Thần Ma Thiên Tôn

Chương 282: Hình chiếu Thiên Đế




- Ầm ầm…
Trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên vang lên một tiếng nổ lớn, huyết dịch sôi trào, trong huyết mạch giống như có thiên quân vạn mã đang hành quân, tạo thành thanh thế cực lớn.
Giờ phút này, nếu như hắn nhỏ một giọt máu lên mặt đất, lập tức sẽ hóa thành năm đầu mãnh hổ huyết hồng sắc, có thể dễ dàng xé nát Võ giả Huyền Khí cảnh.
Một giọt máu có thể giết người.
Tu luyện hơn hai năm, Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng đạt tới cảnh giới “một giọt máu hóa năm hổ.
Thiên phú bước vào cấp bậc “bốn ngàn năm khó gặp”.
- Quả nhiên đúng như người giữ ải Thông Thiên Kiều từng nói, ta cũng bắt đầu gặp phải bình cảnh rồi, cho dù có sử dụng nhiều Cửu Thải Huyền Thủy thì cũng phải tốn hơi hai năm, mới tu luyện đến “một giọt máu hóa năm hổ”. Tu luyện khó hơn trước gấp mấy lần. Muốn tu luyện tới “một giọt máu hóa sáu hổ”, e rằng sẽ càng gian nan hơn. Đoán chừng, đẳng cấp thiên phú “năm ngàn năm khó gặp”, sẽ thực sự trở thành một ranh giới mà ta không thể đột phá được.
Trải qua lần tu luyện này, Ninh Tiểu Xuyên đã có thể ngộ càng sâu hơn, nhất định phải tìm được “Thần Huyết” mà Thiên Đế lưu lại, chỉ có như vậy thì mới có thể phá tan cực hạn.
Ninh Tiểu Xuyên thi triển song dực, lại lần nữa bay lên Huyền Không Sơn.
Lần này, không có bất kỳ kết giới nào ngăn cản hắn, cuối cùng hắn cũng tiến vào Huyền Không Sơn.
Nơi này chính là nơi mà Thiên Đế đã từng tu luyện, là địa phương mà vô số Võ giả tha thiết ước mơ, bây giờ Ninh Tiểu Xuyên đã có thể bước vào mảnh thổ địa này.
Ninh Tiểu Xuyên hạ xuống trên Huyền Không Sơn, cảm thấy đại não vô cùng tỉnh táo, mạch suy nghĩ cực kỳ rõ ràng, tâm thần cũng trở nên thông suốt.
- Nơi này quả không hổ là nơi mà Thần Linh từng đi qua, mỗi cành cây ngọn cỏ, viên đá hạt cát, đều lưu lại dấu vết của Thần Linh, càng thích hợp tu luyện hơn bất kỳ Thánh Thổ, Linh Địa nào.
Ninh Tiểu Xuyên dọc theo một lối đi nhỏ, tiến thẳng về phía trước, xuyên qua rừng cây, khe núi, hẻm núi, bên tai nghe thấy thanh âm nước chảy, vì vậy liền tiến nhanh về phía trước,chỉ thấy có một thác nước từ trên cao đổ xuống, phía dưới thác nước là một bệ đá hình tròn màu xanh.
Ninh Tiểu Xuyên vốn dĩ vô cùng mừng rỡ, thế nhưng, lúc này hắn lại đột nhiên dừng bước, trong lòng kinh hãi tột độ.
Trên bệ đá màu xanh, không ngờ lại có một người đang đứng.
Nơi này chính là Huyền Không Sơn, chỉ có người có thiên phú bốn ngàn năm khó gặp thì mới có thể tiến vào.
Tại sao nơi này lại có người?
Người đứng trên bệ đá màu xanh, là một nam tử trẻ tuổi, thân mặc áo bào trắng, lông mày như đao, ánh mắt như kiếm, khiến người ta cảm thấy một loại áp bách cường đại, quả thực giống như một vị Thần đứng trong thiên địa.
Hắn giống hệt với những người giữ ải Thông Thiên Kiều, thế nhưng khí tức phát ra từ trên người hắn, so với những người giữ ải còn cường đại hơn rất nhiều, phảng phất chỉ cần động một ngón tay, cũng có thể nghiền nát sơn hà, đại địa sụp đổ.
