Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 171: Dòng Sông Quỷ Dị




Nửa giờ sau, Bắc Tiểu Lục đặt chân tại Vô Không Vực,
Bắc Tiểu Lục chăm chú nhìn vách núi màu đen trước mặt, âm thầm đánh giá nơi đây, từ tên đệ tử Hoang Lĩnh Môn hắn biết được vách núi này vô cùng nguy hiểm.
Nhưng mối nguy hiểm đến từ đâu thì tên đệ tử kia, cũng chỉ nghe trưởng lão tiền bối trong tông môn nói qua. Điều này khiến Bắc Tiểu Lục có chút ảo não, bởi vì hắn không phát hiện ra điều gì bất ổn. Trừ mấy tảng đá màu đen tuyền ra thì không có gì đặc biệt.
Bắc Tiểu Lục đương nhiên cũng biết, nơi thiên địa linh thảo sinh trưởng thường có yêu thú thủ hộ. Phía dưới chân núi lối mòn uốn lượn lên phía trước, xung quanh là cỏ dại rậm rạp. Trên mặt Bắc Tiểu Lục lộ vẻ ngưng trọng, tâm niệm thoáng động phát ra một lồng ánh sáng màu xanh, bao bọc lấy thân thể chính là chân nguyên hộ thuẫn.
Sau đó hắn tế xuất ra phi kiếm. Lúc này Bắc Tiểu Lục cẩn thận chậm rãi theo lối mòn đi lên phía trước, hắn đem thần thức tận lực quét ra xung quanh đề phòng nguy hiểm.
Nửa canh giờ sau Bắc Tiểu Lục dừng lại, phía trước là một con sông lớn chảy rất xiết. Hơn nữa nước trong lòng sông quỷ dị không thôi. Mà trên mặt sông có một đám sương đỏ như máu.
Lúc này một con phi điểu bay xẹt qua đụng vào làn sương đỏ, thì ré lên một tiếng. Chỉ thấy xương cốt nó rơi xuống sông, huyết nhục đã bị thôn phệ sạch.
"Huyết Yêu Vụ!"
Trong đầu Bắc Tiểu Lục hiện tin tức yêu thú này mà hắn từng được nghe qua.
Huyết Yêu Vụ là nhất giai đỉnh phong, thích thôn phệ huyết nhục động vật còn sống, có thể đem thân thể hóa thành sương đỏ.
Nó có khứu giác hết sức linh mẫn nhưng lại không có mắt, một khi phát hiện con mồi tiến vào huyết vụ thì sẽ sẽ lập tức công kích, đối với vật không có thân thể huyết nhục thì không chút hứng thú. Nó là một trong những yêu thú cấp một khó chơi nhất.
Có điều dị biến xảy ra, làm Bắc Tiểu Lục hơi chú ý.
Vù!
Một con tiểu ngư chợt nhảy vọt mặt nước, dù cách khá xa nhưng với thần thức cường đại Bắc Tiểu Lục vẫn thấy rất rõ ràng. Đó là một tiểu ngư màu lam dài cỡ một ngón tay, cẩn thận nhìn thì có thể thấy hai tròng mắt đỏ như máu, cùng hàm răng vô cùng sắc nhọn.
Lam Tiễn Ngư!
Bắc Tiểu Lục âm thầm cảm khái, đây mặc dù chỉ là yêu thú nhất giai sơ kỳ, nhưng thích sống thành đàn. Một đàn Lam Tiễn Ngư ít nhất cũng trên vạn con, mà bản năng nó hung ác, không sợ chết. Ngay cả tu sĩ Trúc Cơ Kỳ đụng phải chúng cũng chỉ có đành chạy trối chết.
Đứng trên bờ sông, Bắc Tiểu Lục giơ trường kiếm lên chém một nhát kiếm quang, kiếm quang bay vào trong sương mù, nổ một tiếng thật to, bọt nước cùng những con Lam Tiễn Ngư thịt vụn bay tứ tung.
“Hừ, dưới nước à, ta rất thích”
Nói xong hai thanh phi kiếm bay lên không trung hắc lôi quấn quanh thân kiếm, giống như một đầu mãng xà vô cùng quỷ dị.
“Đi”
Nhẹ nhàng một câu, hai thanh phi kiếm giống như hắc xà uốn lượn lao vào trong màn huyết vụ, có vẻ như đã ăn thiệt thòi một lần. Làn sương huyết vụ tụ lại thành một cái miệng rộng, muốn nuốt chửng lôi quang.
“Ầm ầm…”
m thanh trầm trọng va vào nhau, phi kiếm xuyên vào trong làn xương, phát ra những tia hắc lôi quanh quẩn. Một màn huyết vụ, bây giờ bên trong lại tỏa ra những tia hắc lôi chớp động.
