Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)

Chương 70:




Người đứng đầu bảng xếp hạng sức chiến đấu là một người chơi có tên gọi [Thôn Thiên Quỷ Kiêu]. ID này vậy mà không có tên trên top 20 bảng xếp hạng đẳng cấp. Đằng sau tên của hắn có hai chữ “Trật tự”, nói rõ hắn là thành viên của Studio, bởi vậy có thể khẳng định hắn cũng không phải một trong hai người chơi nặc danh kia. Loại game thủ chuyên nghiệp dưới trướng Studio lớn này không cần thiết phải ẩn giấu, hơn nữa chắc chắn thượng cấp của bọn họ thượng cấp cũng sẽ không muốn bọn hắn nặc danh, bởi vì từng cái tên xuất hiện ở trên bảng xếp hạng đều thể hiện thực lực của Studio.
“Ân... Xem ra trong trò chơi này chênh lệch giữa đẳng cấp xác thực không coi vào đâu.” Phong Bất Giác trong nội tâm thầm nghĩ; “Xếp hạng đẳng cấp chẳng qua là để cho các người chơi tham khảo một chút, nhìn xem đám người tăng level trong Server hiện đã đến cấp nào... Còn kẻ lợi hại chân chính, mới là người có tên bảng xếp hạng sức chiến đấu này.”
Phong Bất Giác nhìn cả bảng xếp hạng, không có hề có người chơi nặc danh, đằng sau tên của top 20 đều có tên của xã đoàn. Xem ra dùng lực lượng của “cá nhân” xác thực rất khó để cạnh tranh được với những người chơi có tài nguyên là đoàn đội này, điểm này tại sơ kỳ trò chơi càng rõ ràng. Cái gọi là “Sức chiến đấu”, ngoại trừ xem năng lực cá nhân của người chơi, bộ phận chủ yếu tạo thành nó chính là đẳng cấp sở trường, kỹ năng cùng trang bị, người chơi có Studio ủng hộ, cấp bậc trang bị cùng số lượng kỹ năng khẳng định liền thắng không chỉ một bậc, vào giai đoạn cấp hai mươi, đẳng cấp sở trường của mọi người cơ bản đều dừng bước tại cấp độ D, cho nên chênh lệch liền xuất hiện.
Đáng giá để ý chính là, trên bảng ngoại trừ người chơi gọi Thôn Thiên Quỷ Kiêu xếp hạng đệ nhất này, người chơi xếp hạng thứ sáu cũng có hai chữ “Trật tự” ở đằng sau tên của mình, mà người này hiện tại là người đứng đầu bảng xếp hạng đẳng cấp, đồng thời cũng là người chơi đầu tiên của Server ngừng phát triển trong giai đoạn Closed Beta, [Dũng Giả Không Sợ].
Mà vị trí thứ hai đến thứ năm trên bảng xếp hạng, thuộc về một xã đoàn khác, ID theo thứ tự là [Shiva], [Vishnu], [Brahma], [Yama]. Bốn tên thần côn này đều đến từ một Studio tên là “Chư Thần”, xem ra phòng làm việc này cũng rất có thực lực, bởi vì ở trong top 10 bảng xếp hạng đẳng cấp, bốn người này cũng có tên trong đó.
Sau khi Phong Bất Giác xem xong liền đi xem bảng xếp hạng của hướng tây, bắc, hai bảng này theo thứ tự là bảng xếp hạng thực lực tổng hợp xã đoàn cùng bảng xếp hạng chiến lực xã đoàn. Không có gì bất ngờ xảy ra, hai vị trí đứng đầu trên bảng đều thuộc về [Trật Tự] cùng [Chư Thần], chiến lực Chư Thần mạnh hơn Trật Tự, nhưng thực lực tổng hợp Trật Tự lại chiếm ưu.
Kỳ thật bốn chữ “Thực lực tổng hợp” này có ý vị rất sâu xa đấy, nếu như không xếp chung nó thành một khái niệm với chiến lực, cũng có nghĩa bốn chữ này dùng để chỉ năng lực toàn diện của xã đoàn rồi, ngoại trừ hai hạng tài lực cùng nhân số, đặc điểm bán mạng nhất của Trật Tự chính là bốn chữ: không có nhược điểm.
