Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5132: Để Lộ Thân Phận




Oanh, bàn tay hắn mở ra như ma chưởng.

Lăng Hàn mở hai mắt ra, vào lúc này hắn không áp chế tu vi của mình, khí tức đáng sợ sôi trào.

Trong ánh mắt của hắn bắn ra tia sáng đánh nát bàn tay.

Hắn còn thiếu một chút nữa, hạt giống thánh hỏa sẽ bão hòa.

Cho nên, hắn nhất định phải chờ.

– Cái gì!

Thấy cảnh này, các Thánh Nhân đều chấn kinh.

Đây là tình huống như thế nào?

Mặc dù Thánh Nhân xuất thủ không phải cấp bậc đỉnh cấp, chỉ là Thánh Nhân nhất tinh, nhưng Thánh Nhân còn chưa đủ trâu bò sao?

– Tứ Cực cảnh!

– Gia hỏa này đã thành Tôn Giả!

– Tê, thật có Thực Linh Thể biến dị sao, cực hạn có thể đánh vỡ Chân Ngã cảnh!

– Nhanh như vậy đã đột phá tới Tứ Cực cảnh!

Những Thánh Nhân này cũng không hoài nghi thân phận của Lăng Hàn, chỉ cho rằng thể chất của hắn dị biến, có thể tăng cảnh giới lên cực cao.

– Không đúng!

Có Thánh Nhân lập tức lắc đầu.

– Cho dù thể chất của hắn biến dị, nhưng Chúng Sinh trì tiêu hao lớn như thế, hắn chỉ mới tăng lên Tứ Cực cảnh hay sao?

Đúng, việc này không bình thường.

Tam Khổ Phật Đà hừ một tiếng:

– Hiện tại là thời điểm suy nghĩ sao?

Cũng phải!

Lại một tên Thánh Nhân xuất thủ bắt lấy Lăng Hàn.

Cùng là một bàn tay chụp xuống nhưng năng lượng và quy tắc bát tinh nhiều hơn bốn đạo.

Đế tộc có thể thành Thánh Nhân, trước kia khẳng định là Đế tử, Phật tử, chiến lực đương nhiên kinh khủng.

Lăng Hàn vừa hấp thu năng lượng vừa điểm ra một chỉ.

Phốc, không cần nghĩ nhiều, bàn tay bị đánh nát.

Bốn đạo quy tắc bát tinh thì thế nào, ở trước mặt Lăng Hàn lại không đáng chú ý.

Xèo, một bóng người xuất hiện, đó là người trẻ tuổi ngông cuồng, gương mặt góc cạnh rõ ràng.

– Phật tử!

Bao quát Tam Khổ Phật Đà, mọi người đều hành lễ với người trẻ tuổi.

Rõ ràng người trẻ tuổi chỉ là Thánh Nhân lục tinh mà thôi.

Hắn không phải Phật tử thế hệ này, mà là thời kỳ thượng cổ, đệ tử thân truyền của A Hàm Phật.

Thích Cương!

Thích Cương khoát khoát tay, nhíu mày, nói:

– Đây là chuyện gì?

Mặc dù đạt tới độ cao của hắn, Chúng Sinh trì đã vô hiệu với hắn, hơn nữa, chỉ cần chuẩn bị ức vạn năm thành công, Chúng Sinh trì sẽ không có ý nghĩa, nhưng phát sinh biến cố như thế, hắn vẫn cảm thấy bất mãn.

Phải biết, đây chính là Phật thổ!

– Trương Hàn Quân, Thực Linh Thể?

Hắn nghe Thánh Nhân nói giản lược vấn đề thì hoài nghi.

Với kiến thức rộng rãi của hắn, tự nhiên biết rõ Thực Linh Thể là cái gì, nhưng Thực Linh Thể có thể hấp thu một nửa năng lượng của Chúng Sinh trì hay sao?

Hơn nữa, còn có dấu hiệu vẫn chưa dừng lại.

– Ngăn cản hắn!

Thích Cương nói, bất kể nói thế nào, hắn không thể nhìn Lăng Hàn tiếp tục hấp thu như thế.

– Tuân dụ.

Một tên Thánh Nhân ngũ tinh xuất thủ, hắn ra tay bắt lấy Lăng Hàn.

Vừa rồi Lăng Hàn phá tan công kích của hai tên Thánh Nhân vô cùng dễ dàng, bởi vậy, lần này Thánh Nhân ngũ tinh trực tiếp ra tay.

Chỉ kém một chút xíu, Lăng Hàn phát hiện, hạt giống thánh hỏa giống như có sinh mạng, nó đang nhảy nhót.

