Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5136: Thánh Nhân Mạnh Nhất




Lăng Hàn tươi cười, hắn không sợ.

Đúng vậy, hắn hiện tại chỉ có thể xem là Bán Thánh, nhưng mà, Tứ Cực trụ của hắn đốt cháy tốc độ nhanh đến kinh người, nhiều lắm nửa giờ là có thể đốt cháy hoàn toàn, đến lúc đó hắn chính là Thánh Nhân chân chính.

Cho dù là hiện tại, trong cơ thể hắn dung nạp quy tắc đạt tới mười chín đạo, trên thực tế đã vượt qua Tam Khổ Phật Đà.

Cho nên, hắn sợ cái gì?

Thánh Nhân cửu tinh cũng không đặt vào trong mắt của hắn!

Không có biện pháp, hắn vốn yêu nghiệt đến rối tinh rối mù, huống chi dựa vào hạt giống thánh hỏa đốt cháy Thánh hỏa, phải biết hắn vì đốt cháy hạt giống thánh hỏa đã dùng vô số năng lượng bồi dưỡng.

Nếu không có chiến lực trâu bò gia trì, hạt giống thánh hỏa cũng không đào tạo ra Đại Đế mạnh nhất lịch sử.

Lăng Hàn hào hứng đại phát, hắn muốn xem chính mình có thể phát huy ra chiến lực cỡ nào.

Giết!

Hắn thét dài một tiếng, song quyền chấn động, mười chín đạo quy tắc bát tinh quấn quanh và đại chiến với Tam Khổ Phật Đà.

Khốn kiếp!

Thấy cảnh này, tất cả mọi người chấn kinh đến mức da đầu tê dại.

Bọn họ cho rằng Lăng Hàn lúc trước có thể ngăn cản một kích của Tam Khổ Phật Đà là vì hắn vận dụng Đế binh, nhưng bây giờ bọn họ nhìn thấy rõ ràng, Đế binh ở đâu?

Chỉ đôi tay mà thôi

Trời ạ, bọn họ ôm đầu kinh hô, đây là quái vật gì, rõ ràng vừa mới bước vào Thánh cấp, không, hắn hiện tại vẫn chỉ là Bán Thánh đã có thể đánh ra mười chín đạo quy tắc bát tinh.

Còn nữa, hắn không mượn tín ngưỡng lực, bằng không hắn còn khủng bố cỡ nào?

Như vậy, chờ gia hỏa này chân chính bước vào Thánh Nhân, thực lực của hắn lại tăng lên cỡ nào?

Quá trình đốt cháy Tứ Cực trụ chính là quá trình biến tích lũy thành thực lực, cho nên, sau mỗi giây qua đi, thực lực của Lăng Hàn sẽ tăng lên một chút.

Nói cách khác, mười chín đạo quy tắc bát tinh còn chưa phải cực hạn của Lăng Hàn!

Trời! Trời! Trời!

Hiện tại xuất hiện kỳ tích kinh khủng nhất, mới vào Bán Thánh đã có thể sánh ngang Thánh Nhân cửu tinh.

Quả thực, quả thực…

Tất cả mọi người đều im lặng, kỳ tích như thế quá mức rung động, đầu óc của bọn họ trống rỗng.

Quách Sương cũng chấn kinh, nàng khi đó là người hầu hạ bên cạnh Phật Tổ, làm đệ tử thân truyền của A Hàm Phật, đương nhiên nàng biết rõ Đại Đế mạnh mẽ đến mức nào.

Nhưng mà, bảo A Hàm Phật tự gọt tu vi, cùng là Thánh Nhân nhất tinh, hắn có thể động thủ với Lăng Hàn sao?

Đáp án là không biết!

– Đáng chết!

Thích Cương nắm thật chặt nắm đấm, khuôn mặt của hắn bắt đầu vặn vẹo.

Lòng dạ của hắn thực tế quá hẹp hòi, nhìn thấy yêu nghiệt như Lăng Hàn xuất hiện trước mặt, hắn tràn ngập ghen ghét.

Tam Khổ Phật Đà cũng khiếp sợ, đối thủ này quá mạnh, quá yêu nghiệt, hắn không biết nên tưởng tượng như thế nào.

Trên đời này có quái vật như thế sao?

Thiên địa cho phép?

Đây vẫn chỉ là Bán Thánh, nếu gia hỏa này trở thành Thánh Nhân cửu tinh, khi đó có phải Chuẩn Đế cũng bị kéo xuống ngựa?

Tam Khổ Phật Đà rung động, nhưng chiến ý của hắn đang tăng lên, thân là Thánh Nhân cửu tinh, hắn tuyệt đối không cho phép mình thua Bán Thánh, hơn nữa, đây chính là trọng địa của Phật tộc, hiện tại bị người ngoài xâm lấn, nếu như không trấn áp, không chỉ hắn mất mặt, Phật tộc cũng cảm thấy nhục nhã.

– Úm!

Hắn vận dụng Lục Tự Minh Vương chú, chẳng những có thể trấn áp tâm ma, càng có hiệu quả trấn áp lòng người.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, phát động sát khí xung kích.

