Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 67: Sao có thể như thế được




Ông nhanh chóng xem xét một chút, xác nhận năm người không ai bị thương thì mới thở phào nhẹ nhõm.
“Sao có thể như thế được? Sao nhóm Lý Hạo, Lý Phong vẫn có thể còn sống mà ra ngoài?"
Phía Lý Thiên Dương thì vô cùng vui sướng, còn nhóm Triệu Lâm thì lập tức âm trầm.
“Chẳng lẽ Thiên Vũ không đối phó được với Lý Hạo và Lý Phong? Không tìm được cơ hội ra tay?"
Ông ta biết thực lực của phía mình, ngoài Thiên Vũ Luyện thể cảnh tầng thứ tám thì còn hai Luyện thể cảnh tăng thứ bảy nữa. Còn nhà họ Lý chỉ có hai người thực lực Luyện thể cảnh tầng thứ bảy. Nếu xét về thực lực thì bọn họ hoàn toàn nghiền ép nhà họ Lý, căn bản không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
“Chờ nhóm Thiên Vũ ra ngoài thì hỏi xem” Triệu Lâm nghĩ thăm.
Ong...
Ông ta đang suy nghĩ thì lối ra dược viên bắt đầu dao động. Nhóm người Triệu Lâm, Trịnh Hổ lập tức biến sắc, dược viên đang đóng cửa!
Cuối cùng, cánh cửa ra vào biến mất, một mảnh đất hoang vu lại một lăn nữa xuất hiện trước mặt mọi người.
“Đóng cửa rồi? Sao có thể như thế được?”

Trong nháy mắt, sắc mặt Triệu Lâm tái nhợt, mặt cắt không còn một giọt máu.
Không gian dược viên mở ra, chờ sau khi tất cả mọi người ra ngoài thì mới đóng cửa.
Nếu như bây giờ dược viên đóng cửa thì chứng tỏ bên trong không còn người nữa, hoặc nói một cách đúng hơn là không còn người sống,
Nói cách khác, nhóm người Triệu Thiên Vũ đã chết rồi!
Lúc trước nhà họ Triệu và nhà họ Trịnh đã liên hợp lại, có ý đồ đánh chết năm người nhà họ Lý, kết quả bây giờ chỉ có năm người nhà họ Lý ra ngoài. Cánh cửa dược viên cũng đã đóng lại, điều này chứng tỏ tám người nhà họ Triệu và nhà họ Trịnh đều đã chết rồi?
“Lý Hạo, các ngươi ở trong dược viên dám gi ết chết nhóm Thiên Vũ con ta?"
Một âm thanh vô cùng bạo nộ vang lên, giống như tiếng sấm. Sắc mặt của Triệu Lâm vô cùng dữ tợn, nhìn chằm chằm vào năm người Lý Phong.
Bùm!
Trên người ông ta tản ra khí thế kh ủng bố, khí thế Tiên Thiên cảnh hậu kỳ tản ra khắp nơi. Một uy áp kinh người nhanh chóng đánh về phía nhóm người Lý Hạo, Lý Phong.

“Triệu Lâm, một cường giả Tiên Thiên cảnh lại không biết xấu hổ mà ra tay với hậu bối à?” Lý Thiên Dương cười lạnh.
Trên người ông cũng lập tức bùng nổ dao động khí thế, uy áp mà Triệu Lâm tản ra lập tức tiêu tán đi phân nửa.
Thực lực của ông đã đạt tới Tiên Thiên cảnh trung kỳ đỉnh phong, chỉ còn kém hậu kỳ một bước nữa.
Triệu Lâm nhìn về phía Lý Thiên Dương, vẻ mặt vô cùng tức giận. Ông ta nhìn chấm chẵm về phía nhóm người Lý Hạo, Lý Phong.
“Ha ha, chúng ta ở trong dược viên chỉ chú tâm tìm kiếm bảo vật, đâu có gặp nhóm người Triệu Thiên Vũ?” Lý Hạo đứng ra, mỉm cười nói.
“Các ngươi không gặp? Thế sao người nhà họ Triệu và họ Trịnh chúng ta lại chết?” Sắc mặt Trịnh Hổ cũng vô cùng âm trầm.
Đúng vậy, không chỉ nhà họ Triệu, mà bốn người nhà họ Trịnh bọn họ cũng chết
“Ai mà biết được?”
Lý Hạo lắc đầu: “Có thể là nhóm người Triệu Thiên Vũ và Trịnh Giai Kỳ tàn sát lẫn nhau."
“Vớ vẩn! Thiên Vũ con trai ta đã đạt tới cảnh giới Luyện thể cảnh tầng thứ tám, ai có thể giết nó chứ?” Triệu Lâm gầm lên
Lúc này, ông ta không còn giữ được bình tĩnh nữa. Không chỉ có Triệu Thiên Vũ mà Triệu Thiên Cường cũng tiến vào trong dược viên. Ông ta có hai đứa con trai, bây giờ chết hết rồi.
Nghe thấy Triệu Lâm rống lên như vậy thì Lý Thiên Dương lạnh lùng nói: "Triệu Lâm, nếu như không ai có thể giết được con trai ngươi, vậy sao ngươi lại trút giận lên mấy tiểu bối của nhà họ Lý chúng ta?"
“Nếu không còn việc gì nữa thì chúng ta đi đây.” Ông lạnh lùng xoay người, dẫn nhóm người Lý Phong rời đi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.