Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Chương 120: Danh sách tranh tài




Ánh nắng rực rỡ, bao trùm không gian của Thiên Long Thành.
Cả toà Thiên Long thành đều đắm chìm trong một màu vàng ươm.
Tinh thần ngày càng phấn chấn.
Hội trường Đại hội tỷ võ, nằm ở trung tâm Thiên Long thành, thuộc một phần Thiên Long học viện. Nơi này có thể chứa tới mấy vạn người, nhưng giờ phút này đã có một phần mười không gian bị những người đến xem cuộc đấu chiếm giữ.
Chẳng qua chỉ là ngày thứ nhất Đại hội tỷ võ rút thăm thôi, đã nhiều người đến xem như vậy, có thể tưởng tượng, đến lúc tỷ võ chính thức bắt đầu, nơi này sẽ là một tình cảnh chật ních cuồng nhiệt đến thế nào nữa.
Dòng người như nước thuỷ triều, từ từ dạt về hai bên khán đài.
Đoàn người Vân Khê, theo dòng người tự động tách ra kia, rảo bước tiến đến đài chủ trì ở trung tâm.
Tất cả phục sức trắng thuần, tuấn nam mỹ nữ phối hợp, hấp dẫn vô số ánh mắt, làm cho nhiều người kinh diễm, hoa mắt chóng mặt.
Tuy nói Vạn Hoàng học viện xếp hạng chót trong thập đại học viện, nhưng đối với những người không phải của Vạn Hoàng học viện ở đây mà nói, là vô cùng ngưỡng mộ, hơn nữa đoàn người tuấn nam mỹ nữ này đủ làm cho cả nam lẫn nữ lâm vào điên cuồng, đội ngũ Vạn Hoàng học viện chính là đội ngũ được hoan hô nhiệt liệt nhất trong số tất cả các học viện khác. Người không biết còn tưởng là đội ngũ xếp hạng thứ nhất Thiên Long học viện đã tới.
“Phong thuỷ của Vạn Hoàng học viện thật tốt, đệ tử ai ai cũng là tuấn nam mỹ nữ, hơn nữa một người so với một người còn đẹp hơn, không biết thực lực của bọn họ có phải cũng giống bề ngoài, làm cho người ta kinh diễm hay không?”
“Năm nay đội ngũ dự thi của Vạn Hoàng học viện, làm sao lại nhiều nhân vật lạ hoắc như vậy?”
“Đúng nha, nếu không phải nhìn thấy đệ nhất cao thủ Chiến Thiên Dực của Vạn Hoàng học viện đi trong đó, ta cũng hoài nghi bọn có phải thật sự là đệ tử Vạn Hoàng học viện hay không?”
“Nữ tử đi đầu tiên là ai vậy? Cư nhiên khuynh quốc khuynh thành, mỹ mạo tuyệt luân như vậy, tứ đại mỹ nữ của thập đại học viện kia so sánh với nàng, rõ ràng là thấp nhất đẳng, cách biệt một trời một vực a”
“Đệ nhất mỹ nữ của Vạn Hoàng học viện không phải là Vân tiên tử sao? Làm sao không thấy nàng trong đội vậy? ha ha chẳng lẽ là bởi vì vị trí đệ nhất mỹ nhân bị chiếm, nên nàng ta xấu hổ không dám lộ diện?”
“Có khả năng đó!”
“….”
Nghe đủ loại bát quái nghị luận, Vân Khê nhợt nhạt câu môi, quay đầu lại, hí mắt nhìn về phía nhóm bằng hữu phía sau. Đúng a, nếu như hôm nay bọn họ tham gia tranh tài chọn sắc, vậy bọn họ tuyệt đối thắng lớn.
Nhìn một cái, đủ các loại hình mỹ nam, cái gì cần có đều có, mặc ngươi lựa chọn.
Khí phách tà mị như Long Thiên Tuyệt, phiêu dật trích tiên như Dạ Hàn Nhật, nho nhã tuấn mỹ của Long Hựu Đình, anh tuấn nam tính như Chiến Thiên Dực, thần bí khác biệt như Độc Cô Mưu, lãnh khốc trầm mặc như Mặc Tam Thiếu, đẹp trai y ánh mặt trời như Hàn Thiên Diệp, …. Bất kể người nào cũng là hạc giữa bầy gà, phong tư trác tuyệt, làm người ta than thở không dứt.
Nàng cũng không tin, trong các học viện khác, có thể tìm ra nhiều người phong cách khác biệt lại dễ nhìn như vậy.
Môi câu thật cao, nàng hài lòng hướng các bạn hữu gật gật đầu, thật cho nàng mặt mũi a, bất luận kết quả luận võ như thế nào, ít nhất bọn họ lên đài là tuyệt đối phong cách, tuyệt đối nổi bật.
Đám người Chiến Thiên Dực cùng Long Hựu Đình bị ánh mắt cùng nụ cười không giải thích được của nàng doạ cho mí mắt giật giật, nàng không phải đang muốn bán bọn họ chứ?
Các học viện khác đến sớm ở bên trong nghe được tiếng hoan hô dị thường, tò mò quay đầu nhìn quanh. Có thể khiến đội ngũ oanh động lớn như vậy, khẳng định là đệ tử Thiên Long học viện rồi, song khi bọn họ nhìn qua lại là đệ tử Vạn Hoàng học viện, tương phản với mong đợi, làm cho bọn họ vô cùng khó chịu.
“Còn tưởng là ai? Thì ra là xếp chót Đại hội tỷ võ lần trước Vạn Hoàng học viện, một cái học viện xếp chót, mà cũng dám rêu rao khắp nơi, da mặt của bọn hắn đúng là đủ dày”
“Tử Điêu học viện chúng ta xếp trước bọn họ hai vị, còn chưa dám quá cao giọng, bọn họ xếp chót, cư nhiên rêu rao như thế, thật đúng là một chút tự mình biết mình cũng không có!”
“Nếu ta là bọn họ, còn không bằng tự động rời khỏi trận đấu, miễn cho lại xếp chót, vứt hết mặt mũi toàn gia”
Mấy đệ tử Tử Điêu học viện ngăn ở trước chân đám người Vân Khê, mọi người châm chọc cười, khinh miệt liếc nhìn bọn hắn, ra oai phủ đầu. Nếu là thấy người của những học viện khác, bọn họ chỉ có thể ăn nói khép nép, bởi vì thực lực cùng bài danh xếp hạng của người ta bày ra đó, nghĩ không phục cũng không được, nhưng là thấy những học viện xếp sau bọn hắn, vậy thì lại khác rồi.
Bọn họ hôm nay thật sớm liền đi tới hội trường, đáng tiếc bởi vì Tử Điêu học viện trong bảng xếp hạng thập đại học viện đứng thứ tám, gần cuối cùng, cho nên các học viện xếp trước đều xem thường bọn họ, ném cho bọn họ không ít khinh miệt. Bọn họ nghẹn bấy lâu, không có chỗ phát tiết, hiện tại nhìn thấy người Vạn Hoàng học viện xếp hạng sau bọn họ tới, bọn họ không không lấy chúng trút giận, thì còn có thể lấy ai?
