Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 172: Nhất định sẽ không có việc gì




“Tiểu Phong!"
Đúng lúc này, bỗng nhiên có một thân ảnh từ xa bay tới, gương mặt vẫn còn tràn đầy vẻ nôn nóng.
Người tới chính là Lý Thiên Dương.
Nhưng khi nhìn thấy Lý Phong, còn cả Tiểu Vũ nằm trong lòng Lý Phong đã khôi phục lại như bình thường, gương mặt của Lý Thiên Dương lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
“Tiểu Phong, Tiểu Vũ khôi phục lại rồi? Là do ba vị cường giả Thất Phách cảnh chữa trị cho con bé sao?”
Ông nhanh chóng tiến lên, xem xét tình huổng của Tiểu Vũ.
Tiểu Vũ lúc này vẫn rất gầy gò, nhưng trong cơ thể lại ẩn chứa sức sống bừng bừng, mọi độc tố trên người dường như đã hoàn toàn được giải trừ.
Sau khi xác nhận Tiểu Vũ không có việc gì, Lý Thiên Dương mới thở phào nhẹ nhõm, ông quay sang dò hỏi Lý Phong.
Người ở quận Hoang Lâm có thể cứu Tiểu Vũ chỉ có những cường giả Tam Hồn cảnh thôi.
“Cha, là Đường trưởng lão của phủ Thần Văn chữa trị, bây giờ con cũng chính thức gia nhập phủ Thần Văn rồi..." Lý Phong nhanh chóng kể mọi chuyện cho Lý Thiên Dương nghe.
Lúc này, Lý Phong nhìn về phía Lý Thiên Dương, còn muốn nói gì đó nữa, nhưng cuối cùng vẫn nhịn lại.

“Thế thì tốt quá rồi!"
Nghe được những lời Lý Phong nói, Lý Thiên Dương vô cùng kích động.
“Chúng ta mau trở về thôi, mẹ con nóng lòng lầm rồi” Mọi người nhanh chóng bay về phía nhà họ Lý.
....
Trong một đình viện của nhà họ Lý, Vương Nhu đi tới đi lui, gương mặt mang theo vẻ nôn nóng vô cùng.
“Nhất định sẽ không có việc gì, nhất định là thế!”
Trong miệng bà không ngừng lấm bẩm.
Vút! Vút!
Đúng lúc này, có hai thân ảnh nhanh chóng bay tới. Vương Nhu nhìn thấy hai thân ảnh này thì gương mặt lập tức lộ ra vẻ vui sướng, nhanh chóng tiến lên.
“Mẹ”
Cô bé trong lòng Lý Phong cũng vui vẻ hô lên.
“Tiểu Vũ!"
Vương Nhu nhìn thấy con gái mình bình yên vô sự thì không cầm được nước mắt. Bà vội vàng ôm lấy
Tiểu Vũ, gắt gao ôm chặt lấy cô bé, sợ con gái mình biến mất.
“Mẹ, Tiểu Vũ đã khỏe lại rồi. Mẹ đừng khóc, khóc thì sẽ không xinh đẹp nữa” Tiểu Vũ ngoan ngoãn nói.
“Ừm, mẹ không khóc.” Vương Nhu lau nước mắt, nhìn con gái mình, nói.
Lúc này bà mới hoàn toàn yên tâm.
“Tiểu Phong..."
Sau đó, Vương Nhu nhìn về phía Lý Phong, hỏi han Tiểu Vũ được chữa trị như thế nào.

