Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 123: Chém giết tiên thiên




“Nói dối mà không biết ngượng!”
Phùng Nguyên Kiệt nghe Lý Phong nói thì tức đến bật cười, đã như thế này rồi mà Lý Phong vẫn còn cứng miệng.
Mặc dù anh ta không biết nhiều thông tin về Lý Phong, nhưng cũng biết hẳn và Chu Dao tuổi tác không chênh nhau lắm. Ở độ tuổi đó, làm sao có thế là đối thủ của anh ta được chứ?
Trường thương tản ra sương mù và lôi điện, cuối cùng cũng đã tới gần Lý Phong, đâm mạnh về phía hắn
Vút! Vút!
Đúng lúc này, có mười mấy người ở phía xa bay tới. Trong đó, có một người đàn ông trung niên nhìn thấy tình cảnh chiến đấu trong hư không thì lập tức biến sắc.
“Nguy rồi"
Người này chính là Chu Hải Đào.
“Tiểu Phong sao lại chiến đấu với Phùng Nguyên Kiệt?” Trên mặt ông ta tràn đầy vẻ nôn nóng, nhưng lúc này căn bản không kịp trở tay.
Trong mắt ông ta, Lý Phong vung chiến đao lên, bổ xuống một nhát, động tác đơn giản, không có bất cứ kỹ xảo nào.
“Ầm!"
Một âm thanh nặng rẽ vang lên, một dao động kh ủng bố không ngừng khuếch tán về phía mọi người.
“Răng rắc!"

Mặt đất lập tức xuất hiện những khe nứt, một số người thực lực kém lập tức lùi vẽ phía sau, bọn họ không chịu nổi dao động này.
“Dao động va chạm khủng khiếp quá!”
“Thanh niên Lý Phong kia có thực lực mạnh như thế cơ à?"
“Chẳng trách lại trêu chọc nhiều thế lực như thế, thực lực của hắn đúng là không thể khinh thường”
Nhóm người vây xem đều vô cùng kinh ngạc.
“Thực lực của ai mạnh hơn thế?”
Bọn họ nhìn kỹ, sau khi va chạm, Phùng Nguyên Kiệt chỉ cảm thấy có một lực lượng kh ủng bố đánh mạnh về phía mình. Thân thể anh ta vậy mà lại không ngăn cản nổi, trên mặt lộ rõ vẻ hoảng sợ.
“Sao có thể như thế?”
Anh ta là cường giả Tiên Thiên cảnh trung kỳ, vậy. mà lại không ngăn cản được đòn công kích của Lý
Phong?
“Ngăn lại cho ta!!!"
Phùng Nguyên Kiệt gắt gao chống đỡ, dốc hết toàn lực để bản thân không bị lui về phía sau.
'Vừa rồi anh ta cao cao tại thượng, coi Lý Phong ở trước mặt chỉ là một con kiến, anh ta không thể để bị con kiến đánh bại được.
Hơn nữa, anh ta cũng không cho phép mình bị Lý Phong đánh bại ngay trước mặt Chu Dao.
“Vẫn còn cố gắng chống đỡ à?"
Lý Phong dường như đoán ra được suy đoán của Phùng Nguyên Kiệt, khẽ cười lạnh một tiếng.
Ầm!
Uy năng kh ủng bố từ trên chiến đao màu đen tản ra, Phùng Nguyên Kiệt chỉ có thể kiên trì được một chút, sau đó không thể nào ngăn cản được nữa.
“Phụt!”
Anh ta phun ra một ngụm máu, thân ảnh trực tiếp bay thẳng ra ngoài.
Lực công kích của Lý Phong gần đạt tới Tiên Thiên cảnh hậu kỳ, nếu như vừa rồi anh ta lui về sau thì có thể cắt giảm rất nhiều lực công kích, nhưng Phùng Nguyên Kiệt lại cố gắng chống đỡ. Thế nên bây giờ kình lực mạnh mẽ đánh thẳng vào cơ thể anh ta, lục phủ ngũ tạng cũng gặp thương tổn không ít.