Những học viện khác thấy thế, rối rít xúm lại, ở một bên xem kịch vui.
Vân Khê dưới chân dừng lại, khẽ cau mày, tâm tình hôm nay vốn không tệ lắm, không nghĩ tới vừa đến hội trường, lại gặp mấy con chó cản đường, thật là xui!
Tử Điêu học viện? Mấy đệ tử bọn họ gặp lúc ở Côn Luân tiên cảnh không phải cũng từ Tử Điêu học viện sao? Đáng tiếc bọn họ đều đã bị cao thủ Thanh Lân học viện giết chết, mệnh tang cửu tuyền (mệnh đã về chín suối)
Hiện tại lại tới mấy đệ tử Tử Điêu học viện tới bới móc, nha nha, đúng lúc lão nương đang ngồi không, thì người nào cũng có thể tuỳ tiện tiểu trên đầu lão nương sao?
“Thật đúng là mất mặt a! Hảo hảo làm người không làm, lại một mực đi làm chó cản đường! Cũng khó trách các ngươi phải hạ thấp giọng, nếu các ngươi cao giọng, mọi người lại còn tưởng lầm một đám chó sủa trong hội trường đi”. Nàng cố ý nhấn mạnh hai chữ “cao giọng”, lắc đầu tấm tắc nói: “Ta nhớ rõ hôm nay tham gia Đại hội tỷ võ đều là người, không có bao gồm súc sinh mà?”
“Ngươi nói cái gì? Ngươi dám chửi chúng ta là súc sinh?” Đệ tử Tử Điêu học viện nổi giận.
“Ta có nói là các ngươi sao? Bất quá các ngươi dũng cảm thừa nhận như vậy, ta cũng không có khả năng phản bác là không phải?” Vân Khê mỉm cười, vân đạm phong khinh nói.
“Tốt lắm! Ngươi đây là đang khiêu khích Tử Điêu học viện chúng ta! Xem ra ta cần phải cho các ngươi ý thức được thực lực của Tử Điêu học viện chúng ta, cho các ngươi biết thân biết phận!” Một đệ tử cao lớn rút ra bội kiếm bên hông, hung hăng chỉ vào Vân Khê.
Vân Khê câu môi, lông mi vừa chớp, buông xuống sắc bén chợt loé bên trong ánh mắt.
Đang muốn xuất thủ giáo huấn đối phương một chút, Long Thiên Tuyệt đột nhiên cầm tay nàng, nắm tay kéo nàng trực tiếp đi lên phía trước.
“Thật ồn ào!”
Kình lực vô hình trong nháy mắt bắn ra.
Trong khoảnh khắc đó, hơi thở bức người đến cực điểm.
Mấy đệ tử Tử Điêu học viện vốn đang ngăn trước chân bọn họ, còn cả những đệ tử học viện khác đang vây xem xung quanh, cũng nhất tề bị bắn ra ngoài.
Con đường phía trước nhất thời quét sạch.
Long Thiên Tuyệt tự nhiên nắm tay Vân Khê, không coi ai ra gì chậm rãi hướng về phía đài chủ trì.
Mọi người không khỏi nhìn khoảng đất kia dò xét, mắt lộ vẻ hoảng sợ.
Thực lực của người này …
Những đệ tử tham gia Đại hội tỷ võ ở đây, trên căn bản cũng là cao thủ Huyền Tôn trở lên, nếu không có thực lực phi phàm, thì không thể có tư cách tham gia đại hội. Nhưng mà đối mặt với hơi thở áp bách của nam nhân này, bọn họ vẫn là bị kinh sợ rồi.
Đột nhiên, sinh ra cảm giác như nhìn thấy thái sơn.
Làm sao có thể? Vạn Hoàng học viện khi nào thì có một cao thủ đáng sợ như vậy?
Hắn rốt cuộc là thực lực như thế nào? Huyền Tôn tứ phẩm? Huyền Tôn ngũ phẩm? Hay là cao hơn?
Bọn họ thế nhưng đều không phát hiện ra…
Đám người Chiến Thiên Dực và Long Hựu Đình nhàn nhạt mỉm cười, cũng không quản ánh mắt cùng phản ứng của những người kia, theo sát hai vợ chồng bước đi.
Chỉ một Tử Điêu học viện, cũng dám ngăn trở bọn họ, rõ ràng là tự tới rước nhục.
Vạn Hoàng học viện đã sớm không còn là một Vạn Hoàng học viện xếp hạng chót, không đủ thực lực nữa.
“Hửm? Lại có thể bất động thanh sắc đánh ngã tám cao thủ Huyền Tôn nhị phẩm? Người này rút cuộc là ai?” Trong đám người, có một nam tử tay cầm sáo ngọc, lộ ra vẻ kinh ngạc, rõ ràng chính là nam tử sáo ngọc của Côn Bằng học viện —- Cừu Mộ Dã.
Hắn hướng một người bên cạnh vẫy vẫy tay, thấp giọng nói: “Tốn chút bạc, đi tìm hiểu xem, thực lực của Vạn Hoàng học viện đến tột cùng như thế nào”
“Dạ, thiếu gia”
Nhìn người rời đi, Cừu Mộ Dã khẽ híp mắt, hiện lên vô số toan tính, lầm bầm nói: “Con ngựa vòng đầu tiên bổn thiếu gia hạ chính là các ngươi, xem một chút các ngươi là thật sự có thực lực, hay căn bản chỉ là trùng hợp”
Cũng không lâu sau, người nọ trở lại, nhỏ giọng bẩm báo: “Thiếu gia, đã dò hỏi rõ ràng, những người này đều mới gia nhập Vạn Hoàng học viện, họ Thiên, tên cụ thể thuộc hạ hỏi không ra. Nữ tử bên cạnh hắn, là thê tử của hắn, hai người cũng mới gia nhập Vạn Hoàng học viện, thực lực cụ thể thế nào, không có ai biết. Bất quá, nghe nói thê tử hắn là viện trưởng kế nhiệm do đích thân viện trưởng Vạn Hoàng học viện chọn lựa…”
“Viện trưởng kế nhiệm? Một nữ nhân cư nhiên lại có thể trở thành người kế vị chức viện trưởng, xem ra Vạn Hoàng học viện đúng là càng ngày càng không ra gì” Sáo ngọc trong tay Cừu Mộ Dã chuyển động, lạnh lùng cười một tiếng, “Tốt! Vòng thứ nhất thí mã liền đặt lên Vạn Hoàng học viện đi! Đi, cho vị trưởng lão chịu trách nhiệm rút thăm ít bạc, nhất định phải khiến hắn an bài cho Côn Bằng học viện chúng ta một cái thăm tốt!”
