Thần Ma Chi Mộ

Chương 568: Tân Đỉnh Cao Cường Giả






Trương Tụng Ly từng bị La Hầu Chi Cung đánh cho bị thương nặng, tự nhiên biết cái mũi quang tiễn nhỏ bé này đáng sợ thế nào.
So với lần trước đó càng hung hiểm hơn, trong lòng không khỏi thêm phần kinh sợ.
Hắn điên cuồng hét lên một tiếng, triệu tập chân khí toàn thân, chắp tay bắt ấn quyết, chân khí như sương trắng tràn ra, rất nhanh trên người hắn hình thành một đóa Bạch Liên thật lớn, chắn trước người hắn!
"Ầm!!"
La Hầu Chi Tiễn oanh kích thật mạnh lên trên Bạch Liên, tạo nên một tiếng nổ long trời lở đất.
Mặt đất chấn động mãnh liệt, từ vụ nổ sinh ra sóng xung kích hất tung bùn đất lên không rồi rơi lả tả xuống.
Trong vòng phạm vi trăm mét đều bị bụi mù bao phủ toàn bộ, không thể nhìn rõ bất kì vật gì.
Triệu Thụy, Thi Thận cùng Đôn Triệt cả ba người đều khẩn trương mở to hai mắt nhìn vào trung tâm vụ nổ, chờ đợi kết quả cuối cùng.
Chân khí của ba người đã tiêu hao hết toàn bộ, không có năng lực tiếp tục chiến đấu.
Nếu như một kích toàn lực kia mà không đánh chết được Trương Tụng Ly, thì chỉ sợ bọn họ hôm nay khó có thể tránh khỏi kiếp nạn.
Mấy phút đồng hồ sau, bụi mù chậm rãi tản đi, thân ảnh Trương Tụng Ly hiện ra trước mắt ba người.
Hắn vẫn còn sống, khí sắc nhìn qua cũng coi như không tệ, hiển nhiên là dưới một kích kia cũng không làm cho hắn chịu thương tổn gì to lớn quá.
Tuy nhiên, đóa Bạch Liên hắn xuất ra cũng đã bị La Hầu Chi Tiễn bắn nát.
Có lẽ, bởi vì chân khí tiêu hao quá nhiều nên cả người Trương Tụng Ly đã bị Ma Cầu Trọng Lực ép chặt chôn xuống đất, chỉ còn cái đầu lộ ra ngoài.
Sát Lục Chiến Kỳ đang đứng cạnh Trương Tụng Ly, còn cây trường mâu sắc bén nhằm thẳng vào đầu hắn, chỉ chờ Triệu Thụy hạ lệnh một tiếng là trường mâu sẽ đem đầu Trương Tụng Ly chém xuống!
Cùng Sát Lục Chiến Kỳ một phen chiến đấu, lại bị dính một mũi tên của La Hầu Chi Cung, mặc dù Trương Tụng Ly không bị thương nặng, nhưng cũng đã bị tiêu hao gần hết chân khí.
Dưới sự tập kích của viển cổ thần khí của Triệu Thụy, cho dù là Long Hổ thiên sư Trương Tụng Ly không ai sánh được cũng đã bị quản chế.
Thi Thận nhìn thấy một màn này, trong lòng vừa ngạc nhiên vừa vui sướng.

Ngạc nhiên là vì Trương Tụng Ly dưới tình thế cực độ nguy hiểm như vậy, vẫn có thể thi triển ra pháp thuật Long Hổ Nghịch Thiên cường đại như thế để chống lại công kích của La Hầu Chi Cung, không hổ là Tu Chân Giới tối cường giả.
Còn vui sướng là cường giả như vậy, cuối cùng cũng bị Sát Lục Chiến Kì khống chế không thể động đậy.
“Ha ha! Lão già kia đã bị áp chế! Rốt cục cũng đã bị chế trụ lại!” Đôn Triệt ngồi bệch dưới đất kêu to lên.
Chân khí của hắn đã bị hút quá nhiều, hiện tại hầu như không có khí lực nào.
“Không thể cho hắn cơ hội chạy thoát, phải nhanh chóng giải quyết hắn” Thi Thận một bên cố gắng khôi phục chân khí, một bên dồn dập nói.
