Thần Tử Hoang Cổ

Chương 182:




Chương 182 

 

 Nhưng mà, khi thật sự nhìn thấy Quân Tiêu Dao, trong lòng nàng sinh ra chút nặng nề. 

 Đây tuyệt đối không phải một đối tượng có thể tùy ý trêu chọc. 

 Bởi vậy Cơ Thanh Y sửa miệng, không dám hỏi tội nữa. 

 “Coi như ngươi thức thời.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói. 

 Cơ Thanh Y: “...” 

 Đây là lần đầu tiên nàng bị người ta đối đãi như vậy. 

 “Tiêu Dao đạo huynh, Thanh Y đi trước một bước.” 

 Cơ Thanh Y trực tiếp đi vào Thiên Đạo Lâu. 

 Sau khi tới gần, sau lưng Cơ Thanh Y bỗng kích động thanh hoa, dường như hiện ra một nữ tiên hư ảo. 

 Loại dị tượng này có dao động kinh người, trừ mấy người ít ỏi là Quân Lăng Thương, Diệp Tinh Vân, Kim Sí Tiểu Bằng Vương và Pháp Hải ra thì dị tượng của đa số những thiên kiêu khac đều chịu ảnh hưởng, bắt đầu chấn động không ngừng, dường như muốn hỏng mất. 

 “Thật là khủng khiếp, hay là Thần Nữ Cơ gia thật sự là một nữ tiên?” Đám người hít mạnh một hơi. 

 Sau đó, ánh mắt của bọn họ dừng lại trên người Quân Tiêu Dao. 

 Cơ Thanh Y cũng đưa mắt nhìn sang, mơ hồ mang theo chút ý định muốn tỷ thí tranh phong. 

 Tuy nàng không tính động võ với Quân Tiêu Dao, nhưng nàng vẫn có tự tin ở phương diện tỷ thí. 

 Nếu không có thiên phú siêu phàm, làm sao nàng có thể trở thành Thánh Nữ của Nhân Tiên Giáo? 

 Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt. 

 Hệ thống cũng không truyền đến tiếng nhắc nhở đánh dấu. 

 Thực hiển nhiên, Quân Tiêu Dao đoán phải chờ đến khi hắn tiến vào Thiên Đạo Lâu, thậm chí phải bước lên tầng cao nhất thì mới có khả năng đánh dấu. 

 Nhưng cũng không sao cả, Quân Tiêu Dao có tự tin này. 

 Hắn cất bước, cứ như thần vương xuất quan, bạch y triển động, chậm rãi tới gần Thiên Đạo Lâu. 

 Thiên địa chung quanh như mất hết âm thanh. 

 Mọi người ngừng thở, chờ mong biểu hiện của Quân Tiêu Dao. 

 Uy áp của Thiên Đạo Lâu như không tồn tại đối với Quân Tiêu Dao, hoàn toàn không thể cản trở hắn chút nào. 

 Quân Tiêu Dao đang thể ngộ loại đạo vận này, một tiên huy mông lung chảy xuôi trên người hắn. 

 Sau đó, thiên địa tứ phương, mọi người đều thấy được cảnh tượng mà cuộc đời này khó quên. 

 Phía sau Quân Tiêu Dao dâng lên tiên khí mông lung, quang huy đại đạo nở rộ. 

 Ngàn đóa hoa rơi xuống, mặt đất hiện kim liên. 

 Một bóng dáng tuyệt thế bạch y mông lung hiện lên. 

 Bóng dáng bạch y kia ngồi xếp bằng trên cửu tiêu, đưa lưng về phía chúng sinh! 

 Thiên địa thương sinh, Thái Cổ vạn tộc, trăm triệu vũ trụ hàng tỉ sinh linh đều quỳ rạp dưới thân bóng dáng bạch y nọ! 

 Bóng dáng bạch y đưa lưng về phía chúng sinh kia cứ như trấn áp vô số kỷ nguyên cổ kim! 

 Trước không thấy cổ nhân, sau không thấy người tới, chỉ có bóng dáng bạch y ngồi xếp bằng trên đỉnh, độc đoán vạn cổ! 

 Trong phút chốc dị tượng kh ủng bố này hiện lên. 

 Kim Sí Tiểu Bằng Vương phụt một tiếng, hộc ra một ngụm máu tươi! 

 Hư ảnh Kim Sí Đại Bằng phía sau gã trực tiếp tan nát dưới uy áp này! 

 Tương tự như gã còn có Diệp Tinh Vân. 

 Bóng dáng sau lưng hắn ta cũng chấn động, sau đó trực tiếp rách nát! 

 Cổ Phật phía sau Phật Tử Pháp Hải của Tiểu Tây Thiên lại trực tiếp bị áp quỳ gối trên mặt đất, Phật thân như nứt nẻ cả ra! 

 “Sao có thể?” Pháp Hải cũng phun ra một ngụm máu tươi, tròng mắt sắp trợn lọt tròng! 

 Thậm chí cả hư ảnh trọng đồng chí tôn phía sau Quân Lăng Thương cũng nhịn không được quỳ một gối xuống. 