“Thiếu gia, việc này e là rất khó! Lần này các học viện rút thăm, đều công bình công chính, ta sợ…”
Cừu Mộ Dã hừ lạnh, cắt đứt lời hắn: “Sợ cái gì? Có tiền thì ma xui quỷ khiến cũng không vấn đề! Nếu hắn không đáp ứng, ngươi lại lấy bạc nện hắn, ta không tin có bạc còn không lay chuyển được hắn!”
Tuỳ tùng gật đầu, lĩnh mệnh rời đi.
Lúc này, những đệ tử Tử Điêu học viện bị đánh bay chậm chạp dùng sức, từ mặt đất đứng lên, nghĩ tới sỉ nhục vừa rồi, một đám tràn ngập phẫn nộ.
“Các ngươi đứng lại!”
Mấy người nhìn nhau một cái, nhất tề rút bội kiếm bên hông ra,phi thân vây quanh vợ chồng Long Thiên Tuyệt, trong nháy mắt liền xếp trận.
“Là kiếm trận nổi tiếng của Tử Điêu học viện ——- Trận vẩy cá!”
“những người này điên rồi đi, lại lấy trận vẩy cá để đối phó cao thủ Vạn Hoàng học viện! Coi như thắng cũng thắng không đẹp!”
Cừu Mộ Dã híp mắt, tiếp tục chú ý: “Tốt! Để ta nhìn xem thực lực của các ngươi đến tột cùng là như thế nào?”
Long Thiên Tuyệt chán ghét xoắn mi, dư quang lướt qua mấy con ruồi bọ làm người ta chán ngán, không thèm để ý, tiếp tục nắm tay Vân Khê bước đi.
“Đáng chết! Bắt lấy hắn!” Đệ tử Tử Điêu học viện bị thái độ khinh miệt của hắn chọc giận, kiếm trận khởi động, bầu trời sáng sủa nhất thời tối sầm lại, mấy bọn người giống như quạ đen khổng lồ, bay lên giữa không trung, đông nghịt che đậy toàn bộ khoảng không trên đầu vợ chồng Long Thiên Tuyệt.
Kiếm quang loé ra hai màu Huyền khí vàng bạc, như bàn tên mũi nhọn xoát xoát bắn về phía Long Thiên Tuyệt.
Kiếm trận tám người, tạo ra tám đạo kiếm khí, tám đạo Huyền khí, thế không thể đỡ!
Mọi người thấp giọng hô lên, đừng xemTử Điêu học viện xếp hàng thứ tám, nhưng trận vẩy cá này cũng không thể coi thừơng. Hơn nữa đây còn là cục diện tám đối một, bọn họ chưa nhìn thấy bất kì một người nào khác của Vạn Hoàng học viện đi ra giúp đỡ. Không biết là do trong nội bộ không đủ đoàn kết, hay là do đám bọn hắn tín nhiệm tuyệt đối với nam nhân này.
Cùng lúc này, hai tay đang khép lại trong áo Long Thiên Tuyệt, đột nhiên xuất thủ, ống tay áo thuần trắng vung lên trước người.
Huyền khí vô hình ầm ầm nổ tung.
Hướng trên đỉnh đầu tám người, bị một lực của Long Thiên Tuyệt, phất cho một cái hung hăng ngã văng ra ngoài.
Kiếm trận, ngay lập tức bị PHÁ…!
“Đừng tiếp tục khiêu chiến tính nhẫn nại của ta!” Ánh mắt Long Thiên Tuyệt đột nhiên lãnh, khí tức khủng khiếp liên tục theo lời nói của hắn tán ra ngoài, giống như một loại dây thừng quấn quanh người tám người kia, khiến cho bọn họ không cách nào đứng dậy công kích hắn.
Mọi người nhất thời sững sờ giật mình tại chỗ.
Cư nhiên, cứ như vậy phá?
Đây nhưng là vây cá trận mà Tử Điêu học viện lấy làm kiêu ngạo, lại cứ dễ dàng bị phá như vậy?
Nói đùa gì đây?
“Hắn….hắn sẽ không phải là Vân Trung Thiên nhập vào đi?”
“Có khả năng! Thực lực như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có thể là đệ nhất cao thủ của Thiên Long học viện Vân Trung Thiên mới thi triển ra được.”
“Một Vân Trung Thiên thứ hai … Thật đáng sợ!”
Mọi người mới vừa rồi còn đang hoài nghi là mình sinh ra ảo giác, hiện tại đành phải chấp nhận sự thực.
Không sai, Vạn Hoàng học viện, đúng là xuất ra một cao thủ.
Hơn nữa, còn là cao thủ trong cao thủ!
Vân Trung Thiên? Vân Khê vẫn là lần đầu nghe thấy cái tên này, không khỏi nhíu mày, quay đầu nhìn về phái Long Thiên Tuyệt. Hắn mới vừa xuất thủ, căn bản không có thi triển ra toàn bộ thực lực, cũng đủ để đánh bại kiếm trận, nhưng nếu hắn thi triển toàn lực, thì thực lực sẽ khủng bố đến mức nào?
Xem ra Long huyết bảo điển của Long gia thật không đơn giản a, thời gian ngắn ngủi, lại làm cho hắn đột nhiên tăng mạnh, hơn nữa hắn tu luyện Tàn Hoà bí lục, hai cái hỗ trợ lẫn nhau, thì tiến độ lại càng làm cho người ta giận sôi gan hơn. Theo nàng đoán, thực lực chân chính hiện tại của hắn sẽ không đơn giản chỉ là vừa mới tấn chức Huyền Tôn lục phẩm như vậy.
“Dừng tay!” Lúc này, từ trong đám đông lao ra hai người, mặc trên người phục sức Tử Điêu học viện. Một người trong đó tương đối lớn tuổi hơn, trên người cũng có một cỗ khí chất trầm ổn, hắn cúi đầu nhìn thoáng qua những người đang ngã dưới đất, rồi mặc nhiên ngẩng đầu lên, hướng Long Thiên Tuyệt chắp tay: “Vị huynh đài này, chỉ là một chút hiểu lầm, kính mong chớ để trong lòng”
“Hiểu lầm sao? Ta xem mới vừa rồi nếu như mấy người bọn hắn đem người của chúng ta giết đi, hẳn như vậy mới không phải là hiểu lầm?” Hàn Thiên Diệp xem không vừa mắt, thanh âm lười biếng nói.
Người nọ nhìn Hàn Thiên Diệp một chút, ánh mắt loé sáng: “Đây không phải là Hàn công tử sao? Tử Điêu học viện chúng ta trước giờ luôn cùng Vạn Hoàng học viện đồng khí liên chi (cùng chung ý chí, ý tưởng), tương thân tương ái, làm sao lại có ý định mưu hại các ngươi đây? Thời điểm trung thu năm ngoái, viện trưởng Tử Điêu học viện chúng ta còn được mời tới Vạn Hoàng học viện, cùng viện trưởng quý viện nấu rượu mơ, trò chuyện với nhau rất vui vẻ. Viện trưởng vẫn luôn dạy chúng ta, không thể gây xung đột cùng sư huynh muội của các viện khác, mà phải hoà bình ở chung, cùng tồn cộng vinh (cùng tồn tại cùng vinh quang) ….cho nên ta xem tất cả đều là hiểu lầm mà thôi, người trẻ tuổi nha, huyết khí phương cương, luôn vọng động. mọi người không bằng nắm tay giảng hoà, đem không vui vừa rồi quên đi, thế nào?”
