Thiên Sư Không Xem Bói

Chương 276: Lừa Gạt




Nghe thấy Tống Triết nói vậy, Thường Mộng Khiết cũng thở dài một hơi, mặc dù chị dâu lớn có rất nhiều bệnh vặt nhưng dù sao cũng là chị dâu, cô cũng không muốn làm cca8g. Bây giờ xác nhận không phải vấn đề từ chị dâu thì tốt rồi.
Chị dâu nhỏ cảm thấy có chút đáng tiếc, cứ nghĩ sẽ được xem một màn đối chiến!
Tống Triết tỉ mỉ nói: "Loại nhang này mỗi lần mua đều là vị sư thầy kia trực tiếp đưa tới cho cô à?"
Chị dâu lớn suy nghĩ một chút: "Đúng vậy, mỗi lần đều là tôi điện thoại qua báo với sư thầy một tiếng. Sau đó sư thầy sẽ gửi nhang làm xong tới. Sư thầy nói, bởi vì tài liệu làm loại nhang này rất hiếm nên giá cả mới đắt như vậy. Thế nhưng không chỉ tôi, còn có những người có tiền tới mua loại nhang này. Vì thế cung không đủ cầu, cần phải đặt trước."
Thường Mộng Khiết thật sự tin cách nói này: "Lúc đầu tôi chỉ cảm thấy nhang này dễ ngửi, thế nhưng sau đó phát hiện mỗi tối đốt nó sẽ ngủ rất ngon, cả đêm không mộng mị ngủ thẳng tới hừng đông, hơn nữa thần sắc cũng tốt hơn, vì thế mới tiếp tục dùng." Cũng chính vì thế sau khi xảy ra chuyện, Thường Mộng Khiết không nghĩ tới chuyện là nhang có vấn đề.
Chuyện dùng nguyên liệu tốt để làm nhang là không thể nghi ngờ.
Lúc đang suy tư, Tống Triết nghe chị dâu lớn nói: "Ah đúng rồi, lần gọi điện gần nhất thì người nghe máy không phải vị sư thầy ban đầu, hình như là sư đệ, tên là Vân Sinh thì phải. Vị sư đệ kia nói sư huynh mình có việc bận nên sau này chuyện làm nhang sẽ do mình phụ trách. Bởi vì cũng là ngôi chùa miếu đó nên tôi cũng không quá chú ý. Đại sư, cậu nói coi có liên quan gì không?"
"Đổi người?" Tống Triết híp mắt: "Nói không chừng là có liên quan. Hiện giờ xem ra, nếu nhang không thể bị đánh trái thì vấn đề xuất phát từ đầu nguồn."
Chị dâu lớn do dự một chút, lại nói: "Trước đó tôi còn giới thiệu với người khác, có phải chúng ta cũng nên hỏi thăm họ một chút không? Nếu như cũng xảy ra vấn đề tương tự thì càng xác định rõ vấn đề hơn."
Bởi vì có quan hệ với chồng mình nên chị dâu lớn cũng quen biết khá nhiều quý phu nhân, bọn họ đều là người có tiền, chỉ cần hỗ trợ thân thể khỏe mạnh thì sẽ không hề để tâm tới số tiền này. Khi đó, chị dâu lớn chỉ thuận miệng nói mà thôi, vừa vặn có một vị phu nhân đã mất ngủ một khoảng thời gian dài trị liệu rất lâu vẫn không hiệu quả muốn hỏi mua, chị dâu lớn khá kinh ngạc, cô chỉ thuận miệng nói vậy thôi nhưng không ngờ lại có người mua thật.
Vì vậy cô liền báo giá cả, lúc đó chị dâu lớn cũng khá thấp thỏm, dù sao thì cái giá này còn đắt hơn cả giá bán cho em chồng, nào ngờ vị quý phu nhân này ngay cả mắt cũng không chớp, trực tiếp chuyển tiền cho cô.
Chị dâu lớn vui vẻ không thôi, về tới nhà liền gọi điện đặt hàng với sư thầy.
Sau khi nhận được nhang, quý phu nhân dùng xong cảm thấy quả nhiên không tệ, giấc ngủ được cải thiện, tâm tình cũng tốt lên một chút, vì thế quan hệ với chị dâu lớn cũng trở nên thân thiết hơn. Những người khác bởi vì tuổi tác cao nên ngủ không ngon cũng nhao nhao tìm tới chị dâu lớn, nhất thời cô đã kiếm được một món lời lớn.
Tống Triết có chút kinh ngạc nhìn chị dâu lớn, vui vẻ nói: "Được vậy thì rất tốt, nếu như tất cả mọi người đều bị tình huống như vậy thì không thể nghi ngờ đầu nguồn chính là vấn đề."
Chị dâu nhỏ nghe vậy thì nhịn không được liếc mắt, bán nhang đắt như vậy mà không chỉ bán cho một người, khó trách gần đây chị dâu lớn lên như diều gặp gió, còn ở trước mặt cô khoe khoang là gần nhất mình mua trang sức này nọ kia.
