muốn nàng chết, vậy thì phải nghĩ biện pháp lấy được nàng, làm cho nàng chủ động đem Tàn Hoa bí lục nói cho ngươi biết, nếu không nghe lời, ngươi cùng nàng đều chỉ có đường chết!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.