Thần Khống Thiên Hạ

Chương 376: Các Ngươi Quá Xấu Rồi (1) ​




Huyết Côi kinh hãi, hồng tiên này của nàng chính là đê giai huyền khí, chính là do thiên nhiên hồng chu ti luyện thành, huyền khí bình thường khó mà hư hao chút nào.
Thế nhưng chỉ bị Lam Diễm của đối phương dính vào liền bị hủy, cái này thật bất khả tư nghị a!
Kỳ thật, ngay cả Lăng Tiếu cũng hoảng sợ, hắn thật sự không nghĩ tới Si Mị Lam Diễm rõ ràng còn có thể thiêu hủy huyền khí.
Bất quá hắn chỉ hơi kinh ngạc, liền giết về phía những người kia.
Hắn lợi dụng tốc độ tuyệt luân của Phong thuộc tính, song chưởng càng không ngừng đánh ra Bài Vân Chưởng, Si Mị Lam Diễm hoàn toàn phát huy ra chỗ đáng sợ của nó.
Những tên dong binh kia dính chưởng thân thể đều thiêu đốt lên.
Ah ah!
Những dong binh kia không ngừng lăn qua lăn lại trên mặt đất kêu thảm thiết không thôi, sau chốc lát những dong binh bị Lăng Tiếu đánh trúng rõ ràng bị đốt đến ngay cả cặn bã cũng không còn
Nhất thời, những người còn lại không dám vọng động chút nào.
Tên đê giai Linh Sư kia phía sau lưng càng không ngừng thấm ra mồ hôi lạnh, trong nội tâm hối hận đến xanh cả ruột.
Vừa động thủ, liền có vài tên cao giai Huyền Sĩ bị một chưởng đánh chết, không, phải nói là bị thiêu chết.
Một cổ hương vị đốt trụi đầm đặc khiến tất cả mọi người cảm thấy buồn nôn không thôi, cuối cùng ngay cả chút cặn bã cũng không để lại, càng khiến cho tất cả mọi người cảm thấy sợ hãi không thôi.
Huyết Côi thần sắc trắng bệch nhìn tất cả trước mắt, một cổ cảm giác lạnh run lan khắp toàn thân.
Nàng vốn tưởng rằng tiểu gia hỏa trước mắt này chỉ mạnh hơn nàng một chút, không nghĩ tới đối phương lại có thủ đoạn kinh thủ như vậy, trong nháy mắt đã lăng không đánh chết mấy người bên nàng, hơn nữa ngay cả huyền khí cũng có thể thiêu hủy, cái này đã triệt để vượt qua nhận thức của nàng đối với huyền kỹ rồi.
Nàng thật sự không thể tưởng được thế gian này lại có huyền kỹ đáng sợ như thế tồn tại, chẳng lẽ là trong truyền thuyết...
Lăng Tiếu đã cắt đứt suy nghĩ của nàng nói:
- Đến đây, các ngươi không phải ỷ vào nhiều người khi dễ ít người sao?
Lăng Tiếu dứt lời, từng bước một đi về phía tên đê giai Linh Sư hung hăng nhất ban nãy.
Tên đê giai Linh Sư kia nghe tiếng bước chân chậm chạp của Lăng Tiếu tựa như trọng kích trùng kích vào tâm khảm hắn vậy, khiến hắn khó chịu không thôi.
- Ta... Tiểu... Tiểu nhân đáng chết, cầu xin đại nhân tha mạng...
Tên đê giai Linh Sư kia bị uy áp vô hình của Lăng Tiếu ép tới không thở nổi, phòng tuyến trong nội tâm triệt để hỏng mất, hai đầu gối nặng nề mà quỳ xuống trước mặt Lăng Tiếu cầu xin tha thứ nói.
Lăng Tiếu đi qua nặng nề đạp một cước vào ngực tên đê giai Linh Sư kia khinh thường nói:
- Chỉ bằng đám phế vật các ngươi mà cũng dám đánh chủ ý vào bản thiếu gia, thực là muốn chết.
Dứt lời, Lăng Tiếu lạnh lùng nhìn lướt qua đám dong binh còn lại, nhưng tên kia đều nhao nhao quỳ xuống cầu khẩn.
Bọn hắn thật sự không nghĩ tới người trẻ tuổi này lại là một Sát Thần đáng sợ.
Quả nhiên là giết người không thấy máu, ngay cả cặn bã cũng không còn lại nửa điểm, cái này quả thật quá đáng sợ!
Coi như bọn hắn đã nhìn quen tràng diện tử vong cũng cảm thấy sợ hãi từ đáy lòng.
Cuối cùng, ánh mắt Lăng Tiếu rơi vào trên khuôn mặt Huyết Côi.
Huyết Côi run rẩy một cái, lúc này cũng như những người khác, "Bịch" quỳ trên mặt đất cầu khẩn nói:
- Cái này... Vị thiếu gia này, tiểu nữ tử có mắt không nhìn được Thái Sơn, thỉnh... Thỉnh thiếu gia tha thứ, nếu như thiếu gia không chê, Huyết Côi nguyện vĩnh viễn phụng dưỡng ngài..
