Thần Tử Hoang Cổ

Chương 183:




Chương 183 

 “Tại sao lại như vậy?” Pháp Hải không thể bình tĩnh, cả người đều đang run rẩy. 

 Hắn ta tự hỏi, mình đã bế quan ở Tiểu Tây Thiên hồi lâu, xuống núi một chuyến, không nói đến chuyện quét ngang Tiên Vực, nhưng ít nhất cũng có thể đứng hàng đỉnh cao chứ. 

 Kết quả thì sao. 

 Vừa ra khỏi cửa đã gặp phải miếng ván sắt, bị chèn ép tới không dám ngẩng đầu. 

 “Đáng giận...” Trong mắt Pháp Hải mơ hồ có huyết quang lưu chuyển. 

 Ghen ghét, phẫn nộ, không cam lòng, oán ghét, đủ loại cảm xúc quay cuồng ấp ủ trong lòng hắn ta. 

 Nếu có người của Tiểu Tây Thiên tại đây, nhất định sẽ thất sắc kinh hô. 

 Đây là ma tâm của Phật thân! 

 “Không được, ta cũng không tin!” Kim Dực Tiểu Bằng Vương cũng thở hổn hển. 

 Tính cách gã tranh cường háo thắng, tự hỏi không thua kém ai. 

 Nhưng hiện tại, gã lại bị Quân Tiêu Dao đả kích đến mức đạo tâm có chút bất ổn. 

 “Quân Tiêu Dao, rốt cục ngươi là người nào, chẳng lẽ là Đại Đế chuyển thế hồn, chân tiên luân hồi thân?” Cơ Thanh Y thở dài thường thượt. 

 Siêu nhiên như nàng mà cũng cảm thấy có chút đả kích. 

 Nhưng rất nhanh, Cơ Thanh Y đã khôi phục cảm xúc. 

 Dù sao cũng là Thánh Nữ của Nhân Tiên Giáo, còn không đến mức vì chuyện này mà đạo tâm bất ổn. 

 Lúc sau, các thiên kiêu cũng lần lượt tiến vào Thiên Đạo Lâu. 

 “Các ngươi nói xem, Thần Tử Quân gia có thể đánh vỡ kỷ lục hay không?” 

 “Hẳn là có khả năng, Thần Tử Quân gia là người có hy vọng bước lên tầng bốn mươi chín nhất.” 

 “Vậy Thần Tử Quân gia có thể bước lên tầng thứ năm mươi trong truyền thuyết không?” 

 “Có khả năng này sao, cả nhân kiệt thời thượng cổ cũng không lên được tầng năm mươi.” 

 “Đúng vậy, bởi vì Đại Diễn chi số, tứ thập hữu cửu, nghe đồn là tầng năm mươi căn bản không có khả năng để người ta bước lên.” 

 Rất nhiều tu sĩ đều đang hưng phấn nghị luận. 

 Bởi vì bọn họ cho rằng, có lẽ hôm nay họ sẽ chứng kiến một kỳ tích chân chính! 

 Trong Thiên Đạo Lâu, Quân Tiêu Dao bước vào tầng thứ nhất. 

 Đưa mắt nhìn ra, toàn bộ tầng thứ nhất là một không gian đặc thù. 

 “Quả nhiên là thế, mỗi người tiến vào Thiên Đạo Lâu đều sẽ được tự động phân phối đến một không gian độc lập để tiến hành khảo nghiệm.” Quân Tiêu Dao suy ngẫm rồi nói. 

 Lúc này, phía trước hắn bỗng xuất hiện mười con rối. 

 Mỗi một con rối đều có tu vi Hợp Đạo Cảnh đại viên mãn. 

 Phải biết rằng, đây chỉ là tầng thứ nhất mà thôi. 

 “Ha hả, xem ra thiên kiêu không có năng lực khiêu chiến vượt cấp thì cả tầng thứ nhất cũng khó có thể thông qua.” Quân Tiêu Dao cười khẽ. 

 Đối với một ít chí tôn tuổi trẻ, thiên kiêu tuyệt đại mà nói, chiến đấu vượt cấp là thao tác cơ bản. 

 Ngay từ lúc bị U Minh Thiên ám sát, Quân Tiêu Dao đã từng tiêu diệt cao thủ Niết Bàn Cảnh. 

 Còn về chuyện hiện tại có thể chiến đấu vượt mấy cấp, cả chính Quân Tiêu Dao cũng không rõ lắm. 

 Hắn tùy tiện phất tay một cái, pháp lực mênh mông. 

 Mười con rối Hợp Đạo Cảnh đều bị nổ nát. 

 Quân Tiêu Dao cất bước, bước lên tầng thứ hai. 

 Rất nhanh, tầng thứ hai cũng thông qua. 

 Tiếp theo là tầng thứ ba. 

 Những khảo nghiệm cực kỳ khó khăn đối với các thiên kiêu khác lại bị Quân Tiêu Dao vượt qua mà không tốn bao nhiêu sức lực. 

 “Cái này...” 

 Ngoại giới, vẻ mặt của tất cả tu sĩ đều dại ra. 

 Khi mỗi một tu sĩ tiến vào Thiên Đạo Lâu, bên ngoài đều sẽ hiện ra tên của họ, biểu thị họ đang ở tầng mấy. 

