Thần Khống Thiên Hạ

Chương 304: Bỗng Nhiên Nổi Tiếng (2)




- Tên này càng biến thái, rõ ràng hơn hai vạn điểm tích lũy rồi, trời ạ, người đệ nhị còn ít hơn hắn cả một vạn điểm tích lũy, hắn... Hắn quả thực không phải người.
- Nguyên lai tên này mới là người cường đại nhất trong chúng ta.
- Thật không biết hắn là làm sao làm được, coi như hai gã cao giai Huyền Sĩ tổ đội cũng chưa chắc có thể lấy được nhiều điểm tích lũy như thế a.
...
Mặt Lữ Trì Hải trở nên cực kỳ nóng rát
Vốn thua đổ ước còn chưa tính, bên kia hắn còn có một Băng Nhược Thủy điểm tích lũy hơn vạn, chỉ cần báo cáo tông môn thì hắn liền có khả năng đạt được vị trí nội môn chấp sự.
Ngoại môn chấp sự muốn vào nội môn, liền phải xem ai có cống hiến lớn hơn cho tông môn, mà thứ tự lần đệ tử tranh cử này cũng đại biểu cho ánh mắt lựa chọn của bọn hắn. Ai chọn được người mạnh nhất trong hàng đệ tử, hoặc trở thành nội môn đệ tử nhiều nhất, vậy thì cống hiến của bọn hắn được coi là lớn nhất, như vậy chắc chắn sẽ thuận lý thành chương trở thành nội môn chấp sự.
Hôm nay điểm tích lũy siêu nhiên của Lăng Tiếu không thể nghi ngờ đã trở thành ngôi sao mới chói mắt nhất, cũng thể hiện ra ánh mắt tinh chuẩn của Mạc Khắc, đã tuyển được cho tông môn một đệ tử xuất sắc như thế.
Vị trí nội môn chấp sự vị bởi vì sự xuất hiện của Lăng Tiếu mà phải ngâm nước nóng, trong nội tâm hắn cực kỳ thống hận Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu đối với chuyện này không hề biết, hắn không nghĩ tới đạt được điểm tích lũy cao nhất cũng sẽ đắc tội với người, nếu hắn biết được chỉ sợ đã khóc hô "Oan ah, so với Đậu Nga còn oan hơn ah! " .
Hình Chiến Thiên mở ra một bao cuối cùng của Lăng Tiếu, cũng là bao nhỏ nhất.
Trong đó rõ ràng toàn bộ đều là linh thảo, nhất giai đến nhị giai cao giai khoảng chừng hơn 100 gốc, tổng cộng lại đạt được 7350 điểm tích lũy.
Cuối cùng kết toán, Lăng Tiếu tổng cộng đạt được ba vạn linh sáu trăm hai mươi điểm tích lũy.
Con số này vừa tính ra liền gây nên một hồi oanh động.
- Lão đại thật không hỗ là lão đại ta, thật lợi hại.
Hoa Hiểu Quế đối với Lăng Tiếu khen không dứt miệng nói, đồng thời hắn càng lấy điểm tích lũy của Lăng Tiếu làm quang vinh, tựa hồ quang vinh của Lăng Tiếu chính là quang vinh của hắn vậy.
Võ Tư Tuyết tức giận vỗ vỗ cái ót của Hoa Hiểu Quế nói:
- Ngươi nếu có một nửa lợi hại của Lăng Tiếu thôi thì ta sẽ cân nhắc ở cùng ngươi.
Nghe xong lời này, Hoa Hiểu Quế liền nghiêm mặt nói:
- Tiểu tuyết, ta là Luyện Dược Sư cao quý, về sau võ giả đi theo ta sẽ có rất nhiều, cho nên tiền đồ của ta cũng không kém hơn lão đại bao nhiêu.
- Vậy chờ ngươi trở thành tam phẩm Luyện Dược Sư lại đến theo đuổi ta.
Võ Tư Tuyết nhàn nhạt nói.
- Thật sự? Vậy ngươi chờ, ta nhất định có thể trở thành tam phẩm Luyện Dược Sư
Hoa Hiểu Quế không khỏi vui mừng nói.
- Đương nhiên, bất quá có kỳ hạn, ba năm, nếu như ba năm ngươi không đạt được, vậy cũng đừng trách ta.
Võ Tư Tuyết dựng thẳng lên ba ngón tay nói.
- Tốt, một lời đã định!
...
Theo Lăng Tiếu bằng vào điểm tích lũy cao nhất đoạt được đệ nhất danh lần thí luyện này, thí luyện lần này cũng hạ màn
- Tốt rồi, vòng tranh cử đầu tiên đã xong, tất cả mọi người quay về tông môn, chờ đợt khảo thí thứ hai đi
Hình Chiến Thiên tuyên bố một tiếng, liền dẫn lấy một đám chấp sự lên Thanh Phong Hạc bay trở về tông môn.
Tất cả người tuổi trẻ lại chạy vội về phía Tử Thiên Tông.
Chỉ có điều có hơn phân nửa người đã mất đi hào hứng, bởi vì bọn hắn đã mất đi cơ hội tham dự đợt tranh cử thứ hai.
