Thần Khống Thiên Hạ

Chương 367: Căn Nguyên Của Núi Lửa​




Nếu nơi này không có hỏa độc, đối với bất cứ võ giả hỏa hệ nào cũng là bảo địa tu luyện, linh lực hỏa thuộc tính nơi này nhiều hơn nơi khác quá nhiều.
Lăng Tiếu không có tiếp tục miệt mài theo đuổi, Hỏa Kỳ Lân càng cường đại, đối với hắn càng có lợi, ngày sau cho dù gặp gỡ cường giả Vương giai cũng không mặc người ta chém giết.
Hiện tại hắn càng muốn tìm nhiều hỏa huyền tinh, đối với hắn sau này có tác dụng rất lớn.
Trải qua một phen du đãng chung quanh, dựa vào cảm ứng của Hỏa Kỳ Lân, Lăng Tiếu thu được mười lăm khỏa hỏa huyền tinh, chuyện này làm hắn vui ngất trời.
Nếu như hắn chỉ tu luyện hỏa thuộc tính, chỉ dựa vào mười lăm khối hỏa huyền tinh, trực tiếp có thể cho hắn đột phá đến Vương giai không thành vấn đề.
- Xem ra hỏa huyền tinh nơi này không nhiều, chúng ta đi ra ngoài đi.
Lăng Tiếu nhìn Hỏa Kỳ Lân nói ra.
- Lão đại, ta cảm thấy được sâu bên dưới còn có nhiều hỏa huyền tinh!
Hỏa Kỳ Lân nói ra.
- Cái gì, vậy sao ngươi không nói sớm!
Lăng Tiếu khó chịu nói.
- Thế nhưng mà phía dưới rất đáng sợ, rất nguy hiểm, ta không dám tới gần!
Hỏa Kỳ Lân khiếp đảm nói ra.
- Có chuyện này?
Lăng Tiếu nghi ngờ nói.
Hắn trầm tư một chút, suy nghĩ nói ra:
- Chẳng lẽ còn có linh thú đáng sợ gì đó sao?
Trong lúc nhất thời, Lăng Tiếu lâm vào trong mâu thuẫn.
Nếu xuống dưới, phía dưới có lẽ cũng có không ít hỏa huyền tinh, nếu như hắn buông tha, chuyện này quá đáng tiếc; thế nhưng mà, nếu đi xuống mà phía dưới có đồ vật Hỏa Kỳ Lân đều kiêng kị, vạn nhất chỗ tốt không có gặp, ngược lại vứt bỏ mạng nhỏ thì lỗ lớn rồi.
Nhiều lần cân nhắc, Lăng Tiếu khẽ cắn môi lẩm bẩm.
- Cầu phú quý trong nguy hiểm, ta đánh bạc một lần.
Lăng Tiếu biết rõ mạo hiểm cao hồi báo cũng cao, hắn dùng cảm giác nói cho nó biết, nơi này trừ huyền tinh ra nói không chừng còn có bảo vật nào đó.
Giống như vực sâu dưới sơn mạch, tuyệt âm chi địa có Thiên Âm Phong Châu.
Lăng Tiếu quyết định, bảo Hỏa Kỳ Lân tiến xuống dưới.
Càng hướng xuống thì nhiệt độ càng cao, nhiệt khí càng kinh người.
Nhưng mà đúng như Hỏa Kỳ Lân đã nói, hỏa huyền tinh đúng là không ít.
Vừa trầm xuống mấy trăm mét, Lăng Tiếu đx tìm được ba mươi mấy khối hỏa huyền tinh, thiếu chút nữa hắn cười như nở hoa.
Thế nhưng mà vừa nghĩ tới Hỏa Kỳ Lân ngày sau còn phải hấp thu hỏa huyền tinh tấn giai, mới phát hiện mình đoạt được hỏa huyền tinh còn quá ít.
Kế tiếp một người một thú lại tiếp tục trầm xuống hơn một ngàn mét, hỏa huyền tinh của Lăng Tiếu đã vượt qua trăm khối.
Nhưng mà Lăng Tiếu phát hiện càng xuống sâu thì hỏa diễm phát ra khác trước..
Hỏa diễm nơi này lộ ra màu lam, hơn nữa càng xuống dưới càng đậm.
Loại màu lam này, trong mắt Lăng Tiếu càng đẹp, đồng thời cũng tràn ngập cảm giác cuồng bạo.
Hỏa Kỳ Lân nói ra:
- Lão đại, không thể xuống dưới nữa, hộ thể thần quang của ta không chịu nổi nhiệt độ này.
Hỏa diễm của Hỏa Kỳ Lân thuộc về phạm trù thần hỏa, là loại cao cấp trong hỏa diễm, thế nhưng mà nó cho tới bây giờ không chịu được hỏa diễm màu lam.
Chuyện này làm cho Lăng Tiếu càng thêm khẳng định, nơi này có linh vật.
- Bại gia tử, ngươi không nên xuống dưới, ta sẽ nghĩ biện pháp!
Lăng Tiếu nói, sau đó vận hành tiên thiên âm phong sát khí, hơn nữa còn mở dày đăc hơn, bao phủ hắn và Hỏa Kỳ Lân vào bên trong..
Lăng Tiếu hỏi:
- Ngươi thử xem, nhìn xem có thể xuống được không.
Dứt lời, hắn móc đan dược ra, liên tục ăn hai viên.