“Nắm tay giảng hoà? Ta thấy không cần đi! Ta sợ dơ tay mình đó!” Hàn Thiên Diệp rất không nể tình.
Sắc mặt đối phương hơi khựng lại, miễn cưỡng cười cười.
“Chúng ta đi thôi! Cứ thế này rút được thăm tốt, giải vận xui!” Vân Khê hướng mọi người phất phất tay, không muốn tiếp tục cùng bọn họ dây dưa nữa, nếu không chỉ tổ bại lộ thực lực của họ, khiến cho những người của học viện khác sinh ra cảnh giác.
Nghe được bốn chữ “rút được thăm tốt”, Cừu Mộ Dã vốn còn giật mình sững sờ liền giật mình hoàn hồn, sáo ngọc nặng nề đập một cái vào đầu mình, “Ngu ngốc! Ngàn vạn lần không thể cùng bọn họ ở chung một tổ a!”
Hắn vội vàng nhanh chân chạy về phía nơi rút thăm, hi vọng tuỳ tùng còn chưa có dùng bạc lay động được vị trưởng lão kia.
“Cừu sư huynh làm sao vậy? Lẽ nào là động kinh?” Sư phụ huynh đệ bên cạnh đều hết sức kinh ngạc.
Đi tới trước đài chủ trì, Hoàng Anh Sở dẫn đầu đệ tử Hạc Tiên học viện chờ đã lâu, nhìn thấy đoàn người Vân Khê đến, liền nhiệt tình ra đón.
“Vân sư muội, các ngươi đến lúc này, thật là làm kinh động lớn nha. Ta nghĩ sẽ không bao giờ… có người dám khinh thường Vạn Hoàng học viện nữa.” Mới vừa một màn, các nàng nhìn thấy, nhưng là tin tưởng thực lực của đoàn người bọn họ, cho nên cũng không có ra mặt tương trợ.
“Hoàng tỷ tỷ, các ngươi đến khi nào vậy?” Vân Khê mỉm cười đi về phía nàng, nụ cười nhẹ nhàng khoan khái động lòng người, làm cho người ta hoa mắt chóng mặt.
“Sáng nay mới vừa đến Thiên Long thành, liền trực tiếp chạy tới hội trường tỷ võ, hy vọng hôm nay có thể rút được thăm tốt, không đến nỗi vòng thứ nhất đã bị loại.” Hoàng Anh khách khí cười nói.
“Không biết quy tắc tỷ võ năm nay thế nào?” Vân Khê thuận miệng hỏi.
“Ngươi còn chưa biết sao? Quy tắc mỗi đợt luận võ, đại khái đều tương tự nhau, số người dự thi của mỗi một học viện trong mỗi cuộc tranh tài nhiều nhất là mười người, lấy phương thức quần chiến để định thắng bại, khảo nghiệm là không dừng lại ở thực lực một người, mà còn là phối hợp toàn đội. bình thường mà nói, hai học viện xếp thứ nhất và thứ hai lần trước sẽ không tham gia đấu vòng loại, trực tiếp tiến vào cuộc tứ đấu. Còn lại tám học viện, thông qua rút thăm, quyết định đối thủ tranh tài vòng thứ nhất, trực tiếp đấu loại. Hai học viện chiến thắng cuối cùng, có thể tiến vào cuộc tứ đấu, cùng hai học viện hạng một và hai đấu vòng tròn. Trong cuộc đấu tứ, là thực hiện đấu cộng điểm, thắng một trận được một điểm, hai học viện có tổng điểm cao nhất sẽ tiến hành cuộc đấu cuối cùng”
“Như vậy nói cách khác, các trận đấu tới, Thiên Long học viện và Bạch Hổ học viện sẽ không tham gia, chỉ đến khi đấu tứ kết, bọn họ mới lên đài?”
Cái này không khỏi rất không công bằng đi!
Bọn họ muốn tiến vào trận tứ kết, phải không ngừng vượt quan trảm tướng (vượt qua khó khăn để tiến lên), mà hai cái học viện này cư nhiên có thể bảo toàn thực lực, dùng khoẻ ứng mêt. Khó trách bọn họ vẫn có thể liên tục giữ vị trí á quân, tuy nói là họ có thực lực, nhưng quy tắc như vậy cũng có lợi quá lớn đối với họ.
“không sai! Đây chính là điểm lợi của vị trí thứ nhất và thứ hai” Hoàng Anh thản nhiên nhún vai, nàng sớm đã quen với quy tắc như vậy.
Đang nói chuyện, nơi xa truyền đến hồi trống trận.
Đông đông đông, đông đông đông!
Tiếng trống trận mãnh liệt, đem mây trôi đánh tan, gió mùa hạ trong tiếng trống hoàn toàn bình ổn lại, đầy ánh mặt trời, chiếu xuống đất, làm mọi người sinh ra một cảm giác nhiệt huyết sôi trào.
Rốt cục, Đại hội tỷ võ rốt cục đã mở màn.
Từng tiếng trống trận vang dội, thập đại học viện rối rít tập trung đến trước đài chủ trì, mọi người nhiệt huyết sôi trào, mãnh liệt.
Đối với bọn họ mà nói, Đại hội tỷ võ bốn năm một lần, là một sự kiện phi thường thần thánh.
Bọn họ chuẩn bị bốn năm, chính vì có thể trên đài Đại hội tỷ võ thăng tiến hoặc rửa sạch mối nhục trước đó, hoặc vượt lên chính mình, vì học viện mình lấy được thành tích tốt, kiếm được vinh quang.
Tiếng trống trận từ từ dừng lại, kéo theo toàn trường hoàn toàn yên tĩnh.
Mấy trăm, mấy ngàn ánh mắt đồng loạt nhìn về phía đài chủ trì, ở đó, có hơn mười vị trưởng lão trọng yếu của Thiên Long học viện và các học viện khác đang ngồi.
Song, mỗi người bọn họ đều là đồng dạng nghiêm nghị, ai cũng không có lên tiếng, tựa như đang đợi nhân vật trong yếu hơn xuất hiện.
Lúc này, từ một góc đài, truyền đến một tiếng vang dữ dội, một bóng người cao cao bị vứt lên, vừa vặn rơi xuống dưới đài chủ trì, phía trước mọi người.
“Kháo, ngươi cho là ở trong miếu rút thăm sao, ngươi muốn thăm tốt nhất, liền cho ngươi thăm tốt nhất? Chán sống đi?” Một cái thanh âm trong trẻo theo sát từ góc đài truyền ra, trước mắt mọi người sáng người, một thân ảnh nhỏ gầy màu đỏ xuất hiện ở trước đài chủ trì, bên chân hắn, chính là người vừa mới bị ném ra kia.
