Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 290: Cổ trùng




“Mau giết chết sinh vật này!”
Khí thế dao động khủng bố phát ra từ trên người Tân Chỉ Lan, bắt đầu điên cuồng công kích. Cho dù bọn họ không có bảo vật hỗ trợ, nhưng thực lực bản thân vẫn rất mạnh. Tốn một khoảng thời gian, cuối cùng cũng giết được sinh vật kia.
“Bây giờ chúng ta đi tìm Lý Phong!” Sau đó, Tần Chỉ Lan vội vàng nói.
“Tìm Lý Phong?”
Nghe vậy, Vương Tuấn lại nhíu mày nói: “Tân Chỉ Lan, hiện tại Lý Phong ở nơi nào, chúng ta cũng không biết”
Nghe thấy lời Vương Tuấn nói, sắc mặt Tần Chỉ Lan càng thêm âm u.
Vương Tuấn nói không sai, bọn họ căn bản không biết lúc này Lý Phong rốt cuộc đang ở đâu.
Cô nhéo Ngọc bài trong tay, nhiều nhất cũng chỉ khiến Lý Phong biết bọn họ đang tìm hắn.
“Không xong rồi, hiện tại binh khí cấp Linh Huyễn và Ngọc bài Thần văn đều đã mất đi tác dụng, nhưng sự ảnh hưởng của Thiên Vu cốc lại không lớn mấy nữa."
Đúng lúc này, Linh Hân lại bỗng nhiên nôn nóng nói.
Nghe vậy, sắc mặt Tân Chỉ Lan càng khó coi, nói: “Nếu bọn họ giết Lý Phong, thì ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn họ.”

Linh Hân nói không sai. Thiên tài của nhiều thế lực khác có thể phát huy ra thực lực mạnh hơn. Dựa vào cơ bản đều là binh khí cấp Linh Huyễn và Ngọc bài Thần văn, mà Thiên Vu cốc lại không dựa vào những binh khí này nhiều, mà bọn họ dựa vào cổ trùng.
Cổ trùng là vật sống, căn bản không thể chịu áp chế.
Trong khoảng thời gian ngắn, một phương thế lực Thiên Vu cốc trở thành thế lực cường đại nhất trong, vực thắm Ma Vực này!
....
“Ha ha, vực thắm Ma Vực này thế mà đã xảy ra biến hóa như vậy. Tất cả binh khí cấp Linh Huyễn và Ngọc bài Thần văn đều mất đi tác dụng”
Giống như lời Linh Hân đã nói, lúc này mặt Hắc Cưu của Thiên Vu cốc mừng như điên.
Từng con cổ trùng không ngừng bò sát xung quanh người anh ta.
Cho dù không có binh khí cấp Linh Huyễn, nhưng thực lực của anh ta cũng đã hoàn toàn tiếp cận Đan Nguyên cảnh hậu kỳ!
Lần này, rất nhiều thiên tài tiến vào vực sâu Ma Vực, người mà chân chính đạt tới Đan Nguyên cảnh hậu kỳ tuyệt đối không vượt qua mười vị! Thiên Vu cốc bọn họ có hai vị!
Mà khi anh ta đối mặt với vài vị khác có cổ độc phụ trợ, thì cũng không nhất định dám nói thẳng!
“Lý Phong! Dám khiến ta tổn thất một cổ bản mệnh, hiện tại xem ngươi còn có thủ đoạn gì!”
Sau sự hưng phấn, trong mắt anh ta bỗng nhiên lộ ra một tia vô cùng lạnh lùng.
Lúc trước đi đánh giết Lý Phong, không chỉ không thành công, ngược lại còn khiến chính mình bị tổn thất rất lớn, mà Lý Phong chỉ dùng những Ngọc bài Thần văn kia để tăng cường thực lực và con rối yêu thú lớn mạnh để đối kháng với anh ta.
Dựa vào những thứ đó, một tên nhóc con cấp Tiên Thiên cảnh vậy mà lại khiến anh ta chịu thiệt lớn như vậy!
Nhưng hiện tại, tất cả những át chủ bài đó của Lý Phong đều đã biến mất
Vù!
Cả người anh ta động nhẹ, liền nhanh chóng đánh về phía Lý Phong.
Lúc này, vết thương của anh ta còn chưa khôi phục, nhưng cho dù chưa khôi phục, thì muốn giết chết Lý Phong đang ở Tiên Thiên cảnh, dễ như trở bàn tay.
....

