Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 183: Thử nghiệm phản chiếu thiên đạo




Mấy người Long Tổ hoàn toàn mất đi mình nội lực. Cảm giác hoàn toàn trở thành một cái người bình thường đi à. Trên người trang bị đều là Long Tổ đặc biệt đồ, sức nặng cũng không phải là vừa đi được không. Đừng nói di chuyện hiện tại, đứng dậy còn cảm thấy khó khăn đâu.
“Ngươi vừa rồi là làm gì chúng ta?” Mấy tên kia lập tức sợ hãi nói. Có thể tước đoạt đi người khác cảnh giới, cái này họ chưa từng nghe qua đi à. Chẳng lẽ nào là trong Tông Môn đi ra một cái nào đại trưởng lão sao? Không thể nào trẻ như vậy hình dạng đi được không.
“Chà, hiệu quả thật sự không ngờ đi à.” Diệp Thần không khỏi có chút vui mừng nói. Vô Tự Thiên Thư bên trong quả nhiên là một cái so với một cái càng là tốt đồ đi a. Nhân Gian Thất Cách có thể giống như một cái kết giới không gian riêng vậy. Ở đây, hắn có thể cảm thấy mình giường nhừ là vua tồn tại đi à.
“Diệp Thần, bọn họ làm sao vậy?” Mộ Dung Thiên lập tức cảm thấy khác thường nói.
“Họ hiện tại chỉ là ngươi thường mà thôi chẳng qua ngươi không bị ảnh hưởng lên không thấy.” Diệp Thần liền ngắn gọn giải thích nói.
“Thật sự sao?” Mộ Dung Thiên liền nhìn bọn họ nói. Cái này cũng quá vô lý đi à.
“Lão công ngươi nhân cơ hội này sử dụng Phản Chiếu Thiên Đạo đi.” Linh Nhi bên tại hắn liền nói.
“Để ta thử một chút, Vũ Khí Bản Mệnh Phản Chiếu Thiên Đạo.” Diệp Thần liền ngay lập tức nói.
“Ta phủ định thế giới hình tròn, khẳng đinh trái đất này là hình vuông.” Diệp Thần khẽ nói ra một tiếng.
“Thế giới này là hình vuông.” Mấy tên kia lập tức như nghe lời nói. Mộ Dung Thiên lập tức liền cảm thấy khiếp sợ, cái này năng lực là dị nhân sao à. Chưa từng nghe qua có dị nhân có năng lực này đi a.
“Lão công ngươi thử sử dụng với quy mô lớn hơn một chút xem.” Linh Nhi lập tức đưa ra ý kiến nói.
“Ta phủ định mọi sự tồn tại của các ngươi.” Diệp Thần ngay lập tức đưa ra một cái mới nói.
Như một chỉ thị ráng xuống, tất cả những tên Long Tổ trước mặt đều biến mất vào hư vô phảng phất như chưa từng tồn tại vậy. Tại Long Tổ tất cả những dữ liệu của họ liền bị xóa sạch từ nơi sinh ra lẫn cả trong kí ức của tất cả mọi người trên trái đất.
“Oa, thật là kì diêu.” Mộ Dung Thiên thấy họ biến mất không khỏi ngạc nhiên. Cô gái này còn tốt không bị ảnh hưởng đến đi.
“Đúng là rất kì diệu đâu.” Diệp Thần lập tức quỳ xuống một chân mệt nhọc nói. Cái này Phản Chiếu Thiên Đạo quả nhiên là một cái con dao hai lưỡi đi. Sự mạnh yếu tùy thuộc mức độ lời nói của người sử dụng, nhưng cũng đem đến những hậu quả đáng sợ à.
“Lão công ta đã nói chỉ mở rộng phạm vi một chút ngươi làm như vậy coi chừng mất mạng đó.” Linh Nhi liền lo lắng nhắc nhở nói. Dù sao cũng là Vũ Khí Bản Mệnh thừa nhận chủ nhân mới có thể phát huy thoải mái năng lực đi. Nhưng muốn như vậy trừ khi đạt đến Thiên Đạo cấp độ a.
Ví dụ nếu hắn phủ định sự tồn tại của hành tinh này đi chẳng hạn, nếu hắn năng lực cùng với Linh Khí không đủ, cơ thể sẽ bị rút khô mà chết à. Đúng là có lợi mà cũng có hại đi a. Cũng còn tốt hắn đã đến Thiên Cấp sơ kì nếu không liền vứt cái mạng nhỏ đi là vừa à.