Lý Phong lại kể mọi chuyện lại một lần nữa.
“Cha, mẹ, còn một ngày nữa là con phải tới phủ Thần Văn rồi” Cuối cùng, Lý Phong nói.
“Phủ Thần Văn rất tốt” Vương Nhu gật đầu, cười nói: “Con có thiên phú Thần Văn sư, nơi đó chắc chắn sẽ bồi dưỡng cho con thật tốt”
“Tiểu Phong, con tới nơi đó, tương lai có cơ hội nhất định phải báo đáp ân tình của Đường trưởng lão: “Bà nhìn Lý Phong, khẽ dặn dò”
“Vâng, con biết rồi” Lý Phong gật đầu.
Hắn nhìn cha mẹ, đột nhiên nhiên nói: “Cha, mẹ, con muốn biết chuyện về độc trê người Tiểu Vũ, cha mẹ có thể nói cho con biết không?”
Hắn nhìn chằm chằm cha mẹ của mình, lúc trước Lý Thiên Dương và Vương Nhu đều không muốn nhắc tới chuyện này, Lý Phong cảm thấy chắc chẩn là vì nguyên nhân đặc biệt nào đó.
Nhưng hiện giờ thực lực của hắn đã đạt tới trình độ này rồi, lại còn sắp tới phủ Thần Văn. Cho dù người ra tay có địa vị lớn như thế nào thì hắn cũng không căn phải sợ hãi nữa.
Lý Thiên Dương và Vương Nhu nghe vậy thì sắc mặt hơi biến hóa. Hai người nhìn Lý Phong, cuối cùng thở dài một hơi.
“Tiểu Phong, nếu như con đã muốn biết có chuyện gì xảy ra thì cha nói cho con biết một chút vậy.”
Lý Thiên Dương gật đầu nói.
Ông nhìn về phía Vương Nhụ, nói: "Thực ra mẹ của con không phải tên là Vương Nhu, mà là Tân Nhu”
“Tân Như?” Lý Phong nghe vậy thì sửng sốt.

“Con có biết nhà họ Tăn của đế quốc Thiên Vũ không?” Nói đến đây, Lý Thiên Dương nhìn về phía Lý Phong, dò hỏi.
“Nhà họ Tần?” Sắc mặt Lý Phong hơi biến hóa một chút: “Con có nghe nói”
Hãn biết nhà họ Tăn là quý tộc của đế quốc Thiên Vũ, nằm giữ quyền lực rất lớn.
“Nhà họ Tãn, cũng có thể gọi là phủ Vũ Dương hầu."
Lý Thiên Dương nhìn Lý Phong, nói: “Đế quốc Thiên Vũ thống trị bốn đại lục, ngoại trừ đại lục Trung Ương thì còn có ba đại lục khác, bao gồm cả đại lục Hắc U. Đây là lãnh địa lớn nhất của Nhân tộc. Đế quốc Thiên Vũ là người thống trị cấp cao nhất, quyết định số phận của hàng trăm triệu sinh mệnh ở đại lục Hắc U và những lục địa còn lại.”
Lý Phong gật đầu, đế quốc Thiên Vũ đúng là một con quái vật khổng lồ, thống trị lãnh thổ rộng lớn, cũng đặt ra vô vàn quy tắc.
“Mà muốn trở thành vương hầu của đế quốc Thiên Vũ thì cần phải có thực lực đạt tới Tam Hồn cảnh!"
Lý Phong gật đầu, giống như thủ lĩnh quân Hắc U của đại lục Häc U là Hắc U hầu cũng là một vị cường giả trình tự Tam Hồn cảnh!
Theo như hẳn biết, chỉ có những cường giả có trình tự này thì mới được phong vương hầu.
“Ngoại trừ cách này, thì còn có một cách khác, đó là có được cống hiến to lớn đối với đế quốc Thiên Vũ!"
Lý Thiên Dương nói tiếp: “Vũ Dương hầu đời thứ nhất của nhà họ Tần là công thần khai quốc của đế quốc Thiên Vũ, cùng với hoàng đế tình như thủ túc, sau này con cháu nối dõi cả đời được hưởng danh hiệu Vũ Dương hầu. Mà Vũ Dương hầu gia chủ của nhà họ Tân hiên giờ là cường giả Thất Phách cảnh."



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.