Trên đường về, Ngọc Liệt Diễm gia nhập vào chính giữa hàng ngũ ba người Lăng Tiếu.
Đôi mắt đẹp câu hồn đoạt phách kia của nàng càng không ngừng nhìn về phía Lăng Tiếu, thân thể lại áp sát vào, khiến cho Lăng Tiếu một hồi tâm thần nhộn nhạo.
Võ Tư Tuyết ở phía sau ghen ghét thầm phỉ nhổ trong bụng:
- Thật sự là hồ ly tinh lẳng lơ.
Tầm nửa ngày sau, mọi người lần nữa quay về tới Tử Thiên Tông.
Giờ phút này chỉ còn lại 150 người chờ đợt tranh cử thứ hai bắt đầu.
Trước khi đợt thứ hai bắt đầu thì tất cả mọi người đều có một ngày để nghỉ ngơi.
Lăng Tiếu quay lại chỗ ở của mình, Hoa Hiểu Quế cũng đi theo hắn.
- Lão đại, cám ơn ngươi.
Hoa Hiểu Quế phi thường chân thành nói với Lăng Tiếu.
- Cám ơn cái gì?
Lăng cười hỏi.
Hoa Hiểu Quế khẽ cười nói:
- Nếu không phải lão đại ngươi, tiểu tuyết cũng sẽ không cho ta cơ hội ah! Tiểu tuyết đáp ứng ta, chỉ cần ta ba năm sau có thể trở thành tam phẩm Luyện Dược Sư, nàng sẽ đáp ứng chấp nhận ta!
- Ngươi tiểu tử này, chuyện này đâu liên quan tới ta, đó là tự ngươi tranh thủ được, bất quá ba năm muốn đạt tới tam phẩm Luyện Dược Sư, cái này tựa hồ có chút khó ah!
Lăng Tiếu đáp.
- Bất kể như thế nào, ta nhất định sẽ cố gắng, ta tin tưởng ta nhất định có thể thành công.
Hoa Hiểu Quế phi thường kiên định nói.
Lăng Tiếu thầm hô:
- Tình yêu là mù quáng mà, sức mạnh của ái tình là vĩ đại mà
- Tiểu quy, nếu như ngươi thực muốn trở thành tam phẩm Luyện Dược Sư, vậy vũ lực của ngươi cũng phải nâng lên mới được, bằng không thì ngươi cũng không cách nào ngưng luyện ra tam phẩm đan dược.
Lăng Tiếu nhắc nhở nói.
Hắn biết rõ muốn luyện chế tam phẩm đan dược thì năng lượng tiêu hao có bao nhiêu, nếu như Hoa Hiểu Quế không thể trong ba năm này đạt tới trung giai Huyền Sĩ thì ít khả năng thử luyện chế ra được tam phẩm đan dược.
Hoa Hiểu Quế kinh ngạc nhìn Lăng Tiếu nói:
- Lão đại, ngươi cũng hiểu luyện đan?
Lăng Tiếu cười cười đáp:
- Biết một chút.
- Ngươi cứ khoác lác đi a
Hoa Hiểu Quế không tin tưởng nói, tiếp theo còn nói:
- Lão đại ngươi nói đúng, lão đầu tử nhà ta đã từng nói qua, nếu như ta muốn trở thành Luyện Dược Sư chính thức, nhất định phải đạt tới Huyền Sĩ giai, chuyển hóa hỏa thuộc tính, sau đó lợi dụng khả năng khống hỏa của bản thân mới có thể luyện đan, nhưng thiên phú tu luyện của ta chỉ bình thường ah, phải làm sao bây giờ?
- Chớ nhụt chí, thuyền đến đầu cầu tự nhiên sẽ thẳng, lão đại sẽ không mặc kệ ngươi đâu, yên tâm đi, nguyện vọng của ngươi nhất định sẽ thực hiện được.
Lăng Tiếu vỗ bả vai Hoa Hiểu Quế an ủi.
Trước một biệt viên xinh đẹp tĩnh mịch trong Tử Thiên Tông, một thiếu nữ mặc tơ lụa mỏng, cầm trong tay một thanh nhuyễn kiếm màu xanh da trời đang không ngừng vung vẩy lấy.
Nàng giống như một tinh linh nhẹ nhàng nhảy múa, lộ ra cực kỳ linh động duy mỹ, bóng kiếm nhộn nhạo ra từng vòng gợn như sóng nước, gợn sóng kia như thực chất, phát ra từng tiếng "XIU.... XIU... trong không khí phảng phất như bị cắt ra từng đạo khe hở giao nhau vậy.
Một kiếm mua quan, nàng u nhã điểm lấy chân ngọc trơn bóng đáp vào trên bạch nga thạch, một tay vuốt thân kiếm, trong mắt tràn đầy nhu tình tưởng niệm lẩm bẩm nói:
- Ngươi nhất định có thể thông qua thú huấn đúng không?
Lúc này, một hồi tiếng bước chân nhẹ nhàng từ ngoài viện vang lên.
- Tiểu thư, Mạc Khắc trở về rồi.
Mạc Khắc ở bên ngoài biệt viện một gối quỳ xuống hướng phía nội viện nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.