Không tới năm giây, một phần lớn huyết vụ bị đánh tan tành, tán đi tứ tung tứ phía, lộ ra mặt sông màu xanh ngọc bích.
Ngay lúc hắn đang định xuất thủ một lần nữa, cảm ứng được vài cỗ khí tức đang nhanh chóng tiến lại gần đây. Không cần biết người tới là ai, hắn không muốn quan tâm chuyên này.
Hai tay đánh ra vài đạo kiếm quyết, chỉ thấy xung quanh cơ thể hắn chân nguyên lưu động tạo thành một màn chắn, đặc biệt thuộc tính lôi bao trùm cả cơ thể của hắn. Từ MLkl9 khi tiến vào Trúc Cơ hắc thuộc tính lôi của hắn từ tử lôi chuyển sang màu hắc lôi.
Ban đầu hắn còn nghi vấn, lo lắng, nhưng từ khi cảm giác được hắc lôi tính chất bá đạo hơn rất nhiều, cũng không còn quan tâm vấn đề này nữa. Bắc Tiểu lục cẩn thận khống chế phi kiếm độn quang tiến vào phạm vi của huyết vụ trên mặt sông.
Nói đến cũng khéo lúc này một con ưng điểu bay ngang qua, chỉ thấy huyết vụ không ngừng ngưng kết ra vô số sợ tơ đỏ đâm xuyên qua cơ thể nó. Trong chốc lát liền đã bị thôn phệ sạch sẽ, chỉ còn lại xương cốt rơi vào trong dòng sông.
Huyết vụ cũng không ít lập tức dồn sự tập trung sang phía Bắc Tiểu Lục, lúc nãy hắn có xuất thủ, mặc dù làm chúng nó kinh sợ nhưng bản tính tham lam, không có làm chúng nó lùi bước.
Một làm huyết vụ hóa thành những sợ tơ bắn tới người Bắc Tiểu Lục, nhưng rất nhanh bị hắc lôi thôn phệ lại, hóa thành bọt khí, bốc hơi. Không những không lùi lại, chúng nó càng tức giận, càng điên cuồng hơn, hóa thành từng một con Thập đầu xà to lớn, vừa há miệng bổ nhào về hắn, vừa há miệng bắn ra những tia huyết vụ nhỏ sắc bén nhỏ như ám khí.
“Hừ, không biết sống chết, dám cản đường thiếu gia ta, ăn ta một kiếm”
Khẽ chửi bậy một tiếng, phi kiếm bay ra dưới chân nguyên hắn điều động Vong Lôi khí tức tràn ra, ngưng thành từng đạo kiếm quang, tràn ngập khí tức hủy diệt.
“Phá!”
Trong tích tăc Vong Lôi kiếm quang bắn ra tứ phía, tràn ngập khí tức hủy diệt, ngay lập tực chạm vào màn huyết vụ, từng cái đầu xà huyết vụ nổ tung như dưa hấu, sụp đổ ầm ầm, gây lên một động tĩnh rất lớn.
Bắc Tiểu Lục hừ lạnh một cái, thân hình tiếp tục hóa thành độn quang phóng về phía trước. Bỗng hắn chợt bất ngờ dừng đột ngột, lượn sang một bên, chỉ thấy ngay giây đó một bóng đen to lớn miệng rộng ngoạm một miếng thật to nơi hắn vừa đứng.
Chưa kịp hiểu chuyện gì, bóng đen đã bị một loạt Vong Lôi kiếm quang xuyên qua, hắc lôi như tia chớp, quấn quanh bóng đen.
“Oành” một tiếng vang, bóng đen như lá rụng tan tác thành từng mảnh, lộ ra chân thân thật của nó.
“Hóa ra là Lam Tiễn Ngư tổ hợp với nhau thành một con Lam Tiễn Ngư khổng lồ, xem ra đây cũng không phải lần đầu tiên. Nhưng mà…chúng mày trêu chọc nhầm người rồi.”
Một quả hắc cầu to chừng quả bóng, dần dần bị hắn nén lại thành một quả cầu nhỏ chừng nắm tay. Đừng coi thường kích thước của nó, bởi vì…
“Ầm….”Một vụ nổ kinh thiên động địa xảy ra, làm cho Lam Tiễn Ngư vốn đã tan tác liền biến thành bọt khí. Cả một dòng sông cùng huyết vụ tán đi cỡ một phần hai, lộ ra hết sức hủy diệt.
Nguyên lý hắc lôi cầu của hắn cũng rất đơn giản, chỉ là dùng chân nguyên nén lại, lực nén và khống chế càng lâu và mạnh thì uy lực khi bộc phát càng khủng khiếp. Nếu như lực nén của hai quả cầu va chạm vào nhau, uy lực còn mạnh hơn, nhưng mà chiêu đó rất bất đắc dĩ, cự ly quá gần, có thể ngay cả hắn cũng hứng chịu tổn thương. Bởi vậy hắn chỉ dùng đúng một lần trước đó.
