Thần Khống Thiên Hạ

Chương 276: Cuồng Nhân Giả Heo Ăn Thịt Hổ?




- Di, đây là Huyết Tinh Đằng!
Hoa Hiểu Quế đi tới một cửa hàng chỗ vỉa hè, nhìn thấy một gốc linh thảo đỏ ngầu kinh ngạc nói.
- Tiểu huynh đệ hảo nhãn lực, nhị giai đê cấp Huyết Tinh Đằng chỉ bán 8000 kim tệ, ở chỗ này của ta có tổng cộng ba gốc, nếu muốn lấy mà nói, chỉ cần 1 vạn 6000 kim tệ là được.
Nam tử bày quầy nói.
Nam tử này ước chừng 30 tuổ, có thực lực cao giai Huyền Sĩ, bất quá nhìn tiêu chí võ phục của hắn chỉ coi như là ngoại môn đệ tử của Tử Thiên tông.
- Quá đắt rồi, Huyết Tinh Đằng nhiều nhất trị giá 5000 kim tệ một gốc, ba gốc ta cho ngươi 1 vạn 3000 kim tệ là được rồi.
Hoa Hiểu Quế nhưng là Nhất phẩm Luyện dược sư, đối với giá tiền của những linh thảo này rất quen thuộc.
- Tiểu huynh đệ, giá cả này ngươi cắt xuống thật là lợi hại, ta nhưng là mạo hiểm mới có được, nếu như ngươi thật muốn, vậy 1 vạn 5000 kim tệ là chắc giá rồi.
Nam tử bày quầy nói.
- 1 vạn 3000 đã là giá cao nhất rồi, ngươi muốn bán hay không, dù sao Huyết Tinh Đằng này cũng chỉ có luyện thành đan mới có thể phát huy công hiệu của nó, người bình thường có cầm cũng vô dụng.
Hoa Hiểu Quế nói.
Lăng Tiếu nhìn bộ dạng của Hoa Hiểu Quế, cảm thấy người này thoạt nhìn gầy yếu dễ khi dễ, kỳ thực cũng có một mặt chấp nhất như thế, nghĩ tới ngày hôm qua người này có thể đứng ở bên cạnh mình, Lăng Tiếu liền đem hắn làm thành huynh đệ thật lòng thật dạ của chính mình.
Nam tử kia nhìn Ha Hiểu Quế kiên định như thế, lắc lắc đầu, đem ba gốc cây Huyết Tinh Đằng bán cho hắn.
- Ha hả, Huyết Tinh Đằng không dễ tìm, nếu như là Luyện dược sư khác thấy, ba gốc này bán ra 2 vạn 5000 kim tệ cũng không thành vấn đề, kiếm lời lớn rồi.
Hoa Hiểu Quế hướng về phía Lăng Tiếu vui vẻ nói, sau đó đem Huyết Tinh Đằng thu vào.
- Không nghĩ tới ngươi cái tên này còn có một bộ dáng như vậy, chúng ta qua bên kia xem một chút.
Lăng Tiếu nói một câu, sau đó lại hướng phía trước đi tới.
Sau khi đi được một đoạn, Hoa Hiểu Quế cũng là thu được không ít nhị giai linh thảo, người này cũng là trải qua chém giết mới mua lại được.
Lăng Tiếu đều có chút hết chỗ nói rồi. đổi lại là hắn cũng không mặc cả, trực tiếp cho kim tệ rồi.
Đi không bao xa, Lăng Tiếu phát hiện phía trước một gã thanh niên lôi thôi bày biện hai gốc kim sắc tiểu hoa.
Đầu tiên là hấp dẫn ánh mắt của Lăng Tiếu vô cùng.
- Kim Lan Hoa!
Lăng Tiếu kéo Hạ Huyên Huyên bước nhanh về phía trước mặt thanh niên lôi thôi kia, nhìn hai đóa Kim sắc tiểu hao bày biện phía dưới kinh hô lên.
- Lão đại, Kim Lan Hoa không có gì dùng, đi thôi, chúng ta đi đến bên kia xem một chút.
Hoa Hiểu Quế cũng nhìn thoáng qua Kim Lan Hoa, cảm thấy không có ý tứ, hắn sợ Lăng Tiếu không biết được, kéo hắn muốn đi ra.
Nhưng mà Lăng Tiếu lại là đứng lại, đối với thanh niên nam tử hỏi:
- Hai đóa hoa này bao nhiêu kim tệ? Ta muốn rồi!
Tam giai cấp thấp Kim Lan Hoa, trong mắt của người khác là gân gà.
Tất cả mọi người đều biết nó là linh thảo ngụy trang kim thuộc tính, người dùng toàn thân tỏa ra hào quang lấp lánh, giống như là Linh Sư giai dùng hộ giáp minh khải vậy.
Thông qua ngụy trang này dọa lùi đối thủ dưới Linh Sư giai, trên thực tế nó cũng không thể tăng thực lực người ta lên Linh Sư giai, có thể nói giá trị của nó không lớn.
Hoa Hiểu Quế cho rằng Lăng Tiếu không hiểu đặc tính của Kim Lan Hoa cho nên muốn kéo hắn rời đi, ai biết Lăng Tiếu trực tiếp hỏi giá cả còn không có bỏ đi.
