Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 194: Rời khỏi vạch xuất phát




Ngay buổi sáng sớm hôm sau, Hoàng Nhất Bảo liền quay lại chỗ Diệp Thần nhà. Tuy nhiên Vương Nhu Nhu liền không thấy có xuất hiện qua đi. Có lẽ nàng là trốn tránh hắn sự thật à.
“Ân, Bảo Bảo ngươi hôm nay mặc nữ trang đồ a.” Diệp Thần nhìn thấy trước mặt Bảo Bảo mặc váy nói.
“Thiếu gia ngươi đừng có đùa ta đi. Gia gia nàng hiện tại đều nổi cơn lôi đình đuổi ta ra khỏi nhà đâu. Thiếu gia ngươi nhất định muốn bao nuôi ta a.” Hoàng Nhất Bảo không khỏi có chút buồn lòng nói. Dù sao gia gia nàng cũng đã khỏe lại tuy có chút tức giận nhưng nàng tin sẽ có ngày gia gia tha thứ cho nàng đi, Hoàng Thiên có được thừa kế lúc liền vui như ăn tết đâu. Có lẽ ngay từ đầu việc nàng giả trai đã là một cái sai lầm tệ hại à.
“Bảo Bảo tiểu phú bà là đang hướng ta cầu ba nuôi sao à?” Diệp Thần lập tức trêu trọc nàng nói.
“Thiếu gia ngươi đừng trọc ta nữa.” Hoàng Nhất Bảo vốn quen với nghiêm túc thái độ. Diệp Thần như vậy khiến nàng hơi ngượng ngùng a.
“Được đi, ai nói ngươi là nữ nhân của ta đâu. Mau vào bên trong đi a. Chúng ta còn chuẩn bị đi kinh thành có chút chuyện đâu. Sau khi trở lại có lẽ gia gia cũng sẽ tha thứ cho ngươi đi à.” Diệp Thần liền lập tức đưa nàng vào bên trong à. Nói chuyện bên ngoài sớm muộn sẽ bị mọi người để ý đến đi.
“Bảo Bảo ngươi hôm nay là đến một mình a. Nhu Nhu nàng chẳng lẽ không muốn gặp ta sao?” Diệp Thần liền có chút tò mò hỏi. Hôm đó, hắn cũng hơi quá đáng đi. Đang đâu biến cái tiểu công chúa thành cái tiểu dâm nữ à.
“Thiếu gia nàng sau khi trở về liền nhốt mình trong phòng đi đến giờ cũng không có chịu đi ra à.” Hoàng Nhất Bảo lập tức có chút chán nản nói.
“Liền kệ nàng đi. Một lúc chúng ta đi, ta liền đến bắt cóc nàng là được à.”Diệp Thần liền gật đầu nói. Miễn là nàng không có ý định tự sát là được, những thứ còn lại hắn không quan tâm đi.
“Mọi người đi đâu hết a.” Bảo Bảo nhìn xung quanh liền không thấy ai liền hỏi.
“Tiên Nhi nàng tại Thần Uyển bên trong luyện công đi a. Dù sao nàng đang mang thai không nên đi xa à.” Diệp Thần liền nói.
“Còn Thanh Lam với Anna liền đi ra nước ngoài có chút việc đi. Dù sao ma cà rồng lời nguyền cũng không thể để lâu à.” Diệp Thần liền nói tiếp. Hắn đang rất cần thế lực đâu vẫn là để các nàng nhanh chóng xây dựng hộ hắn tốt.
“Vậy thiếu gia còn Thỏ Mập Trắng tỷ tỷ với cả Thiên Thiên tỷ các nàng đi đâu a?” Bảo Bảo liền hỏi. Thỏ Ngọc Lan tỷ nàng mặc đồ thỏ trắng liền phình ra nhìn khá béo đi à.
“Các nàng liền phải trở về Phượng tổ gấp đi. Dù sao công việc của các nàng cũng rất bận đi à.”DIệp Thần liền chuẩn bị đồ đạc nói. Tuy nói là chuẩn bị đồ đạc nhưng thực chất là chuẩn bị một chút trận pháp lên ngôi nhà đi. Hắn lần này phải đi một thời gian ngôi nhà này không thể để một số người không liên quan vào được à. Với lại, để vườn không nhà trống lâu ngày sẽ rất bụi đi a.