Trong đám người, có người nhận ra kẻ bị ngã trên mặt đất: “Đây không phải là Cừu Mộ Dã của Côn Bằng học viện sao? Sao lại thế này?”
“Cừu ….Cừu sư huynh?” Đệ tử Côn Bằng học viện tiến lên, đem Cừu Mộ Dã từ dưới đất dìu lên.
Cừu Mộ Dã rơi không nhẹ, hai mắt ứa ra sao kim, thân mình lắc lắc hồi lâu, lúc này mới thanh tỉnh. Hắn chỉ vào thiếu niên hồng y trước mặt, run giọng nói: “Ngươi mau đưa bạc cho ta! Ngươi liên tục thu bạc của ta hai lượt, cư nhiên còn bội ước, ngươi rút cục có biết đạo lý giang hồ hay không?”
Hồng y thiếu niên mới vừa rồi vẫn quay lưng về phía mọi người, lúc này rút cuộc quay người lại, mọi người nhất thời cảm giác được có gió mát phảng phất vào mặt, không khỏi động dung trước vị thiếu niên thanh tú tuấn mỹ lại linh khí bức người này.
Thiếu niên này thoạt nhìn bất quá mới có mười lăm mười sáu tuổi, vóc người có chút nhỏ nhắn, mày liễu mắt sao, lộ ra khuôn mặt tinh xảo, ánh mắt thập phần quý khí.
Hắn cân nhắc hai túi tiền nặng trịch trong tay, nhướng mày nói: “Ít bạc như vậy, đã muốn đi cửa sau rút được thăm tốt, ngươi cho là ngươi đang ở Cái Bang phái sao?”
Lời hắn nói ra, toàn trường vang dội.
Thì ra là Cừu Mộ Dã muốn dùng bạc mua trưởng lão chịu trách nhiệm rút thăm, cho Côn Bằng học viện bọn hắn một cái thăm tốt, để tránh ở vòng thứ nhất đã bị đào thải. Thật là hèn hạ a!
Khó trách thời điểm năm ngoái Côn Bằng học viện tham gia Đại hội tỷ võ, cư nhiên gặp được đối thủ kém hơn, chỉ có lúc ở cuộc thi tứ kết, mới thất bại thê thảm. Hạng thứ tư này thì ra là như vậy có được?
Mọi người cười nhạt, nhất tề quăng tới Cừu Mộ Dã một ánh mắt khinh bỉ.
Đệ tử Côn Bằng học viện nghe vậy, cả đám đều xấu hổ cúi đầu.
“Ngươi….ngươi nói hưu nói vượn cái gì đó? Ta lúc nào nói muốn dùng bạc mua thăm chứ? Ngươi có chứng cứ gì?” Cừu Mộ Dã lúc này xem ra đã hoàn toàn thanh tỉnh rồi, con ngươi đảo một vòng, vội vàng nói dối, “Hơn nữa, ngươi cũng không phải là trưởng lão chịu trách nhiệm rút thăm, ngươi tại sao phải vu hãm ta?”
“Chứng cớ? Đây chính là chứng cớ!” Hồng y thiếu niên tiếp tục ước lượng hai túi tiền trong tay, câu môi nói: “Ngươi nếu không có chủ ý sai lệch gì, thì túi tiền của ngươi sao lại rơi vào trong tay ta?”
“Kia…. Đó không phải là túi tiền của ta?” Cừu Mộ Dã vội vàng lên tiếng phủ nhận.
“Không phải túi tiền của ngươi? Vậy thì của ai?” Hồng y thiếu niên nhíu mày, giữa mi tâm hiện lên ý giảo hoạt.
Cừu Mộ Dã nhắm hai mắt, hung hăng cắn răng, sau đó mở mắt ra nói: “Đương nhiên là của ngươi! Chẳng lẽ ngươi ngay cả túi tiền của mình cũng nhận không ra?”
“Nha, thì ra là của ta. Coi đầu óc ta kìa, ngay cả túi tiền của mình cũng nhận không được” Con ngươi linh động đảo một vòng, hồng y thiếu niên sung sướng đem túi tiền trực tiếp nhét vào túi mình, nhợt nhạt nhướng mày, hướng về phía mọi người khoát tay một cái nói, “Không có chuyện gì rồi, không có chuyện gì rồi! Mới vừa rồi cùng mọi người đùa chút thôi, mọi người yên tâm, Đại hội tỷ võ rút thăm lần này, tuyệt đối công bình công chính, không có nội tình đen tối!”
Mọi người đều hồ nghi nhìn hồng y thiếu niên, càng ngày càng cảm giác hắn rất không đáng tin.
Thật không có gì đen tối sao?
Có quỷ mới tin!
Cừu Mộ Dã hai mắt một lần nữa khép lại, một trận đau lòng.
Mới vừa rồi lúc hắn vội vã chạy tới nơi rút thăm, tuỳ tùng của hắn đã mua chuộc thành công đối phương, hắn muốn huỷ bỏ, đối phương lại không chịu, cho nên lại cho thêm một lần ngân lượng nữa, ai ngờ sau khi đối phương thu bạc, lại đổi ý. Khiến hắn tức giận, ngay tại chỗ động thủ, ai dè thực lực của đối phương cư nhiên cao như vậy, một cước đem hắn đạp bay.
Hắn là bị bi thương kia thôi thúc a!
Bất quá may mắn, nháo qua một trận như vậy, bọn họ cuối cùng vẫn là không cần đấu với cao thủ Vạn Hoàng học viện.
Lúc này, hồng y thiếu niên nhẹ nhàng nhún một cái, bay lên đài chủ trì. Hắn chắp tay sau lưng, đi tới giữa các vị trưởng lão cất giọng nói: “Đúng rồi! Quên nói cho mọi người biết, hôm nay viện trưởng của các ngươi sẽ không tới. Việc liên quan tới chuyện rút thăm, hắn uỷ thác cho ta toàn quyền chịu trách nhiệm, nếu như các ngươi không còn ý kiến gì…, như vậy chúng ta bây giờ bắt đầu rút thăm đi!”
“Tốt! Tất cả đều do Hiên Viên tiểu công tử an bài đi” Các vị trưởng lão lại không có bất kì dị nghị gì, nhìn vị hồng y thiếu niên họ kép Hiên Viên này, nhất tề đều lộ ra thần sắc lấy lòng.
Đệ tử dưới đài hơi kinh ngạc, nghĩ thầm, vị hồng y thiếu niên này đến tột cùng là người nào, lại có thể làm cho các vị trưởng lão nghe theo hiệu lệnh của hắn?
“Vậy chúng ta bắt đầu đi!” Hồng y thiếu niên hướng dưới đài vẫy vẫy tay, trong đôi con ngươi linh động tràn đầy ánh sáng hưng phấn,
“Ừm, vậy thì bắt đầu từ hạng cuối cùng Vạn Hoàng học viện đi”
Vân Khê nghe vậy, quay đầu nhìn đám bằng hữu của mình, trong ánh mắt mong chờ của mọi người, nàng từng bước đi lên đài chủ trì.
