Thiên Phượng Vĩnh Sinh

Chương 5:




《 Tác chính thức cảm thấy sự đáng sợ khi tự viết truyện rồi (TT ^ TT) 》
Bản năng của một yêu nghiệt lập tức khiến Tần Dương nhanh chóng sắp xếp suy nghĩ của mình, cảnh giới của mấy người xung quanh tuy cao nhưng vẫn không làm khó được hắn. Huyết mâu rực sáng chốc lát trực tiếp nhìn thẳng vào đôi mắt một lão già gần đó sưu hồn hắn. Thành viên của Thiên Long hội bị hành động của Tần Dương dọa sợ tí đột tử mà bỏ chạy gần nửa, đùa chứ vị này đánh rắm một cái là bọn họ cũng nằm hết rồi, chỉ hi vọng vị tiền bối này không xả bom diện rộng để bọn họ còn có khoảng trống mà vắt cổ chạy giữ mạng thôi.
Không đợi bọn họ Tần Dương lên tiếng trực tiếp cắt ngang:
- Long Khiếu Thiên tên vừa nãy là nội gián, ta có quan hệ với quê hương của mấy ngươi sắp xếp cho ta một chỗ nghỉ giải lao. Trời này ta chống, các người không dẫn tới một lũ ruồi hay làm lật trời là được. Ngọc bội này là kí ức của tên kia các ngươi tự xem.
Bỏ lại một câu khiến cho cả thương hội như từ địa ngục trèo lên thiên đàng Tần Dương nhanh chóng phủi đít đi tham quan tòa thành hùng vĩ này. Long Thiên nhanh chóng phản ứng cho người đi chuẩn bị phòng cho Tần Dương, còn hắn đã nhận ra một mục đích mới của sự nghiệp mình: Theo đuôi tiền bối, không lo chết đói! Một thiên tài đầy kiêu ngạo và khát máu chuẩn bị tư tưởng cho các bước đầu làm ô sin chuyên nghiệp!
Qua một khoảng thời gian dài tìm hiểu hắn cuối cùng cũng bám kịp một chút sự việc diễn ra trong khoảng thời gian mình ngủ say. Hắn tuy cũng có bằng hữu nhưng lại ít đến tủi thân vì vậy không tìm được bất cứ tin tức gì từ họ, Lạc Long Đế Quân là một huynh đệ kết nghĩa với một cá thể ảnh hưởng rất lớn tới Tần Dương khi dung hợp vì vậy thứ hắn tìm hiểu chỉ còn là những thông tin về sự phát triển của Địa Cầu.
Địa Cầu có lợi thế khoa học nên khi học xông ra vũ trụ cũng tạo lên đầy truyền kì và sửng sốt của toàn vũ trụ, thiếu thốn linh khí nên nhân loại của địa cầu đã sử dụng bộ não mình để sinh tồn trong thiên nhiên, tinh cầu của phần lớn tu chân giả đều sử dụng các biện pháp sai khiến trời đất cho thích hợp với cuộc sống bằng tu vi của mình. Vì thế mà họ không quá phát triển trước kĩ thuật và khoa học. Hắn cũng đã tính trước sự xuất hiện của Địa Cầu sẽ khiến nó nhận sự xâm lăng không ngừng nghỉ của người bên ngoài nhưng áp lực cũng là động lực. Còn có một đầu thần thú huyền vũ rất mạnh và....vô sỉ...nó chắc biết cách giả không cầm cự được rồi đến khi một kẻ địch mạnh hơn lại làm cái vẻ không cầm cự được khiến cho nhân loại bị dọa sợ mà có động lực trở lên mạnh mẽ.
Địa cầu không có đan dược nhưng họ có huyết thanh, sau khi trải qua tiếp xúc với giới tu chân các nhà khoa học cũng khiến những huyết thanh của mình mang tới sự ngỡ ngàng khi loại bỏ được tạp chất đến hoàn mỹ khi sử dụng. Dược thì luôn có ba phần là độc, nhưng sự xuất hiện của huyết thanh thật sự như án tử cho mấy tên dược sư thiên tài muốn hộc máu khi bọn họ luôn đạt được tỉ lệ 8-9/10.
Súng của nhân loại địa cầu được phát triển rất lâu đời và không ngừng cải tiến nên nó cũng đem tới sức mạnh hủy diệt cho họ nhất là các tầng lớp tu vi từ hạng thấp tới trung. Ngươi có thể trở lên nhanh tới mức đạn không đụng tới kịp nhưng ai bảo không có súng bắn ra đạn nhanh hơn được nữa, và ngươi có chắc mình duy trì được tốc độ gấp mấy lần âm thanh gần bằng ánh sáng liên tục được không?
Người địa cầu còn có nền văn hóa âm nhạc, lối suy nghĩ, lối sống đạo đức thoáng hơn nên họ nhanh chóng mang tới làn gió mới mẻ cho cả giới tu chân khắp ngóc ngách vũ trụ.
Vài ngàn năm ngắn ngủi (tất nhiên với người tu chân rồi) Địa Cầu từ một hành tinh nhỏ bé không ai biết đến giờ còn tỏa sáng đến chói mắt cả Mặt Trời của họ, thậm chí vài nghé con thấy Thiên Đạo thật sai lầm khi để Địa Cầu xoay quanh Mặt Trời và làm vài hành động rất....khiến cho nhân loại muốn sụp đổ: Cố làm Hệ Mặt Trời thành Hệ Địa Cầu bằng cách khiến Mặt trời quay quanh....Trái Đất....( Bọn hắn đã tí thành công lưu danh vào thiên cổ nhưng đó lại là một câu truyện khác)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.