“Nếu chờ hắn khôi phục được chân khí, đúng là ngày chết của chúng ta! Triệu Thụy, ngươi hãy mau mau lệnh Sát Lục Chiến Kì xử lý hắn luôn đi!”
“Đúng vậy! Triệu Thụy huynh đệ, nhanh nhanh động thủ đi! Không thể trì hoãn!” Đôn Triệt cũng gấp gáp nói.
Hắn đã hai lần giao thủ với Trương Tụng Ly và đã chịu nhiều đau khổ, nên đối với tối cường giả này hắn rất kiêng kị.
Đối với hắn mà nói, Trương Tụng Ly mà còn sống một giây thì bọn họ thêm một phần nguy hiểm.
Ngoài dự đoán của hai người chính là Triệu Thụy cũng không có ra lệnh gì cho Sát Lục Chiến Kỳ xử tử Trương Tụng Ly mà là gắng sức đứng dậy, xiêu xiêu vẹo vẹo đi tới phía Trương Tụng Ly.
Để bắn ra một mũi tên, chân khí của hắn cơ hồ đã rót hết vào trong La Hầu Chi Cung, ít nhất phải mất vài ngày mới có thể phục hồi lại như cũ.
“Uy! Triệu Thụy huynh đệ, ngươi đến gần hắn làm chi?” Đôn Triệt thập phần khó hiểu hỏi.
“Đúng vậy, Triệu Thụy.
Ngươi đừng đến gần Trương Tụng Ly, nguy hiểm lắm!” Thi Thận cũng không khỏi lo lắng hô lên.
Triệu Thụy cũng không có nghe theo hai người khuyên bảo, tiếp tục đi về phía Trương Tụng Ly.
Trong mắt hắn, Trương Tụng Ly không thể động đậy được thì lúc này không có quá nhiều nguy hiểm, ngược lại là một khối thịt béo đầy mỡ! Trương Tụng Ly là cường giả điên cuồng, lại tu luyện Long Hổ Nghịch Thiên Đại Pháp, một thân tu vi đã đạt tới đỉnh phong tu chân giả, thiếu một bước nữa thôi là có thể phi thăng thành tiên.

Nếu như tại lúc bình thường thì hắn không bao giờ có khả năng lâm vào tình trạng bất động, thế nhưng dưới tình huống đặc biệt như bây giờ, hắn lại hoàn toàn bị quản chế! Đây không phải là thời cơ tốt nhất để hắn thi triển Vạn Pháp Đoạt Thần Quyết hay sao?
Nhớ ngày trước, tên phản đồ của Thục Sơn là Lý Kinh Nhạn dùng công phu thô ráp của Đại Xích Huyết Ma Công hấp thu chân khí của Lý Lăng Phong, kết quả chỉ trong một thời gian ngắn thực lực của hắn đã tăng lên chóng mặt, trực tiếp vượt qua hai cảnh giới, bước vào đến Độ Kiếp kì.
Mà Vạn Pháp Đoạt Thần Quyết và Đại Xích Huyết Ma Công về tính chất thì giống nhau, nhưng lại tinh diệu hơn Đại Xích Huyết Ma Công hàng trăm lần.
Nếu dùng Vạn Pháp Đoạt Thần Quyết hút cạn chân khí của Trương Tụng Ly thì tu vi của hắn sẽ tăng tới cảnh giới gì đây?
Chỉ cần nghĩ tới là động hết lòng người!
Triệu Thụy đi từ từ tới trước mặt Trương Tụng Ly, đưa tay đặt lên đỉnh đầu hắn, bắt đầu thi triển Vạn Pháp Đoạt Thần Quyết.
Từng sợi tơ mịn màng từ trong cơ thể Triệu Thụy vươn ra chui vào trong người Trương Tụng Ly, xâm nhập thẳng vào tận kinh mạch của hắn.
Trương Tụng Ly đại khái đoán trước được điều gì đó, hung hăng trừng mắt nhìn Triệu Thụy, liều mạng xoay đầu, hi vọng thoát được khỏi khống chế của Triệu Thụy, nhưng mà chỉ là công dã tràng.