Dưới đài mặc dù có người bất mãn thứ tự rút thăm như vậy, nhưng là các vị trưởng lão trên đài cũng không có dị nghị gì, thì bọn họ nào dám có dị nghị chứ?
Vân Khê đến gần trước hộp rút thăm, đang muốn đưa tay ra rút, một cái tay đột nhiên duỗi tới, đặt lên trên hộp đựng thăm.
“Trong này, có tổng cộng tám thăm, chia ra là tám đại học viện. Ngươi nếu không cẩn thận rút được học viện của mình thì coi như không tính, mà rút lại lần nữa. Nếu như rút được học viện khác, mới coi là hữu hiệu. Ngươi chuẩn bị xong chưa?” Hồng y thiếu niên hướng nàng khẽ mỉm cười, trong mắt ánh sáng lưu chuyển, có loại cảm giác đắc ý không nói ra lời.
Vân Khê gật đầu, không phải chỉ là rút thăm thôi sao? Còn có thể có khó khăn gì?
“Tốt lắm, ngươi rút đi” Hồng y thiếu niên buông lỏng tay ra, đem hai tay chắp sau người, cứ như vậy lẳng lặng nhìn nàng.
Vân Khê chau mày, cảm thấy hắn có chút cổ quái, đưa tay thăm dò vào hộp thăm, lục lọi.
Hửm? Nàng chân mày căng thẳng, mắt liếc về phía hồng y thiếu niên, sao lại như vậy? Bên trong hộp lại chỉ có một lá thăm?
Chẳng lẽ là do hắn làm trò quỷ?
“Vạn Hoàng học viện, không phải là chỉ rút thăm thôi sao? Làm sao mè nheo như vậy, nửa ngày rồi còn không rút xong?”
“Đúng nha! Dù sao các ngươi cũng là xếp chót, có rút thế nào thì cũng không thể là thăm tốt được, liền rút đại một cái đi!”
“….”
Phía dưới người của các học viện khác đã chờ không nổi, thật giống như Vân Khê có thể đem tất cả thăm rút ra, không để lại cho họ lựa chọn nào.
Vân Khê không để ý đến phản ứng của người bên dưới, hai mắt vẫn không chớp nhìn chằm chằm hồng y thiếu niên, không hiểu hắn rút cuộc đang làm trò quỷ gì?
“Mau rút ra đi! Dù sao ngươi rút ra thăm nào, cũng là học viện xếp hạng trên Vạn Hoàng học viện của các ngươi” Hồng y thiếu niên hướng nàng nháy mắt mấy cái, đầy giảo hoạt.
Chẳng biết tại sao, Vân Khê lại cảm giác được đối phương không có ác ý gì, cho nên lựa chọn tin tưởng đối phương. Dù sao bất kể rút được học viện nào, đối với bọn họ mà nói, cũng không có gì khác biệt, mục tiêu của bọn họ là Thiên Long học viện và Bạch Hổ học viện.
Tay nàng từ trong hộp thăm từ từ rút ra.
Cừu Mộ Dã ở dưới khẩn trương nhìn nhất cử nhất động của Vân Khê, trong lòng yên lặng cầu nguyện, ngàn vạn lần không nên là Côn Bằng học viện a, ngàn vạn lần không nên!
Đáng tiếc! Trời không chiều lòng người.
Hồng y thiếu niên nhận lấy lá thăm từ tay Vân Khê, âm thanh trong trẻo đọc lên bốn chữ: “Côn Bằng học viện”
Oanh!
Trong đầu Cừu Mộ Dã bạch quang nổ tung, thân thể cứ như vậy thẳng tắp ngã xuống.
Sư huynh đệ phía sau kịp thời đỡ được hắn, hắn mới không bị ngã chổng vó.
“Có gian lận! Nhất định có gian lận!” hắn đẩy sư huynh đệ ra, kích động nhảy lên.
Lúc này, mọi người mới tỉnh ngộ, thì ra lúc trước hắn dùng bạc mua chuộc là muốn rút thăm được Vạn Hoàng học viện.
Ha ha, cái này có tính là ác giả ác báo hay không đây?
Mới vừa rồi chứng kiến thực lực của Vạn Hoàng học viện xong, cho dù ai cũng không nguyện ý ngay vòng thứ nhất gặp phải bọn họ, hiện tại thật vất vả mới có một người trúng chiêu chết thế, bọn họ dĩ nhiên vui mừng, cũng không quản trong này có nội tình gì hay không, mọi người nhất tề nhận định.
“Cừu Mộ Dã, ngươi đừng nói hưu nói vượn, Đại hội tỷ võ là chuyện thần thánh bậc nào, sao có thể có nội tình được chứ?”
“Không sai. Chúng ta phải tin tưởng kết quả rút thăm a, bất kể rút được cái gì, mọi người cũng phải vui vẻ cháp nhận, bởi vì…đây chính là thiên ý!”
“….”
Cừu Mộ Dã nghe mọi người nói, giận tới không thở được, cái gì thần thánh, cái gì thiên ý, các ngươi để nàng ngẫu nhiên rút trúng thử xem? Thật là đứng nói chuyện không đau thắt lưng!
“Cừu sư huynh, ngươi bình tĩnh một chút! Chúng ta thua người không thua trận! huống chi ai thắng ai thua, còn chưa chắc đâu!”
“Ừ, chúng ta đồng tâm hiệp lực! chưa chắc sẽ thua bọn hắn!”
Các sư huynh đệ lên tiếng khuyên can, tâm tình Cừu Mộ Dã rút cuộc bình tĩnh lại, không chất vấn nữa.
Vân Khê từ trên đài đi xuống, lướt qua hồng y thiếu niên, rõ ràng nhận thấy hai vai hắn khẽ lay động, giống như cực khổ nín cười. Nàng nhợt nhạt cười, không có để ý, xem ra trận tỷ võ của bọn họ sẽ rất dễ dàng đây.
Ngay sau đó, các đệ tử của học viện khác cũng lục tục lên bốc thăm.
“Hạc Tiên học viện với Tử Điêu học viện”
“Dực Long học viện với Thanh Lân học viện”
“Ngân xà học viện với Kim sư học viện”
Thời điểm nghe thấy bốn chữ “Kim sư học viện”, Vân Khê quay đầu, nhìn về phía đội ngũ Kim sư học viện, lại phát hiện không có Hoa Oánh Oánh.
Hoa Oánh Oánh … Tổng hội ở trận đấu gặp được, nàng cùng Vân Tiên tử là cá mè một lứa, sớm muộn rồi cũng sẽ thu thập nàng!
Ánh sáng sắc bén chợt loé lên.
“Hoàng tỷ tỷ, vòng thứ nhất các ngươi tỷ thí Tử Điêu học viện, phần thắng hẳn là rất lớn”
“Chỉ hi vọng như thế” Hoàng Anh ngoài miệng mặc dù nói vậy, nhưng trên trán cũng là thập phần tự tin.