“Ngươi cũng vào trong Thần Uyển bên trong đi. Dù sao ngươi cũng nên tu luyện, học chút võ công phòng người tốt. Linh Nhi sẽ giúp ngươi à.” Diệp Thần liền đưa nàng vào trong Thần Uyển luôn đi. Tiên Nhi lão bà là muốn giúp hắn tạo không gian riêng với Tử Hà đi à. Quả là cái ngốc cô gái, ngay cả lão công đều đem chia sẻ với người khác được à.
Đối với Tử Hà, Diệp Thần hắn rất khó tiếp nhận nàng đi. Mặc dù, biết là nàng thích mình. Thậm chí có thể đương tiểu tam dũng cảm nhưng hắn có ba lý do để khó tiếp nhận nàng đ.
Lý do thứ nhất, hai người là bạn thanh mai trúc mã từ nhỏ. Hắn khó có thể đối với nàng ra tay. Cộng thêm vào Tử Lão đỗi với hắn như là cái gia gia vậy hắn không thể ăn cháu gái bảo bối của lão đi à. Dù sao hắn cũng là có vợ, lão bà hắn còn là bạn thân của Tử Hà.
Lý do thứ hai, nàng mới có mười tám mười chín tuổi, càng là lúc thanh xuân mới lớn. Hắn liền lo lắng nàng sẽ bị thế gian bên ngoài chê cười à. Hắn những nữ nhân còn lại có thể không sao đi. Họ vốn không phải thế tục người. Nhưng Tử Hà lại khác nàng còn có gia gia nàng, còn có người thân. Thêm đó làm người khác tiểu tam liệu có hay không sẽ khiến nàng khổ sở. Dù sao gia gia nàng càng cổ hủ người à.
Lý do cuối cùng cũng là lý do khiến hắn khó khăn nhất, trước kia khi hắn còn là một thằng đốn mạt lúc. Nàng có thể liền mặc kệ đến hắn sống chết đi à, chưa kể còn luôn khuyên Tiên Nhi bỏ hắn đi a. Nếu không phải lão bà hắn rất quan tâm hắn. Có lẽ hắn liền đau lòng chết đi. Vậy nếu như hắn không thức tỉnh hệ thống, vẫn chỉ là một cái đốn mạt người chờ chết lúc, Tử Hà liệu có hay không thích hắn vẫn là cái ẩn số.
Nàng là thích con người hắn, tích cách hắn hay tài năng của hắn đâu. Thêm nữa, nếu như bây giờ hắn mất đi mình toàn bộ sức mạnh cũng như tài năng nàng có thể hay không như Tiên Nhi một dạng ở bên hắn cũng là điều hắn không biết nữa. Hắn cần một người toàn tâm toàn ý đi theo hắn, không cần một cái ngưỡng mộ người đi theo hắn. Ở những cái khác nữ nhân hắn có thể thấy họ có thể toàn tâm toàn ý đi theo hắn nhưng ở Tử Hà lại không có a.
Độ hảo cảm của mọi người tăng rất nhanh luôn bị khóa chặt là 100 điểm nhưng Tử Hà lại hoàn toàn khác, trái tim nàng có quá nhiều chỗ cho các tình yêu khác. Độ hảo cảm của nàng chỉ là 95 mà không thể tăng thêm. Nếu như hắn cuồng bạo nàng cưỡng ép tăng lên độ hảo cảm hắn không làm được đi. Nhưng nếu không làm vậy tương lai nàng nhất định sẽ hối hận à.
Hắn sợ một ngày nàng hối hận muốn rời xa hắn đi. Nếu biết trước nàng hối hận thì cần gì phải tiếp thu nàng đâu à. Chuyến đi này hắn muốn xem thử nàng rốt cuộc có hay không có thể bỏ mặc tất cả, bất chấp hết mọi thứ đi theo hắn à. Nếu như nàng dám cùng hắn đối mặt hắn sẽ chấp nhận nàng, còn không liền thôi đi a.
Diệp Thần vòng ra ngoài một lúc đi đến Vương gia trong phòng Vương Nhu Nhu, tuy có hơi nhiều hộ vệ nhưng hắn liền đơn giản vượt qua đi à.