Trọng Lực Ma Cầu ép chặt hắn vào lòng đất, Sát Lục Chiến Kì cũng đã thu hồi lại trường mâu, đè hắn chặt chẽ không cho nhúc nhích nửa phần.
Bất kể, Trương Tụng Ly giãy giụa thế nào cũng không có tác dụng gì cả.
Triệu Thụy khống chế chặt chẽ Trương Tụng Ly, sau đó vận dụng Vạn Pháp Đoạt Thần Quyết ….
Đinh một tiếng, pháp thuật hạ xuống bắt đầu hấp thu chân khí của Trương Tụng Ly.
Chân khí của hắn không ngừng bị rút ra qua những sợi tơ mịn màng kia, chảy vào trong thân thể Triệu Thụy.
Hắn chỉ cảm thấy như có một dòng nước ấm tràn đầy như đại dương dung nhập vào thân thể mình, liên tục không ngừng, vô cùng vô tận.
Chân khí khổng lồ này thật tinh thuần khiến người ta phải kinh dị.
Chân khí mà Thi Thận và Đôn Triệt đưa vào người hắn trước đây căn bản là không thể sánh bằng!
Triệu Thụy không khỏi rất vui mừng, tuy Trương Tụng Ly vì tẩu hỏa nhập ma và chiến đấu kịch liệt đã hao tổn một ít chân khí, nhưng chân khí còn lại trong cơ thể hắn đối với Độ Kiếp kì như Triệu Thụy mà nói thì đã là một bữa tiệc lớn trân quý vô cùng.

Nếu hắn hấp thu toàn bộ chân khí của Trương Tụng Ly thì thực lực chắc chắn sẽ tăng mạnh, thậm chí việc bước vào được Đại Thừa kì cũng không phải là không có khả năng! Triệu Thụy nhắm chặt hai mắt, một bên hảo hảo thụ hưởng mỹ vị tươi đẹp khó có được này, một bên dẫn hướng nhập chấn khí vào lưu chuyển trong kinh mạch.
Lưu chuyển qua bảy chu thiên thì mới hoàn toàn được luyện hóa, lúc này mới đem rót vào đan điền.
Trương Tụng Ly khổ tu nhiều năm mới có được tu vi như ngày hôm nay, làm sao cam tâm để cho chân khí của mình dễ dàng bị Triệu Thụy hút cạn như vậy? Hắn chửi ầm lên, điên cuồng giãy dụa.
Không ngừng vặn vẹo thân thể, muốn thoát khỏi Triệu Thụy.
Lúc đầu Trương Tụng Ly giãy giụa phi thường kịch liệt, Trọng Lực Ma Cầu mà Sát Lục Chiến Kì đang cầm phải toàn lực áp chế mới có thể miễn cưỡng đè được Trương Tụng Ly xuống.
Tuy nhiên chân khí trong cơ thể dần dần mất đi, làm cho hắn giãy giụa cũng yếu bớt lần, trái lại Triệu Thụy khống chế hắn lại không ngừng tăng cường.
Trương Tụng Ly biết đại thế đã mất, cuối cùng hoàn toàn không giãy giụa, để mặc cho Triệu Thụy tùy ý hấp thụ.
Triệu Thụy bài trừ hết thảy tạp niệm, chuyên tâm hấp thụ lấy chân khí của Trương Tụng Ly, hoàn toàn quên hết thảy sự vật bên ngoài.
Trên thân thể của hắn bốc lên từng đạo bạch khí bao phủ hắn vào trong.
Cứ như vậy, qua một khoảng thời gian, chân khí của Trương Tụng Ly dần dần bị khô kiệt, mà chân khí trong người Triệu Thụy tràn đầy mà trước đây chưa từng có, dường như cả người tràn ngập lực lượng bất khả tư nghị! Hắn có thể cảm giác được rõ ràng theo sự tăng trưởng chân khí không ngừng này, hắn đã đạt tới bình cảnh đột phá từ Độ Kiếp kì sang Đại Thừa kì.
Khi bước vào Đại Thừa kì là hắn sẽ trở thành tân đỉnh cao cường giả mới của Tu Chân Giới, thay chỗ của Trương Tụng Ly!
Ngay tới thời điểm Triệu thụy bắt đầu đột phá, thì lúc này viễn cổ hình xăm sau hưng hắn đột nhiên phát sáng lên.