“Tốt lắm, cuộc rút thăm lần này kết thúc. Chờ một chút trước khi đi, mỗi học viện cử ra một đại diện, đến phía sau đài nhận túi khí đi” Hồng y thiếu niên nói xong, nhanh nhẹn xoay người, rời khỏi đài chủ trì, động tác lưu loát, không hề ướt át bẩn thỉu.
Mọi người dưới đài cũng dần dần giải tán, rối rít ra sau đài nhận túi khí.
“Túi khí? Túi khí gì?” Vân Khê không giải thích được.
Hoàng Anh giải thích cho nàng: “Là như vậy, mỗi người dự thi chúng ta sẽ được phát cho một túi khí, ở thời điểm tỷ thí, đem túi khí đặt trên lưng, túi khí người nào bị đâm rách, tương đương với tuyên bố tử vong tại chỗ, phải rời khỏi đài tỷ võ. Làm như vậy, để giảm sinh tử tương tàn giữa các học viện, đến khi đó liền dừng. Nếu trong khi tỷ võ, có người muốn tự nhận thua, cũng có thể đâm rách túi khí của mình”
“Ai nghĩ ra được chủ ý như vậy? Thật tuyệt!” Tác dụng của túi khí này, không khỏi làm cho Vân Khê nhớ tới diễn tập quân sự ở hiện đại, cách làm cùng mục đích ban đầu giống nhau như đúc. Không thể không nói, cách làm như thế, đúng là có thể giảm bớt rất nhiều thương vong không đáng có. Nhưng đối với một số người mà nói, cũng là có cũng được mà không có cũng không sao.
“Các ngươi ai đi nhận túi khí? Những người còn lại về sớm một chút chuẩn bị cuộc đấu đi, không cần thiết tất cả đều ở chỗ này”
“Vân sư muội, các ngươi đi về trước đi, ta cùng nhị muội đi nhận túi khí là được rồi” Mục Tương Tương chủ động đứng dậy.
Vân Khê gật đầu, hai tỷ muội liền dắt tay nhau đi ra sau đài.
Đoàn người Vân Khê thì cùng đoàn người Hạc Tiên học viện đồng hành, rời khỏi hội trường tỷ võ, ở cửa, lại cùng đám người Côn Bằng học viện không hẹn mà gặp.
Cừu Mộ Dã cầm sáo ngọc, cố ý đi tới, cùng đám người Vân Khê chào hỏi: “Trận tỷ võ đầu ngày mai là hai học viện chúng ta đối chiến, hi vọng các vị có thể tới đúng giờ”
“Cừu công tử nếu nghĩ muốn dùng chút bạc mua chúng ta, có lẽ chúng ta có thể suy nghĩ kĩ một chút… Rốt cuộc muốn đem các ngươi đánh cho thảm bao nhiêu?” Hàn Thiên Diệp tìm được cơ hội công kích Cừu Mộ Dã, đương nhiên là sẽ không bỏ qua cho.
Cừu Mộ Dã khoé miệng run rẩy, nghiêm mặt âm ngoan nói: “Ai thắng ai thua còn chưa biết đâu! Cứ chờ coi, Côn Bằng học viện chúng ta xếp thứ tư, cũng không phải là tuỳ tiện có thể có được”
“Dĩ nhiên không phải tuỳ tuỳ tiện tiện mà có được rồi, là dùng bạc mua được chứ sao! Có ai không biết Cừu gia các ngươi ngồi trên núi vàng núi bạc, gia tài bạc vạn?” Hàn Thiên Diệp cười nói.
“Hừ! Bổn thiếu gia không chấp nhặt với ngươi! Chúng ta đi!” Cừu Mộ Dã hừ lạnh một tiếng, hướng người phía sau ngoắc ngoắc tay, dẫn đầu rời đi. Đi vài bước, Cừu Mộ Dã đột nhiên quay đầu, hướng về phía đoàn người Vân Khê cười hết sức quỷ dị.
“Tiểu tử này làm sao vậy? Phóng điện hay là động kinh?” Vân Khê không nhịn được cười khẽ.
“Đừng để ý đến hắn, tiểu tử này cho tới giờ luôn là chủ nhân cầm bạc đập người, thực lực chân chính cũng không ra hình dạng gì, bất quá Côn Bằng học viện cũng không thiếu cao thủ tồn tại. Các ngươi ngày mai chú ý một chút là được, ta tin tưởng các ngươi nhất định có thể thắng” Hoàng Anh nói.
“Được rồi, chúng ta chia tay tại đây thôi! Đại hội luận võ ngày mai lại gặp!”
“Được, ngày mai gặp lại!”
Mọi người rối rít nói lời từ biệt.
Rời khỏi hội trường luận võ không bao lâu, hai người Mục Tương Tương và Mục Tiêu Tiêu đều tay cầm một chồng túi khí, vội vã đuổi theo.
“Vân sư muội, không hay rồi! Túi khí của chúng ta có vấn đề!”
“Xảy ra chuyện gì?” Mọi người kinh hãi.
Mục Tương Tương đem túi khí đưa ra, túi khí không có phình ra, ngược lại xẹp lép, mặt trên túi khắc bốn chữ Vạn Hoàng học viện, đại biểu túi khí này là chuyên thuộc về Vạn Hoàng học viện. Nàng chỉ vào khe hở trên túi khí nói: “Các ngươi xem! Trên túi khí rõ ràng có dấu vết bị người khác rạch qua, thời điểm chúng ta nhận túi, nó đã xẹp như vậy rồi. phải làm sao bây giờ?”
Túi khí bị vỡ, cũng đại biểu cho một người trong số bọn họ không thể tham gia thi đấu, cũng mất đi một tư cách tham gia trận đấu.
Vấn đề này vô cùng nghiêm trọng!
“Khốn kiếp! Cư nhiên lại có loại sự tình này?” Vân Khê không nhịn được trực tiếp nói tục.
“Túi khí bị phá tổng cộng mấy cái?” Long Thiên Tuyệt lạnh giọng hỏi.
Tỷ muội Mục Tương Tương nhìn nhau một cái, lo lắng nói: “Tổng cộng có ba, bên trên ba túi khí đều có dấu vết bị người ta cắt qua, đã không thể dùng được”
“Ba? Vậy chẳng phải, chúng ta có ba người còn chưa có đấu, đã bị đá ra rồi?” Hàn Thiên Phong kinh hô, lộ ra vẻ phẫn nộ: “Lẽ nào lại thế, rút cuộc là ai làm?”
“Còn phải hỏi sao? Khẳng định là Cừu Mộ Dã sai người làm rồi! Khó trách thời điểm sắp rời đi, hắn lại cười quỷ dị như vậy, thì ra là hắn gọi người sau lưng động thủ, hạ ám chiêu với chúng ta” Hàn Thiên Diệp nắm chặt tay căm giận bất bình.
