Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 241: Thần điêu-võ bẩn tiếu kiếm




Hoàng Dung đi ra phía trước liền thấy Quách Tĩnh đang ngồi vận công giúp cho Quách Phù ép ra chất độc đi à. Nhưng có vẻ như là chỉ kìm hãm được chất độc không làn truyền làm chậm lại nó tác dụng mà thôi. Dù sao Bằng Phách Ngân Châm kịch độc có thể nổi tiếng lưu truyền trên giang hồ thì đương nhiên không phải là tầm thường được rồi đi à.
Bên kia liền thấy được Đại sư phụ Kha Trấn Ác đang cùng với cả lão độc vật Âu Dương Phong giao thủ đi à. Có vẻ như tình thế rất bất lợi đi a. Hiện tại mọi hướng đều đối với bọn họ không có lợi đi à.
“TĨnh ca ca ngươi mau ra giúp đại sư phụ một tay đi à. Âu Dương Phong hắn không phải là tầm thường võ công, đại sư phụ sẽ không chống được lâu. Ta có thể giúp Phù nhi ổn định lại bệnh tình trước. Ngươi mau đi trước đi à.” Hoàng Dung liền mở miệng nói với Quách Tĩnh.
“Được vậy Dung Nhi nàng liền thay ta kìm hãm chất độc. Ta đi giúp đỡ Đại sư phụ đánh đuổi Âu Dương Phong.” Quách TĨnh gật đầu lập tức liền ra ứng phó.
“Hóa ra cái này lão già lại là Âu DƯơng Phong a, Tây độc nổi tiếng một đời đi a. Thú vị quả nhiên là thú vị.” Diệp Thần đứng cách đó không xa trốn tại một góc liền nghe thấy được không khỏi vui vẻ nói.
Hoàng Dung lập tức thế chỗ của Quách Tĩnh truyền vào nội lực sau đó phong bế các huyệt đạo của Phù Nhi lại, dù sao nàng cũng là Đông Tà Hoàng Dược Sư con gái y thuật đương nhiên là biết chút đỉnh đi à. Không chế độc dược nàng có thể làm được.
“Đại võ tiểu võ ngươi mau đem Phù Nhi muội muội vào trong phòng nghỉ ngơi, các ngươi tuyệt đối không được để ai bước vào làm phiền nàng nghe rõ chưa. Ta đi giúp sư phụ các ngươi đối phó lão động vật.” Hoàng Dung lập tức truyền Quách Phù cho Đại Võ Tiểu Võ chăm sóc liền mau chóng nhảy vô tham gia trận chiến.
“Ân, cơ hội đến đi a.” Diệp Thần nghe thấy vậy liền lẩn đi theo ba người lẻn vô trong phòng của Quách Phù.
Đại võ Tiểu Võ đưa Quách Phù vào phòng đặt trên giường cẩn thận liền lập tức đi ra ngoài đóng lại cửa đi à. Dù sao đối với đánh nhau bọn họ rất hứng thú muốn xem đi a. Huống chi mọi người vẫn đồn đại Quách Tĩnh võ công chính là đệ nhất giang hồ đi à.
“Ta đau quá, nương cứu ta đi a.” Trong phòng Quách Phù liền vật lộn với cơn đau cùng chất độc trong cơ thể đi à.
“Ân, cái này cô nhóc. Mới như vậy nhỏ tuổi có thể đẹp như vậy đi a.” Diệp Thần từ bên trên hạ xuống nhìn Quách Phù nói.
“Ngươi là ai?” Quách Phù khẽ lên tiếng nói.
“Xem ra nhóc vẫn chưa mất định giác quan a. Được rồi, thực ra là có người trả ta một cái giá rất đắt mua mạng của ngươi từ chỗ diêm vương về đi à. Ta tới để thực hiện giao ước đi a.” Diệp Thần liền đi đến ngồi gần nàng nói.
“Đẹp trai quá.” Quách Phù hai mắt liền có chút sáng lên quên hẳn mình bị trúng độc khẽ nói.
