Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2456: Lăng nhục, tàn sát bừa bãi (2)




Lúc này Lăng Phi đã bị Ba Đặc Nhật đè đến sít sao, thần thể đã bị trọng thương nghiêm trọng.
Nếu cứ tiếp tục như thế, cho dù Lăng Phi không chết thì sau này đừng mơ có thể tiếp tục thăng cấp.
Lăng Thần sắp tới phía trước bọn hắn, thì Ô Cốt của Tà Huyết giáo rốt cục đã chuyển động.
Chỉ thấy Cốt khí trong tay hắn bay ra, trực tiếp phá hủy không gian bắn nhanh về phía sau lưng Lăng Thần.
Cốt khí này ra kích giống như sao rơi, tốc độ nhanh chóng, khiến người ta không thể nào đề phòng.
Lăng Thần còn chưa kịp phản ứng, liền cảm thấy sau lưng truyền tới một trận đau nhức, thân thể trực tiếp bị cốt khí này không ngớt xuyên qua xuyên lại.
- Thật là càng tốt thêm cho bảo bối của ta!
Ô Cốt cười lạnh một tiếng, bàn tay kết thành các loại tư thế, cốt khí cử động thuận theo bàn tay của hắn, lại lần nữa quay lại nhanh chóng đâm về hướng Lăng Thần.
Cái này tuyệt đối chính là chi cảnh nhân khí hợp nhất.
Lăng Thần vừa khôi phục thần thể vừa cuống quít chống đỡ, nhưng cấp bậc của cốt khí lại đã đạt tới Trung cấp tằng thứ, hắn căn bản không thể nào chịu được.
- Ha ha, Kim cẩu chẳng qua cũng chỉ như thế, các ngươi không phải là uy chấn bát phương hay sao? Hôm nay Ô Cốt ta sẽ hảo hảo đánh chố, uống máu chó của các ngươi.
Ô Cốt lộ ra vẻ khát máu cuồng tiếu nói.
Hắn là người cường đại nhất trong bốn người, Trung cấp đỉnh phong, tu luyện tà công, bình thường Chí tôn cũng không phải là đối thủ của hắn.
Hắn càng không ngừng khống chế cốt khí xuyên qua xuyên lại Lăng Thần, mặt tràn đày vẻ túy ý.
- Khốn kiếp, ta sẽ liều mạng với các ngươi.
Lăng Thần từng là một người đứng đầu một tông, thế mà lại bị đối phương đùa bỡn ô nhục như vậy, sau khi rống giận một tiếng, bộc phát ra chiến lực càng thêm cường đại, kích phát ra Úc Huyết mạch chi lực, lại lần nữa nâng chiến lực tăng lên gấp hai.
Chỉ thấy giao long phía sau hắn giống như hóa thành thực long, đưa tay đốn lấy cốt khí, cứng rắn cầm lấy cốt khí này, cánh tay bị chấn động mạnh cũng không hề quan tâm.
- Đập bể cho ta!
Lăng Thần cắn răng đánh ra tất cả lực lượng, cứng rắn đập bể cốt khí này thành nhiều phần.
- Khốn khiếp, dám hủy thần khí của ta!
Ô Cốt rốt cục đã nổi giận.
Hắn kinh quát lên một tiếng, hóa thành một đạo huyết ảnh xông về hướng Lăng Thần. một huyết chưởng từ trên không vỗ xuống người Lăng Thần.
Lăng Thần cứng rắn lật mình bay xuống, thần thể cơ hồ muốn bị bạo liệt.
Nếu không phải hắn tu luyện Cổ Hoàng Thần Công, thần thể không phải là loại mà Thấp cấp Chí tôn bình thường có thể so sánh được, thì một chưởng này cũng đủ để lấy đi cái mạng nhỏ của hắn rồi!
Bí thuật —— hoàng uy hạo đãng!
Kim long quyền chung cực nhất thức!
Lăng Thần lại gầm lên một tiếng với Ô Cốt đang tiến tới gần, liền thi triển lực chiến đấu cuối cùng, thề sống chết cũng muốn hợp lực giết chết người này.
Chẳng qua là cảnh giới của Ô Cốt ở trên hắn rất nhiều, Lăng Thần mặc dù khiến hắn bị chấn động, nhưng khi quyền cước của hắn rơi đến phía trước người Ô Cốt, Ô Cốt đã khôi phục lại tinh thần, một bàn tay bắt đầu cào qua hướng Lăng Thần.
Một tay của Ô Cốt xuyên thấu qua lồng ngực của Lăng Thần, bóp vỡ cả nội tạng của Lăng Thần.
Lăng Thần kêu thảm một tiếng, hơi thở cả người dần dần yếu đi, thần lực đã hội tán không chịu nổi, nếu còn tiếp tục sẽ không thể phản kích lại.
Một tay khác của Ô Cốt lại nắm cổ của Lăng Thần, dữ tợn nói:
- Kim Cẩu, bây giờ ta có thể tàn sát ngươi như chó, bất quá…
- Ta đây trước tiên giết chết các ngươi là tốt nhất.
