Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5134: Chiến Thánh Nhân Cửu Tinh




Quách Sương căn bản khinh thường để ý tới.

– Bị ta nói trúng rồi, không phản bác được sao?

Thích Cương nghiến răng nghiến lợi.

– Đừng quên, hôn ước của chúng chính là Phật Tổ gật đầu!

Quách Sương lạnh lùng nhìn hắn một cái, trong nội tâm vô cùng xem thường.

Nói đến thiên phú võ đạo, Thích Cương thật sự rất cao, có thể nói là tuấn kiệt trên đời, nếu không, hắn cũng không có tư cách được A Hàm Phật thu làm đệ tử. Nói đến lòng dạ thì hắn quá hẹp hòi, cho nên, khi đó nàng sớm lựa chọn cho Phật Tổ phong ấn chính mình, chính mình không nghĩ liếc mắt nhìn hắn nhiều một cái.

Nhưng đây là vận mệnh!

Đúng lúc này, đột nhiên Lăng Hàn tươi cười.

Hạt giống thánh hỏa đã kết thúc quá trình khôi phục, nó đang phát sinh biến hóa.

Tốt, hắn hắn cần lo lắng nữa.

Lăng Hàn đưa tay nhấn một cái, Tứ Cực trụ nổi lên và khóa Thánh Nhân ngũ tinh vào trong đó.

– Tứ Cực Khốn Thiên Tỏa Địa?

Thánh Nhân ngũ tinh cười lạnh.

– Ngươi cho rằng bản thánh là Tôn Giả sao?

Quá khôi hài, Tứ Cực trụ đúng là có thể vây khốn người ta, nhưng có thể hiệu quả với Thánh Nhân sao?

Tốt, đánh nát tứ cực của ngươi, xem ngươi làm thiên tài thế nào!

Thánh Nhân ngũ tinh ngưng tụ Thánh hỏa oanh kích tứ cực.

Bành!

Hắn xuất chưởng tấn công tứ cực, cánh tượng làm hắn trố mắt xuất hiện, một chưởng vừa đánh vào, tứ cực đều tỏa sáng nhưng không vỡ vụn.

Cái gì!

Thánh Nhân ngũ tinh khiếp sợ tới mức da đầu tê dại, muốn nói Lăng Hàn nắm giữ chiến lực ngang hàng với hắn còn chưa tính, nhưng Tứ Cực trụ cũng trâu bò tới mức này thì hắn khó có thể tiếp nhận.

– Định!

Lăng Hàn nói, ông, mỗi Tứ Cực trụ đều tỏa sáng, ký hiệu sinh ra biến hóa.

Thánh Nhân ngũ tinh khiếp sợ phát hiện, hắn không thể động đậy chút nào.

Làm sao có thể?

Đường đường Thánh Nhân lại bị Tứ Cực trụ vây khốn, nói ra có người nào tin tưởng?

Sẽ bị cười rụng răng.

Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều khiếp sợ, đầu óc trống rỗng.

Cái này!

Bọn họ đang nằm mơ sao?

Lăng Hàn lại xuất ra một quyền, ầm,Thánh Nhân ngũ tinh liền bị đánh bay ra ngoài, máu tươi bay đầy trời.

Hắn cười nhạt và nhìn về phía Thích Cương:

– Đã chuẩn bị tâm lý bị ta đánh một trận chưa?

Thích Cương mặt âm trầm, đây là đánh vào mặt của hắn.

– Tam Khổ, giải quyết gia hỏa này!

Hắn nói ra từng chữ, sát khí bộc phát.

– Tuân pháp chỉ!

Tam Khổ Phật Đà niệm một câu phật hiệu, hắn cất bước đi lên không trung, cũng đứng đối diện với Lăng Hàn.

– Người trẻ tuổi, ngươi nên thúc thủ chịu trói đi.

Hắn từ tốn nói, thân là Thánh Nhân cửu tinh, đương nhiên hắn cũng có kiêu ngạo của Thánh Nhân cửu tinh.

Cho đến nay, thiên hạ không Đế, Thánh Nhân cửu tinh tuyệt đối là bá chủ, là tồn tại mạnh nhất thiên hạ, mỗi lời ăn tiếng nói đều mang theo kiêu ngạo.

Lăng Hàn cười cười, hắn thu hồi Tứ Cực trụ, đối mặt một vị Thánh Nhân cửu tinh, hắn không dám khinh thường.

Chiến lực của đối phương đã vượt qua chiến lực Tứ Cực trụ cực hạn, vạn nhất thực đem Tứ Cực trụ bị hủy hoại, khi đó hắn sẽ khóc tới chết.

– Thánh Nhân cửu tinh sao?

Lăng Hàn thì thào.

– Đến, ngươi cho ta kiến thức một lần.

– Người trẻ tuổi, ngươi cuồng vọng quá mức!

Tam Khổ Phật Đà hừ một tiếng, hắn xuất ra một chưởng tấn công Lăng Hàn.

Rõ ràng một chưởng này như nước chảy mây trôi, cũng không có chút hỏa khí nào, nhưng uy lực lại khủng bố vô biên, toàn bộ thiên địa như đang hưởng ứng, ngàn vạn tia nước rơi xuống.

Thánh Nhân thân nạp quy tắc, có thể nói hắn là hóa thân thiên địa, mà Thánh Nhân cửu tinh cũng đạt tới cực hạn.

