Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5262: Bị Hù Dọa




Chương Ngữ cười lạnh: – Thật sự không nghĩ tới, tìm kiếm ngươi ở khắp nơi nhưng lại gặp được tại nơi này! Lăng Hàn, ngươi không nghĩ tới mình đang bế quan cảm ngộ lại đụng phải ta. Lĩnh ngộ như bọn họ, khẳng định sẽ tìm một địa phương tuyệt đối an toàn, tu vi càng cao, một khi tẩu hỏa nhập ma, phản phệ sẽ càng khủng bố. Cho nên, hắn mở miệng quấy rối tâm của Lăng Hàn trước. Tâm vừa loạn, khi đó dễ dàng tẩu hỏa nhập ma. Lăng Hàn cười nói: – Hôm nay ta có thể ăn bạch tuộc nướng! Hắn dừng một chút, lại nói. – Nguyên hình của ngươi… Đúng là bạch tuộc chứ? Khốn kiếp! Chương Ngữ lập tức nổi giận, ngươi rõ ràng đang ở thế yếu, vì cái gì còn dám xuất khẩu cuồng ngôn? Quả nhiên, trừ Thánh Nhân mạnh nhất ra, gia hỏa này này còn là tiện thánh, ân, là thứ hai. Hắn rất buồn bực, rõ ràng hắn muốn loạn đạo tâm của Lăng Hàn, vì cái gì bây giờ lại là mình nổi giận? Gia hỏa này, thật sự ghê tởm!

Quên đi. Chương Ngữ quyết định không hề tiến hành mở miệng công kích, dù sao hắn không am hiểu việc này, dù sao Lăng Hàn còn ở trạng thái lĩnh hội, nhưng thuận miệng nói vài câu cũng có lực sát thương hơn hắn. Hắn lao thẳng về phía Lăng Hàn. – Ngang! Thạch Đầu Nhân phát ra thần thức chấn động, đứng ra, nghênh kích Chương Ngữ. A. . . Tình huống như thế nào? Chương Ngữ sững sờ, không nghĩ tới lại giết ra một Thạch Đầu Nhân. Trước đó hắn cũng nhìn thấy nhưng không có để ở trong lòng, trong mắt chỉ có một mình Lăng Hàn. Đây mới là đại địch. Nhưng mà, Thạch Đầu Nhân vừa ra tay thì hắn phát hiện không đúng. Gia hỏa này cũng là Chuẩn Đế. Không, nó còn không phải Chuẩn Đế bình thường, chí ít cũng là bát tinh. Oanh, Thạch Đầu Nhân xuất ra một kích, toàn bộ tinh không run rẩy. Chuẩn Đế! Đây cũng không phải là vực sâu nguyên thủy, kết cấu thiên địa vững chắc, nếu không phải nơi này đã là vũ trụ biên giới, chỉ sợ sẽ có vô số ngôi sao sụp đổ. Chuẩn Đế bộc phát, uy lực kinh thiên. Chương Ngữ đón đỡ một chiêu, hắn bị đánh bay ra ngoài. Thạch Đầu Nhân gào to, nó kích thích xông lên tấn công tiếp. Ở bên trong vực sâu nguyên thủy có quá nhiều tồn tại mạnh mẽ hơn nó, cho dù là Thần thú Đại Đế hay thiên địa phong bạo, tất cả đều có thể làm nó trọng thương, hoặc đánh chết nó. Nhưng còn bây giờ thì sao, nó đột nhiên phát hiện giá trị nhân sinh của mình.

Mẹ nó, thì ra ta cũng mạnh như vậy Gia hỏa này càng đánh càng kích thích, vững vàng chế trụ Chương Ngữ. Chương Ngữ tức giận và ngây người. Thạch Đầu Nhân xuất hiện từ đâu ra? Hơn nữa còn là Chuẩn Đế! Chuẩn Đế khó thành cỡ nào, hắn không phải không biết. Nếu không phải có tuyệt địa chi chủ cung cấp bảo vật, hắn hiện tại khả năng vẫn cũng chỉ là Thánh Nhân tứ tinh ngũ tinh, căn bản không có khả năng trở thành Chuẩn Đế. Từ xưa tới nay có bao nhiêu Chuẩn Đế? Không thể nhiều hơn Đại Đế bao nhiêu. Nhưng bây giờ, đột nhiên xuất hiện một Thạch Đầu Nhân, hơn nữa còn là Chuẩn Đế, hắn làm sao có thể không sợ? Dường như chỉ cần dính chút quan hệ tới Lăng Hàn thì mọi chuyện đều biến thành quỷ dị. Lăng Hàn không đặt Chương Ngư trong lòng, thời điểm ở Thánh Nhân hắn đã có thể trấn áp đối phương, huống chi hắn hiện tại đã có chiến lực Đại Đế, muốn trấn áp Chuẩn Đế cũng chỉ bằng một ý niệm mà thôi. Hắn vẫn lĩnh hội quy tắc cửu tinh, mỗi một giây trôi qua, thực lực của hắn đang mạnh hơn. Cơ hội khó được, đây chính là lần đầu tiên hắn dung nhập quy tắc sau khi thành tựu Chuẩn Đế, cho nên, hắn khó có thể bảo trì trạng thái hiện tại. Oanh! Oanh! Oanh! Ở Thạch Đầu Nhân điên cuồng oanh tạc, Chương Ngữ không có sức hoàn thủ, hắn vô cùng buồn bực Không chỉ Lăng Hàn, hắn cũng đánh không lại người bên cạnh Lăng Hàn. Thật mất thể diện. Hắn hét lớn một tiếng, lấy ra Đế binh.