“Diệp Thần ngươi không sao chứ đừng làm ta sợ.”Mộ Dung Thiên lập tức lo lắng nói. Vừa rồi còn rất khỏe mạnh sao à.
“Không cần lo lắng, ta không sao đi.” Diệp Thần mở ra cửa hàng hệ thống cắn chút đan dược liền nhanh chóng hổi phục lại như thường nhìn nàng cười nói.
“Ngươi thực sự không sao chứ? Vừa rồi sắc mặt ngươi rất xấu.” Mộ Dung Thiên lập tức lo lắng, cái này thối chết tiểu tử đều không muốn người khác thấy hắn yêu đuối đi. Ngươi còn như vậy trang.
“Không sao thật mà, ta cắn chút đan dược liền khỏi đi. Vào trong xe nghỉ ngơi một lúc liền khỏi.” Diệp Thần liền đứng dạy đi vào trong xe bên trong. Bắt đầu ngủ, dù sao hắn dùng Linh Khí cùng tinh thần lực quá nhiều đi. Hiện tại Linh Khí bổ xung xong cũng nên bổ xung tinh thần lực đi à à, mà ngủ không nghi ngờ là cách tốt nhất bồi bổ đi.
“Thật sự là heo, vừa lên xe liền ngủ.” Mộ Dung Thiên lập tức nói. Xong cũng ngồi lên xe.
“Đợi đãm Diệp Thần ngươi còn chưa cho ta biết nhà ngươi địa chỉ đi.” Mộ Dung Thiên liền lay lay Diệp Thần cơ thể nhưng hắn vẫn ngủ say như chết đi à.
“Vậy cùng với ta về khách sạn vậy.” Mộ Dung Thiên lập tức liền lái xe đưa Diệp Thần đến một cái khách sạn gần đó thuê phòng. Cũng còn tốt, nàng có hóa kính thực lực, dìu cái này soái ca thực lực có thừa đi.
“Quý khách muốn thuê phòng hay sao à?” Người phục vụ liền lập tức nói.
“Đúng vậy, cho chúng ta hai phòng đi.” Mộ Dung Thiên mặt không khỏi có chút đỏ. Dẫn theo hắn đến thuê phòng quả thực có chút hơi ngượng đi à.
“Xin lỗi quý khách a, hiện tại đều chỉ có một phòng còn trống đâu.” Người phục vụ liền mở miệng nói.
“Thực sự chỉ còn một phòng sao à?” Mộ Dung Thiên khân mặt càng đỏ nói.
“Vâng.” Người phục vụ liền trả lời nói.
“Vậy liền đến cho ta một phòng đi.” Mộ Dung Thiên đành nói. Dù sao có phòng cũng còn hơn không có à.
“Đây là chìa khóa thưa quý khách.” Người phục vụ liền lập tức nhanh chóng sắp xếp nói.
Mộ Dung Thiên nhận lấy chìa khóa dìu Diệp Thần đi lên trên phòng. Đằng sau, cô phục vụ liền khẽ nháy mắt một cái, Diệp Thần đang ngất cũng quay đầu lại khẽ nháy mắt một cái a. Khổ thân Mộ Dung Thiên bế hắn mà không biết mình đang nguy hiểm thế nào a.
“Hầy, ngươi nằm đây một lát đâu. “ Mộ Dung Thiên đặt Diệp Thần xuống giường liền chăm sóc cho hắn. Sau đó gọi điện đặt ít đồ ăn lên phòng, dù sao đói cả ngày, rồi liền lấy chút quần áo chuẩn bị sẵn đi vào nhà tắm đâu. Mặc như vậy một ngày khiến nàng thấy khó chịu à. Với lại cũng đã hai ngày đánh nhau không có tắm qua đi.
Mộ Dung Thiên vào nhà tắm cời ra mình bộ đồ quần áo đang mặc trên người liền bắt đầu ngồi vào trong bồn tắm lớn đi. Sau liền thoải mái nhắm lại mắt hưởng thụ.
Tại bên ngoài Diệp Thần lúc này cũng liền đứng dậy bước đến cạnh cửa nhà tắm hết sức nhẹ nhàng mà tinh tế cời ra mình quần áo đi vào bên trong ngồi vào trong bồn tắm, còn tốt cái này bồn tắm liền như cái bể bơi mili đi.
