Thế Giới Phép Thuật

Chương 52: nhân từ trong chiến tranh ?





_<Đại địa chấn !>-ông lão hô lớn , dùng bề ngang của thanh kiếm đập xuống mặt cát đối diện cậu

Một làn sóng màu vàng to lớn xuất hiện từ phần lưỡi kiếm , phóng tới cậu và dần mở rộng ra theo hình quạt . Nhưng nó không chạm được tới cậu do làn sóng bỗng dưng tách ra làm hai hướng .

Xuất hiện trước mặt cậu là anh chàng võ sĩ với ngọn lửa trên tay , một cú đấm hướng thẳng tới mặt cậu được tung ra và tất nhiên đi trượt mục tiêu . Cậu nghiêng đầu né nhẹ cú đấm và bắt lấy cánh tay của hắn , bồi thêm cho hắn một củ trỏ vào khuôn mặt máu chiến đấy và tung cú đá vào bụng đẩy hắn ra xa .

_<tuyệt kĩ : trăm hoa>-cô nàng shinobi nhảy lên , tung ra một dàn phi tiêu hướng tới cậu

Không thể né , cậu sử dụng thanh kiếm gạt đi những chiếc phi tiêu hướng tới bản thân , đồng thời đặt tay xuống mặt cát , tạo nên một cơn lốc xoáy hướng thẳng vào cô ta .

_"thôi chết ! Không thể né"-Shinobi

Cô ta liền đưa hai tay ra phía trước nhằm đỡ lấy cơn lốc , và tất nhiên nó sẽ không giúp được gì cho cô ta . Người đàn ông lực lưỡng với bộ râu quai nón nhảy cao lên và ôm trọn lấy cô gái . Ông ta bị cơn lốc cuốn đi và xoay vòng trên không với hai tay vẫn ôm chặt cô nàng .

Cậu đưa tay lên và niệm thêm cơn lốc tiếp theo , nếu được cậu muốn khống chế được hai người kia càng lâu càng tốt . Nhưng bỗng dưới chân cậu xuất hiện dấu ấn đỏ , theo phản xạ cậu liền nhảy ra và thoát được cột lửa bốc lên từ phía dấu ấn .

_"tên đó phiền phức thật"-Cậu hướng ánh nhìn sang tên pháp sư phía xa kia và tặc lưỡi

_"đừng có hướng sự chú ý ra khỏi kẻ thù !"-Tên võ sĩ lao tới và tung cú đấm thẳng vào ngực của cậu , đòn đánh trúng đích và đẩy cậu bay ra xa khỏi chỗ đứng ban đầu của mình . Nhưng sau đó , tên võ sĩ nhìn vào cánh tay và lẩm bẩm

_"phép tấn công biến mất ngay khi mình chạm vào hắn ?"-Võ sĩ

Hắn ta liền hướng sự chú ý vào Yutto đang đứng dậy và mỉm cười

_"sức mạnh của ngươi có vẻ rất đặc biệt đấy , chúng sử dụng ra sao vậy ?"-Võ sĩ

_"có thằng ngu nào đi tiết lộ sức mạnh của bản thân cho kẻ địch không"-Yutto

_"hể ? Chán ngắt , vậy ta sẽ tiết lộ sức mạnh của bản thân ta , và ngươi sẽ tiết lộ của ngươi , được chứ ?"-Võ sĩ nói rồi chỉ vào ngực của hắn

_"không , đây là bài tẩy của ta , trừ khi ta biết hết sức mạnh của tất cả các ngươi , may ra ta còn ..."-Yutto

Chưa nói hết câu , cô nàng shinobi nhảy xuống trước mặt cậu và nhanh tay rút thanh kiếm ngắn từ sau lưng . Một nhát chém được tung ra và cậu dễ dàng đỡ được nó , nhưng cô nhanh chóng tung ra một dàn phi tiêu nhanh chóng bay tới cậu .

