Thần Tử Hoang Cổ

Chương 168:




Chương 168 

 

 Quân Lăng Thương đạp lên dị thú kỳ lân, khoanh tay mà đứng, hai mắt bị vải đen quấn lại, phong thần tuấn lãng. 

 “Trọng Đồng Giả của Quân gia cũng rất tuấn tú, đáng tiếc đứng ở bên cạnh Thần Tử.” Một vài thiếu nữ mắt lộ ra tia sáng kỳ dị, nhưng vẫn khẽ lắc đầu. 

 Nếu không có Quân Tiêu Dao, tất nhiên Quân Lăng Thương là người đoạt mắt nhất. 

 Đáng tiếc, ở trước mặt thái dương thì cho dù là ánh trăng cũng sẽ hoàn toàn ảm đạm không ánh sáng. 

 “Đường đệ, nhân khí của ngươi có hơi kh ủng bố.” Cho dù là Quân Lăng Thương cũng hết chỗ nói. 

 Hắn ta thân là Đệ Nhất Tự Liệt của Quân gia, thử hỏi đi đâu không được vạn chúng chú mục? 

 Kết quả hiện tại, nổi bật đều bị Quân Tiêu Dao đoạt hết. 

 “Đây là thao tác cơ bản của các nàng, không cần để ý.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt cười nói. 

 Hắn đã quá quen thuộc với những fan não tàn đáng yêu này. 

 Nhưng lúc này, lại có một đám nam nữ tuổi trẻ đi tới, khí tức của họ đều cực kỳ không yếu. 

 “Là đệ tử của Thánh Linh Thư Viện...” Đám người chung quanh tránh đi. 

 “Lúc này Thần Tử Quân gia vừa đến Thánh Linh Thành thì những đệ tử thư viện đó đã không nhịn được sao?” Một tu sĩ nói. 

 Mọi người đều biết Quân Tiêu Dao đã phế đi Cơ Huyền. 

 Những đệ tử thư viện đó căm thù Quân Tiêu Dao, về mặt tình cảm cũng coi như có thể tha thứ. 

 Cho dù hiện tại các nữ đệ tử trong đám đệ tử thư viện kia đều có chút do dự. 

 Các nàng nhìn về phía bóng dáng Quân Tiêu Dao trên vòm trời, trong mắt không ngăn được mà tỏa ra tia sáng kỳ dị. 

 Hư đến mấy cũng đã làm sao? 

 Soái là đủ rồi. 

 Thậm chí càng soái, càng hư thì các nàng còn càng thích. 

 “Ta quyết định không chống lại Thần Tử Quân gia nữa.” Một nữ đệ tử của thư viện dừng bước, cắn môi và nói. 

 “Ta cũng vậy, Thần Tử của Quân gia phế đi Cơ Huyền sư huynh, nhất định là có nguyên nhân nào đó.” Một thiếu nữ khác thề son sắt mà nói. 

 “Không sai, ta cũng cho là vậy, nhất định là Cơ Huyền sư huynh khiêu khích Thần Tử, Thần Tử mới ra tay phế bỏ hắn thôi.” 

 “Không biết có phải là Cơ Huyền sư huynh tự làm chuyện xấu, sau đó Thần Tử mới trừng phạt hắn, đúng không?” 

 Những nữ đệ tử thư viện đó càng nói càng cảm thấy là như vậy. 

 Nếu Cơ Huyền có mặt ở đây, nghe thấy lời này thì tám phần sẽ tức giận đến qua đời ngay đương trường. 

 “Ta quyết định, bọn tỷ muội, ta từ anti chuyển fan.” Một nữ đệ tử thư viện vỗ bàn tay ngọc một cái rồi nói. 

 Hành động này được tất cả nữ đệ tử phụ họa hưởng ứng. 

 “Vậy cũng được?” 

 Những nam đệ tử bên cạnh nhìn mà trợn to mắt chó. 

 Trước đó đã nhất trí đối ngoại mà? 

 Đã nói nhằm vào Thần Tử Quân gia tà ác mà? 

 Quay mũi giáo phản bội có nhanh quá hay không? 

 Phía chân trời, vẻ mặt Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt. 

 Trước nay hắn cũng không quan tâm gì mấy đến Thánh Linh Thư Viện. 

 Nếu không liên quan đến vấn đề Chí Tôn Cốt lột xác, Thánh Linh Thư Viện có muốn mời hắn tới thì chưa chắc hắn đả đến. 

 “Tốt nhất Thánh Linh Thư Viện này chớ chọc ta không kiên nhẫn, nếu không làm cả đám các ngươi bước lên vết xe đổ của Cơ Huyền.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói. 

 Phía dưới, tuy những nữ đệ tử đó từ bỏ chống lại, nhưng những nam đệ tử kia vẫn rất căm thù Quân Tiêu Dao. 

 “Quân Tiêu Dao, ngươi hại Cơ Huyền sư huynh mà còn có mặt mũi tới thư viện của chúng ta!” 

 “Đúng vậy, có giỏi thì đừng tiến vào Thiên Đạo Lâu!” 

 Đối mặt với đám nam đệ tử thư viện đang kêu gào, Quân Tiêu Dao chưa nói cái gì. 

 Cửu Đầu Sư Tử trực tiếp phát ra một tiếng sư rống rung trời động đất. 

 Đó là nhất mạch thần thông của nó, Sư Tử Hống! 

 Rống! 

