Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2333: Mệnh căn của bản cung không thể hủy a




Hắn biết rõ dựa vào một mũi tên bồ đề thần cung của hắn thì chỉ gây tổn thương cho Huyết Hung Yêu Vương mà thôi, muốn nó biến mất là không có khả năng, huống chi gần đó có không ít Huyết Hung Yêu còn không có biến mất đấy.
Quả nhiên sau khi con Huyết Hung Yêu Vương này bị thương, rất nhanh nó lại hội tụ huyết dịch đang tán đi lại trọng tổ thân thể.
Nó bây giờ càng cuồng bạo hơn, rõ ràng lợi dụng những cái miệng kia hấp thu phân thân của Lăng Tiếu và bồ đề thần tiễn, nó áp gãy bồ đề thần tiễn.
Lăng Tiếu đau lòng không thôi.
Hắn từ Phong Thần đàn cổ điện tìm được ba cây bồ đề thần tiễn, bây giờ bị hủy một cây, bây giờ chỉ còn lại hai cây mà thôi!
Bởi vì sao khi hư hao khó mà tìm được thứ gì khác thay thế nó.
- Chết đi, chết đi cho ta!
Lăng Tiếu tức giận đến cực điểm, rốt cuộc đã muốn giết nó rồi!
Dược đỉnh trong tay của hắn biến hóa hình dạng, hơn nữa càng biến càng lớn, từ trên cao áp xuống.
Huyết Hung Yêu Vương không biết Lăng Tiếu muốn làm gì, nhưng mà nó không muốn cho Lăng Tiếu xuất chiêu, vừa rồi nó bị thương đã vô cùng khó chịu rồi.
Cả ngàn cái miệng máu của nó mở ra, vô số huyết lãng bắn thẳng về phía Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu sớm có phòng bị rồi, hắn dùng tốc độ nhanh nhất cả đời né qua chiêu này.
Sau đó hắn đối diện con Huyết Hung Yêu Vương, hắn dùng miệng dược đỉnh oanh sát Huyết Hung Yêu Vương!
Bồng bồng!
Dược đỉnh kêu lên một tiếng trầm đục, một đạo hắc hỏa từ trong dược đỉnh bắn ra ngoài.
Hắc hỏa này không phải là hỏa diễm Lăng Tiếu hấp thu trong niết bàn không gian sao?
Nó còn khủng bố hơn Si Mị Thiên Hỏa nhiều lắm, đây chính là hỏa diễm do Thủy Nguyên Thạch ôn dưỡng, cho dù Chí Tôn cao giai Thủy Thần cũng không thừa nhận nổi hỏa diễm này.
Mà trên khu vực này toàn là yêu vật, mà hỏa diễm này chính là khắc tinh của chúng.
Hắc hỏa hàng lâm khiến vô số thiên hỏa từ các nơi hội tụ lại đánh lên người Huyết Hung Yêu Vương.
Huyết Hung Yêu Vương dường như cảm nhận được uy hiếp, dáng vẻ của nó run run, cả ngàn cái miệng phun máu tươi ra ngoài, muốn ngăn cản hắc hỏa.
Nhưng mà máu tươi của nó không có tác dụng gì cả, không làm được cái gì, huyết lãng bị hoa diễm thiêu đốt bốc hơi, vô số hắc hỏa bắn tới.
Tê tê!
Huyết Hung Yêu Vương liên tục kêu rên, Huyết Hung Yêuở gần đó tập trung lại vẫn còn ba bốn ngàn con, vừa rồi Lăng Tiếu chỉ diệt không tới một phần ba Huyết Hung Yêu mà thôi!
Bọn chúng cùng phun huyết lãng của mình ra ngoài, muốn dập tắt hỏa diễm ở trên địa bàn của chúng. Bằng không bọn chúng cũng phải chôn vùi trong này.
XIU....XIU...!
Vô số cột máu phun ra, tràng cảnh này quá quỷ dị và tà ác.
Lăng Tiếu sợ hắc hỏa không đủ, vì vậy hắn tăng thêm không ít, đồng thời cũng cho thiên hỏa châu xuất hiện, nó hóa thành một con hỏa điểu thiêu đốt đám Huyết Hung Yêu chung quanh.
Hai bút cùng vẽ, toàn bộ Huyết Hung Yêu bị tiêu diệt ở nơi này!
Tư tư!
Hắc hỏa không hổ là hỏa diễm cao nhất thế gian, mặc kệ những huyết lãng kia rất mạnh, lực lượng kinh khủng, nhưng sau khi nó trúng phải hắc hỏa thì lập tức bốc hơi đi.
Rốt cuộc hắc hỏa cũng tới trước Huyết Hung Yêu Vương, con Huyết Hung Yêu Vương này hoảng sợ kêu to lên!
Nó muốn nhanh chóng trốn ra khỏi nơi này, bằng không nó sẽ bị hắc hỏa này thiêu đốt chết không còn.
Nhưng mà nó đã đánh giá thấp hắc hỏa này, tử sát chi khí sung mãn trong phiến thiên địa, lại có vô số yêu khí và cây cối lại có tác dụng thúc hóa hắc hỏa thiêu đốt.