“uhm…uhm…Ta muốn nữa…uhm…” Vương Nhu Nhu liền khẽ rên rỉ phát ra. Có vẻ cách âm rất tốt không để lọt ra ngoài đi.
Lúc Diệp Thần bước vào lúc liền có một cảnh tượng khiến hắn có chút đứng hình đi. Khắp nơi đều là khăn giấy à, Vương Nhu Nhu liền nằm trên giường liên tục dùng ngón tay giúp bản thân đi a.
“Ta nói ngươi không phải là muốn ta đến cái đấy trình độ chứ.” Diệp Thần nhìn khắp nơi giấy cùng mùi vị bốc lên nói. Nàng từ tối qua đến giờ đều là như vậy sao à. Có vẻ như hắn khiến nàng thực sự hóa thân thành cái tiểu dâm nữ đi.
“Oái, sao ngươi vào được đây?” VƯơng Nhu Nhu từ trong sung sướng liền thức tỉnh sợ hãi nói.
“Ta thế nào vào đây không quan trọng, ngươi không phải là đang muốn ta đó chứ.”Diệp Thần liền hắc hắc nói. Ngón tay liền thay thế chỗ Vương Nhu Nhu vừa rồi ngón tay để vào đâu.
“Uhm… mau lên… cho ta.” Vương Nhu Nhu hoàn toàn mất đi khống chế đâu. Có lẽ nàng hiện tại không khác gì Diệp Thần cái nô lệ tình dục quá.
“Sẽ theo lời ngươi muốn.” Diệp Thần lập tức đẩy lên đến nàng.
Một cuộc tầm hoan lập tức ác liệt diễn ra, Vương Nhu Nhu ngất đi trong sự sung sướng của bản thân. Diệp Thần liền đưa nàng vào trong Thần Uyển để mấy người khác chăm sóc đâu. Một ngày một đêm không ăn gì chỉ tự thỏa mãn mình, cái này cô gái chính là cái cực phẩm đi a. Chính là cái đại dâm nữ đi à.
Còn tốt trong Thần Uyển không thiếu đồ ăn ngon đi à. Còn có nước suối sẽ giúp nàng bù lại mất nước cơ thể đi a. Vương Nhu Nhu cơ thể có lẽ đã vốn nhạy cảm trải qua hắn kích thích cùng dược liệu liền khiến nàng như bây giờ đi a, có lẽ Phượng Thần Quyết có thể khống chế nàng dục hỏa à.
Diệp Thần nhanh chóng rời đi Vương gia trở về đến nhà liền thấy Tử Hà đứng trước cửa đâu
“ Tử Hà ngươi đến rồi.” DIệp Thần liền đi đến chào hỏi nàng nói.
“Chúng ta liền ra bên xe đi a. Tiên Nhi nang đâu à?” Tử Hà liền có chút ngượng ngùng nói.
“Tiên Nhi nàng đang mang thai người trong nhà nàng đã đưa nang đi từ sớm. Chúng ta đi thôi a.” Diệp Thần liền lập tức cười nói.
“Ân, tốt.” Tử Hà liền ngượng ngùng nói. Như vậy chẳng phải nói chuyến đi này liền chỉ có hai người thôi sao à. Tiên Nhi là nói thật muốn tạo cho hai người cơ hội a. Nàng nhất định phải nắm lấy cái này cơ hội đi.
“ Nhanh lên xe lửa sắp đến đi. Chúng ta mau vào thành phố thôi à.” Diệp Thần giúp nàng sách đồ nói.
Tại Diệp gia lúc này.
“Cháu gái, bảo bối ngươi mau lên a, tàu sắp chạy đâu. Còn nữa khi nào cảm thấy không thích hợp liền trở lại đây a.” Diệp lão liền mở miệng nói. Kinh thành hắn có chút tài sản cùng công ty nhỏ tại đó a, Diệp Tư Tình đến đó cũng sẽ không có bị coi thường đi.
“Gia gia ta sẽ sớm tìm thấy câu trả lời trở lại đi.” Diệp Tư Tình gật đầu bắt đầu bước lên xe hướng đến tàu hỏa nơi đó nhà ga.
Chuyên du hành chính thức bắt đầu. Mọi người đều đã rời khỏi vạch xuất phát đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.