 Mà nhìn ba chữ Quân Tiêu Dao xông lên trên giống như hỏa tiễn, hô hấp của tất cả tu sĩ đều sắp đình chỉ. 

 Quá nhanh! 

 Tuy rằng có đôi khi nam nhân không thể quá nhanh. 

 Nhưng hiện tại, hiển nhiên là càng nhanh càng tốt. 

 Mà tốc độ của Quân Tiêu Dao đã vượt xa những thiên kiêu còn lại. 

 Tốc độ của đám người Cơ Thanh Y, Quân Lăng Thương, Kim Dực Tiểu Bằng Vương, Pháp Hải cũng không chậm. 

 Nhưng so với Quân Tiêu Dao thì vẫn thua chị kém em. 

 Tầng mười! 

 Tầng hai mươi! 

 Tầng ba mươi! 

 Quân Tiêu Dao đẩy ngang một đường, mỗi khi tới không gian của tầng mới, thậm chí hắn cũng chả buồn nhìn trong đó có khảo nghiệm gì. 

 Hắn trực tiếp dùng một chưởng đẩy ngang ra, nhất lực phá vạn pháp, sau đó tiếp tục tiến vào tầng cao hơn. 

 Quân Tiêu Dao chướng mắt tất cả các cơ duyên trong những tầng đó. 

 Hắn để ý là tầng cao nhất, cơ duyên về Luân Hồi Thánh Linh. 

 Thẳng đến tầng thứ ba mươi lăm, bước chân của Quân Tiêu Dao mới hơi thả chậm một chút. 

 Bởi vì tới nơi này đã không còn là khảo nghiệm bình thường. 

 Chung quanh bắt đầu có trận pháp hạn chế, nó áp chế pháp lực, sức mạnh nhục thân ..v…v.. của Quân Tiêu Dao. 

 Hắn cảm thấy mình bị áp chế về mọi phương diện. 

 Ở đối diện, có quang hoa mông lung hiện hóa, một bóng dáng cổ xưa xuất hiện. 

 “Hả? Là ấn ký do nhân kiệt thượng cổ lưu lại ở Thiên Đạo Lâu à?” Quân Tiêu Dao đánh giá. 

 Từ xưa đến nay, có vô số thiên kiêu xông qua Thiên Đạo Lâu. 

 Quân Tiêu Dao cũng không ngờ Thiên Đạo Lâu lại có thể lạc ấn một bộ phận bóng dáng của nhân kiệt lại trong đó để biến nó thành thủ đoạn khảo nghiệm. 

 Khuôn mặt nhân kiệt thời thượng cổ đối diện hơi mơ hồ, trong tay cầm một cây chiến mâu màu đỏ rực còn đọng máu. 

 Một mâu đâm thẳng đến, hư không như muốn rách nát, mang theo tầng tầng lớp lớp kình phong huyết sắc. 

 Quân Tiêu Dao giơ tay lên rồi siết lại một cái, pháp lực vô tận mênh mông, ngưng tụ thành Minh Thần chi Mâu. 

 Thêm vào thần lực kh ủng bố của Tượng Thần Trấn Ngục Kính, một mâu ném mạnh ra, ngang sức ngang tài. 

 Oanh! 

 Rất nhanh Minh Thần chi Mâu đã xuyên thủng hư ảnh nhân kiệt thượng cổ kia. 

 Quân Tiêu Dao tiếp tục bước lên một tầng. 

 Trận pháp áp chế kia lại mạnh lên một bậc, thực lực của hắn lại bị áp chế thêm một phần trên mọi phương diện. 

 Mà tầng này cũng hiện hóa ra hư ảnh một nhân kiệt thượng cổ. 

 Hắn ta tay nắm bảo bình ấn, giống như một ánh mặt trời đánh thẳng về hướng Quân Tiêu Dao. 

 Quân Tiêu Dao thi triển ra pháp môn Tượng Thần Trấn Ngục Kính, biến ra lò luyện địa ngục để chống lại, cuối cùng trấn áp hư ảnh nhân kiệt thượng cổ kia vào lò luyện rồi trực tiếp luyện hóa hắn ta tan biến. 

 Cứ như vậy, Quân Tiêu Dao bước lên từng tầng một, đạp tới tầng bốn mươi trở lên. 

 Ngoại giới, vạn chúng đã sớm mất tiếng. 

 Quân Tiêu Dao nhất kỵ tuyệt trần(1), những thiên kiêu còn lại hoàn toàn theo không kịp. 

 (1) Có một số người ở phương diện nào có năng lực hơn hẳn người thường, khiến cho người khác chỉ nhìn chứ không theo nổi 

 “Sao ta cảm thấy Thiên Đạo Lâu cứ như chốn du lãm ngắm cảnh của Thần Tử Quân gia vậy chứ?” Một ít tu sĩ há hốc mồm mà nói. 

 Quả thực Quân Tiêu Dao đi vào Thiên Đạo Lâu giống như giẫm trên đất bằng. 

 Mà khi Quân Tiêu Dao bước lên tầng thứ bốn mươi lăm, quy tắc trận pháp áp chế của tầng này đối với hắn cũng biến mất. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.