Lúc chị dâu lớn đang định gọi điện hỏi thăm những người bạn phu nhân kia thỉ điện thoại đã đổ chuông trước, chính là vị quý phu nhân đã đặt mua nhang đầu tiên.
"Alo, Trần thái thái à, dạo này có khỏe không?" Chị dâu lớn vừa nghe điện thoại vừa cười nịnh nọt.
Chị dâu nhỏ ghét bỏ bĩu môi, cảm giác mặt mũi của Thường gia đã bị chị dâu lớn làm mất hết. Thân là vợ của con cả, là đại diện cho mặt mũi Thường gia, chị dâu nhỏ nghĩ thế nào cũng không thông, vì sao ba mẹ chồng lại chọn một người như vậy làm con dâu chứ? Cho dù không kén chọn thì cũng phải chọn một người trông sang sang một chút chứ!
"Gần đây tôi cứ luôn gặp ác mộng, cũng không biết là xảy ra chuyện gì. Cứ cảm giác đang ngủ thì có người lôi kéo tôi, cứ như gặp quỷ vậy. Cô hỏi sư thẩy thử xem rốt cuộc là chuyện gì, có phải trong phòng có đồ bẩn gì hay không?" Trần thái thái ở bên kia lo lắng nói, trước đó bà cũng tìm vài sư thầy tới, chính là đám người đó cứ nói mơ mơ hồ hồ, lừa của bà không ít tiền, kết quả lại chẳng có chút hiệu quả nào.
Bởi vì tin tưởng chị dâu lớn nên Trần thái thái mới nhờ cô hỏi vị sư thầy làm nhang kia.
Nghe Trần thái thái nói vậy, trong lòng chị dâu lớn có chút lộp bộp, cô đảo mắt nhìn về phía Tống Triết, vừa chỉ điện thoại vừa hé miệng dùng khẩu hình nói: "Người này cũng bị!"
Tống Triết thấp giọng nói: "Nói với người đó, cô tìm đại sư, lập tức qua nhà xem một chút."
Chị dâu vội vàng gật đầu không ngừng, đồng thời nói với Trần thái thái: "Trần thái thái, em chồng tôi cũng bị tình huống tương tự, tôi mời tới một vị đại sư rất lợi hại, cậu ấy đã tìm ra nguyên nhân, tôi lập tức dẫn đại sư qua nhà bà."
Chị dâu nhỏ nghe vậy thì ghét bỏ bĩu môi, đã tới nước này rồi mà vẫn còn tranh công! Đại sư rốt cuộc là ai tìm tới, cô ta nói mà không ngượng miệng à?
Trần thái thái nghe vậy thì cảm thấy thoải mái hơn không ít, cảm giác vợ của con cả Thường gia vẫn rất đáng tin: "Được rồi, cô qua đi, tôi ở nhà chờ!"
"Vâng vâng vâng, chúng tôi lập tức qua ngay đây."
Cúp máy xong, chị dâu lớn lập tức nói: "Đại sư, bị cậu đoán trúng rồi, vị Trần thái thái này cũng có tình huống tương tự, nhất định là việc chế tạo nhang có vấn đề, đúng không?"
Tống Triết nói: "Hiện giờ có thể xác định như vậy. Cô gọi cho vị sư thầy kia, đừng chỉ trích, cô hỏi là gần nhất người dùng thường bị ác mộng, cảm thấy trong phòng có đồ bẩn, đốt nhang cũng không ngủ yên được, hỏi xem là xảy ra chuyện gì, xem xem đối phương trả lời thế nào."
"Vâng!" Chị dâu lớn đã hiểu, Tống Triết muốn chụp mũ sư thầy Vân Sinh kia.
Chị dâu lớn hít sâu một hơi rồi gọi điện thoại, không tới vài giây bên kia đã bắt máy.
"Vân Sinh sư phụ, em chồng tôi gần đây cứ nói là mình bị quỷ áp giường, rốt cuộc là sao vậy sư phụ? Đốt nhang cũng không ngủ ngon, có phải nhang đã mất hiệu quả không?"
Vân Sinh tính toán thời gian rồi nói: "Không phải vấn đề ở nhang, nhang chỉ hỗ trợ cho giấc ngủ, có lợi cho thân thể, có thể em chồng cô đã gặp phải thứ không sạch sẽ."
Chị dâu lớn nghe vậy thì thầm cười nhạt, nếu không phải đại sư đã nói rõ mọi chuyện trước đó, theo tình huống em chồng gặp chuyện không may, khách hàng lớn gặp chuyện thì cô khẳng định sẽ tin ngay lời Vân Sinh.
Chính là, vì sao Vân Sinh lại phải lừa cô?
Chị dâu lớn cố nén tức giận, giả vờ như thật khiếp sợ: "Cái gì? Đồ bẩn? Thật hay giả a? Sao lại có đồ bẩn chứ?"
Vân Sinh giải thích: "Trên thế giới này có rất nhiều đồ bẩn, vấn đề là đồ bẩn có thể công kích nhân loại hay không mà thôi. Chắc là em chồng cô đã đi tới nơi nào đó nên bị nhiễm bẩn. Có phải cô ấy rất hay về nhà muộn không?"