Sau khi vượt qua dòng sông quỷ dị này, Bắc Tiểu Lục cũng không dừng lại thân hình lập tức biến mất khỏi nơi đây.
Bỗng nơi đây xuất hiện một bóng hình uyển chuyển, không phải ai khác chính là Tiêu Mị, nàng dùng phù lục Truyền Tống Phù. Mặc dù chạy thoát được độc thủ của gã Trúc Cơ kia, nhưng nếu cứ thế này nàng cũng vẫn sẽ bị tên kia đuổi tới.
Vừa nãy nàng cảm nhận được không gian ba động bên này, quyết định tiến đến nơi đây. Bời vì nàng biết nơi đây là đâu, có người gây ra động tĩnh chỗ này, hiển nhiên rất có thể không phải là tu sĩ của Hoang Lĩnh Môn.
“Hửm,” Kinh ngạc kêu lên, Tiểu Mị chỉ thấy phía trước, huyết vụ tan tác tứ phía, trong mặt hổ nổi lên rất nhiều cá nhỏ chết bồng bềnh, trong không khí tràn ngập mùi máu tanh và lôi điện.
“Người này đã vượt qua được nơi đây,” Nhìn hoàn cảnh nơi đây thật kinh khủng, chiến lực người này hết sức kinh người, trực tiếp dùng cách tàn bạo nhất để vượt qua.
Đây là cơ hội!
Trong lòng Tiểu Mị chợt hiện lên câu nói này, đúng vậy đây là đường sống duy nhất của nàng. Nếu trước đó thì nàng không có khả năng vượt qua nơi đây, nhưng bây giờ thì lại khác.
Hai tay đánh ra vài đạo pháp quyết chỉ thấy trên tay nàng là một tấm phù lục, bùng lên một cái lôi quang bắn ra tứ phía, nàng nhanh chóng ngự kiếm độn quang tốc độ nhanh nhất có thể.
Thành công!
Nàng thành công vượt qua dòng sông này, phải cảm tạ người kia, nếu không thì nàng không đi quá nổi nửa sông. Đám Huyết Yêu Vụ cùng với Lam Tiễn Ngư dường như rất kinh sợ với lôi điện, chưa tỉnh hồn, cho nên khi nàng kích hoạt Bão Lôi Phù cấp một liền sợ hại bỏ chạy.
Nhưng qua một lúc bọn chúng nó liền phát hiện, lôi điện màu xanh này dường như hơi yếu thì phải. Lập tức biết mình bị lừa, chúng nó muốn đuổi theo nhưng Tiêu Mị đã thành công vượt qua.
Thở phào một hơi, Tiểu Mị không dám dừng lại đây lâu, độn quang biến mất.
Qua mười năm phút sau, một thân hình độn quang phá không mà tới, lộ ra một vị trung niên nam tử, người này không phải ai khác, chính là người truy đuổi Tiểu Mị, một tên Trúc Cơ kỳ.
Hắn nhìn phía trước không xa một dòng sông, huyết vụ lượn lờ phía trên, có chút nhíu mày.
“Nha đầu này không thể nào vượt qua được khỏi nơi đây, nhưng Thử Truy Tung không thể nào sai được”. Chỉ thấy trong tay áo của hắn lộ ra một con thử to bằng bàn tay.
Thử Truy Tung không có sức mạnh công kích gì, nhưng chúng nó có thể định vị kẻ thù thông qua khí tức, mặc dù cũng không phải tất cả đều truy tung được. Nhưng trong một phạm vi nhất định, năng lực đó thì nó vẫn sẽ có.
Ngự phi kiếm bay lên không không trung, hắn ta lập tức đánh ra mấy đạo hỏa cầu đánh vào trong huyết vụ, chỉ thấy huyết vụ “ong ong” từng tiếng, nhưng cũng không có lập tức tán đi, càng lộ ra hung hăng.
Tên Trúc Cơ này kinh ngạc, lẩm bẩm: “ Quái lạ, đám Huyết Yêu Vụ này hôm nay sao hung hãn như vậy”. Bởi vì Hoang Lĩnh Thiên do Hoang Lĩnh Môn quản lý, cho nên chỗ này cũng vậy, từ khi có sư thúc đi qua đây một chuyến, những tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ tầng hai như hắn cũng có thể vượt qua được.
Nhìn đám Huyết Yêu Vụ hung hãn thế kia, hắn cũng không dám đi thử, cắn răng độn quang về một phía, hắn quyết định trở về xin một tấm công kích phù của sư thúc, có khí tức của Kim Đan kỳ chúng nó không dám công kích hắn.

=> Mới bị đánh giá ba sao buồn dễ sợ. Hic
"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.