Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 267: Phức tạp




“Được” Lôi Thiên Hàn gật đầu. Ông ta vung tay lên, sau đó một chiếc chìa khóa bay ra.
'Vút! Vút!
Sau đó, trong tay môn chủ Huyền Đạo môn, tông. chủ Kiếm tông cũng xuất hiện hai chiếc chìa khóa.
Ong...
Lúc này, trên hư không quảng trường bia Thiên Phú bỗng xuất hiện một khe nứt lớn, sau đó một cánh cửa hiện ra.
Ba chiếc chìa khóa tiếp xúc với cánh cửa, kết hợp với nhau.
Mười giây... Chín giây... Bảy giây... Bốn giây...
Mười giây nhanh chóng tôi qua.
Ong...
Cánh cửa màu đen dao động một chút, nhưng lại không hề mở ra. Mấy chiếc chìa khóa bay ngược trở về.

“Sao lại thế này?”
“Sao cánh cửa vực thầm Ma Vực lại không mở ra?”
Mọi người thấy thế thì lập tức biến sắc.
Môn chủ của Huyền Đạo môn nhíu mày: “Vực. thảm Ma Vực có sáu cánh cửa, đại lục Trung Ương hai chiếc, đại lục Hắc U hai chiếc, hai đại lục khác mỗi nơi một chiếc. Trong lúc vực sâu Ma Vực mở ra, nếu như có hai cánh cửa không có đủ chìa khóa thì cả sáu cánh cửa sẽ không thể mở ra. Lần tiếp theo phải chờ đến ba tiếng sau.”
'Vực thẳm Ma Vực có sáu lối vào, phân bổ ở những khu vực khác nhau.
“Hiện giờ bốn thế lực chúng ta mở ra một cánh cửa, thiếu đi chìa khóa của phủ Thần Văn nên cánh cửa của chúng ta không đủ chìa khóa. Vậy có nghĩa là, vẫn còn một cánh cửa nữa không đủ chìa khóa”
Môn chủ Huyền Đạo môn nói đến đây thì tông chủ Kiếm tông lập tức trầm giọng: “Là Thiên Vu cốc!”
Rất có thể Kim Lộ đã truyền tin trở về, nói tạm thời không mở cửa vực thẩm Ma Vực.
“Bây giờ phải làm thế nào đây?” Môn chủ của. Huyền Đạo môn cũng đoán được chuyện này, nhíu mày nối.
“Còn có thể làm sao được nữa? Chờ thôi. Lần đầu không mở được thì lần thứ hai chắc chắn sẽ được, chúng ta chờ thêm ba tiếng nữa.”
Viện trưởng Lôi Thiên Hàn của học viện Thiên Vũ bất đắc dĩ nói.
Mấy vị cường giả Tam Hồn cảnh không ở lại đây lâu, dặn dò mấy trưởng lão thế lực của mình rồi rời đi.
“Lý Phong khiến chúng ta phải chờ thêm ba tiếng nữa.”
"Chờ đi, các trưởng lão và phủ chủ đều không có ý kiến gì, chúng ta còn có thể làm thế nào?”
Toàn bộ quảng trường bia Thiên Phú lúc này rất kỳ quái, tất cả mọi thế lực đều ở đây, nhưng lại chẳng làm gì cả, chỉ chờ đợi.
“Chu Dao sư muội, lúc trước ta nghe Phùng sư đệ nói muội và Lý Phong quen biết nhau? Muội có hiểu gì về Lý Phong không?”

Trong đội ngũ của học viện Thiên Vũ, đại sư huynh Chu Liệt quay đầu hỏi Chu Dao, anh ta vô cùng tò mò về Lý Phong.
“Lý Phong sao...”
Chu Dao sửng sốt, trong mắt tràn đầy vẻ phức tạp.
Hiện giờ, phủ Thần Văn lựa chọn tiến vào vực thẳm Ma Vực muộn, Thiên Vu cốc cũng tiến vào chậm, thế nêm nhóm người học viện Thiên Vũ, Huyền Đạo. môn và Kiếm tông đều phải chờ thêm ba tiếng nữa. Mà tất cả những chuyện này đều là vì Lý Phong!
...
Đế quốc Thiên Vũ, đại lục Trung Ương.
Trước một tòa cung điện khổng lồ có rất nhiều người, những người này đều đang nhìn về phía hư không.
Trong hư không, một cánh cửa màu đen xuất hiện.
Cánh cửa này vừa xuất hiện thì dao động một chút, sau đó mấy chiếc chìa khóa nhanh chóng bay ra
“Sao lại thế này? Cánh cửa của vực thẳm Ma Vực vậy mà lại không mở ra”
“Tân gia chủ, rốt cuộc là có chuyện gì thế?”

Những người ở đây nhìn thấy như vậy thì trong mắt tràn đầy nghỉ hoặc.
Tân Dương cũng ở trong nhóm người phụ trách mở cánh cửa này, ông ta nhíu mày nói: “Cánh cửa vực thẳm Ma Vực mở ra thất bại chỉ có một nguyên nhân duy nhất, đó là có hai trong số sáu cánh cửa không có đủ số chìa khóa tương ứng. Đại lục Trung Ương chúng †a không có vấn đề gì, vậy thì nguyên nhân chỉ có thể nằm ở ba đại lục còn lại."
Trong mắt ông ta cũng lộ ra vẻ nghi hoặc, không biết ba đại lục còn lại đã xảy ra chuyện gì.
Cơ duyên trong vực thẳm Ma Vực rất nhiều, mỗi lần tiến vào bên trong đều có được không ít chỗ tốt. Mà thời gian mở cửa đến khi đóng cửa là cố định, thế nên nếu như chậm tiến vào thì cũng có nghĩa là thời gian tìm được cơ duyên ngắn đi.
Sau lưng Tân Dương còn có một người đàn ông rung niên, sau lưng người này có mấy nam nữ thanh niên trẻ tuổi. Một trong số những thanh niên đó là một cô gái rất hoạt bát, cô gái này nhìn người đàn ông trung niên, nói: “Cha, cánh cửa dẫn tới vực thẳm Ma Vực không mở ra được, vậy phải làm thế nào bây giờ?”
Người đàn ông trung niên Tần Võ lắc đầu: “Đành phải chờ thôi, ba tiếng sau cánh cửa vực thẳm Ma Vực sẽ mở ra lần thứ hai.”
Ông ta nhìn cô gái trước mắt, dặn dò: “Tiểu Mộng, thực lực của con hơi yếu, chờ con vào trong vực thẳm. Ma Vực rồi thì phải tìm cơ hội đi đến chỗ tỷ tỷ của con, nhất định phải chú ý an toàn."
“Cha, cha cứ yên tâm, con sẽ nhanh chóng tìm được Chỉ Lan tỷ.” Thiếu nữ cười hì hì nói.
...



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.