- Thiên… Đế…
Âm thanh của Thiên Đế Nhận có chút run rẩy.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức giật mình tới tột đỉnh, nhìn chằm chằm vào nam tử trên bệ đá màu xanh. Hắn chính là Thiên Đế sao? Hắn trở về rồi?
Đối mặt với Thần Linh trong truyền thuyết, tâm tình của Ninh Tiểu Xuyên trở nên cực kỳ phức tạp, tốc độ tim đập không chỉ tăng gấp mười lần, căn bản là không thể bình tĩnh nổi.
- Không đúng, không phải là chân thân của Thiên Đế, chỉ là một đạo hình chiếu mà Thiên Đế lưu lại cách đây vạn năm, suýt nữa thì dọa chết ta rồi.
Thiên Đế Nhận thở phào một hơi.
Ninh Tiểu Xuyên cũng thở phào, nói:
- Một đạo hình chiếu làm sao có thể cường đại đến như vậy? Quả thực không khác gì chân thân cả.
- Thiên Đế không phải người bình thường, cho dù chỉ là một hình chiếu, cũng đủ trấn áp tất cả mọi thứ trên thế gian rồi.
Thiên Đế Nhận nói.
Hình chiếu Thiên Đế đứng trên bệ đá màu xanh, nhìn lên trời cao, trong miệng phát ra một câu nói:
- Đại địa vi đồ, kỳ môn Cửu Cung, trận tại bát phương, thần tại Trung Cung.
Mười sáu chữ vang vọng trong hư không.
Mỗi một chữ đều giống như thiên lôi nổ vang, chấn đau cả màng nhĩ người khác.
Dứt lời, hình chiếu Thiên Đế càng lúc càng trở nên mờ nhạt, cuối cùng biến mất khỏi bệ đá màu xanh.
Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy mười sáu chữ này rất có thâm ý, thế nhưng lại hoàn toàn không thể lý giải được, mười sáu chữ này không hề có bất kỳ liên hệ nào.
Thiên Đế rốt cuộc muốn nói gì với hậu nhân?
Thiên Đế Nhận cuồng khiếu, nói:
- Ta hiểu rồi, ta hiểu rồi. Ta biết Thiên Đế Thần Cung ở đâu rồi, quả nhiên là có manh mối, Thiên Đế lưu lại đạo hình chiếu này, chính là muốn nói cho chúng ta biết phương vị của Thiên Đế Thần Cung.
- Thiên Đế Thần Cung ở đâu?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
Thiên Đế Nhận kích động vô cùng, nói:
- Thiên Đế chia mảnh đại địa Ngọc Lam Đế quốc thành Cửu Cung, xem như là một tấm Cửu Cung đồ. Mà Thiên Đế Thần Cung lại ở “Trung Cung”, có thể ngưng tụ Cửu Cung chi khí, tụ tập vận thế bát phương. Chỉ cần có thể tìm được phương vị Trung Cung, là có thể tìm được Thiên Đế Thần Cung, ha ha…
Ninh Tiểu Xuyên biết “Cửu Cung” này nhất định không phải là chín tòa cung điện, mà là một tấm trận đồ cực lớn.
Tấm trận đồ mà Thiên Đế bố trí, cực kỳ khổng lồ, đã bao hàm một mảnh đại địa rộng lớn của Ngọc Lam Đế quốc.
Trong mắt Võ giả khác, đây là một thế giới mênh mông, cả đời cũng chưa chắc có thể đi khắp mỗi một ngóc ngách của thế giới, nhưng theo lời Thiên Đế, đây chỉ là một tấm “Đại địa đồ quyển” mà thôi.
Mặc dù đã tìm được manh mối Thiên Đế Thần Cung, thế nhưng, vẫn phải tìm ra được phương vị của “Trung Cung”.
Dù sao thì cũng đã vạn năm trôi qua, hình dạng mặt đất nhất định sẽ phát sinh biến hóa to lớn, vị trí sơn hà, có lẽ cũng không giống như trước kia nữa.