Ánh mắt tím chuyển thành đỏ , cậu nghiêng đầu , nhảy ra sau , dùng kiếm đỡ , ... đủ mọi động tác nhằm tránh được những chiếc phi tiêu bay trúng cơ thể . Và ngay trong lúc cô nàng shinobi kia chưa kịp hoàn hồn , cậu lướt tới trước mắt cô và vung kiếm ra sau lưng , chuẩn bị cho một cú chém trực diện .

Nhanh chóng cô dùng dao đâm vào điểm yếu đang lộ ra ngay trước mắt , nhưng Yutto đã lường trước được và bắt lấy lưỡi dao của cô bằng cánh tay còn lại .

_"giờ thì hết đường thoát nhé"-Yutto khẽ mỉm cười

Lưỡi kiếm vung xuống và chém trúng vào da thịt của người trước mặt , khung cảnh màu đỏ tươi của máu xuất hiện và che đi gần hết tầm nhìn của cậu . Thoáng nhìn qua , Yutto nhìn thấy cơ thể khỏe khoắn của anh chàng võ sư và tấm lưng của hắn .

Bụp !

Hai cơ thể rơi vào thềm cát , máu đã bắt đầu lan ra và nhuốm màu xuống mặt cát phía trước cậu . Cô nàng Shinobi liền ngổm dậy và hét to

_"Guki ! Guki ! Cố lên nào ! Guki !"-Ôm lấy tấm lưng nhuốm máu , cô nàng hét lớn tên của chàng trai trước mặt

_"Guki !"-Người đàn ông lực lưỡng chạy tới , hướng lưỡi kiếm vào cậu nhưng gương mặt lại quay về hướng hoàn toàn ngược lại

_"khốn nạn ! Cậu ăn phải cái quái quỷ gì vậy hả ! Ai cần cậu đỡ hộ tôi nhát chém đấy cơ chứ ! Ngu ngốc !"-Shinobi

Yutto thấy vậy , khẽ tặc lưỡi , miệng cậu lẩm bẩm vài ba câu

_"Cái quái quỷ gì đây"-Yutto

Rõ ràng là lợi thế ngay trước mắt , nhưng có thứ gì đó khiến cậu không thể lao lên tấn công , lòng nhân từ ? Hay đây cũng là một hành động tôn trọng đối thủ ? Từ lâu cậu đã đánh mất đi thứ này , và bây giờ nó lại quay lại cản trở cậu

_"khoảng thời gian giải tán nhóm đã tha hóa mình đến mức độ này sao ?"-Yutto khẽ thở dài

Đây là chiến tranh , là nơi mà thứ được gọi là tình cảm không được phép xuất hiện , bọn họ rõ ràng là người am hiểu việc này , trông họ cũng giống như những người lính cấp cao của bọn chúng . Vậy tại sao họ lại làm những việc như thế này ?

Nhưng suy nghĩ như vậy cứ loay hoay trong đầu của cậu , và cậu không hề để ý phía bên kia đang nhìn cậu với ánh mắt căm thù , và một phần lo sợ . Thấy thế , cậu liền hỏi

_"các ngươi ... không hề muốn tham gia việc này đúng không ?"-Yutto

_"cái gì ..."-Râu quai nón

Cậu khẽ đặt thanh kiếm vào trong bao và nói

_"nhìn thế nào đi nữa trông các ngươi giống như bị ép buộc hơn là tự nguyện , và có lẽ ... các ngươi không phải kẻ thù"-Yutto

Cậu đưa mắt nhìn hai cặp mặt bỡ ngỡ hướng tới cậu , bọn chúng có vẻ bất ngờ đến nỗi còn không cầm vững vũ khí . Cậu liền tiến lại gần , thấy vậy những thanh kiếm gần như tụt khỏi tay lại đứng vững trên vị trí ban đầu của nó . Cậu đưa tay hương về phía tên võ sĩ đang bị thương kia và sử dụng phép trị thương của một trong những binh lính của Tiko trước sự ngạc nhiên của tất cả mọi người xinh quanh .