Ví dụ như lúc trước Phong Bất Giác gặp phải “Dũng Giả Vô Địch”, hắn chính là một trong những người chuyên phụ trách sở trường chiến đấu của Trật Tự trong giai đoạn Closed Beta, đẳng cấp, trang bị hay sở trường đều không trọng yếu đối với hắn, việc hắn cần phải làm là đem công việc mình phụ trách công việc hoàn thành, đem tin tức trực tiếp cùng kinh nghiệm cung cấp cho Studio.Mà những sở trường còn lại, tự nhiên cũng có người chơi tương ứng thăm dò. Trật Tự dùng loại phương thức thực tế này để thu hoạch tư liệu trân quý, đợi người chơi chủ lực của bọn hắn tiến vào trò chơi [Open Beta đã mở], liền có thể làm chơi ăn thật, đỡ phải đi đường quanh co.
Có thể nói, Trật Tự đã có một sách lược gần như hoàn mỹ với hiệu suất cao, nhất là đối với việc nắm giữ tin tức trò chơi có thể nói rất chu đáo, hơn nữa thực sự không phải chỉ là trình độ hiểu sơ, tất cả đều đã trải qua xâm nhập nghiên cứu mới cho ra kết luận. Bọn hắn tùy tiện công bố một bộ phận số liệu trong công ty ra liền có thể phát nổ toàn bộ đống hướng dẫn của những tên người chơi ghi trên diễn đàn. Đương nhiên, bọn hắn không có khả năng làm loại sự tình cộng hưởng tài nguyên này, cho dù có trả thù lao cũng sẽ không.
Bất quá, Studio Chư Thần cũng không phải bất tài đấy. Đặc điểm của bọn hắn chính là người chơi dưới cờ có năng lực cá nhân cường đại. Các Studio khác có giở chiêu gì đi nữa, bọn hắn cũng không xen vào, sách lược của Chư Thần rất đơn giản, một khi Closed Beta mở ra, liền để toàn bộ người chơi minh tinh chủ lực tiến vào, cứ luyện đã rồi nói sau. Dù sao toàn bộ chiêu thức của bọn hắn đều là ACE, đánh sớm hay đánh trễ cũng không có gì khác nhau.
Phong Bất Giác đem top 20 xã đoàn trên hai bảng nhìn lại một lần, hai bảng này ngược lại là có không ít tình huống trùng lặp, ngoại trừ Trật Tự cùng Chư Thần, xã đoàn có người chơi có thể leo lên bảng xếp hạng đẳng cấp cùng bảng xếp hạng sức chiến đấu cũng có bảy nhà, còn thừa hơn mười nhà còn lại liền không rõ tình huống, dù sao trên hai bảng này cũng không có Băng Đế... Nói rõ độ đáng tin cậy của hệ thống không có vấn đề gì.
Bốn bảng xếp hạng đều xem xong rồi, Phong Bất Giác liền đi đến trung ương tháp tin tức quan sát tình huống đấu giá. Kết quả lại để cho hắn mở rộng tầm mắt. Không nói tới giá hàng cao, có vài món trang bị tuy rác rưởi nhưng giá còn đắt hơn so với trang phục.
Một món trang bị hoàn mỹ cấp 10, giá khởi đầu liền đòi 12 vạn, giá mua luôn thì luôn định tại 20 vạn. Cái giá khởi đầu này không sai biệt lắm là 60 nguyên nhân dân tệ rồi. Phong Bất Giác nhìn thật sự là cảm thấy buồn cười, với số tiền này, người khác hoàn toàn có thể mua được một bộ trang phục đầy đủ giá rẻ, muốn mặc bao lâu cũng được, mà món trang bị kia có thể sử dụng đến mấy cấp? Lúc lên đến cấp 20 vào hệ thống cửa hàng mua một món trang bị cấp bình thường hẳn có thể đổi nha.