Chủ yếu là một vạn năm trước, Ngọc Lam Đế quốc còn chưa thành lập, lúc ấy địa vực mà Cửu Cung bao trùm đại địa trong mắt Thiên Đế, có lẽ không chỉ khổng lồ giống như Ngọc Lam Đế quốc hiện nay, nói không chừng còn bao quát cả những khu vực bên ngoài Ngọc Lam Đế quốc.
Ninh Tiểu Xuyên đi tới bên dưới thác nước, nhìn về phía bệ đá màu xanh.
Còn chưa đi đến cạnh bệ đá màu xanh, thì đã phát hiện trên bệ đá phát ra khí tức thần thánh, khiến người ta có cảm giác an bình không nói nên lời.
Mặc dù chỉ là một tảng đá, nhưng Thiên Đế đã từng dùng nơi này để tu luyện, khiến “mục nát hóa thành thần kỳ”, không thể dùng lẽ thường để phán đoán.
Vụt...
Trên tảng đá lưu động từng tia bạch quang, hóa thành một đám văn tự thần bí, chìm nổi trên bề mặt tảng đá.
- Kỳ Môn… Độn Giáp…
Ninh Tiểu Xuyên vận chuyển Huyền Khí, tập trung Huyền Khí vào hai mắt, thị lực lập tức tăng mạnh, trong mắt bắn ra hào quang lấp lánh.
Hắn dùng trí tuệ cường đại của bản thân để nhận biết văn tự trên tảng đá.
Thiên Đế Nhận theo Thiên Đế một thời gian dài, nhưng lại chưa từng nghe Thiên Đế nhắc đến “Kỳ Môn Độn Giáp”, trong lòng vô cùng hiếu kỳ, trầm ngâm một lát rồi nói:
- Đây nhất định là thứ mà Thiên Đế để lại cho ta, ta phải cất giữ nó thật tốt.
Ninh Tiểu Xuyên trợn mắt nhìn nó, nói:
- Ngươi đã bị Thiên Đế vứt bỏ rồi, Thiên Đế sao có thể lưu lại một quyển thạch thư cho ngươi được? Ta nghĩ đây chính là “Kỳ Môn Khí Điển” mà Nhạc Minh Tùng đã từng nói, để ta thu lại, sau này từ từ nghiên cứu.
- Chậm đã, quyển thạch thư này, nhất định là Thiên Đế để lại cho ta. Thực ra, ta còn một bí mật mà đến bây giờ vẫn không nói cho ngươi biết, Thiên Đế Nhận chỉ là cái tên mà ngoại nhân đặt cho ta, tên chính thức của ta “Kỳ Môn Độn Giáp”.
Thiên Đế Nhận quả quyết nói.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Thật chứ?
- Ta mà phải lừa ngươi sao? Cái tên Thiên Đế cũng là do người khác đặt cho hắn, bội đao của hắn tất nhiên sẽ bị gọi là Thiên Đế Nhận. Chẳng lẽ Thiên Đế lại đặt hai cái tên như vậy cho hắn và bội đao của mình sao? Thực ra, tên thật của ta là “Kỳ Môn Độn Giáp”. Tằng kinh vi hải nan vi thủy (*), ta rốt cuộc cũng nhớ lại tên của mình rồi... Này, ta nói đây là thạch thư mà Thiên Đế để lại cho ta… Tiểu tử, con mẹ ngươi dám động vào một cái thử xem, có tin lão tử phế bỏ ngươi…
(*) Từng ngắm biển lớn thì khó còn gì đáng gọi là nước
Ninh Tiểu Xuyên đương nhiên sẽ không tin Thiên Đế Nhận, nếu như tin tưởng nó, vậy quả thật là kẻ ngốc rồi.
- Vậy ngươi thử phế một ngón tay của ta xem?
Ninh Tiểu Xuyên cũng không muốn nghe Thiên Đế Nhận nói nhảm nữa, liền thu hồi bệ đá màu xanh.
Bệ đá bay lên, hóa thành một khối ngọc thạch lớn chừng bàn tay, lấp lánh long lanh, bảo quang rực rỡ, cổ văn trên ngọc thạch nhảy lên, xếp thành từng dòng văn tự.