Vết thương đã được đóng kín , cậu liền quay lưng và đi về hướng của Tiko .

_"Oi ! Tiko ! Ổn chứ ? Dậy đi , đừng nó nằm ngủ trên chiến trường"-Yutto khẽ nhấc người Tiko dậy và niệm phép phục hồi lên cậu

_"Ah ... Yutto , trời sáng rồi à ?"-Tiko

_"cần một đạp vào mặt để tính tảo không ?"-Yutto

_"À thôi , tỉnh rồi"-Tiko


Nhìn theo hình bóng của cậu , hai con người ngơ ngác mới hoàn hồn , hai người liền quỳ xuống trước sự chứng kiến của Yutto và Tiko .

_"Gì đây Yutto , mới nằm có tí đã thu thập đệ tử rồi à ?"-Tiko

_"mấy người đang làm gì vậy ?"-Yutto khẽ nhíu mày

_"xin cậu ! Xin hãy giúp chúng tôi !"-Râu quai nón

_"hả ?"-Yutto

_"chúng tôi chỉ là những người lính đánh thuê bị ép phải tham gia trận chiến , chúng tôi không hề có ý định chiếm giữ đất nước của các ngài !"-Râu quai nón

_"ngài luôn kìa"-Tiko

_"im mồm đi Tiko"-Yutto trừng mắt nhìn về phía sau

_"vâng"-Tiko

Cậu liền đứng thẳng , khoanh hai tay lại vào nhau và hỏi

_"các ngươi bảo ta giúp là giúp cái gì ? Nếu hắn đem mạng sống các ngươi ra đe dọa thì các ngươi hiện giờ có thể bỏ trốn mà ?"-Yutto

_"được vậy đã tốt ..."-Shinobi

_"..."-Yutto

Râu quai nón liếc sang cô gái bên cạnh , rồi nhìn xuống đất với vẻ mặt chua chát

_"hắn ta đã giết mẹ của tôi và bắt vợ con tôi là con tin , đe dọa tôi phải tham gia trận chiến nếu không muốn họ phải chịu kết cục tương tự"-Râu quai nón

_"ba người kia cũng thế ?"-Yutto

Ông ta đáp lại chỉ với cái gật đầu .

Không gian xung quanh đều đang dữ dội với dòng người hô gào , khi mà chúng đều đang vô vọng đào bới cát để cứu những những người còn sống sót hay là sắp đón nhận cái chết . Thì bỗng ở đây có một sự im lặng kì lạ nào đó mà bất cứ ai trong số họ đều có thể cảm nhận được . Yutto phá vỡ sự im lặng bằng cách hỏi ông ta khi quay về đám lính kia

_"đám đó thì sao ?"-Yutto

_"chúng là lính làm việc cho tên khốn đó , và bọn chúng cũn..."-Râu quai nón

_"Tiko"-Ngắt lời ông ấy , Yutto ra lệnh cho Tiko

_"được rồi"-Tiko

Mặt cát liền chuyển động , tiếp tục tạo nên những đợt cát lún dìm chúng xuống đất . Yutto liền rút thanh kiếm ra khỏi bao , lao tới và chém sạch toàn bộ kẻ thù . Đầu , chân , tay , ... Mọi bộ phận cơ thể bay tứ lung tung . Hòa vào đó là máu và tiếng la hét thất thanh của kẻ thù .

Chúng là những tên mà ông căm thù , nhưng , vì lí do gì , ông lại cảm thấy tội cho những kẻ đang nằm gọn trong cái chết kia ? Cô gái bên cạnh ông liền lấy tay che miệng lại với khuôn mặt tái xanh . Khi thứ cô chứng kiến là vụ thảm sát ghê rợn , máu me khắp nơi cùng nụ cười đáng sợ của hai thanh niên kém cô hai tuổi .

________________________________

Cứ cách ra là viết một đoạn , ý tưởng cũng cứ thế mà thay đổi nên nát quá


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.