Thập Niên 70 Em Gái Là Một Đại Mỹ Nhân

Chương 5: Có Thể Yên Tâm





Sau đó không cho bà ấy cơ hội nói chuyện, bà lại nói tiếp:"Ý lão Trần là mấy hôm nữa bên trên sẽ có thông báo, nếu tốt một chút thì có lẽ sẽ bị khiển trách, điều đến đơn vị ở xa làm một chính trị viên, kém hơn chút thì sẽ cho đi cải tạo lao động.
Lỡ đâu thực sự phải đi cải tạo lao động, Duật Duật ở nhà cô, không phải là giữ lại một bia ngắm cho lão Chử hay sao? Cô cũng phải cân nhắc đến lão Chử với hai đứa con trai nhà cô chứ?"Lưu Tú Trân siết chặt tay bạn thân, cau mày nói:"Đây chính là ý của lão Chử, tôi đã bàn bạc với ông ấy rồi.
Ông ấy đồng ý để Duật Duật lại nhà chúng tôi, cho dù cô và lão Trần thật sự phải đến nông trường cải tạo lao động cũng không sợ, cùng lắm thì đưa Duật Duật đến nhà mẹ tôi, để Chử Điện và Chử Tuấn đi cùng.
Đi xe lửa từ Thượng Hải đến thành phố N cũng phải hơn nữa ngày, đám trẻ đi học bên đó, ai biết được?"Mặc dù Quý Mạt cảm động vợ chồng bạn thân đưa than trong ngày tuyết rơi, nhưng cũng vì họ chân thành nên càng không thể kéo người ta xuống nước theo được.
Bà kiên định lắc đầu:"Tú Trân, cô cũng biết, cho dù chỉ một phần ngàn liên lụy đến cô và lão Chử, tôi và lão Trần cũng sẽ không làm.

Hơn nữa, chúng tôi cũng đã sắp xếp xong chỗ cho Duật Duật rồi, tuyệt đối ổn thỏa.
"Lưu Tú Trân không tin còn có ai tốt với Duật Duật hơn mình, bất giác hỏi lại: "Ai thế?"Quý Mạt: "Là chị Thu Hoa.
"Lưu Tú Trân sửng sốt, sau đó thở một hơi thật dài:"Chị Thu Hoa quả thực có thể yên tâm, chỉ là rất đáng tiếc, tôi rất muốn Duật Duật làm con dâu tôi.
"Quý Mạt: "! "! Hạ du sông Trương Giang, thành phố N, mùa đông nơi này không đốt lò sưởi kháng.
Trần Lộng Mặc sợ lạnh, dọn dẹp bát đũa, rửa mặt chải đầu xong, lại đổ nước muối vào ba bình nước nóng của mình, sau đó mới chui vào trong chăn, suy nghĩ mọi chuyện.

Cô không ngốc, sau khi xâu chuỗi các manh mối lại, sự u sầu của cha mẹ dưới bầu không khí yên bình giả tạo, đã đủ để Trần Lộng Mặc đoán ra, gia đình mình có lẽ không tránh được cơn lốc chính trị này.
Chắc hẳn chẳng còn mấy ngày yên ổn nữa.
Nếu nói cô không sợ những vất vả cực khổ còn chưa biết trước mắt là điều không thể.
Nhưng cô mới đến thế giới này vài hôm, ngoại trừ ra vào vài bệnh viện để kiểm tra sức khỏe, còn lại chưa từng đi ra ngoài mấy.
Đừng nói là hoàn cảnh bên ngoài, ngay cả tình huống trong gia đình cô còn chưa hiểu rõ, muốn thay đổi hiện trạng căn bản là không có khả năng.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.