Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 4: Tầng Thứ Tư Đỉnh Phong!





“Ca ca, huynh mau tỉnh lại đi!”
“Ca ca, huynh làm sao vậy?”
Bên tai dường như vang lên tiếng khóc vô cùng thương tâm, Lý Phong chậm rãi mở mắt ra.
Trước mắt là Vương Nhu đang lo lắng nhìn hắn, bên cạnh còn một cô bé gầy đến mức da bọc xương đang khóc lóc thảm thiết.
Nhìn thấy Lý Phong mở mắt ra, cô bé lập tức thở phào một hơi, ôm chầm lấy hắn: “Ca ca, rốt cuộc huynh cũng tỉnh lại rồi.”
“Mẹ, Tiểu Vũ...”
Lý Phong theo bản năng ôm lấy em gái của mình, trong lòng hơi ngây ngốc.
“Ta làm sao thế?”
Hắn nhìn xung quanh, thấy mình vẫn còn đang ở trong đình viện.
“Điểm sáng kia đâu?”
Vài giây sau, Lý Phong đột nhiên nhớ tới điểm sáng kia, nhớ tới tình cảnh thần bí mà mình đã nhìn thấy.
“Điểm sáng đó là cái gì?”
Trong lòng hắn xuất hiện rất nhiều suy nghĩ.
Nhìn tình hình hiện tại thì có vẻ như sau khi nhìn thấy điểm sáng kia thì hắn đã hôn mê bất tỉnh.
“Tiểu Phong, tu luyện cũng phải chú ý nghỉ ngơi, miệt mài quá ngược lại sẽ không tốt cho sức khỏe đâu.” Vương Nhu nhìn con trai mình, không nhịn được nói.
Con trai bà tu luyện đến mức ngất cả đi.
“Mẹ, con biết rồi.” Lý Phong vội vàng gật đầu.”
“Con đi tắm một cái đi, sau đó ra ngoài ăn cơm.” Vương Nhu nói thêm.
Lúc này quần áo của Lý Phong đều dính đất.

Đến tận lúc Vương Nhu ôm Tiểu Vũ ra ngoài thì Lý Phong vẫn còn trong trạng thái ngây ngô.
Hắn xem xét bản thân một chút, nắm chặt tay phải lại, lập tức cảm ứng được một lực lượng cường đại.
“Luyện thể tầng thứ tư...”
Sau khi cảm nhận được lực lượng này, Lý Phong lập tức dại ra, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin được.
Hắn không ngừng cảm nhận thực lực của mình, cảm giác như đang mơ vậy.
“Không những là Luyện thể tầng thứ tư mà còn là đạt tới Luyện thể cảnh tầng thứ tư đỉnh phong! Chỉ còn kém một chút nữa là có thể đạt tới Luyện thể cảnh tầng thứ năm!”
Lý Phong không thể nào tin được, mới đêm hôm qua hắn còn mới chỉ là Luyện thể cảnh tầng thứ ba đỉnh phong, thế mà bây giờ đã đạt tới Luyện thể cảnh tầng thứ tư đỉnh phong rồi! Đây là tốc độ khủng khiếp gì chứ?
“Chẳng lẽ là do điểm sáng kia sao?”
Chỉ có điểm sáng thần bí kia mới có khả năng khiến tình huống này xảy ra.
Vừa nghĩ như vậy, Lý Phong lập tức kinh hãi.
Lúc này, hắn bỗng nhiên cảm ứng được trong trái tim mình có một điểm sáng nho nhỏ.
Điểm sáng này hơi chớp động, giống hệt điểm sáng tối hôm qua.
Điểm sáng thần bí hắn nhìn thấy hôm qua đã tiến vào cơ thể của hắn, hơn nữa còn đi tới vị trí trái tim của hắn!
Điểm sáng thần bí hơi dao động, giống như chính là một phần trong thân thể hắn vậy.
Lý Phong vô cùng nghi hoặc, nhanh chóng tắm rửa một chút rồi ra ngoài.
Sau khi ăn cơm xong, hắn lại ở trong viện, bắt đầu nghiên cứu điểm sáng thần bí.
Thí nghiệm hồi lâu mà điểm sáng này đều không có động tĩnh gì.
“Điểm sáng này rốt cuộc là gì?”
Lý Phong yên lặng suy nghĩ, nhưng không có kết quả.
“Thôi không nghĩ nữa, điểm sáng này tuy thần bí nhưng lại có thể khiến thực lực của ta từ Luyện thể tầng thứ ba đỉnh phong lên đến Luyện thể tầng thứ tư đỉnh phong, nói tóm lại đây là chuyện tốt!”
Mặc kệ thứ này là gì, cứ tăng thực lực là được rồi!
Hơn nữa, không hiểu sao Lý Phong lại cảm thấy điểm sáng này sẽ không gây hại gì cho mình cả, thế nên trong lòng cũng không có quá nhiều lo lắng.
“Khai Sơn quyền!”
Sau khi thực lực tăng lên, Lý Phong lại bắt đầu luyện tập quyền pháp.
Một loạt quyền phát ẩn chứa sức mạnh kỳ dị được thi triển ra, thậm chí hư không cũng truyền đến những tiếng nổ vang.