Thoáng cái nhiều ra tiên thiên âm phong sát khí như vậy, hắn càng cố sức.
- Ta thử xem!
Hỏa Kỳ Lân ứng một tiếng sau đó trầm xuống
Có tiên thiên âm phong sát khí hỡ trợ, Hỏa Kỳ Lân trầm xuống thêm mười thước.
Nhưng mà lúc này Lăng Tiếu không mở miệng ngừng lại.
Bởi vì hắn tiên thiên âm phong sát khí dường như bị hỏa diễm màu lam làm tiêu tán không ít, chỉ có một tầng sát khí hơi mỏng bảo vệ hắn mà thôi.
- Đây rốt cuộc là hỏa diễm gì, cư nhiên đáng sợ như vậy.
Lăng Tiếu khó hiểu suy nghĩ.
- Lão đại, ta nhìn thấy phía dưới là cái gì, thật nhiều hỏa huyền tinh đấy.
Hỏa Kỳ Lân nhìn qua phía dưới hưng phấn kêu lên.
- Cái gì!
Lăng Tiếu khiếp sợ rồi, hắn nhìn xuống thì nhìn thấy từng đoàn lam diễm, căn bản không có phát hiện gì.
- Thực, hỏa tinh thật lớn, nơi này có một viên Hỏa Châu Tử!
Hỏa Kỳ Lân hưng phấn đáp.
- Hỏa Châu Tử? Chẳng lẽ là bảo bối chí dương?
Lăng Tiếu hai mắt tỏa sáng nói.
Trong lòng của hắn nhớ tới Thiên Âm Phong Châu trong đầu của mình, hắn suy đoán hạt châu này có phải là một khỏa thiên địa chí bảo do bổn nguyên ngưng kết thành hay không.
- Không được, ta nhất định phải phải đi xuống xem một chút!
Lăng Tiếu hít sâu một hơi, làm ra quyết định cuối cùng.
Ngay sau đó hắn nhắm đôi mắt lại, dụng tâm cảm ứng Thiên Âm Phong Châu.
Tuy hắn không thể lại tiến vào thức hải, thế nhưng mà Thiên Âm Phong Châu tồn tại trong thức hải vẫn biết ý của hắn.
Rõ ràng Tiên Thiên Âm Phong Châu nghe Lăng Tiếu triệu hoán đã từ thức hải hiện ra.
Bổn ý của Lăng Tiếu chính là lợi dụng Tiên Thiên Âm Phong Châu tỏa sát khí khắc chế lam diễm, sau đó hắn rơi vào chỗ sâu nhất.
Thế nhưng mà hắn tuyệt đối không nghĩ tới Tiên Thiên Âm Phong Châu vừa mới xuất hiện đã thoát ly khống chế của hắn, phát ra một tiếng "XÍU...UU!!", sau đó lao xuống dưới.
Cùng lúc đó lam diễm sinh ra dị động, lửa khói lập tức thu nạp, lập tức bao phủ Tiên Thiên Âm Phong Châu.
- Xảy ra chuyện gì?
Lăng Tiếu khó hiểu nói một câu.
- Lão đại, ta có thể xuống dưới!
Hỏa Kỳ Lân kinh hô một tiếng, sau đó mang Lăng Tiếu lao xuống.
Ai ngờ một đạo lực lượng cường đại nổ tung lên.
Oanh!
Một người một thú bị năng lượng chấn bay ra ngoài.
Lăng Tiếu định nhãn xem xét, chỉ thấy hai hạt châu cách hắn không xa đang đấu với nhau, trong đó có một khỏa chính là Tiên Thiên Âm Phong Châu, mà khỏa còn lại là viên châu quỷ dị.
Hai hạt châu này một khỏa tỏa ra từng đoàn từng đoàn khói đen dính như mực, mà khỏa còn lại toa ra hỏa diễm màu làm, từng đạo sóng lửa càng không ngừng bốc lên.
Hai đạo năng lượng giao thoa lẫn nhau, dây dưa với đối phương.
Cái này... Cái này quá không thể tưởng tượng nổi a!
Đầu óc của Lăng Tiếu lập tức dừng suy nghĩ, cuối cùng là xảy ra chuyện gì vậy?
- Chẳng lẽ hai hạt châu này một âm một dương chính là tử địch?
Lăng Tiếu thầm nghĩ trong lòng.
Ngay sau đó âm thanh của Lục Ông vang lên trong óc Lăng Tiếu.
- Đúng vậy, chúng vốn là trời sinh tử địch, Âm Dương tương khắc, Tiên Thiên Âm Phong Châu chính là tuyệt âm chi vật, mà Si Mị Lam Hỏa Châu lại là chí dương chi vật, cả hai đều là bổn nguyên trái ngược nhau, một khi gặp nhau tuyệt đối là tai nạn, ta thấy ngươi nên chạy đi, một khi chúng vận dụng tất cả năng lượng thì khu vực này sẽ bị hủy diệt.
- Chẳng lẽ... Chẳng lẽ không có biện pháp sao?
Lăng Tiếu hỏi.
Hắn thật không biết triệu hoán Tiên Thiên Âm Phong Châu đi ra sẽ có cục diện này, trong nội tâm thầm mắng mình quá mức lòng tham, nếu như vừa rồi trực tiếp rời đi là tốt rồi.
Trong lòng của hắn hối hận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.