Trong ngàn vạn tia nước đó, chỉ thấy bàn tay lớn đánh xuống, ngón tay thon dài, da thịt tuyết trắng giống như mỹ ngọc thượng hạng.

Nhưng mà, trên ngón tay có mười tám đạo quy tắc bát tinh quấn quanh.

Mười tám đạo!

Quả nhiên, có thể trở thành Thánh Nhân cửu tinh đều là thiên tài trong thiên tài.

Lúc này, bởi vì Tam Khổ Phật Đà cũng không có sử dụng tín ngưỡng lực, nếu không, chiến lực của hắn sẽ tăng lên vài cấp bậc.

Lăng Hàn không có đón đỡ, đón đỡ cũng không phải đối thủ, hắn phát động Phượng Dực Thiên Tường, thân thể bay quanh.

– Hừ!

Tam Khổ Phật Đà tiến sát tới gần Lăng Hàn, mặc dù Tịnh Địa không nhỏ nhưng với Thánh Nhân mà nói lại không lớn, chỉ có ngần ấy nơi, làm sao mà trốn?

Hắn bắt đầu lấy quy tắc phong tỏa không gian, áp súc khu vực hoạt động của Lăng Hàn.

Đâu chỉ có hắn làm thế, bởi vì Thánh Nhân ngũ tinh lúc trước không mạnh bằng Lăng Hàn, Lăng Hàn có thể phá tan phong tỏa của đối phương.

Nhưng trong tay của Tam Khổ Phật Đà, số lượng quy tắc phong tỏa đạt đến mười tám đạo, cũng không phải Lăng Hàn có thể tuỳ tiện phá hư.

Với tốc độ của Thánh Nhân, chỉ cần Lăng Hàn không thể một kích phá hư phong tỏa, như vậy hắn sẽ bị đuổi kịp, không chống đỡ được thì phải chết.

Cho nên, dưới thao túng của Tam Khổ Phật Đà, khu vực Lăng Hàn hoạt động bắt đầu thu nhỏ lại.

Bên dưới, cho dù là Thánh Nhân hay những người khác đều cười lạnh.

Vận mệnh của Lăng Hàn đã được quyết định.

Đây chính là kết cục của khiêu khích Phật tộc, lấy cái chết tạ tội.

Nhưng mọi người cũng không thể không bội phục Lăng Hàn cường đại vì hắn là Tứ Cực cảnh.

– Không hổ là Tứ Cực cảnh mạnh nhất thiên hạ.

– Đáng tiếc, chung quy vẫn phải chết.

– Hừ, ai bảo hắn to gan lớn mật, dám chạy đến Phật tộc chúng ta!

Thích Cương cũng cười lạnh, hắn có thiên phú võ đạo cực cao, nhưng lòng dạ lại quá hẹp hòi, không cho phép có người thiên phú cao hơn hắn.

Hiện tại, thiên tài đệ nhất vạn cổ cần phải biến mất.

Rất tốt!

Không gian hoạt động của Lăng Hàn càng ngày càng nhỏ nhưng hắn không khẩn trương một chút nào.

Trong thức hải của hắn, hạt giống thánh hỏa đã triệt để thiêu đốt, mà Tứ Cực trụ của hắn đang sát nhập vào làm một, hóa thành một trụ thông thiên.

Hạt giống thánh hỏa nằm ở đỉnh của cây cột, sau khi thiêu đốt tới mức nhất định, Tứ Cực trụ cũng bị thắp sáng.

Oanh!

Trong người Lăng Hàn tỏa ra chấn động kinh người và truyền ra khắp bốn phương tám hướng.

– Cái. . . Cái gì!

Vào lúc này, mọi người chấn kinh.

– Đây là Thánh hỏa chấn động!

– Gia hỏa này lại muốn lâm trận đột phá, bước vào Thánh cấp!

– Không có khả năng!

– Đột phá Thánh cấp là đại sự cỡ nào, cần thận trọng, bế quan mấy ngàn năm cũng không kì lạ, tại sao có thể đột phá trong chiến đấu?

Không ai tin tưởng Lăng Hàn có thể đột phá, quá khoa trương, có thể đột phá trong chiến đấu, việc này chẳng khác gì trò đùa!

– Ta đã biết rồi, gia hỏa này thân hãm tuyệt cảnh, không thể không buông tay đánh cược một lần.

– Ân, chắc chắn như thế!

– Mặc dù gia hỏa này chắc chắn không có khả năng thành công, nhưng để tránh đêm dài lắm mộng, cần phải giải quyết hắn nhanh chóng.

– Không tệ.

Tất cả mọi người gật đầu, mặc dù bọn họ tuyệt không tin tưởng Lăng Hàn có thể lâm trận đột phá, nhưng gia hỏa này quá yêu nghiệt, ai cũng sợ hãi vạn nhất.

Tam Khổ Phật Đà không do dự, hắn niệm phật hiệu và xuất ra một chưởng, oanh, có hai mươi hai đạo quy tắc bát tinh quấn quanh.

– Úm, Ma, Ni, Bát, Mễ, Hồng!

Giữa thiên địa, phật liên nở rộ khắp nơi, còn có ngâm xướng Lục Tự Minh Vương chú, chữ chữ biến hóa và tấn công Lăng Hàn.

Oanh, hắn đánh ra một chưởng này đã khóa cứng tất cả lộ tuyến bỏ trốn của Lăng Hàn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.