Sự nóng rực làm người ta khó có thể chịu được từ trên hình xăm bùng nổ ra lan tràn toàn thân của hắn.
Triệu Thụy cắn chặt răng, hết sức nhẫn nại mới không kêu ra tiếng.
Hắn thật không ngờ rằng đúng vào thời điểm mấu chốt này thì nguyền rủa viễn cổ trên hình xăm lại đột nhiên phát tác.
Nhưng là, điều này cũng nằm trong dự đoán của hắn.
Bởi vì, hắn không tìm được trang thứ 5, cũng là trang cuối cùng của Phong Thần Chi Thư.
Chỉ có tìm được trang cuối cùng của Phong Thần Chi Thư hắn mới tạm thời ngăn chặn được viễn cổ nguyền rủa này.
Trên thực tế hắn cũng thật không ngờ, bản thân mình lại nhanh như vậy tiến vào Đại Thừa kì.

Hắn vốn cho là ít nhất phải tu luyện thêm trăm năm nữa mới có thể đạt tới cảnh giới này! Do đó, hắn cho là còn nhiều thời gian nên chậm rãi tìm kiếm vị trí của tờ Phong Thần Chi Thư cuối cùng.
Thật sự là kế hoạch của hắn bắt buộc phải thay đổi.
Triệu Thụy không có cách nào, chỉ có thể cắn chặt răng, gắng gượng vượt qua cửa ải này.
Chỉ cần thành công chống được, đột phá giới hạn bước vào Đại Thừa kì là thành công rồi.
Chân khí càng tiếp tục chảy vào trong cơ thể Triệu Thụy thì sự dày vò càng lúc càng lớn, càng ngày càng thống khổ, thậm chí thân thể cũng bắt đầu run rẩy kịch liệt.
Đôn Triệt và Thi Thận đều nhìn ra được Triệu Thụy có điều gì đó không đúng, có điều bọn họ muốn giúp đỡ cũng không biết bắt đầu từ đâu, đành phải lo lắng chờ đợi.
Sự dày vò này cứ như vậy diễn ra đến hơn 1 giờ đồng hồ.
Chợt, một tiếng nổ vang, bạch sắc vụ khí đang bao phủ quanh người Triệu Thụy bắn ra bốn phía, hiện ra thân hình của hắn.
Đầu hắn đầy mồ hôi, trên mặt vẫn còn vẻ thống khổ, giống như vừa trải qua một hồi tai nạn kinh khủng.
Bất quá, trên người hắn tản ra khí thế dị thường cường đại, thậm chí làm cho Đôn Triệt và Thi Thận không dám tùy ý tiếp cận!
"Triệu Thụy huynh đệ, ngươi làm sao vậy?"
"Đúng vậy, Triệu Thụy, cuối cùng là ngươi làm sao vậy? Chúng ta như thế nào cảm thấy được ngươi có điểm gì là lạ ấy?"
Đôn Triệt và Thi Thận có chút bận tâm nghi vấn nói.
"Không có việc gì, đều cũng trôi qua rồi" Triệu Thụy thở dốc một hơi, nói.
Viễn cổ nguyền rủa mang đến đau đớn, dường như đến thời điểm hắn đột phá thì tạm thời biến mất.
Hắn chậm rãi hồi sức sau đó bắt đầu kiểm tra cẩn thận một chút thân thể của mình.
Lập tức trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi cười sung sướng.
Thính lực của hắn trở nên nhạy cảm hơn, thị lực càng thêm rõ ràng, cảm giác cũng đã tăng lên trên diện rộng.
Quan trọng hơn là, chân khí của hắn tăng trưởng gấp mười trước đây!
Chân khí cường đại này làm hắn có niềm tin đối mặt với bất cứ cường giả nào, cho dù đối phương có là Ma Đế thần bí khó lường đi nữa! Bởi vì chân khí của trương Tụng Ly đã trợ giúp hắn trực tiếp vượt qua một tầng cảnh giới, tiến nhập Đại Thừa kì!
Hắn đã thay thế Trương Tụng Ly trở thành một vị tân đỉnh cường giả tại Tu Chân Giới!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.