“Mới cái tiểu cô nhóc liền đã mê trai đẹp như vậy rồi đi à.” Diệp Thần nhìn nàng không khỏi cười nói.
“Cái này đại ca ca ngươi là có thể cứu ta sao à. Chỉ cần ngươi cứu ta, ta nhất định sẽ để cho cha mẹ ta trọng thưởng cho ngươi a.” Quách Phù nhìn hắn nói. ĐỐi với nàng cha mẹ chính là cái để nàng tự hào một đời đi à.
“Không cần, ta chỉ là nhận lương làm việc thôi a. ĐƯợc rồi nhóc cởi quần áo ra nào một chút sẽ rất nóng đó.” Diệp Thần đi tới người nàng cởi ra nàng quần áo nói.
“Ngươi làm cái gì vậy chứ. Nam nữ thụ thụ bất thân, ngươi mau tránh ra đi à.” Quách Phù lập tức tỉnh táo hết lên nói. Đây chính là danh tiết vấn đề a. So với mạng còn có thể nói là quý giá đi à. Nang là muốn ngăn lại nhưng cơ thể bị điểm huyệt sao có thể cử động được đi à.
“Ngươi đừng có náo nữa. Ta nhân người làm việc, nếu như ngươi ý kiến gì thì mặc kệ ngươi.” Diệp Thần cởi ra cái này tiểu loli quần áo suýt xoa nhìn một lượt.
“Ngươi nhìn cái gì vậy chứ. Cha mẹ ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi, nhất định là như vậy.” Quách Phù đỏ mặt mở miệng uy hiếp nhưng dường như lại không có chút uy hiếp nào cả à.
“Vậy sao à ta sợ quá đi à.” Diệp Thần liền mở miệng sợ hãi nói.
“Ngươi trêu đùa ta, nhìn cái gì mà nhìn mau quay mặt đi chỗ khác.” Quách Phù muốn che lại mình tiểu thân thể nhưng liền không có được đi à.
“Nhìn cái gì sao chính là nhìn thế giới hoang dã a.” Diệp Thần nhún vai nói.
“Thế giới hoang dã.” Quách Phù liền không khỏi nghi ngờ.
“Ngươi không phải không thấy sao, cam này chỗ này liền là trái bưởi a. Còn nguyên cả cái rừng rậm nhiệt đới luôn ẩm ướt đâu.” Diệp Thần sờ lên ngực nàng rồi sau đó đến hai cái mông, tiếp đến liền là khu rừng thưa thớt vừa mọc còn có chút ẩm ướt nữa à.
“Ngươi vô sỉ biến thái, ta muốn giết ngươi.” Quách Phù lập tức ý thức được liền đỏ mặt thẹn quá hóa giận hét lên.
“Im lặng chút nào ta liền giúp ngươi giải độc.” Diệp Thần điểm lại nàng huyệt câm sau đó liền vực lại cái này Tiểu loli bắt đầu vận dụng CỬu DƯơng Chân Kinh giúp nàng đốt đi hết chất độc trong cơ thể đi à. Dù sao Cửu Dương Chân Khí chính là bất độc bất xâm a.
“Nóng quá, thật là nóng cơ thể của ta thật là nóng.” Quách Phù lập tức đỏ mặt cơ thể lập tức nóng lên, bên dưới lập tức đạt đến đỉnh điểm không khỏi tiết ra nước tình yêu đi à. ĐƯợc một lúc lập tức hôn mê bất tỉnh đi à.
“Ân tốt rồi a. “ Diệp Thần lập tức đắp lại chăn cho nàng rồi lặng lẽ muốn đi ra khỏi phòng đi à. Vốn dĩ là muốn mặc cho nàng quần áo tử tế nhưng mà hắn thú thật việc cởi quần áo nữ nhân hắn thực sự so với việc mặc lại chúng cho họ nằm ở một đẳng cấp khác nhau a. Giống như là ngăn cách giữa trời và đất vậy à.