 Cuối cùng là Cơ Thanh Y, bóng dáng nữ tiên sau lưng nàng khom người quỳ rạp trên đất, như đang run rẩy, mang theo sợ hãi! 

 Giờ phút này, thiên địa mất hết âm thanh! 

 Bóng dáng bạch y đưa lưng về phía thương sinh mà Quân Tiêu Dao hiện hóa ra, chỉ là một góc bóng dáng mông lung thôi cũng đã đè ép tất cả thiên kiêu toàn trường! 

 Tứ phương quỳ rạp xuống, độc tôn thiên địa! 

 Tĩnh mịch! 

 Tĩnh mịch đến cực đoan! 

 Rõ ràng nơi đây có chừng mấy chục vạn tu sĩ hội tụ. 

 Nhưng lại không một ai phát ra âm thanh. 

 Tất cả mọi người dại ra, ngẩng đầu nhìn lên bóng dáng trấn áp vạn cổ kia. 

 “Vị kia... Là Tiên sao?” Một tu sĩ run rẩy e sợ, cảm nhận được sự chấn động đến từ linh hồn! 

 “Không đúng, sao ta cảm thấy còn kh ủng bố hơn Tiên, cho dù tiên đứng trước mặt cũng phải quỳ sát!” Một trưởng lão của thế lực lớn khác rùng mình một cái. 

 Kh ủng bố! 

 Quá kh ủng bố! 

 “Sao lại...” 

 Tuy lấy tính cách bình đạm như nước của Cơ Thanh Y, giờ phút này cũng nhịn không được hơi kinh ngạc. 

 Khi dị tượng nữ tiên phía sau nàng ta hiện ra, thiên kiêu tứ phương đều chịu ảnh hưởng. 

 Nhưng hiện tại, dị tượng của Quân Tiêu Dao vừa xuất hiện thì dị tượng của thiên kiêu toàn trường đều tan vỡ, ai cũng phải quỳ xuống. 

 Cả nhân vật nữ tiên phía sau nàng cũng nằm sấp trên mặt đất mà run rẩy. 

 Quả thực khiến người ta không thể tin nổi! 

 Trên gương mặt già nua của Đại trưởng lão thư viện đã lộ ra sự ngạc nhiên tới cực điểm, khắp người phát lạnh. 

 Hiện tại lão bỗng cảm thấy, quyết định của đám người viện trưởng thật sự quá anh minh. 

 Quân Tiêu Dao này quá yêu nghiệt, quá kh ủng bố. 

 Nếu Thánh Linh Thư Viện đối nghịch với hắn thì e rằng ngày sau cũng không có kết cục tốt. 

 Nghĩ đến đây, oán khí trong lòng Đại trưởng lão cũng bình ổn lại. 

 Còn về Âm Dương Thánh Tử và Hạ Lam, dị tượng phía sau bọn họ đã sớm tan vỡ. 

 Thậm chí hai người bọn họ cũng bị uy áp kia đè nén cho quỳ rạp trên mặt đất, không còn chút hình tượng nào cả. 

 Bọn họ đã hoàn toàn sợ hãi, cũng không dám trêu chọc Quân Tiêu Dao nữa. 

 “Quả nhiên, ngày sau công tử nhất định là vị cổ kim vô song kia!” Ánh mắt Quân Linh Lung hiện lên chút kích động. 

 Thất khiếu linh lung tâm của nàng từng tiên đoán được một góc tương lai. 

 Bóng dáng bạch y đưa lưng về phía thương sinh, hàng tỉ sinh linh ngâm tụng danh hào Quân Thiên Đế! 

 Mà nay, cảnh tượng hiện ra này cũng khiến nàng càng thêm xác định! 

 “Ta không lựa chọn sai.” Quân Linh Lung thực vui sướng, trong mắt lộ ra cuồng nhiệt sùng bái. 

 Đây là công tử mà nàng đi theo, một tồn tại ngày sau sẽ trấn áp cửu thiên thập địa, chư thiên hoàn vũ! 

 Mấy chục vạn tu sĩ chung quanh hết sức chấn động, vô cùng sùng bái. 

 Đừng nói là những người khác, ngay cả Quân Tiêu Dao cũng hơi ngẩn người. 

 Bởi vì bóng dáng bạch y kia chỉ là một bóng dáng, cho nên không người nào biết, rốt cục hắn trông như thế nào. 

 “Sẽ không thật sự là ta của sau này đó chứ?” Quân Tiêu Dao kinh ngạc. 

 Nhưng hắn cũng không để ý. 

 Vận mệnh của hắn chỉ nắm giữ trong tay hắn. 

 Hắn sẽ không bị bất cứ khuôn khổ nào trói buộc. 

 Cho dù bóng dáng đưa lưng về phía thương sinh kia thật sự là hắn, Quân Tiêu Dao cũng sẽ đánh vỡ cực hạn của bản thân, siêu thoát trên đỉnh cao! 

 “Tiến vào Thiên Đạo Lâu.” Quân Tiêu Dao nhìn chung quanh một vòng, nhìn thấy các thiên kiêu chung quanh đều không nhúc nhích, cả đám đang chống chọi lại uy áp cực mạnh. 

 Quân Tiêu Dao lập tức bước vào Thiên Đạo Lâu. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.