Đây là một cây Tam Xoa kích, trong nháy mắt thức tỉnh, đế uy vô tận tràn ngập, đáng sợ vô cùng. Thạch Đầu Nhân đón đánh, nó cũng không quan tâm tới Đế binh, cho nên nó tiếp tục đánh tới. Bành! Nó lập tức bị Đế binh đánh trúng, cả người bay ra ngoài, trên người tróc ra vài khối đá nhỏ. Cái này! Chương Ngữ nhe răng, đây là phòng ngự gì, quá kinh khủng. A, bị Đế binh đánh trúng chỉ rơi ra vài khối đá nhỏ? Ngươi đặt Đế binh ở chỗ nào. Thạch Đầu Nhân không thèm để ý, nó ngóc đầu trở lại, ngược lại thân thể của nó chính là hộ giáp, cũng không cần sợ bị hủy hoại. Chương Ngữ bất đắc dĩ, hắn lại vận dụng Đế binh oanh kích. Đế binh có thể xem là Đại Đế yếu nhất, nhưng mà, yếu hơn nữa thì đó cũng là Đại Đế. Thạch Đầu Nhân đánh không lại, nó bị đánh lui liên tục, đá vụn rơi xuống liên tục. Nhưng mà, với trọng lượng của nó, muốn bị đánh lộ ra hạch tâm, vậy ít nhất cần mười ngày nửa tháng, thậm chí còn lâu hơn. Như vậy sao được! Chương Ngữ nói thầm, hắn nhất định phải ngăn cản Lăng Hàn lĩnh hội, nếu không, một khi Lăng Hàn cũng chiến đấu, như vậy cũng chỉ có đến phiên hắn chạy trốn. Nói đến Đế binh, Lăng Hàn cũng có, nhưng nói đến chiến lực bản thân, hắn hoàn toàn không địch lại Lăng Hàn, hơn nữa, hiện tại có thêm một Thạch Đầu Nhân, vậy thì càng thêm không địch lại. Hắn lấy Đế binh đánh lui Thạch Đầu Nhân, sau đó lao tới tấn công Lăng Hàn. Bắt giặc trước bắt vua, hơn nữa cũng chỉ có Lăng Hàn mới là mục tiêu chủ yếu. Tốc độ của Chuẩn Đế nhanh cỡ nào? Không có Thạch Đầu Nhân quấy nhiễu, Chương Ngữ trong đã xuất hiện trước mặt Lăng Hàn.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên Lăng Hàn mở hai mắt ra, vươn người đứng dậy. Má ơi! Chương Ngữ ngừng bước và rút lui. Hung danh của Lăng Hàn đã xâm nhập tâm linh của hắn, cho nên, hắn căn bản không dám ngang hàng. – A, ngươi làm gì? Lăng Hàn duỗi lưng một cái, sau đó ngồi xuống. – Ngươi, ngươi định làm gì! Chương Ngữ thẹn quá hoá giận. – A, ngồi mệt mỏi, duỗi người một cái, đổi cái tư thế. Lăng Hàn thuận miệng nói. Đổi lấy ngươi muội tư thế a. Ngươi chỉ ngồi mà thôi, cũng không phải nữ nhân, đổi tư thế cọng lông. Chương Ngữ nuốt nước bọt, nhưng xét đến cùng, hắn quá mức kiêng kị Lăng Hàn, cho nên mới bị Lăng Hàn khẽ động là hù sợ. Oanh! Bên người, Thạch Đầu Nhân ngóc đầu trở lại. – Cút! Chương Ngữ tiện tay một kích, Đế binh phát uy đánh bay Thạch Đầu Nhân lần nữa. Một phương diện, điều này nói rõ Đế binh cường đại, Chuẩn Đế cửu tinh cũng không chịu nổi một kích một phương diện khác đã chứng minh phòng ngự của Thạch Đầu Nhân rất dày, cho dù bị Đế binh oanh kích cũng không hỏng. Đáng sợ! Lần này, Chương Ngữ kiên định, hắn hét lớn một tiếng, lại tấn công Lăng Hàn. Hơn nữa, hắn hơi dừng lại chờ Đế binh phát uy.

Hắn muốn một kích chém giết Lăng Hàn. Hắn giá ngự Tam Xoa kích đâm về phía Lăng Hàn, đế uy vô tận tràn ngập, có thể dễ dàng hủy diệt đi một tinh vực. Tới gần, tới gần, tới gần! Chết đi! Tam Xoa kích đâm xuống, Chương Ngữ cười lạnh, trong khoảng cách gần như vậy, Lăng Hàn căn bản không có khả năng trốn tránh, cho nên, người trẻ tuổi làm tuyệt địa chi chủ đều kiêng kị sẽ phải chết. Đúng lúc này, chỉ thấy Lăng Hàn đưa tay ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.