Vừa mới bắt đầu Open Beta, các người chơi đều sợ hàng hóa mình cầm đi đấu giá hàng hoá bị trả giá thấp, loại tâm lý này xác thực có thể lý giải. Một trong những tình huống buồn bực lúc chơi game online chính là... một ngày nào đó ngươi phát hiện một vật phẩm đã từng bị chính mình vứt đi như rác rưởi, rõ ràng là bảo vật vô giá...
Mà người chơi cả ngày đi dạo khắp phòng đấu giá, trong đầu đều sinh ra một loại tâm lý: mua rẻ bán đắt. Lúc mua đồ tốt nhất có thể gặp được một tên không hiểu giá thị trường, đem giá cả đặt thấp hơn giá trị thực tế, vừa đúng lúc bị chính mình sửa mái nhà dột; lúc bán ra đem giá cả đặt cao ngất ngưởng, tốt nhất là có cái nào đó coi tiền như rác không để ý mắc lừa.Nếu một thế giới mà mỗi người đều nghĩ như vậy, đồ ngốc kia khẳng định sẽ không đủ rồi, bởi vì khắp nơi đều có người tự cho là thông minh. Kết quả đến cuối cùng kẻ có thể mang vật phẩm đó bán đi, vẫn là những người chơi định giá công đạo.
Trong Thiên Đường Kinh Khủng, thuộc tính trang bị sẽ tùy cơ tạo ra, thế nên tình huống trang bị giống như đúc là cực ít, cho nên nếu muốn giấu hàng đầu cơ tích trữ, xào nóng giá hàng cũng là không có đường nào. Người chơi muốn đầu cơ trục lợi vật phẩm ảo rất khó, bọn hắn mua vào hàng hóa có giá cả tương đối bình thường, trông cậy vào một lần nữa dùng giá tiền lớn bán đi hầu như là không thể nào.
Mặt khác, vì phòng ngừa gian thương vô lương mua tiêu hao phẩm trong cửa hàng hệ thống rồi dùng giá cao đặt ở phòng đấu giá lừa gạt tân thủ, hệ thống sẽ trực tiếp cấm đem vật phẩm trong cửa hàng [trừ vật phẩm trong cái hộp kinh hãi] đặt vào phòng đấu giá. Ngoài ra vật phẩm có phẩm chất là “Rác rưởi” cùng “Rách nát” nếu như không có đặc hiệu hoặc là thuộc tính, phòng đấu giá cũng cự tuyệt. Những người chơi có ý đồ làm con thiêu thân nhặt mấy món vật phẩm như “Tảng đá”, “Nội tạng”, “Cứt chó” trong kịch bản, sau đó bán giá cao để lừa gạt người khác cũng hết hy vọng rồi.
Trong khu vực này dù đứng ở chỗ nào đi nữa cũng có thể mở menu phòng đấu giá ra xem, Phong Bất Giác nhìn hồi lâu, bất kể là các loại vật phẩm không ngừng đổi mới trên màn hình lớn hay là các loại trang bị cấp ưu tiên trong menu hữu ích... Hầu như không có có một món trang bị nào có giá tiền hợp lý, tất cả đều bị đặt giá làm cho người ta khó có thể tiếp nhận. Dựa theo mấy cái giá trên trời trong phòng đấu giá kia, nếu Phong Bất Giác cắn răng một cái, đem ba món [Cờ lê Mario], [Tước sĩ chi v], [Hồi âm khôi giáp] trong bọc hành lý đặt cùng một chỗ để giá 60 vạn, chỉ sợ người chơi sẽ tranh nhau bể đầu rồi, đoán chừng đặt vào không đến một phút cũng sẽ bị mua sạch, người thành công mua được còn muốn ở trong đáy lòng đắc chí mà khen một câu: thật tốt quá, gặp ưược cái Ngốc B.
Nghĩ như vậy, trong đầu Phong Bất Giát chợt sinh ra một cái độc... ân... là diệu kế.
Hắn quay người liền đi về hướng cửa thang máy, chuẩn bị tiến vào khu vực cuối cùng mà mình chưa tiến vào: Cái hộp kinh hãi.