Lần này, hiệu quả của sát khí xung kích đã khác biệt.

Ông, sát khí xung kích đánh tới và hóa thành nắm đấm va chạm với chữ “Úm”.

Một quyền này nhanh đến mức không cách nào hình dung, bởi vì đây là thần thức công kích.

Lăng Hàn cũng kinh ngạc, hắn cũng không ngờ rằng, sau khi hắn bước vào Thánh thì sát khí xung kích sẽ sinh ra biến hóa.

Bành, sát khí quyền oanh kích, chữ “Úm” lập tức vỡ nát, mà nắm đấm vẫn không bị ảnh hưởng, nó vẫn đánh thẳng về phía Tam Khổ Phật Đà.

Quá nhanh, cho dù là Thánh Nhân cửu tinh cũng chỉ có thể di chuyển ba thước, hơn nữa nắm đấm lớn như tòa nhà, cho nên không thể tránh được.

Một kích qua đi, thân thể Tam Khổ Phật Đà lui lại trăm dặm mới có thể dừng hẳn.

Nhưng trên người hắn không có tổn thương.

Đây là tự nhiên, sát khí xung kích là phương diện tinh thần, sẽ không tạo thành tổn thương lên nhục thân.

Thế nhưng mà!

Sắc mặt Tam Khổ Phật Đà trắng bệch, da cổ của hắn đang run rẩy, con ngươi co rút thành một điểm.

Bởi vậy có thể thấy được, hắn nhận xung kích đáng sợ đến cỡ nào.

Chậm trễ ba giây đồng hồ, lúc này Tam Khổ Phật Đà mới hít sâu một hơi:

– Có lẽ, ngươi bây giờ chính là Thánh Nhân mạnh nhất từ xưa tới nay.

Mặc dù Tam Khổ Phật Đà là Thánh Nhân cửu tinh, nhưng hắn tuyệt đối không có tư cách xưng là Thánh Nhân mạnh nhất, nhưng vấn đề là, hắn cũng không quá yếu, bằng không hắn cũng không thành tựu Thánh Nhân cửu tinh.

Cho nên, hắn nói câu này rất có phân lượng.

Nghe nói như thế, toàn trường xôn xao.

Gia hỏa này chỉ là Bán Thánh mà thôi hiện tại đã được gọi là Thánh Nhân mạnh nhất lịch sử, có khoa trương như vậy không?

Thích Cương hừ một tiếng, hắn rất bất mãn.

Lão già này không ra sức chiến đấu, lại còn khen kẻ địch, ngươi muốn phản nghịch phải không?

– Nhưng nơi này là Phật thổ!

Tam Khổ Phật Đà từ tốn nói.

– Đây là sai lầm lớn nhất của ngươi, cũng chôn xuống đại họa tử vong cho ngươi.

Lời này nói năng có khí phách, tràn đầy kiêu ngạo của người Phật tộc.

Đúng vậy, đây chính là Phật thổ!

Tất cả mọi người trấn định lại, mặc ngươi là thiên kiêu thì sao, Thánh Nhân mạnh nhất lịch sử thì thế nào, tới Phật thổ, ngươi còn muốn sống đi ra ngoài?

Không nói Đại Đế thức tỉnh, chỉ cần dẫn động Đại Đế sát trận là có thể tuỳ tiện tru sát Lăng Hàn.

Ngươi chỉ là con thú bị nhốt, còn dũng cũng là phù dung sớm nở tối tàn.

Gừng càng già càng cay, đây là công tâm!

Lăng Hàn mỉm cười:

– Ngươi không đi làm thuyết khách thì phí phạm tài ăn nói của mình.

– Lão nạp chỉ nói sự thật mà thôi.

Tam Khổ Phật Đà đi tới, hắn xuất ra một chưởng hóa thành hoa sen to lớn trấn áp Lăng Hàn.

Lăng Hàn rút tín ngưỡng lực trong cơ thể, lúc này trên tay hắn có mười chín đạo quy tắc, bây giờ biến thành hai mươi đạo.

A?

Đây không phải Ttn ngưỡng lực trực tiếp hóa thành quy tắc, mà là dẫn động một loại biến hóa nào đó trong thiên địa gia trì lên người hắn.

Hắn cũng không hề sử dụng toàn lực, hắn chỉ rút ra một chút, lập tức, số lượng quy tắc đã tăng lên hai mươi hai đạo.

Lần này, phương diện quy tắc của hắn không kém gì Tam Khổ Phật Đà.

Bành!

Hắn xuất ra một quyền đánh nát hoa sen.

Quy tắc tương đương, có ai yếu hơn kẻ khác?

Móa!

Mọi người đều trợn mắt hốc mồm, hai mươi hai đạo quy tắc bát tinh.

Trời ạ! Trời ạ! Trời ạ!

Đây thật là một tên Bán Thánh sao?

Tam Khổ Phật Đà cũng ngạc nhiên, sau đó hắn cảm thấy vô lực thật sâu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.