Trong lúc Diệp Thần đang giở trò đồi bại ý lộn là giúp đỡ tiểu cô nương giải chất độc ra khỏi cơ thể của mình thì bên ngoài xảy ra một cái chuyện lớn cũng không lớn nhỏ cũng không nhỏ đi à.
Cái này lão già Âu Dương Phong liền bị người ta đánh cho dồn đến chân tường đi à. Khắp nơi đều nổi lên bão cát mịt mù vô bờ bến đi a. Dù sao cũng là cao thủ đánh nhau nào có thể đơn giản đi à. Âu DƯơng Phong bị người ta đánh cho bay ngã đổ tường gạch đi à.
“Nghĩa phụ ngươi không sao chứ.” Dương Quá cảm nhận được nội lực phát ra từ nơi này lập tức đến xem không ngờ gặp cảnh ba người này đánh nghĩa phụ hắn. Còn chưa kể cái lão già Đại sư phụ này chính là người hôm đó đi cùng con nhóc xua chim đuổi cắn hắn đi à.
DƯơng Quá lập tức che lại mình mặt đi tới rìu lên nghĩa phụ của mình nhìn ba cái người phía trước đang không có ý định buông tha cho hắn nghĩa phụ.
“Ngươi là ai vậy?” ÂU DƯơng Phong lập tức nhìn cái này bịt mặt nói.
“Là ta a, là con trai của ngươi nè. Nghĩa phụ sao họ lại đuổi đánh ngươi vậy.” Dương Quá đưa mở miệng quan tâm nói.
“Con trai ngươi mau chạy đi, ngay lập tức chạy đi a. Bọn chúng là ai ta không biết nhưng chắc chắn là người đối với ta có thâm cừu đại hận rất sâu a. Ngươi mau chạy đi, bọn họ nhất định không tha cho ngươi. Ta giúp ngươi cản lấy bọn hắn, ngươi chạy được ta liền chạy đợi ta dưỡng thương xong chúng ta lại gặp nhau.” Âu Dương Phong liền lo lắng mở miệng nói. Có vẻ như là Dương Quá chính là hắn điểm yếu đi à.
“Cái này tiểu huynh đệ, ngươi mau tránh ra. Cái này lão động vật đã giết nhiều người rồi, hôm nay là đến lúc hắn đền mạng. Ngươi không nên cản chúng ta, mau qua đây nếu không lão liền bắt ngươi làm con tin đó.” Quách TĨnh lập tức mở miệng nói.
“TĨnh ca ca ngươi không để ý sao hắn vừa kêu lão động vật là nghĩa phụ. Ta nghĩ bọn họ là cùng một phe đó. Chúng ta mau lên đánh tới.” Hoàng Dung thông mình nhanh chí nói.
“ĐÚng vậy, lão động vật hôm nay ngươi liền trả lại mạng cho các huynh đệ chúng ta đi.”Kha Trấn Ác lập tức đánh tới một gậy nói.
“Khốn nạn, các ngươi ba người ức hiếp một mình cha ta già cả. Còn nói hắn thế này thế nọ là người xấu. Ta xem các ngươi mới là người xấu.” Dương Quá lập tức rút ra kiếm Diệp Thần cho vẫn là giấu trong người liền đánh tới Kha Trấn Ác khiến hắn lập tức lùi lại phía sau.
“Kiếm pháp Toàn Chân Giáo, tại sao lại có sát khí nặng như vậy. Đại sư phụ cẩn thận a.” Quách Tĩnh lập tức mở miệng nói.
Kha Trấn ÁC lập tức dùng gậy đỡ lấy nếu không nhầm nhát kiếm vừa rồi rất dứt khoát ngắn gọn nhằm thẳng đến cổ của hắn mà chém đi à. Vừa rồi thực sự là mướt mồ hôi đi a. Mặc dù đỡ được nhưng hắn liền bị đẩy ngã về phía sau, tay còn cảm thấy giun giun đi à.