Mà hắc hỏa này dính vào người thì nó nổ tung ngay!
Trong nháy mắt hỏa diễm này lan ra chung quanh.
Đám Huyết Hung Yêu chung quanh nghênh đón tai nạn lớn nhất của chúng!
Phạm vi ngàn vạn dặm chung quanh nhanh chóng biến thành biển lửa, hắc hỏa càng cháy càng hung mãnh, càng cháy càng lớn, đám Huyết Hung Yêu dù chạy ra xa nhưng dính vào một chút thì tiêu tán ngay lập tức, cho dù là con Huyết Hung Yêu Vương cũng không ngoại lệ, nó muốn chạy trốn nhưng vẫn không thể thoát được hắc hỏa, kết cục của nó chính là từ từ tan biến!
Lăng Tiếu nhìn qua một màn này thì thở dài, nói:
- Cuối cùng vẫn diệt sạch!
Nhưng mà sau đó Lăng Tiếu nhìn qua hướng huyết đàm trì, lại phát hiện hắc hỏa có xu hướng kéo dài qua hướng huyết đàm trì!
- Bà mẹ nó, mệnh căn của bản cung không thể bị hủy a!
Lăng Tiếu kinh hô một tiếng, cầm dược đỉnh dùng tốc độ nhanh nhất lao qua huyết đàm trì.
Đồng thời hắn cũng thu hồi hắc hỏa ở gần huyết đàm trì.
Mà thiên hỏa châu ở xa xa đang khu trừ đám Huyết Hung Yêu, tuyệt đối không thể cho chúng chạy đi.
Lăng Tiếu hạ xuống bên cạnh huyết đàm trì, ngửi được mùi máu tươi nồng đậm của chúng, thật sự hận không thể lập tức ngâm vào trong huyết đàm trì này một phen, đồng thời khôi phục máu huyết tổn thất của mình.
Lúc này hắn nhanh chóng thu thập thần vật và thánh dược ở chung quanh huyết đàm trì.
- Đồ tốt này đều là của ta, ha ha!
Lăng Tiếu cười to một tiếng.
Nhưng mà sau khi thu một chút thì hắn lẩm bẩm.
- Thánh thảo và thần tài ở nơi này sinh trưởng tốt như vậy, nhất định là được huyết đàm trì này trợ giúp, nếu biến khu vực chung quanh huyết đàm trì thành ruộng tốt, lại đào cả khối bảo địa này đi, ngày sau hảo hảo bồi dưỡng, tin tưởng sẽ bồi dưỡng được rất nhiều thần vật bổ sung khí huyết.
Nghĩ đến đây tâm tư Lăng Tiếu khẽ động!
Hắn nhìn vùng đất chung quanh huyết đàm trì và vui vẻ không thôi, hắn hưng phấn tới cực điểm, hắn muốn thu tất cả thần vật và bảo địa ở đây!
Quản huyết đàm trì gì đó, hắn cũng sẽ mang đi, một chút chỗ tốt cũng không lưu cho người ngoài.
Không thể không nói khẩu vị của hắn đúng là quá lớn a!
Không có biện pháp, huyết đàm trì này với bất cứ cổ tộc nào cũng phải đỏ mắt, mà hắn thân là người của Kim tộc cùng Hồn tộc, huyết đàm trì này tuyệt đối quá trọng yếu.
Nếu như mang nó trở về, vậy chuyến đi này không tệ.
Lăng Tiếu nói là làm, hắn tìm được một gốc thần dược Huyết Yêu Hoa Vương, sau đó thôn phệ nó.
Nó chính là Chí Tôn thần tài, có tác dụng bổ sung khí huyết cường đại, còn có thể tẩm bổ khí huyết.
Hiện tại Lăng Tiếu nhìn qua dãy núi bị thiêu đốt, phát hiện mấy vạn dặm quanh đây không có ngọn cỏ nào cả, vô số Huyết Hung Yêu đã bị biển lửa thôn phệ.
Nhưng mà đột nhiên Lăng Tiếu phát hiện thế lửa không ngừng lan ra xa hơn.
Khu vực này là rừng rậm nguyên thủy, cây cối cỏ dại không ít, mà hắc hỏa là hỏa diễm chí cường, trong hoàn cảnh như thế thiêu sạch nơi này cũng không có gì khó, một khi có gió lớn thổi qua, chỉ sợ nơi này biến thành địa ngục.
Nghĩ tới đây, Lăng Tiếu cũng gấp lên, hắn tuyệt đối không cho hắc hỏa tiếp tục phá hủy rừng rậm nguyên thủy ở nơi này nữa.
Bởi vì trong nơi này còn có vô số sinh linh đang sinh tồn đấy, nếu như triệt để phá hủy nơi này, sẽ tổn thương thiên hòa!
Hắn cũng phát hiện toàn bộ Huyết Hung Yêu đã bị tiêu diệt, bây giờ lại thu hồi hắc hỏa rồi nói sau.
Lăng Tiếu chấn động, cầm theo dược đỉnh lăng không bay lên, quát:
- Thu cho ta!
Dược đỉnh lúc này thu hắc hỏa không còn chút nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.