Người trẻ tuổi bây giờ làm gì có người nào không về muộn?
Chị dâu lập tức gật đầu, đồng thời không ngừng hùa theo nói là Vân Sinh nói rất đúng, cổ vũ hắn, sau đó hỏi hắn là nên làm gì?
Vân Sinh nói: "Chỉ cần mua một lá bùa là được, rất dễ giải quyết."
Chị dâu lớn hiểu ra, làm ra chuyện như vậy thì ra là muốn làm tiền!
Chị dâu lớn nghiến răng nói: "Vậy một lá bùa bao nhiêu tiền?"
"Hai trăm ngàn!"
"Cái gì? Hai trăm ngàn?!" Chị dâu thét lên chói tai: "Cướp tiền sao?"
Vân Sinh nói: "Không thể nói như vậy, thí chủ cho rằng bùa rất dễ chế tạo sao? Em chồng cô hiện giờ chỉ bị đồ bẩn kia đùa giỡn mà thôi, nhưng nếu kéo dài lâu, nó có làm ra chuyện gì hay không thì không nhất định. Đến lúc đó thì không phải cái giá này nữa đâu." Ý bóng gió là còn có thể tăng giá!
Chị dâu lớn tức phát nghẹn, xem cô là kẻ coi tiền như rác sao? Hai trăm ngàn, sao hắn không đi cướp luôn đi?
Sau khi đã biết được thứ mình muốn, chị dâu lớn liền qua loa có lệ nói: "Vậy tạm thời cứ vậy đi!"
Vân Sinh cũng không gấp, cười híp mắt nói: "Vâng, nếu thí chủ còn vấn đề gì khác thì cứ hỏi."
Chị dâu lớn tức giận vâng vâng vâng một lèo rồi cúp điện thoại.
Cúp máy xong, chị dâu lớn lập tức bùng phát cơn giận: "Tức chết, đúng là tức chết mà, nhất định là hắn giở trò quỷ. Hai trăm ngàn mua một tấm bùa, khốn khiếp!"
Tống Triết ồ một tiếng, quả nhiên là lừa tiền sao? Vân Sinh kia thấy chị dâu lớn mua nhiều nhang như vậy liền đoán là người có tiền, xảy ra chuyện như vậy, muốn kiếm tiền quả thực là chuyện rất dễ.
Thường Mộng Khiết mím môi: "Vậy là tên Vân Sinh kia cố ý? Hắn cố ý dùng mê huyễn hoa làm chúng ta tưởng là có vật bẩn quấn thân, sau đó hắn sẽ bán bùa giúp chúng ta giải quyết vấn đề, để chúng ta phải mang ơn hắn?"
Chị dâu nhỏ trách cứ nói: "Chứ còn gì nữa, người như vậy thật sự quá độc ác mà!" Cô nhìn về phía chị dâu lớn nói: "Chị dâu, không phải tôi nói chị nhưng xem chuyện tốt mà chị gây ra đi, nếu đám bạn chị mà biết thì họ sẽ nói sao đây?"
Chị dâu lớn cũng thực buồn phiền, cô cũng chỉ muốn kiếm thêm chút tiền mà thôi, hơn nữa loại nhang đó lúc đầu thật sự rất tốt!
Thường Mộng Khiết cũng không có ý trách cứ chị dâu lớn, dù sao thì chị dâu cũng bị tên Vân Sinh kia lừa gạt, ai ngờ được hắn ta là loại người như vậy chứ.
Chị dâu lớn thở phì phò nói: "Không biết vị sư thầy cũ đi đâu rồi, tên Vân Sinh này thật sự quá gian trá."
Tống Triết cơ bản đã hiểu được tình huống, cậu nói: "Đi thôi, trước tiên tới chỗ Trần thái thái xem một chút. Giúp bà ấy giải quyết vấn đề."
Chị dâu lớn cảm kích không thôi, Trần thái thái là quý phu nhân có tiền nhất mà cô biết, nếu nháo mâu thuẫn thì cô sợ sẽ ảnh hưởng tới chồng mình.
Nghĩ tới các vị phu nhân khác, chị lâu lớn nhịn không được kêu rên: "Đại sư, vậy... vậy còn những người khác, đại sư có thể giúp một tay không?"
Tống Triết nghĩ một chút rồi lấy ra mấy lá bùa chú: "Cho cô, đưa bùa cho bọn họ, sau đó bảo bọn họ hủy số nhang đó đi, như vậy sẽ không còn vấn đề gì nữa."
Chị dâu lớn giống như nhặt được bảo bối, cực kỳ cảm kích: "Cám ơn đại sư, cám ơn đại sư!"
Tống Triết cười cười: "Đi thôi!" Chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Chị dâu nhỏ đi sát bên cạnh Thường Mộng Khiết, nhỏ giọng nói: "Mộng Khiết, vị đại sư mà em tìm tới lợi hại thật đấy! Rốt cuộc tìm được ở đâu vậy?"
Thường Mộng Khiết cũng thật lòng cám ơn người bạn đã giới thiệu cho mình, chứ cô vốn cũng không ôm hi vọng.
[end 276]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.