Thần Tử Hoang Cổ

Chương 223:




Chương 223 

 

 “Thật tốt quá, có tế thần phù chiếu này tức là Phương Hàn ta sẽ là chân mệnh thiên tử của Tiềm Long đại lục!” Phương Hàn nắm chặt tế thần phù chiếu. 

 “Dĩnh Nhi, nàng là của ta, không ai đoạt đi được!” Trong mắt Phương Hàn bốc cháy lên d*c vọng và dã tâm cuồn cuộn. 

 Dã tâm của một người có quan hệ trực tiếp với năng lực của hắn. 

 Nếu Phương Hàn không có cơ duyên này thì tất nhiên hắn ta không có khả năng nuôi ý tưởng gì với Quân Dĩnh Nhi. 

 Bị cự tuyệt thì cũng không sao cả, nhiều lắm là thương tâm mấy ngày. 

 Nhưng hiện tại đã khác, hắn ta có được tế thần phù chiếu, ngày sau đã định sẵn sẽ trở thành thiên tử của Tiềm Long đại lục. 

 Chẳng lẽ thân phận này còn không xứng với Quân Dĩnh Nhi sao? 

 “Dĩnh Nhi, rất nhanh ta sẽ trưởng thành lên, đến lúc đó ta sẽ để nàng biết, ta mới là anh hùng cái thế xứng đôi với nàng!” Phương Hàn kiên định thầm nghĩ. 

 ... 

 Mà cũng vào khoảng thời gian đó. 

 Ở chốn Tây Hoang của Tiềm Long đại lục. 

 Một trận đại chiến đang bùng nổ. 

 Rất nhiều quân sĩ và tướng lãnh của Đại Dận hoàng triều đều bị oanh sát. 

 Hai Thánh Nhân tản ra yêu khí ngập trời quét ngang tứ phương, mang theo khí thế vô địch. 

 Cho dù là tướng quân Chuẩn Thánh của Đại Dận hoàng triều cũng đã bị thương nặng, kề cận tuyệt cảnh. 

 “Đáng chết, rốt cuộc các ngươi là người của thế lực phương nào, chẳng lẽ không sợ Quân gia Tiên Vực trả thù sao!?” Khóe mắt vị tướng quân Chuẩn Thánh kia như muốn nứt ra, phẫn nộ quát. 

 Hắn ta biết, những Thánh Nhân đó nhất định là đến từ Tiên Vực, cho nên Đại Dận hoàng triều giống như con kiến đối với bọn họ, không có chút lực chấn nhiếp nào. 

 Vị tướng quân này cũng chỉ có thể lấy Quân gia ra để hù dọa. 

 Nhưng mà nghe thấy lời này, tên Thánh Nhân yêu khí ngập trời này cười lạnh và nói: “Quân gia mạnh thật, nhưng cũng không thể một tay che trời ở Tiên Vực, huống chi là ở hạ giới này?” 

 Thánh Nhân nói xong thì tát một cái qua, lập tức đánh chết tướng quân Chuẩn Thánh của Đại Dận hoàng triều. 

 Lúc này, trong hư không có một nữ tử tuyệt đẹp ngọc thể thướt tha, dung nhan hoàn mỹ không tì vết hiện thân. 

 Nàng ta mặc một bộ váy hồng, tóc đen như thác nước, hoa nhan nguyệt mạo, da thịt trắng trẻo tỏa sáng như mỡ, đôi chân đầy đặn trắng nõn mà thon dài. 

 Đó là Thần Nữ Nhan Như Mộng của Yêu Thần Cung trên Hoang Thiên Tiên Vực. 

 Nàng ta nhận được lệnh của Tiểu Yêu Hậu Yêu Thần Cung, hạ giới tới đón Thiên Yêu Thái Tử của Thiên Yêu vương tộc. 

 Vị Thiên Yêu Thái Tử có được huyết mạch phản tổ yêu thần kia rất quan trọng đối với Yêu Thần Cung. 

 “Nơi phong ấn Thiên Yêu vương tộc hẳn là ở Phong Yêu Cốc này, Hạc Lão, làm phiền ngươi.” Nhan Như Mộng khẽ mở đôi môi ngọc mà nói. 

 “Ha hả, việc nhỏ.” Tên Thánh Nhân yêu khí ngập trời kia cười ha hả. 

 Ông ta là một con hạc yêu đã tu luyện thành thánh. 

 Ông ta tung ra một chưởng, muôn vàn kiếm vũ hiện lên, oanh kích về hướng Phong Yêu Cốc. 

 Qua mười lăm phút, Phong Yêu Cốc rốt cuộc cũng bị đánh nổ. 

 Yêu khí vô tận mãnh liệt ngập trời, những bóng dáng chi chít phá phong mà ra. 

 Những bóng dáng đó đều là sinh linh của Thiên Yêu vương tộc. 

 Trong đó không thiếu cường giả mang khí tức Thiên Yêu vương tộc Chuẩn Thánh, thậm chí Thánh Nhân. 