Phong Bất Giác hiện tại có thể nói là không hề có áp lực về trang bị, hơn nữa giá trị kỹ xảo cũng không thiếu. Chỉ cần hắn đi mua một ít trang bị cấp tốt, sau đó dùng giá cả hợp lý đặt vào phòng đấu giá, thì nhất định sẽ có thể bán được với giá mua luôn. Đến lúc đó kiếm được hơn mười vạn tiền trò chơi, phục trang gì gì đó tự nhiên là không nói chơi.
...
Có sách thì dài, không sách thì ngắn (edt: “sách” trong “sách lược”). Sau khi Phong Bất Giác trở lại không gian đăng nhập, đầu tiên hắn tiến vào phòng chứa đồ đem đèn pin cất vào bọc hành lý, sau đó lại đi nhận thưởng đánh giá mức độ sợ hãi, kinh nghiệm hắn vẫn như trước không vội, 50000 tiền trò chơi thì càng là phù vân, lĩnh tiền trò chơi còn không bằng lĩnh trang bị đi bán...
Cho nên, trang bị hắn rút ngẫu nhiên được lần này là:
[Tên: Áo Kenny có mũ
Loại: Đồ phòng ngự
Phẩm chất: Tốt
Lực phòng ngự: Yếu ớt
Thuộc tính: Không
Đặc hiệu: Trong phạm vi cho phép, có xác suất bị động trở thành mục tiêu chủ yếu nhận thương tổn của toàn đoàn đội (kể cả quái vật tập kích, việc ngoài ý muốn, thiên tai...); trong hình thức sinh tồn đoàn đội có thể làm cho người trang bị sau khi chết tại chỗ phục sinh một lần.
Điều kiện trang bị: người chơi nam, sau khi trang bị sẽ bị khóa lại
Ghi chú: Úc! Thượng đế! Bọn hắn giết Kenny! ]
Vị trí thiết lập của món đồ phòng ngự này là nửa người trên, không có quan hệ gì với trang phục, trang bị là trang bị. Trang phục thì cùng loại với “skin”, có thể cài đặt cả hai cùng lúc, nhưng chỉ có thể biểu hiện một loại trong đó ra ngoài.
Đối với Kenny, Phong Bất Giác rất rõ ràng nó có ý gì, cho nên... dù cho Hồi Âm Khôi Giáp bây giờ còn không trang bị được, hắn cũng tuyệt đối sẽ không đầu óc nóng lên mà đem bộ đồ phòng ngự này mặc vào.
Loại vật này mặc vào là tự tìm đường chết, tặng người chính là hại tánh mạng người khác, tốt nhất là cứ ném vào phòng đấu giá lừa gạt người xa lạ là được...
Lúc này dung lượng bọc hành lý của hắn là 8/10, còn có thể chứa thêm hai món đồ. Dựa theo giá cả trong đầu Phong Bất Giác, một món trang bị hoàn mỹ trong cái hộp kinh hãi dường như bán 300 giá trị kỹ xảo, vạn nhất một kiện trang bị bán 500 giá trị kỹ xảo thì hắn muốn mua hai kiện cũng không mua được, cho nên chỉ cần hai ô trống là đủ. Dù sao mua xong liền sẽ đưa đến phòng đấu giá đấy.
Trở lại thang máy, đợi cửa khép lại, Phong Bất Giác nhấn vào cái nút [Cái hộp kinh hãi]. Lúc này lại có chút kỳ quái. Sau khi nhấn nút, cửa không có trực tiếp mở ra, cũng không có bất kỳ thông báo nào từ hệ thống. Hai giây sau, thang máy lại bất ngờ chuyển động, quỷ dị hơn chính là Phong Bất Giác cảm thấy thang máy này cũng không phải đơn thuần di động lên trên hay xuống dưới, mà giống như xe cáp treo, không hề có quy luật mà theo nhiều phương hướng di chuyển trong một khoảng cách rất xa.
Khoảng một phút trôi qua, thang máy mới hoàn toàn dừng lại, lúc này cửa tự động mở ra. Một cảnh tượng ngoài dự đoán của mọi người hiện ra trước mắt Phong Bất Giác.
-------------++-------------
Edt: Còn mấy chương nữa là qua màn mới r, hóng quá (~o~)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.