“Nội công thật là cao cường đi à. Ít nhất cũng là Nhị Lưu cao thủ nội công, kiếm pháp Toàn Chân giáo, lại có nội công như vậy. Không biết là đệ tử của vị đạo trưởng nào tại Toàn Chân giáo. Chúng ta là Quách Tĩnh cùng với Hoàng Dung mong ngươi nên phân biệt chính tà đi à tránh cho bị người khác lừa gạt.” Hoàng Dung lập tức đa lễ nói. Có vẻ như nàng rất biết nhìn hàng đi à.
“Quách Tĩnh, ngươi là Quách Tĩnh.” Dương Quá lập tức kích động nói.
“Chính là tại hạ.” Quách Tĩnh liền lập tức mở miệng nói.
“Thật là ngươi ha ha ha… thì là ngươi…. ha ha ha…” Dương Quá lập tức cười lớn lên đi à. Sát khi tản ra giống như không còn vậy à.
“Thì ra là hiểu nhầm xin đạo hữu…” Quách Tĩnh đang khách khí nói lập tức bị DƯơng Quá chĩa kiếm đánh tới. Quách Tĩnh võ công cao cường lập tức đánh tới khiến cho Dương Quá tấn công thất thủ bị đánh bay về phía sau cũng may còn tốt hắn khinh công lợi hại không có bị trọng thương
“Tiếu Kiếm là tiếu kiếm tiểu tử này biết dùng cả tiếu kiếm. Ai lại dạy hắn bị ổi như vậy chiêu thức chứ. Đây là Cửu Âm Chân Kinh bên trong cước bộ, xem ra là lão động vật dạy hắn.” Hoàng Dung lập tức nhíu mày lại nói.
“Chết tiệt chỉ cần một chút nữa liền thành công.” Dương Quá lập tức nghĩ. Đây là phụ thân hắn dạy hắn phòng thân khi đối đầu với kẻ địch mạch đi à.
Tiếu kiếm vốn là một cái bị ổi chiêu thức, nói đơn giản cũng không đơn giản mà phức tạp cũng không phức tạp chính là cười lớn để làm đối thủ phân tâm sau đó tấn công chớp nhoáng bất ngờ. Nó yêu cầu quá lớn về điều kiện tâm trạng đối thủ, còn chưa kể sát khí bị hư hóa dường như không có, đây chính là lợi hại của nó. Chỉ cần mất cảnh giác một lúc cao thủ so kiếm thành bại có thể nói là tức thì đi à. Nó cũng được tính là võ bẩn bên trong một cái đi à.
“Ngươi rốt cuộc là ai. Mọi người mau bắt bọn họ lại, chắc chắn là Toàn Chân phái phản đồ đi à.” Quách TĨnh ba người lập tức đi lên. Đối với Quách Tĩnh thì Toàn Chân giáo bên trong Thất Tử có thể giống như hắn nửa cái đệ tử đi à.
“Không nạn nếu phụ thân ở đây thì các ngươi đừng hòng làm gì được chúng ta đi à.” Dương Quá cắn răng rìu lên Âu Dương Phong bị trọng thương chạy đi liền bị đuổi theo đi à. Cuối cùng liền bị dồn vào chân tường đi à.
“Đường đã cùng các ngươi chạy không thoát đâu.” Hoàng Dung liền đắc ý nói đúng như nàng tính toàn phía trước là ngõ cụt a.
“Con trai ngươi mau chạy đi ta tìm cách giữ họ lại.” Âu DƯơng Phong nén đau đớn lập tức mở miệng nói.
“Có chết thì cùng chết ta sẽ không bỏ lại nghĩa phụ mà đi. Nếu có đi liền cùng đi. Với lại phụ thân hắn rất nhanh sẽ tới, chúng ta nhất định phải trụ được cho tới khi đó” Dương Quá lập tức mở miệng nói. Rút ra mình thanh kiếm, Dương Quá không khỏi có một niềm tin kỳ lạ đi à.
“Mau bắt lấy họ.” Ba người lập tức bày trận đi tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.