“Phùng Nguyên Kiệt thất bại!”
“Thực lực của thanh niên Lý Phong kia mạnh hơn một chút!"
“Trời ơi, thanh niên này nhìn qua còn chưa tới hai mươi tuổi!”
Mọi người xung quanh khiếp sợ vô cùng, Phùng Nguyên Kiệt đã nổi tiếng từ rất lâu, thực lực cường đại, từng chiến thắng vô số thiên tài khác, thế nhưng bây giờ lại bị một tiểu tử không chút tiếng tăm nào đánh lui!
“Đại ca thất bại? Sao có thể như thế được?”
Phùng Y Y nhìn Phùng Nguyên Kiệt bay ngược ra ngoài, toàn thân chật vật thì không dám tin vào mắt mình.
Đại ca của cô ta có thực cường đại cỡ nào cơ chứ? Mấy ngày trước Lý Phong đánh bại cô ta, nhưng cô ta dám chắc thực lực của hẳn chưa đạt tới Tiên Thiên cảnh, sao mới qua mấy ngày ngắn ngủi mà đã có thể đánh bại đại ca Tiên Thiên cảnh trung kỳ của cô ta rồi?
Phùng Nham Tuấn ở bên cạnh Phùng Y Y cũng hoảng sợ không kém.
Đại ca là chỗ dựa lớn nhất cho anh ta, thế mà lại bị Lý Phong đánh bại rồi!
Sau khi đánh lui Phùng Nguyên Kiệt, thân ảnh Lý Phong bạo động, hoàn toàn bùng nổ khí thế, Chiến ủng cấp Linh Huyễn cũng lập tức kích hoạt, bộc phát tốc độ Tiên Thiên cảnh hậu kỳ, cả người trực tiếp xuất hiện trước người Tiền Hàn.
“Sao có thể như thế được? Lý Phong đạt tới Tiên Thiên cảnh rồi?"
Lúc này, sắc mặt Tiền Hàn vẫn còn tràn đầy vẻ khiếp sợ khi Lý Phong đột nhiên bộc phát thực lực
Lúc trước, khi Lý Phong chạy thoát khỏi tay ông ta thì vẫn chưa đạt tới Tiên Thiên cảnh, thế nên hẳn chắc chắn là đã đột phá trong dãy núi Vân Vụ.
“Tử đan yêu thú! Chắc chắn là Tử đan yêu thú! Thậm chí có thể là Tử đan yêu thú hoàn chinh!”
Trong đầu Tiền Hàn xuất hiện rất nhiều suy nghĩ, nhưng mà không ngờ Lý Phong vừa mới cường thế đánh lui Phùng Nguyên Kiệt lại lập tức xuất hiện ngay trước mặt ông ta.

“Cái gì?"
Đột nhiên nhìn thấy Lý Phong ở cách mình ngay trong gang tấc, ánh mắt của Tiền Hàn lập tức lộ ra vẻ kinh hãi.
“Lần trước ngươi muốn giết ta, vậy thì lần này ta sẽ lấy mạng của ngươi!” Gương mặt Lý Phong tràn đầy vẻ lạnh nhạt, chiến đao cấp Linh Huyền trong tay nhanh chóng vung lên.
“Phụt"
Chiến đao lập tức xẹt qua thân thể, lục phủ ngữ tạng của Tiền Hàn lập tức quay cuồng, gần như hoàn toàn bị vỡ nát. Ông ta lập tức hộc máu, lực sinh mệnh của ông ta nhanh chóng giảm đi.
“Không!”
Ông ta nhìn Lý Phong, trong mắt mang theo vẻ kinh hãi tột độ. Tiền Hàn rất muốn lấy linh dược ra trị thương, nhưng ngay sau đó đã bị đao thứ hai của Lý Phong chặn lại.
Lại chịu thêm một đao nữa, lực sinh mệnh của Tiền Hàn giống như thủy triều, không ngừng rút đi
Trong mắt ông ta đầy vẻ hoảng sợ, cũng có một chút mờ mịt.
Ông ta không thể nào tưởng tượng được, lúc trước Lý Phong chỉ mới ở cảnh giới Luyện thể cảnh, không có năng lực chống lại ông ta, thế mà chỉ qua mấy ngày ngắn ngủi lại có thể gi ết chết ông ta.
“Còn một kẻ nữa!”
Sau khi đánh chết Tiền Hàn, Lý Phong hờ hững nhìn vẽ một phía, nơi đó có một thân ảnh đang điên cuồng chạy trốn.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.