Người trẻ tuổi lôi thôi giương mắt lên, giọng khàn khàn nói:
- Không cần kim tệ, ta chỉ muốn huyền tinh.
- Huyền tinh?
Lăng Tiếu cùng Hoa Hiểu Quế đều sững sờ.
Linh thảo, huyền khí, đan dược, huyền công các các loại đều có thể dùng huyền tinh mua sắm, nhưn mà Kim Lan Hoa trước mặt dường như không đáng bằng huyền tinh nha.
- Đại ca ngươi quá biết nói giỡn, Kim Lan Hoa dường như không có giá trị này nha.
Lăng Tiếu nhìn qua n gười trẻ tuổi lôi thôi nói ra.
- Lão đại ngươi để ý đến hắn làm gì, đầu óc của hắn chắc có vấn đè, chúng ta đến nơi khác xem đi.
Hoa Hiểu Quế không vui nói ra.
Người trẻ tuổi lôi thôi nhìn qua Lăng Tiếu, mở miệng lần nữa:
- Có mua hay không?
- Thái độ gì vậy?
Hoa Hiểu Quế khinh thường nói một tiếng, sau đó muốn kéo Lăng Tiếu rời đi.
Lăng Tiếu do dự một chút, cũng đi theo Hoa Hiểu Quế rời đi, nhưng mà trước khi rời đi hắn nhìn kỹ thanh niên lôi thôi này, hắn cũng không có ý định buông tha Kim Lan Hoa, thứ này với hắn phi thường hữu dụng, huống hồ Kim Lan Hoa cũng không phải thường phát hiện ra được.
Mới đi không bao xa, phát hiện một gốc linh thải cấp hai cao cấp, lần này Hoa Hiểu Quế không đủ kim tệ, Lăng Tiếu dùng mười lăm vạn kim tệ mua lại.
Trong đấu giá hội La gia trước kia, Lăng Tiếu dùng một gốc cây tam giai Âm Phong Thảo lấy được hơn một nghìn vạn kim tệ, sau khi khấu trừ tất cả còn lại vài trăm vạn kim tệ, hiện tại hắn cũng xem như đại gia có tiền.
Sau khi đi dạo một vòng, Lăng Tiếu lại tìm được không ít linh thảo, những linh thảo này rất cần thiết cho hắn luyện đan!
Lăng Tiếu mua sắm nhiều linh thảo như vậy, làm cho Hoa Hiểu Quế đều cảm thấy kinh ngạc.
- Lão đại, ngươi rốt cuộc có thuộc tính gì?
Hoa Hiểu Quế hỏi.
- Ách, kim thuộc tính, như thế nào?
Lăng Tiếu đáp.
- Vậy ngươi mua sắm nhiều linh thảo ngũ hành như vậy làm gì?
Hoa Hiểu Quế hỏi.
Lăng Tiếu là kim thuộc tính, hắn mua sắm linh thảo kim thuộc tính thì Hoa Hiểu Quế không xem là gì, thế nhưng mà Lăng Tiếu lại đi mua linh thảo ngũ hành làm cho hắn khó hiểu.
Lăng Tiếu cười mà không nói, hắn tạm thời không muốn cho người khác biết thân phận Luyện dược sư này của hắn.
Lúc này người trẻ tuổi lôi thôi bán Kim Lan Hoa kia cũng thu dọn hàng chuẩn bị rời đi.
Xem dáng đi cà nhắc của hắn lại là người thọt.
Lăng Tiếu thầm hô, thật sự đáng tiếc.
Nhưng hắn phát giác được người trẻ tuổi lôi thôi này có tu vị Huyền Sĩ cao giai, dùng tuổi của hắn sau này muốn đột phá lên Linh Sư giai cũng chẳng khó khăn gì.
Thời điểm Lăng Tiếu trầm tư, bốn tên vô lại ngăn cản đường đi của tên đó, ngăn cản xong còn tươi cười nghiền ngẫm.
Một tên trẻ tuổi mặt rỗ đi ra cười nói:
- Hổ cà nhắc, ngày hôm qua ta không phải cảnh cáo ngươi không được bày hàng bán ở đây hay sao? Chẳng lẽ ngươi quên?
Tên trẻ tuổi lôi thôi né tránh, né qua tên mặt rỗ này, không muốn dây dưa với hắn.
Thế nhưng mà đối phương rõ ràng muốn bới mốc, tự nhiên sẽ không dễ dàng thả hắn rời đi.
Đồng bọn của tên mặt rỗ cũng đi ra ngăn cản.
- Hổ cả nhắc, ngươi đừng cho giả câm vờ điếc, mang Kim Lan Hoa lưu lại, nếu ta cao hứng sẽ buông tha ngươi đi, bằng không thì... Hắc hắc!
Tên mặt rỗ này cười âm hiểm.
- Cút ngay!
Tên trẻ tuổi lôi thôi gào lên một câu.
Giọng quát này rất to, giống như tiếng hổ gào thét, chẳng khác gì mãnh hổ đang đứng ở nơi này.
Lăng Tiếu không nghĩ tới giọng của người trẻ tuổi lôi thôi này đáng sợ đến thế, trong lòng của hắn có cảm giác chấn động.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.