 Mà lúc này, trong đám sinh linh Thiên Yêu vương tộc kia, một thanh niên gương mặt vô cùng tuấn mỹ, sức mạnh huyết mạch mênh mông xuất hiện, gã ngửa mặt lên trời kêu lên: “Rốt cuộc bổn Thái Tử cũng thoát khốn, Đại Dận hoàng triều chắc chắn phải bị huỷ diệt!” 

 Thanh niên gương mặt vô cùng tuấn mỹ kia ngửa mặt lên trời kêu gào, đánh tan cả tầng mây trên bầu trời. 

 Khí tức huyết mạch của gã quá cường đại, khiến không gian chung quanh cũng mơ hồ vặn vẹo. 

 Ở phía sau gã còn có huyết khí bốc lên, loáng thoáng còn hiện ra hư ảnh yêu thần mơ hồ. 

 Thậm chí hư ảnh này còn khiến cả những yêu thánh như Hạc Lão cũng có cảm giác tim đập nhanh. 

 Nguồn cội của luồng uy áp này đến từ huyết mạch. 

 Thiên Yêu vương tộc là chủng tộc chí cường trong Yêu tộc. 

 Thời tổ tiên Thiên Yêu vương tộc từng xuất hiện tồn tại kh ủng bố cấp bậc yêu đế. 

 Mà Thiên Yêu Thái Tử này đã phản tổ, kích hoạt được huyết mạch yêu thần. 

 Chuyện này cũng là việc trọng đại đối với toàn bộ Yêu tộc. 

 “Là các ngươi đã cứu ta?” Thiên Yêu Thái Tử nhìn về phía đám người Nhan Như Mộng. 

 Vẻ mặt Nhan Như Mộng thật lạnh nhạt, nàng ta mở miệng nói: “Ta là Thần Nữ của Yêu Thần Cung, phụng lệnh của Tiểu Yêu Hậu, muốn tiếp dẫn ngươi lên Tiên Vực.” 

 “Yêu Thần Cung, ha hả, là bởi vì huyết mạch của bổn Thái Tử phản tổ sao, nếu như không có, có phải Yêu Thần Cung sẽ không quan tâm Thiên Yêu vương tộc chúng ta sống hay chết không?” 

 Thiên Yêu Thái Tử cười lạnh trào phúng. 

 Lúc trước, Thiên Yêu vương tộc bọn họ bị Quân gia trấn áp ở hạ giới. 

 Yêu Thần Cung không dám đánh cả cái rắm, càng đừng nói là nhúng tay. 

 Cho nên, tất nhiên trong lòng Thiên Yêu vương tộc cũng có câu oán hận đối với Yêu Thần Cung. 

 Nhan Như Mộng nghe vậy thì hơi lắc đầu và nói: “Ngươi cũng biết Quân gia cường thế, hơn nữa lúc trước là các ngươi thật sự quá đáng, gậy nên náo động lớn, Yêu Thần Cung cũng không che chở được.” 

 “Thôi, bổn Thái Tử cũng lười nhắc đến chuyện quá khứ.” Thiên Yêu Thái Tử xua xua tay. 

 Gã đưa mắt nhìn quét qua Nhan Như Mộng một cái. 

 Nhan Như Mộng dung nhan hoàn mỹ, ngọc thể thướt tha mà vô cấu. 

 Da thịt trong trắng như ngưng chi, trắng mịn như váng sữa. 

 Dáng người thì càng không cần phải nói. 

 Đôi chân thon dài thấp thoáng dưới tà váy, nếu như quấn lên bên hông... 

 Chậc chậc... 

 Chỉ mới suy nghĩ thôi đã thấy k1ch thích rồi. 

 “Ngươi đang nhìn cái gì?” Nhan Như Mộng nhíu mày liễu lại, giọng nói thật lạnh lùng. 

 “Ngươi tên là Nhan Như Mộng đúng không, Thần Nữ của Yêu Thần Cung cũng xứng với bổn Thái Tử.” Thiên Yêu Thái Tử không e dè mà nói trắng ra. 

 Gã có được huyết mạch yêu thần phản tổ, nếu không ngã xuống thì tương lai ít nhất cũng có thể trưởng thành trở thành cường giả chí tôn. 

 Gã rất quan trọng đối với Yêu Thần Cung. 

 Cũng bởi vậy, Thiên Yêu Thái Tử mới nói chuyện không kiêng nể gì, thậm chí dám đùa giỡn Nhan Như Mộng. 

 “Đứng nói mấy lời nhàm chán vô nghĩa kia nữa, trở về Tiên Vực đi.” Nhan Như Mộng cố nén lạnh lẽo và không kiên nhẫn trong lòng, lãnh đạm nói. 

 Nếu không có mệnh lệnh của Tiểu Yêu Hậu thì nàng ta cũng lười đến hạ giới để tiếp dẫn Thiên Yêu Thái Tử gì đấy. 

 Tuy huyết mạch yêu thần hi hữu, nhưng ở đại tranh chi thế này, yêu nghiệt quái thai gì cũng sẽ xuất hiện. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.