Đây là thạch thư.
Văn bản dùng thạch thư ghi lại, đều có niên đại vô cùng lâu đời.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không định rời khỏi Huyền Không Sơn, mà dự định ở lại nơi này tu luyện.
Nơi này chính là nơi Thiên Đế Nhận đã từng tu luyện, là bảo địa tu luyện tốt nhất trong Bạch Vân Động Thiên, tu luyện ở đây còn tốt hơn tu luyện trong Thiên Ly Cung nhiều.
Ninh Tiểu Xuyên cầm ngọc thạch màu xanh trong tay, cẩn thận nghiên cứu, muốn xem rốt cuộc “Kỳ Môn Độn Giáp” là bảo điển như thế nào.
Ninh Tiểu Xuyên mất ba tháng mới xem hết nội dung trong thạch thư. Thế nhưng cũng chỉ là mới xem xong mà thôi, căn bản không thể lý giải.
Phải biết rằng, Ninh Tiểu Xuyên có năng lực đọc đã từng xem qua là không thể quên, đọc nhanh như gió, thế mà vẫn phải mất ba tháng, bởi vậy có thể thấy được nội dung trên thạch thư bao quát khổng lồ như thế nào.
Ninh Tiểu Xuyên đại khái đã hiểu được Kỳ Môn Độn Giáp là bảo điển gì.
Kỳ Môn Độn Giáp chính là một trong ba đại bí thuật chí cao của Đạo môn.
Kỳ chính là Tam Kỳ: Ất, Bính, Đinh.
Môn là Bát môn: hưu, sinh, thương, đỗ, cảnh, tử, kinh, khai.
Độn là che giấu, ẩn đi.
Giáp là chỉ lục giáp: giáp tý, giáp tuất, giáp thân, giáp ngọ, giáp thìn, giáp dần.
“Kỳ Môn” có thể dự đoán tương lai cổ kim, đoạt tạo hóa thiên địa.
“Độn Giáp” có thể dọc theo Lục Nghi, Tam Kỳ, Bả Môn, Cửu Cung.
Nắm giữ “Kỳ Môn Độn Giáp”, liền có thể khống chế hết thảy mọi thứ trong thiên địa.
Bất luận là luyện khí, luyện đan, tu võ, bày trận, chiêm tinh, toán mệnh vị lai, đều không thể thoát khỏi phạm trù Kỳ Môn Độn Giáp.
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên xem qua thạch thư một lượt, cũng rung động sâu sắc vô cùng, thầm nghĩ:
- Nhạc Minh Tùng nói “Kỳ Môn Khí Điển”, hẳn chỉ là một phần trong “Kỳ Môn Độn Giáp”. “Kỳ Môn Độn Giáp” không chỉ đơn giản là luyện khí, mà còn trợ giúp rất lớn cho Dưỡng Tâm Sư. Nếu như đem mọi thứ trong Kỳ Môn Độn Giáp dung hợp vào đan dược, vậy thì đan dược mà ta luyện chế ra, nhất định sẽ tiến xa hơn một bước. thậm chí có khả năng siêu việt Đại Dưỡng Tâm Sư.
Sau khi đạt được Kỳ Môn Độn Giáp”, Ninh Tiểu Xuyên cũng không nổi lòng tham mà đi nghiên cứu luyện khí, chiêm tinh, toán mệnh gì đó, hắn chỉ muốn nghiên cứu những tri thức trợ giúp luyện đan mà thôi.
Nếu như nổi lòng tham, cái gì cũng muốn học, vậy thì cho dù là hắn nghiên cứu một trăm năm, cũng chưa chắc có thể nghiên cứu được tinh thông.
Đồng thời tu luyện Võ Đạo, đồng thời tu luyện Đan đạo tới cực hạn, thì đối với Ninh Tiểu Xuyên cũng đã là chuyện không tầm thường rồi.
Ninh Tiểu Xuyên dự định sẽ học tập trận pháp chi đạo trên “Kỳ Môn Độn Giáp” trước, nếu khắc trận pháp vào đan dược, chắc chắn có thể khiến dược tính của đan dược thoát biến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.