 Một tiếng vừa dứt, sóng âm kim sắc khuếch tán, những nam đệ tử thư viện đó đều bị chấn cho ngã xuống mặt đất, một đám đau đầu như nứt, thất khiếu chảy ra máu tươi. 

 Còn có một vài kẻ càng tệ hơn, hạ th@n chúng thấm ướt, tỏa ra mùi hôi thối, đã bị dọa đến tè ra quần! 

 “Nếu đó là thực lực của đệ tử Thánh Linh Thư Viện thì sớm về nhà bú sữa đi.” Quân Tiêu Dao cười lạnh trào phúng. 

 Cửu Đầu Sư Tử chở bọn họ đi đến điểm dừng chân. 

 Chỉ để lại một đám đệ tử thư viện chật vật không chịu nổi. 

 Mọi người im lặng, trừng lớn đôi mắt, khắp nơi tĩnh mịch. 

 Theo lý thuyết, Quân Tiêu Dao muốn bình yên tiến vào Thiên Đạo Lâu thì đáng lẽ nên nghĩ cách giải hòa với Thánh Linh Thư Viện mới đúng. 

 Tại sao hiện tại họ có cảm giác hình như Quân Tiêu Dao càng khinh thường Thánh Linh Thư Viện? 

 Nhưng sự thật cũng đúng như thế, Quân Tiêu Dao không để Thánh Linh Thư Viện vào mắt. 

 Đừng nói là những đệ tử bình thường nọ, cho dù là những Thánh Tử Thánh Nữ cùng đẳng cấp với Cơ Huyền, nếu dám khiêu khích Quân Tiêu Dao thì hắn cũng sẽ làm bọn họ cảm nhận được thống khổ tương tự như Cơ Huyền. 

 Nhìn bóng đám người Quân Tiêu Dao rời đi, tu sĩ tứ phương trong thành đều hung hăng nuốt một ngụm nước bọt. 

 “Không hổ là Thần Tử Quân gia, khí phách siêu tuyệt, căn bản không để bụng Thánh Linh Thư Viện.” 

 “Đúng vậy, cho dù những Thánh Tử Thánh Nữ của thư viện có tới, phỏng chừng cũng không chiếm được kết quả tốt.” 

 Một vài người nhìn về phía những đệ tử thư viện ngã xuống mặt đất, thất khiếu đổ máu kia, họ đều lắc lắc đầu. 

 Những đệ tử thư viện này quá yếu, tọa kỵ của người ta gầm rú một tiếng mà cũng chịu không nổi. 

 Tuy rằng tọa kỵ kia là Cửu Đầu Sư Tử đứng đầu Thái Cổ vương tộc. 

 Còn về những nữ đệ tử thư viện thì căn bản không để ý tới những nam đồng bào chật vật kia, họ chỉ đưa đôi mắt lấp lánh nhìn chăm chú Quân Tiêu Dao rời đi. 

 Đám người Quân Tiêu Dao đi vào một khách đi3m kim bích huy hoàng để nghỉ ngơi. 

 Nhưng không bao lâu sau, Quân Linh Lung tiến lên bẩm báo: “Công tử, thiếu chủ Vạn Bảo thương hội muốn cầu kiến ngài.” 

 “Thiếu chủ Vạn Bảo thương hội?” Quân Tiêu Dao nghĩ nghĩ. 

 Trước kia ở hội đấu cầm tại Bàn Võ Thần Triều, hình như hắn đã từng gặp mặt người này, cũng giống như Tam hoàng tử, hắn ta cũng là người theo đuổi Thiên Cầm Nữ. 

 Chẳng qua Quân Tiêu Dao cũng nhớ không rõ dạng tiểu nhân vật này lắm. 

 “Bảo hắn vào đi.” Quân Tiêu Dao nói. 

 Quân Linh Lung gật gật đầu, một lát sau, một vị quý công tử dung mạo tuấn tú tiến vào, rất cung kính chắp tay với Quân Tiêu Dao. 

 “Tại hạ là Càn Đa của Vạn Bảo thương hội, ra mắt Thần Tử.” 

 “Bản Thần Tử nhớ rõ ngươi, hình như từng gặp ở hội đấu cầm, ngươi là người theo đuổi Thiên Cầm Nữ.” Quân Tiêu Dao nói. 

 “Không ngờ Thần Tử còn nhớ ta, thật khiến người ta vinh hạnh, chẳng qua ta đã không còn là người theo đuổi Thiên Cầm Nữ.” Càn Đa cười khổ một tiếng. 

 Sau khi gặp được người ưu tú như Quân Tiêu Dao, sao Thiên Cầm Nữ còn có thể nhìn trúng hắn chứ? 

 “Ngươi tới có chuyện gì?” Quân Tiêu Dao nhấp một hớp trà rồi nói. 

 “Tại hạ nghe chưởng quầy nói, Thần Tử tới khách đi3m dưới trướng Vạn Bảo thương hội ta để nghỉ ngơi, ta trực tiếp chạy đến.” Càn Đa nói. 

 “Thì ra khách đi3m này là sản nghiệp của Vạn Bảo thương hội.” Quân Tiêu Dao bừng tỉnh. 

 “Thần Tử, là như thế này, Vạn Bảo thương hội sẽ tổ chức một hội đấu võ trước khi Thiên Đạo Lâu mở ra, sẽ để một vài nô lệ chất lượng tốt tiến hành tử chiến, sau đó đặt cược.” 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.