Ở bên trong thanh âm lạnh lùng này lại tràn ngập một cỗ sát ý nồng đậm, tựa như đến từ Cưu U địa ngục, bình thường nghe thấy cũng băng hàn tận xương giống như rơi vào hầm băng!
- Ai?
Ba Đặc Nhựt nhíu mày quát lên.
Chỉ thấy ở phương xa có một thân hình lướt nhanh như gió tiến đến đây, không gian xung quanh có chút chuyển động, một đạo kim quang trong nháy mắt xuất hiện.
Trong lúc Ba Đặc Nhựt vẫn còn đang nghi ngờ, trên đầu lại bị đạo kim mang kia đánh trúng.
Vào lúc thần hồn của hắn muốn tràn ra, lại bị một cỗ lực lượng vô hình phong tỏa, trực tiếp bị người kia trực tiếp cắn nuốt.
Những người khác có mặt ở quanh đều cảm thấy kinh ngạc!
Một gã Thấp cấp Chí tôn đỉnh phong không hề có bất kỳ năng lực phản kích gì, liền bị một kích này đánh bại!
- Ngũ ca ngươi còn chịu được không?
Người nọ đỡ Lăng Phi đang bị trọng thương dậy, nói.
Người này không phải là Lăng Tiếu từ Thanh Nguyệt không gian đuổi kịp trở về thì còn là ai nữa.
Hắn từ phía xa liền cảm ứng được bên này có chiến đấu, mà huyết mạch trong thân thể lại không ngừng sôi trào, ý thức được có tộc nhân ở bên trong trận chiến này, trong lòng của hắn lo lắng, ngại tốc độ của Quỷ Hồn thù quá chậm liền cất nó vào trong, lợi dụng Bạo Phong thân pháp dùng hết tốc lực đuổi kịp tới nơi.
May mắn là hắn đã đến kịp một bước, bằng không Lăng Phi nhất định sẽ bị người nọ tàn bạo cho đến chết!
- Ta… ta không có chuyện gì, ngươi mau cứu đại ca đi!
Lăng Phi miễn cưỡng tụ lực, nhìn thấy Lăng Tiếu lập tức lo lắng đáp.
Lúc này Lăng Tiếu mới nhìn về một phương hướng khác, chỉ thấy hơi thở của Lăng Thần gần như bị chặt đứt, hơn nữa còn có một người hóa thân thành huyết ma, đang không ngừng hút máu tươi của hắn.
- Thật lớn mật!
Lăng Tiếu hét như sâm, khiến cả thiên địa nơi đây đều trở nên chấn động.
Cùng lúc đó, một chút hồn lực công kích từ Long Phượng Thần Cô lập tức xong ra, trực tiếp đánh tới thức hải của Ô Cốt.
Ô Cốt che đầu kêu thảm một tiếng, tạm thời dừng việt hút khí huyết của Lăng Thần lại, nhưng hắn cư nhiên lại không hề bị chết đi dưới một công kích thần hồn bất diệt của Lăng Tiếu.
- Là hắn, hắn chính là Lăng Tiếu, người thu được truyền thừa của Hồn tộc, chúng ta hợp toàn lực giết hắn, không thể cho hắn có thêm cơ hội trốn thoát!
Ảnh Phúc đã cùng Lăng Tiếu giao thủ, lập tức nhân ra Lăng Tiếu, liền không nhịn được mà kinh hô lên.
- Nguyên lai tiểu tử này chính là Lăng Tiếu, nhìn da thịt mềm mịn thế nhưng ngược lại cũng có chút bản lãnh, đợi lão Hùng ta tới đè chết hắn!
Hùng Đấu Cương đã hóa thành hùng nhân, chiến lực đã không còn ở mức Trung cấp Chí tôn, hắn gầm rú một tiếng, liền oanh sát về hướng Lăng Tiếu.
Mắt Lăng Tiếu lộ ra sát cơ, chỉ thấy hắn sử dụng Bạo Phong thân pháp, thân thể liền biến mất trong hư không, trong nháy mắt đã tới trước mặt Hùng Đấu Cương.
- Thú nhân nhà ngươi mà cũng xứng đáng nói chuyện với ta sao?
Lăng Tiếu rống giận một tiếng với Hùng Đấu Cương ở phía đối diện, âm thanh long ngâm khiến Hùng Đấu Cương bị chấn động tới mức thất khổng lưu huyết, thân thể của hắn gần như cũng muốn bạo liệt.
Lăng Tiếu dùng tay hóa thành lưỡi dao, kiếm mang kim sắc chém về phía Hùng Đấu Cương.
Hùng Đấu Cương làm sao có thể so sánh với thân thể hung hãn, cường đại của Thánh thú cấp mười một Trung cấp, cư nhiên bị một kiếm của Lăng Tiếu chém thành hai nửa, máu tươi giống như pháo bông không ngừng tóe ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.