Thiên Giới Chúng Ta Có 365 Con Gà Tự Hào

Chương 2:






Thiên Giới không có ngày đêm và bốn mùa, cái gọi là mặt trời lặn sao trời lên đều là từ trận pháp mô phỏng ra, do đó cũng không thay đổi nhiệt độ như ở Phàm Giới.
Điều này chỉ vì tiện cho Thiên Giới gia tăng trật tự thời gian để dễ bề quản chế.
Một ngày này, chúng tiên như thường lệ báo cáo công việc liên quan đến nghiệp vụ của từng người ở trong triều đình.
Chỉ nghe một tiếng kêu thê lương “Cục cục tác” vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh của toàn bộ Thiên Giới.
Sắc mặt chúng tiên thay đổi, che lại lỗ tai bị dày vò.

Cũng may tiếng kêu lạ, chỉ cần một lát là ngừng lại.
Sắc mặt Thiên Tôn ngồi ở trên chỗ cao không vui, quát hỏi: “Đây là vật gì? Quấy nhiễu sự yên tĩnh đẹp đẽ!”
Mặc Hoa Tiên Quân tỉ mỉ bấm tay tính toán, là gà nhà mình khôi phục làm việc và nghỉ ngơi bình thường, lại bắt đầu sinh trứng.
Mặc Hoa Tiên Quân lập tức tiến lên báo cáo: “Thiên Tôn, đây là một con linh gà ở phủ đệ của thần, đang tập thể dục buổi sáng mỗi ngày.”
Tập thể dục buổi sáng mỗi ngày!?
Chúng tiên không chịu nghe lời này, tiếng gà gáy này, rõ ràng hôm nay mới bắt đầu.
Từ khi Mặc Hoa Tiên Quân độ kiếp trở về, bước trở lại tiên vị trở thành người được trọng dụng trước mặt Thiên Tôn, chúng tiên trong đại sảnh ghen tị với Mặc Hoa Tiên Quân, lập tức ngầm chế giễu.
Chúng tiên: Gà nhà ngươi có mặt mũi thật lớn, trước kia không kêu, lại cứ hôm nay hội khai triều mới kêu.
Mặc Hoa Tiên Quân: Phàm là gà linh trí mới mở không biết chuyện, thần trở về chắc chắn sẽ dạy dỗ cho tốt.
Chúng tiên:… Gà nhà ngươi có mặt mũi thật lớn, thế mà về sau mỗi ngày đều phải kêu.

Mặc Hoa Tiên Quân: Là thần sơ sẩy, thần trở về sẽ bố trí trận cách âm.
Sắc mặt Thiên Tôn hơi thú vị.
Lúc động phủ phủ đệ ở Thiên Giới hình thành sẽ tự mang đại trận có thể ngăn cách tất cả tiếng vang, tiếng kêu của gà Đại Hoàng vậy mà có thể phá trận, điều này làm cho Thiên Tôn thấy hơi tò mò.
Thiên Tôn ra lệnh: “Tiếng kêu này khá ngắn, không sao.
Ngày sau thượng triều sẽ lấy tiếng gà kêu này làm chuông.”
Mặc Hoa Tiên Quân không thắc mắc gì, thay gà Đại Hoàng nhận khẩu dụ.
Gà Đại Hoàng không làm chuyện gì, thân là gia cầm cấp thấp, ù ù cạc cạc được sách phong là Ngự Tiền Kim Kê, về sau phải theo Mặc Hoa Tiên Quân cùng thượng triều.
Chúng tiên:… Oạch
***
Mặc Hoa Tiên Quân trở lại phủ đệ, đồng tử chuyên môn chăn nuôi linh sủng nâng một quả trứng gà, lo lắng báo cáo: “Tiên quân, gà Đại Hoàng đột nhiên kêu tiếng lạ rồi sinh ra vật này.”
Mặc Hoa Tiên Quân:…
Hắn cảm thấy lúc ấy hắn hẳn nên xách mấy người hầu ở thế gian lại đây.

Mặc Hoa Tiên Quân đánh một luồng linh thức về nuôi gà vào trong đầu đồng tử, toại nguyện truyền ý chỉ của Thiên Tôn cho gà Đại Hoàng.
Đột nhiên nhận được công việc tốt như vậy, gà Đại Hoàng quyết định sửa tên của mình thành Kim Kê, cũng lén lút cảm thấy mình đẻ trứng thật tuyệt diệu.
Về sau nhất định sẽ nỗ lực sinh trứng.
Kim Kê mới sinh linh trí, có thể hiểu tiếng người, nhưng tu vi không đủ để nói tiếng người.
Mặc Hoa Tiên Quân thấy nó gật đầu đồng ý, thầm thở phào một hơi.
Sau khi vuốt trứng gà dùng thần thức tra xét, hắn phát hiện không chỉ có Kim Kê được linh khí ở Thiên Giới ngâ m đến biến dị, mà trứng gà cũng sinh ra linh khí nhàn nhạt.
Hiện tại Mặc Hoa Tiên Quân còn không biết việc “Tập thể dục buổi sáng” này về sau sẽ mang đến cho hắn thay đổi long trời lở đất thế nào, chỉ thả quả trứng gà lại trong ổ của Kim Kê..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.