Khai Sơn quyền thức thứ nhất, thức thứ hai, thức thứ ba, thức thứ tư...
Lý Phong đã luyện tập bộ quyền pháp này từ năm mười tuổi, bốn thức đầu tiên thi triển nhuần nhuyễn như nước chảy mây trôi.
“Quả nhiên, đột phá tới Luyện thể tầng thứ tư đỉnh phong thì thi triển bốn thức này càng thêm dễ dàng!”
Ngay sau đó, hắn thi triển Khai Sơn quyền thức thứ năm!
Bùm!
Một tiếng vang như sấm xuất hiện trong không khí, một quyền của Lý Phong đánh lên hòn non bộ trong viện.
“Răng rắc!”
Một âm thanh thanh thúy vang lên, hòn non bộ xuất hiện một khe nứt!
“Dùng quyền phá đá! Đây chính là tinh túy thức thứ năm của Khai Sơn quyền! Ta...!Ta hoàn toàn nắm giữ thức thứ năm rồi?”
Lý Phong nhìn khe nứt này, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc và vui sướng.
Hòn non bộ trong viện của hắn không phải làm bằng đá bình thường, cho dù tác động lực mạnh ngàn cân lên nó cũng không thể lưu lại bất cứ dấu vết gì.
“Ha ha, Luyện thể cảnh tầng thứ tư đỉnh phong, còn cả Khai Sơn quyền thức thứ năm! Sức chiến đấu tổng thể của ta đã mạnh gấp ba lần hôm qua!”
Lý Phong vô cùng vui sướng.
“Nếu đã nắm giữ được thức thứ năm thì tiếp theo ta càng phải nỗ lực tu luyện thức thứ sáu!”
Lý Phong cố nén niềm vui sướng trong lòng, đi ra khỏi đình viện.
Lúc này cha hắn không ở đây, mẹ hắn cũng không biết đã đưa Tiểu Vũ đi đâu, Lý Phong bay thẳng đến một nơi.
Trên đường đi, thỉnh thoảng gặp được vài vị trưởng bối, hắn đều lễ phép chào hỏi.
Hơn mười phút sau, Lý Phong tới một tòa cung điện.
Lúc này, tòa cung điện đang mở cửa, bên trong có một vị lão giả tóc bạc đang ngồi.
Võ Học các là một trong những nơi quan trọng nhất của nhà họ Lý, nơi này cất chứa không biết bao nhiêu công pháp võ học.
Nhà họ Lý tồn tại hơn 5000 năm, nội tình tất nhiên vô cùng hùng hậu.
“Nhị trưởng lão.” Lý Phong đi tới trước mặt vị lão giả kia, cung kính nói.
Nếu như tính toán theo bối phận thì vị lão giả trước mắt còn cao hơn cả cụ của hắn, thực lực Tiên Thiên cảnh sơ kỳ, lúc này đã 150 tuổi!
Ông ta là người trông coi cung điện Võ học của nhà họ Lý, được tất cả mọi người tôn kính.
“Tiểu tử Lý Phong đấy à?”
Nhị trưởng lão nhìn thấy Lý Phong thì cười ha hả: “Lần này tới đây làm gì thế?”
Ông ta trò chuyện với Lý Phong vô cùng thân thiết, trong giọng nói hoàn toàn không có chút uy nghiêm nào.
“Nhị trưởng lão, ta muốn học Khai Sơn quyền thức thứ sáu.” Lý Phong cung kính nói.
“Ồ? Thức thứ sáu?” Nhị trưởng lão nghe vậy thì trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Ông ta biết Lý Phong học Khai Sơn quyền, lĩnh ngộ cũng sâu hơn người khác, nhưng hiện giờ muốn học thức thứ sáu thì hình như vẫn còn sớm.
Công pháp võ học không phải cứ càng tham thì càng mạnh, nếu như không nắm giữ chặt chẽ những thức phía trước thì khó có thể học được những thức phía sau.
“Ngươi thi triển Khai Sơn quyền cho ta xem.” Nhị trưởng lão phân phó.
“Vâng.”
Lý Phong cung kính gật đầu, bắt đầu thi triển quyền pháp.
Hắn thi triển một mạch bốn thức đầu tiên, đến thức thứ năm cũng vô cùng nhuần nhuyễn.
“Tốt lắm!”
Nhìn thấy Lý Phong thi triển quyền pháp, trên mặt Nhị trưởng lão lập tức lộ ra vẻ tươi cười.
Ông ta nhìn về phía Lý Phong, niềm nở hỏi: “Ngươi đột phá đến Luyện thể cảnh tầng thứ tư rồi?”
Lý Phong không chút giấu diếm, gật đầu: “Vâng, Nhị trưởng lão, ta đã đột phá rồi.”
“Không tồi, mười sáu tuổi đột phá Luyện thể cảnh tầng thứ tư, mặc dù tốc độ không phải là nhanh, nhưng cũng không tính là chậm.”
Nhị trưởng lão gật đầu, vô cùng hài lòng.
Ông ta thích nhất là nhìn thấy nhóm tiểu bối nhà họ Lý không ngừng đột phá, không ngừng trưởng thành.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.