Diệp Thần khẽ đi đến phía sau lưng của Mộ Dung Thiên bóp nhẹ đến nàng vai hai bên đi à. Mộ Dung Thiên hiện còn đang quá mệt mỏi lơ tơ mơ đâu, làm gì có tinh thần đâu à.
“Thoải mái sao?” Diệp Thần khẽ hỏi.
“Ân, thoải mái.” Mộ Dung Thiên liền mở miệng nói. Xong liền có cái gì đó nó không đúng ở đây a.
“Oái, Diệp Thần ngươi sao lại vào được đây.” Mộ Dung Thiên lập tức xấu hổ. Hai tay liền che ngực lùi lại cách xa Diệp Thần xấu hổ nhìn hắn. Cũng còn may hắn còn cái quần lót không có tháo nếu không nàng liền nhìn thấy hết đi à.
“Thì đi tắm a. Chẳng lẽ đi tắm cũng phạm tội?” Diệp Thần tự nhiên nói.
“Ngươi mau ra ngoài không thấy ta đang tắm sao à?” Mộ Dung Thiên liền tức giận muốn đi ra ngoài liền phát hiện nếu đứng dậy liền để cái hỗn đản này nhìn thấy hết đi à.
“Ta nhìn thấy a, thân thể ngươi cũng không phải ta mới xem lần đầu đi.” Diệp Thần kéo nàng lại về phía mình tận hưởng cảm giác trắng trằng mà mềm mịn nói.
“Ngươi mau thả ra ta. “ Mộ Dung Thiên liền có chút hối hận, thà lúc nãy để hắn nhìn một chút còn hơn bây giờ muốn chạy cũng khó khăn đi a.
“Thả ngươi? Ngươi nghĩ ta ngốc sao?” Diệp Thần ép sát nàng đến thành bồn nói.
“Ngươi… định làm gì. Ta là ngươi chị vợ, chúng ta không thể làm vậy.” Mộ Dung Thiên lập tức đỏ mặt nói.
“Ta đã nói qua,chị vợ cũng là nữ nhân. Với lại, ngươi không phải cũng thích ta sao.” Diệp Thần liền hôn lên đôi môi nàng nói.
Mộ Dung Thiên mới đầu còn chống trả, sau đó lập tức liền bị hòa tan đáp lại Diệp Thần. Dù sao hắn Long Khí đối với nàng quá ảnh hưởng với lại từ sâu trong nàng liền có hình bóng hắn tồn tại đi à.
“Thiên Thiên, ngươi nói không thành thật nhưng cơ thể của ngươi thì lại rất thành thật đâu.” Diệp Thần liền nhả ra nàng môi nói.
“Ngươi là cái đồ xấu xa. Ta như vậy đều là tại ngươi..” Mộ Dung Thiên liền lập tức ôm lấy hắn nói. Cái tên này thực sự thành công trong việc khơi dậy nàng dục vọng đi à.
“Vậy để ta trả bài cho ngươi chứ.” Diệp Thần sờ mó nàng nói.
“Cái này…á ngươi làm gì vậy?” Mộ Dung Thiên liền do dự xong liền bị Diệp Thần bế ra ngoài.
“Lên giường lăn ga a.” Diệp Thần liền tự ý quyết định nói.
“Đừng có tới đây.” Mộ Dung Thiên lập tức lùi lại nói. Nàng có chút hối hận vì cùng hắn vào khách sạn đi à.
“Quá muộn rồi a, dù ngươi có hét lớn cũng không có ai nghe thấy đâu. Đây là phòng cách âm a. “ Diệp Thần liền xoa xoa tay đi tới nàng nói.
“Xin hỏi trong phòng có người không. Tôi mang đồ ăn tới. Xin hỏi quý khách vẫn ổn chứ? ” Có tiếng gõ cửa nói.
“Ân,ta ra ngoài một chút.” Mộ Dung Thiên thấy cọng rơm cứu mạng liền nói. Sau đó liền lấy cớ luồn qua hắn mặc đến quần áo ra ngoài.
“Số ngươi may thật a.” Diệp Thần liền không khỏi có chút chán nói. Sao lần nào cũng có người phá hắn chuyện tốt vậy à. Dù sao nếu họ không trả lời sẽ nhân viên sẽ tự mở cửa đi vào a, đề phòng khách hàng có chuyện à.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.