Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2450: Bức lui Chí tôn đỉnh phong (1)




Rống rống!
Ngũ long xuất hiện trong thiên địa, đều hóa thành một mảnh hư không, rất nhiều dòng chảy đều bị cuốn đi, vô số không gian vẫn không ngừng bị phá nát, thần quang ngũ sắc càng không ngừng phát ra quang mang chói mắt!
Ngũ long này đụng vào những hỏa xà kia, phát ra tiếng kêu oanh tạc kịch liệt.
Oanh long oanh long!
Vô số lực lượng văng tung tóe hướng về tứ phương, đem những viên thạch bị bắn văng tung tóe khắp nơi thành bột phấn.
Nhưng người chiến đấu gần bọn họ đều bị đạn bay trúng người, không ít người lại bị trọng thương, máu chảy không ngừng.
Bách Diễm bị luồng lực lượng này phản ngược lại khiến hắn liên tục lui ra sau, trong lòng của hắn chấn động, tiểu tử này rốt cục là quái vật gì, cư nhiên lại có thể tập hợp được năm loại thuộc tính như thế.
Bách Diễm là người từng trải, Chí tôn tập hợp được hai loại thuộc tính thật ra đã thấy qua không ít người, có thể tập hợp được ba loại thuộc tính đã là vô cùng khó gặp rồi, mà thân thể của Lăng Tiếu này không phải là hỗn độn chiến, chỉ ở Chí tôn thì tuyệt đối không thể tập hợp được năm loại thuộc tính.
Cần biết rõ để đạt tới cảnh giới này cần phải lĩnh ngộ năm loại thuộc tính này tới cực hạn, mói có thể một đường thăng cấp lên được.
Người có thể tập hợp được nhiều loại thuộc tính như vậy, trên cơ bản là không có nhiều, nhưng người trước mắt lại là ngoài ý muốn!
Bách Diễm bị làm cho chấn động, nhưng hắn vẫn không hề sợ hãi.
Với thực lực bây giờ của hắn đã không có cái gì có thể làm cho hắn cảm thấy sợ hãi.
Kiếm mang của hắn lại lần nữa đại thành, liên tục trảm ra lực lượng kinh khủng có thể hủy diệt tất cả, tất cả phương viên trong vòng mười mấy vạn dặm đều bị hỏa xà tàn sát bừa bãi, bất luận là kẻ nào, bất luận là vật gì một khi nhích tới gần, hẳn là sẽ bị đập vỡ thành cặn bã.
Lăng Tiếu đối mặt với sát trứ khủng bố này, trên khuôn mặt mang theo một chút dao động, song chưởng liên tục kết ra chưởng ấn, năm thực long mang màu sắc không đồng nhất lại lần nữa hiện ra, rống lớn một tiếng, toàn lực đánh về phía Bách Diễm.
Ngũ long quy nhất.
Ngũ long mang màu sắc không đồng đều tổ hợp lại thành một thực long uy mãnh, hóa thành một thực long uy phong lẫm liệt năm màu, thân thể của nó biến hóa còn khổng lồ hơn vài lần so với ngũ long ban đầu kia, long thủ uy mãnh, long lân lóe ra kim mang, từng đạo long trỏa giống như lưỡi kiếm, mang theo một luồng hơi thở mênh mông vô tận.
Thực long năm màu này trong nháy mắt rít gào lên, trực tiếp xông thẳng vào bên trong một mảnh hỏa xà kia, trùng kích những hỏa xà này đến thất linh bát lạc, hơn nữa sau đó còn đánh thẳng về phía Bách Diễm.
Đợi đến khi Bách Diễm phát hiện ra thì thực long ngũ thải kia đã đến phía trước hắn rồi, khí thế kia đèn xuống Chí tôn đỉnh phong như hắn cư nhân làm lòng người kinh khủng.
Cấp ngã phá! Bách Diễm áp chế sự khiếp đảm trong lòng, tất cả lực lượng được kích phát tới đỉnh phong, kiếm quang lại một lần nữa nộ trảm ra, có thêm nhiều kiếm cương tập quyển giảo sát hướng về phía thực long ngũ thải kia.
Chẳng qua là thực long ngũ thải này dài khoảng chừng mấy vạn mét, cả người khổng lồ mang theo lực lượng vô cùng kinh khủng, vẫn không thèm đếm xỉa đến lực lượng của hắn, mạnh mẽ cắn nuốt hắn.
Oanh long oanh long!
Giống như một loại lực lượng diệt thế đang không ngừng bạo phát, đem tất cả sự vật trong thiên địa đánh thành hư không, không hề có một điểm bụi bẩn.
Mọi người đứng ở bốn phương chiến đấu đều tránh ra phía xa xa.