Dao động bao phủ toàn bộ vực sâu Ma Vực. Tất cả thế lực đều biến sắc, mà lúc này, người khởi xướng là Lý Phong cũng biến sắc.
Hắn cảm nhận được khải giáp cấp Linh Huyễn trên người đã chịu áp chế. Không chỉ như thế, các bảo vật khác trong nhẫn không gian của hẳn cũng đã chịu áp chế.
“Ngọc bài Thần văn cũng không thể sử dụng rồi sao?” Hắn cau mày.
Hắn vung tay phải lên, kích hoạt Hỏa Diễm Xích Tâm, kích hoạt Ý Cảnh, từng đòn tấn công của hắn hoàn toàn đạt tới cấp Đan Nguyên cảnh!
“Có thể sử dụng Hỏa Diễm Xích Tâm, Ý Cảnh cũng có thể sử dụng được, nhưng binh khí và Ngọc bài Thần văn lại không thế dùng được, con rối yêu thú cũng bị áp chế rồi. Xem ra hiện tại thứ có thể sử dụng được đều là sức mạnh của chính mình, ngoại vật căn bản không dùng được”
Hỏa Diễm Xích Tâm bị hắn hoàn toàn luyện hóa, hòa làm một thể với hẳn, mà cổ độc Thiên Vu cốc đều là đệ tử của Thiên Vu cốc dùng máu tim tạo thành, cũng có thể xem như một bộ phận của mình.
Vù!
Đúng lúc này, pho tượng kỳ dị trong tay hẳn lại bỗng nhiên hơi dao động. Sau đó, biến thành một tia sáng, nhanh chóng tiến vào cơ thể hắn. Sau đó, lại trôi nổi ở bên cạnh điểm sáng thần bí chỗ trái tim hắn.
“Chuyện gì vậy?”
Thấy thế, Lý Phong kinh ngạc. Hẳn hoàn toàn không khống chế được pho tượng kỳ dị này. Hãn thử. lấy ra, nhưng lại thất bại.
“Hửm?”
Vừa muốn thử lấy ra, Lý Phong bỗng nhiên vung tay phải lên. Trong tay hẳn bỗng nhiên xuất hiện một chiếc khay tròn.
Lúc này, khay tròn hơi dao động, bên trên lộ ra một dáng người. Hắn có thế cảm nhận được dáng người này đang nhanh chóng tiếp cận về phía hắn.

Hơn nữa, hẳn có thể cảm nhận được một số điểm nhỏ có liên quan tới dáng người kia cũng đang không ngừng di động ra xung quanh!
Đây là cổ trùng!
Lúc trước, sau khi Hắc Cưu vứt bỏ cổ bản mệnh để bỏ chạy, một cổ trùng còn lại giám sát hẳn đã bị hẳn nhanh chóng giết chết. Hiện tại, Hắc Cưu vậy mà lại lần nữa tới tìm sự thất bại của hẳn.
Tốc độ của cổ trùng cực nhanh. Nếu cứ tìm kiếm đi xuống, hẳn rất có khả năng bị phát hiện
“Tên nhóc Lý Phong, hiện tại binh khí cấp Linh Huyễn và Ngọc bài Thần văn bị áp chế, tình cảnh hiện tại của ngươi rất nguy hiểm. Nếu bị Hắc Cưu tìm được tung tích, thì tuyệt đối không phải đối thủ của anh ta” Huyền Long nhàn nhạt nói.
“Nhưng hiện tại Hắc Cưu nhất định còn chưa hồi phục. Hiện tại, thực lực chắc là chưa đạt tới Đan Nguyên cảnh trung kỳ. Với thực lực của ngươi, ngược lại cũng không lo bị anh ta giết chết
“Hắc Cưu sao?”
Nghe vậy, sắc mặt Lý Phong lại trở lên lạnh lùng.
Hản nhìn khay tròn trong tay, trong lòng hơi động.
“Rắc rắc!”
Dưới ánh mắt của hắn, từng tiếng nứt vỡ trên la bàn truy tung vang lên. Sau đó, toàn bộ la bàn lại hoàn toàn vỡ nát, giống như lúc trước, biến thành từng mảnh nhỏ màu đen.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.