Huyết Côi dứt lời, trực tiếp giật ra quần áo trên người mình, bộ ngực sữa to lớn dọa người kia bạo lộ trước mắt Lăng Tiếu. Không thể phủ nhận Huyết Côi tuy rằng phóng đãng, nhưng khuôn mặt và dáng người nàng phi thường không tệ, hai khối thịt mềm kia chỉ sợ bàn tay lớn của Lăng Tiếu cũng không nắm hết, hai điểm đỏ tươi kia kích thích hệ thần kinh Lăng Tiếu, khiến hắn bừng bừng dục hỏa, thiếu chút nữa đã muốn mang nữ nhân này đến một nơi không người để "Dã chiến" rồi.
Lăng Tiếu hít sâu một hơi, bình phục dục hỏa trong người, nhàn nhạt nói:
- Thu hồi bộ dạng của ngươi đi, bản thiếu gia đối với hàng đã xài rồi không có hứng thú, dâng ra tất cả vật gia trị của các ngươi, nếu không khiến bản thiểu gia vừa mắt, vậy thì các ngươi toàn bộ đều đi gặp Diêm Vương đi.
Nghe Lăng Tiếu nói vậy, mọi người nhao nhao lấy ra linh thảo, thú đan... mình đạt được bày ra trước mặt Lăng Tiếu, chờ hắn chọn lựa.
Lăng Tiếu chỉ nhìn thoáng qua, Không Gian Giới lóe lên liền thu toàn bộ đống đồ trước mắt vào.
Tất cả mọi người mắt choáng váng rồi, bọn hắn cho rằng Lăng Tiếu chỉ cần thứ có giá trị, không nghĩ tới người ta lại thu toàn bộ, hơn nữa còn dùng tới Không Gian Giới trong truyền thuyết nữa.
Cái này khiến mọi người đau lòng không dứt ah!
Đây chính là thứ bọn hắn liều chết đoạt được trong đoạn thời gian này a!
Huyết Côi trong lòng chửi bới tên Đại Bạch Sa đã chết kia, không có việc gì chạy tới trêu chọc tên sát tinh này làm gì, giờ tốt rồi, cái gì cũng mất hết
- Xem ở phân thượng các ngươi có thành ý như vậy, bản thiếu gia sẽ tha các ngươi một lần, nhanh cút cho ta.
Lăng Tiếu có chút phủi miệng nói, trong nội tâm suy nghĩ:
- Đều là các ngươi bức bản thiếu gia làm chuyện xấu, các ngươi quá xấu rồi!
Nếu lời này để đám dong binh Huyết Côi nghe được thì sợ rằng mọi người sẽ giận đến ngất đi, đồ cũng đã đoạt còn loại lời châm chọc này, có còn đạo đức nữa không chứ!
Người của Huyết Côi dong binh đoàn xám xịt chạy đi, Lăng Tiếu tùy tý nhìn qua những vật vừa thu, thình lình phát hiện có không ít tam giai linh thảo, còn lại căn bản là linh thảo nhị giai, tính ra cũng là thu nhập không tệ.
Lăng Tiếu sau khi phân loại những linh thảo này, bị trong đó một gốc tam giai linh thảo hấp dẫn hắn, lại là linh thảo tam giai cao giai kim thuộc tính Kim Quý Dương.
Đây chính là linh thảo thiết yếu để luyện chế tam phẩm kim thuộc tính Phá Linh Đan.
Lăng Tiếu vốn vẫn nghĩ muốn nhanh chóng tăng thực lực Lý Cuồng Hổ lên đến Linh Sư giai, nhưng vẫn một mực thiếu linh thảo Kim Quý Dương, cái này vừa vặn, sau khi trở lại Tử Thiên Thành, liền luyện chế Phá Linh Đan cho Lý Cuồng Hổ, sớm ngày khiến hắn trở thành Linh Sư giai.
Cùng lúc đó, trong đầu Lăng Tiếu toát ra một ý nghĩ.
Hắn tương lai tuyệt đối sẽ không dừng lại ở bất cứ nơi nào, hắn sẽ không ngừng tiến đến cảnh giới võ đạo càng cao hơn, mà người bên cạnh chưa hẳn đã có thể đuổi kịp bước chân hắn, có thể là càng kéo càng xa, đến lúc đó khó tránh khỏi sẽ ảnh hưởng đến quan hệ giữa bọn hắn, đây là việc mà Lăng Tiếu không hề muốn thấy.
Đã như vậy, hắn phải nghĩ biện pháp khiến người bên cạnh mình càng thêm cường đại mới được.
Ví dụ như cha mẹ của hắn, Vũ Tích, Đại Vi Nhi, Độc Ưng...
Thiên phú của bọn hắn cũng không xuất chúng, chỉ có thông qua không ngừng cố gắng tu luyện mới được, hơn nữa nhất định phải có linh thảo đan dược cung cấp cho bọn hắn, như thế tin tưởng bọn họ sẽ không có chêch lệch quá lớn với hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.