Thập Niên 70 Người Vợ Ngọt Ngào

Chương 46: Chương 46





----Sắc mặt bà ấy biến đổi, chống nạnh đứng tại chỗ mắng nhiếc: “Mẹ mày! Ai quấy rối con khốn nạn mày, là mày không có tự trọng gian díu với người đàn ông khác! ”Lời của bà còn chưa nói hết, Hầu Tú Anh không biết từ đâu lao ra, tại chỗ tát một bạt tai, “Đồ khốn nạn, thử mắng con gái tôi lần nữa đi, bà cho mày mắng, con trai bà là loại gì mà mày còn dám mắng con gái tôi?"Hai người phụ nữ tính cách đều mạnh mẽ, hai nhà lại có mâu thuẫn, trong thời gian chưa đầy một phút, hiện trường xảy ra hỗn chiến ác liệt, Triệu Khang Vân đứng tại chỗ trợn tròn mắt, vội vàng nhờ người khác kéo hai người ra.
Nhìn thấy hai người đánh nhau đầu bù tóc rối, mặt mũi đều bị thương cũng không quên mắng nhiếc đối phương, Triệu Khang Vân lập tức đen mặt lại, giọng điệu như ăn thuốc nổ, quát:“Đánh nhau cái gì, rất vinh dự phải không, chúng ta chẳng phải là người trong một đội sao?”“Chỉ nghĩ đánh nhau, công việc hôm nay còn không làm? Giải đại đội văn minh chúng ta năm nay còn muốn tranh không!!!”“Ai xúc phạm, ai động tay, công điểm tháng này, toàn bộ đều trừ cho các người!”Lời này vừa nói ra, hai người đều đứng yên tại chỗ, bọn họ lập tức ngậm mồm im lặng, Triệu Chấn Quốc hít một hơi, lúc này mới có thời gian nhìn Cố Chi Nghiên, “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”Cố Chi Nghiên nghĩ tới bộ dạng vừa rồi của Triệu Khang Vân, trong lòng kích động, cắn răng nói: “Vì tôi không gả cho anh ta nên anh ta luôn quấy rối tôi, vừa nãy ngăn tôi lại không cho tôi đi, nếu không phải An Tĩnh Nguyên đến, tôi không chừng đã bị anh ta kéo đến nơi nào đó rồi!”“Không sai!”Hầu Tú Anh cắn răng nói, “Sự việc của hai nhà chúng tôi sớm đã kết thúc, nhà họ Triệu luôn luôn làm phiền Chi Nghiên nhà chúng tôi không tha, anh ta rất dơ bẩn, chúng tôi cũng muốn kiện anh ta.

”Một loạt lời buộc tội lan man, Triệu Khang Vân suýt nữa phun ra máu, “Cố Chi Nghiên, cô ngậm máu phun người, tôi quấy rầy cô cái gì, tôi chính là hỏi chuyện cô, kết quả một người thì xông lên tát tôi, một người thì đấm tôi muốn chết.
”Triệu Chấn Quốc nhìn An Tĩnh Nguyên, nhìn thấy anh bình thản nhắc lại: “Anh ta quấy rối vợ tôi, nên đánh, nếu như muốn kiện, cho dù tôi phải ngồi tù cũng hầu tới cùng.
”Mặc dụ Triệu Chấn Quốc nhìn thấy bộ dạng bây giờ của Triệu Khang Vân rất thảm, nhưng xét theo việc cưới xin trước đây của nhà họ Cố và nhà họ Triệu, ngược lại cũng bằng lòng tin lời của Cố Chi Nghiên, nói không chừng chính là Triệu Khang Vân bởi vì chuyện từ hôn mà sinh hận trong lòng, nhất thời nóng nảy làm ra chuyện xấu.
Nhưng mà chuyện này lại không  có ai thấy, cho nên anh ấy cũng không chắc, chỉ lạnh mặt nói:“Hai người đều sai, Triệu Khang Vân, anh đi tìm Cố Chi Nghiên làm gì thì chỉ có trong lòng anh biết!”“Còn có anh, An Tĩnh Nguyên!”Anh ấy nhìn An Tĩnh Nguyên, sắc mặt lạnh lùng, “Ra tay không nặng không nhẹ, nếu như thật sự xảy ra chuyện gì thì mẹ của anh phải làm sao?”“Đều là chung một đội, bình thường không biết trên biết dưới, náo loạn đến cảnh sát, không chi là các người mất mặt, ngay cả đại đội chúng tôi đều sẽ thành trò cười cho mọi người.

”Lưu Hồng Hà là mờ nghe được điều gì đó không hay, lại mở miệng:“Triệu Chấn Quốc anh có ý gì, anh bảo chúng tôi cứ để như vậy?”“Không vậy thì sao?” Triệu Chấn Quốc đen mặt, giọng điệu rất tệ, “Không phục thì bà đi tìm bí thư chi bộ mà kiện họ, Cố Chi Nghiên cũng đi, mọi người đừng khách khí!”“Đến lúc đó con trai bà bị buộc tội lưu manh, chuyện Cố Chi Nghiên bị quấy rối ai cũng biết, như vậy các người hài lòng không?”Lời vừa nói ra, mọi người đều rất đồng tình, mọi người đều là người của tổ sản xuất, bình thường cũng không có mâu thuẫn gì lớn, bây giờ chuyện lộ ra, mọi người đều không có tổn thất gì nhiều, tốt nhất nên biến chuyện lớn thành nhỏ, nếu không sau này lan rộng ra, không chỉ là hai người bọn họ khó sống, mà kéo theo tiếng xấu cho đại đội.
Thế là liền nhao nhao khuyên nhủ - -“Khang Vân, tôi thấy chuyện này cứ như vậy đi, anh nên cảm ơn Chi Nghiên, nếu như cô ấy đi kiện anh, thì coi như xong rồi.

”“Đúng vậy, bây giờ các người hủy hôn rồi, dù sao đi nữa, anh cũng không nên một mình đi tìm cô ấy.
”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.