Bọn hắn nhìn một màn kinh thiên động địa này, trên khuôn mặt đều toát ra mồ hôi lạnh!
Cường chiêu này thật khủng bố, tuyệt đối không có ai trong số bọn họ có thể tiếp được.
Hiện giờ Hồng Xà hội đã không còn lại mấy người, tất cả bọn họ đều cảm thấy sợ hãi.
Khúc Diệu cũng bị Lăng Tiếu làm sợ hãi, mị thuật của nàng không hề có một chút tác dụng nào với đối phương, sát độc khí của nàng lại càng không có cách nào tiếp cận đến gần thân thể của Lăng Tiếu.
Sau đó lại cảm nhận được oanh kích kinh thế của lực lượng kia, nàng biết rõ ở bên đối phương chỉ sợ cũng có Chí tôn đỉnh phong, nếu như ngay cả Bách Diễm cũng không thể nào áp chế được đối phương, vậy thì chỉ sợ toàn bộ mọi người đều sẽ phải chết ở chỗ này.
Khúc Diệu thất thần trong một lát, Lăng Tiếu đã đi tới phía trước gần thân thể của nàng, một trận cuồng oanh phát ra, đánh cho Khúc Diệu không ngừng hộc máu.
Nếu không phải nàng có mặc thần giáp phòng ngự, rất có thể Lăng Tiếu sẽ đánh bại nàng mất.
Sau đó, chấn động ở bên kia rốt cục đã bình ổn lại.
Một đạo nhân ảnh nhanh chóng bắn nhanh về hướng Khúc Diệu bên này, một cự trảo chợt ngưng tụ lại, lôi kéo lấy Khúc Diệu quát lên đi mau!
Người này chính là Bách Diễm, hắn cư nhiên lại kéo Khúc Diệu chạy trốn!
Hồng lân xà đang đại chiến với thực long ngũ thải cũng được kéo ra, bị Bách Diễm cất lại, ngay lập tức đã chạy trốn tới hơn trăm vạn dặm.
Về phần những Cao cấp Chí tôn khác, cũng liền tác đối thủ ra, không dám huyết chiến nữa, nhanh chóng chạy trốn.
Nhưng là cuối cùng vẫn có đa số người không chạy được, chỉ có hai tên Cao cấp Chí tôn có thể chạy trốn được mà thôi.
Thần hồn Lăng Tiếu phân thân đúng là đã tiêu hao tất cả lực lượng, cả người lộ ra vẻ không ổn, trên người cũng có không ít vết kiếm, trong một khoảng thời gian ngắn rất khó có thể bình phục.
Cũng may đã dọa tên kia chạy mất! Thần hồn Lăng Tiếu cười khổ một tiếng, hóa thành hồn lực chui vào trong thưc hải của chân thân.
Khi hồn lực quay trở lại, thần sắc của Lăng Tiếu trở nên tái nhợt hơn nhiều, thần hồn của hắn xác thực là đã tiêu hao quá nhiều lực lượng.
Hắn không thể không lập tức lấy ra Quỷ Hồn thảo để ản, khôi phục lại thương thế cho thần hồn.
Cùng lúc đó, hắn còn lấy những thứ còn lưu lại khi thiên địa bị oanh sát để cho thần hồn tiến lại hấp thu, giúp thần hồn mau chóng khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.
- Viên huynh, chúng ta rời khỏi nơi này trước đã!
Lăng Tiếu nói một tiếng, liền mang theo Viên Chiến Thiên nhanh chóng rời khỏi chỗ này, tạm thời quay trở lại Thanh Nguyệt không gian.
Bách Diễm đã trốn xa hơn trăm dặm đứng lại, Khúc Diệu có chút kinh hồn hỏi:
- Bạch đại ca, đối phương thật sự lợi hại như vậy sao?
Lời của nàng vừa dứt, thần thể của Bách Diễm đột nhiên rách ra, thần huyết lại văng cả lên trên người nàng, một thân này khiến cho người khác không khỏi kinh hô một tiếng.
- Bạch đại ca, ngươi làm sao vậy?
Khúc Diệu kinh hô.
Khúc Diệu không có đáp lại, miễn cưỡng cử động thần thể, từ không túi không gian lập tức lấy ra không ít thần vật nuốt xuống, khôi phục một chút thương thế cùng với thần lực.
Phải qua một lúc sau, hắn mới mang theo vài phần tái nhợt, nói:
- Tiểu tạp chủng kia quá…. quá là cường đại, chỉ sợ là một loại Cổ thần kỹ nào đó, hơn nữa hắn còn có thể tập hợp được năm loại thuộc tính, khó trách ngay cả ta cũng không thể làm gì được hắn, xem ra chúng ta lần này tưởng có lợi nhưng rốt cục lại không được gì cả!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.