“Ta thấy, chúng ta hay là đến hội trường đi, tìm người của Thiên Long học viện lấy lại túi khí khác. Tỷ võ còn chưa bắt đầu, nói vậy túi khí hẳn là có thể thay đổi” Long Hựu Đình đề nghị.
Chiến Thiên Dực đồng ý nói: “Long sư đệ nói không sai! Đây là sự cố, tin tưởng người Thiên Long học viện hiểu rõ phải trái, sẽ không làm ra chuyện không công chính”
“Được! Đại ca, Thiên Tuyệt, cửu thúc, mấy người chúng ta cùng đi tìm người của Thiên Long học viện đổi túi khí mới đi, những người khác trước hết quay về chỗ trọ đã” Vân Khê suy tư, cũng cảm thấy hẳn là nên đi tìm người của Thiên Long học viện đổi lại, nếu không bọn họ còn chưa có tỷ thí đã mất đi ba thành viên, nay làm sao công bằng?
Hội trường phía sau đài, chỉ còn lại thưa thớt mấy đệ tử Thiên Long học viện đang quét dọn hội trường, những người nhận túi khí xong cũng đã rời đi hết.
Bốn người Vân Khê đi tới, tuỳ ý tóm lấy một đệ tử hỏi thăm: “Người phụ trách phát túi khí ở đâu?”
“Các ngươi nói vị Hiên Viên tiểu công tử kia? Hắn vừa mới ở đây, hiện tại chắc là đang ở sau núi đi” Tên đệ tử trả lời.
“Ngươi nói người chịu trách nhiệm phát túi khí chính là cái vị mặc hồng y Hiên Viên công tử kia?” Vân Khê vẫn là có ấn tượng khá sâu với người này.
Tên đệ tử gật đầu, thuận tay hướng phía một cái cửa nhỏ chỉ tới: “Từ nơi này có thể đến phía sau núi, các ngươi hiện tại đuổi theo, có thể vẫn kịp”
Vân Khê quay đầu lại, cùng Long Thiên Tuyệt, Chiến Thiên Dực, và Long Hựu Đình trao đổi ánh mắt, không do dự, từ phía cửa nhỏ đuổi theo.
Núi xanh nước biếc, có tiếng hát nhẹ nhàng, quanh quẩn xoay quanh.
“Thiên vì lư, địa vì tịch, ta là Minh Nguyệt, một đường hướng bắc ơ ——”
Một đạo màu hồng, thỉnh thoảng biến mất bên trong màu xanh lục, giống như một bức tranh duy mĩ, linh khí phiêu đãng.
Bốn người Vân Khê nghe thấy tiếng hát, không nhịn được thả chậm cước bộ, từ từ đi theo.
Hồng y thiếu niên vừa cất tiếng hát, vừa bước đi về phía núi, thoải mái nhàn nhã, bóng lưng tự tại, làm người ta hâm mộ than thở không thôi.
Từ trên người của hắn, Vân Khê thấy được tâm hồn tự do, đúng như lời ca hắn hát: Thiên vì lư, địa vì tịch, ta là Minh Nguyệt—– chỉ cần tâm không kiềm chế, thì vô luận đi đến nơi nào, nơi đó cũng là cố hương.
Trong lòng bỗng nhiên sinh ra hâm mộ, trên đời có mấy người có thể làm được đến tự do tiêu sái như hắn đây?
Bọn họ một đường yên lặng đi theo, nhưng lại không ai nhẫn tâm lên tiếng, quấy rầy tiếng hát tuyệt vời này.
Cũng không biết đi theo bao lâu, hồng y thiếu niên rốt cuộc dừng lại, trên con đường xanh biếc quay người, lộ ra khuôn mặt nhìn chằm chằm đám người Vân Khê.
“Nếu như ta nhớ không lầm, các ngươi hẳn là thuộc Vạn Hoàng học viện a, các ngươi vẫn đi theo ta làm gì?” Hồng y thiếu niên nở nụ cười nói.
“Hiên Viên công tử, nghe nói lần này phân phát túi khí cho các học viện cũng là do ngươi chịu trách nhiệm?” Vân Khê nói.
Hồng y thiếu niên gật đầu: “Không sai! Ta là được Viện trưởng Thiên Long học viện uỷ thác, chịu trách nhiệm bốc thăm và phát túi khí!”
“Tốt lắm!” Vân Khê quay người, từ trong tay Chiến Thiên Dực lấy ra ba túi khí bị hỏng, đưa ra trước mặt hồng y thiếu niên “nhưng là vì sao Vạn Hoàng học viện chúng ta tới nhận túi khí, lại có ba túi bị rách, ngươi có thể cho ta một lời giải thích hợp lý không?”
Hồng y thiếu niên thăm dò liếc một cái, mỉm cười nói: “Ta biết rồi, các ngươi nhất định là bị ám toán rồi! Chuyện này, ta đã thấy nhiều lắm, chính là tiểu nhân khó phòng a. chỉ có thể trách các ngươi xui xẻo, không để ý cẩn thận túi khí của mình trước, để cho tiểu nhân có cơ hội thừa dịp”
“Ý của ngươi là, xảy ra chuyện như vậy, chúng ta chỉ có thể tự nhận xui xẻo?” Vân Khê nghe hắn nói vậy, cơn giận không khỏi dâng lên.
Hồng y thiếu niên buông lỏng tay nói: “không có biện pháp! Sự thật chính là như thế, túi khí của mỗi học viện chính là phân phát đơn nhất, khi các ngươi nhận túi khí, cũng là đại biểu các ngươi nhận sinh mệnh của mình. Sinh mệnh nắm trong tay mình. Đáng tiếc, các ngươi không biết coi trọng tính mạng, để cho tiểu nhân thừa dịp lợi dụng, điều này có thể trách ai? Trên thực tế, từ khi túi khí mang tên học viện phát đến tay các ngươi, tỷ võ coi như chính thức bắt đầu. Các ngươi phải đem nó coi như mạng mình mà bảo vệ, cho đến khi đại hội tỷ võ kết thúc…”
Hơi thở quanh người Long Thiên Tuyệt chợt giảm xuống, tiến lên một bước, tới gần đối phương, trầm giọng nói: “Ngươi xác định? Ngươi không thể thay đổi túi khí khác? Hay là cấp bậc của ngươi không đủ, không có năng lực thay đổi?”
“Uy uy uy, ngươi muốn uy hiếp ta sao?” Hồng y thiếu niên một chút cũng không bị khí tức của Long Thiên Tuyệt ảnh hưởng, nâng cao thân thể nhỏ nhắn, khẩu khí hùng hồn: “Ta thế là người Viện trưởng uỷ thác a, quyết định của ta có thể thay thế quyết định của viện trưởng. Ta nói không đổi được, chính là không đổi được. Các ngươi nếu không phục, có thể tự mình đến tìm viện trưởng nói lí lẽ. Bất quá đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi, viện trưởng Thiên Long học viện hiện tại đang cùng sư phụ ta đấu trận cờ Trân Lung rồi, không đến mười ngày nửa tháng, sợ rằng cũng không có thời gian tiếp các ngươi đâu”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.