Tâm niệm khẽ động, hắn tiếp tục hấp thu năng lượng và giao thủ với Thánh Nhân ngũ tinh.

Oanh! Oanh! Oanh!

Hắn khống chế một ít thực lực nên chiến đấu kịch liệt với Thánh Nhân ngũ tinh khó phân cao thấp.

Kể từ đó, hắn có thể kéo dài thời gian.

Dù là như thế, các Thánh Nhân cũng khiếp sợ không nhỏ.

Trời ơi, ngươi chỉ là một Tứ Cực cảnh lại có thể ngăn cản Thánh Nhân ngũ tinh?

– Tộc ta may mắn, sắp xuất hiện kỳ tài nghịch thiên!

Có Thánh Nhân run rẩy và kích động nói ra.

Dạng Tôn Giả này mà thành Thánh, chiến lực sẽ khủng bố cỡ nào?

Xèo, lại có bóng người xuất hiện, váy trắng bồng bềnh giống như tiên nhân.

Quách Sương.

– Đây là người mà ngươi đưa vào?

Thích Cương lập tức quát nàng, giọng nói lớn và mang theo chỉ trích.

Quách Sương không để ý đến, nàng nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn.

– Ta đang nói chuyện với ngươi!

Thích Cương lớn tiếng nói, hắn hết sức bất mãn.

Quách Sương không quan tâm tới hắn, mà là hít sâu một hơi, sau đó nói với Lăng Hàn:

– Ngươi không phải Trương Hàn Quân, mà là Lăng Hàn!

Không giống các Thánh Nhân khác vẫn bế quan trong Phật thổ, nàng chu du thiên hạ, tại cũng nắm rõ mọi chuyện bên ngoài như lòng bàn tay.

Toàn bộ lịch sử, có thiên tài nào ở Tứ Cực cảnh có thể quét ngang Thánh Nhân sao?

Không có!

Thẳng đến gần đây mới xuất hiện Lăng Hàn, yêu nghiệt đến không còn gì để nói, chẳng những có thể ngang hàng Thánh Nhân, thậm chí có thể chiến thắng Thánh Nhân cao cấp.

Thiên tài như thế, thế gian còn có kẻ thứ hai sao?

Cho nên, kẻ này tuyệt đối không phải Trương Hàn Quân, thân phận thật sự của hắn cũng sáng tỏ.

Lăng Hàn tươi cười, rốt cuộc cũng có kẻ thông minh.

– Không sai, ta là Lăng Hàn.

Tâm niệm khẽ động, hắn biến thành gương mặt thật.

Lăng Hàn!

Các Thánh Nhân kinh hãi, bọn họ thật sự nghe qua tên của Lăng Hàn, nghe nói kẻ này vô cùng yêu nghiệt, ở Tôn Giả đã có thể ngang hàng với Thánh Nhân.

Đối với truyền thuyết như thế, bọn họ đều ôm thái độ hoài nghi.

Làm sao có thể chứ?

Nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy, bọn họ mới biết đồn đại không giả, thậm chí còn đánh giá thấp Lăng Hàn.

Có thể ngang hàng Thánh Nhân ngũ tinh, hoàn toàn có thể đánh bại Thánh Nhân yếu hơn, việc này đã đủ trâu bò.

Sau đó, bọn họ giận tím mặt.

Người này dám một mình lẻn vào Phật thổ, trộm lấy năng lượng tinh hoa trong Chúng Sinh trì, đây là hành vi to gan lớn mật cỡ nào?

Có đặt bọn họ vào mắt sao?

Lúc này mọi người đằng đằng sát khí.

– Tự tìm cái chết!

Thánh Nhân ngũ tinh bộc phát sát khí như sôi, hắn trước khi chỉ muốn ngăn cản Lăng Hàn, cũng không có ý giết người, hiện tại hắn đã thay đổi chủ ý.

Giết!

Hắn phát động Đế thuật, sau đầu xuất hiện phật hoàn, hai tay kết ấn tấn công Lăng Hàn.

– Sư Tử ấn!

Oanh, tín ngưỡng lực gia trì, tổng cộng mười ba đạo quy tắc bát tinh bộc phát, cảnh tượng vô cùng đáng sợ.

Thậm chí có thể làm Thánh Nhân bát tinh run rẩy!

Lăng Hàn thét dài một tiếng, hắn phóng lên trời và xuất ra một quyền.

Bành!

Hào quang vô tận bộc phát, năng lượng sôi trào, quy tắc hóa thành sóng xung kích và sinh ra sóng lớn ngập trời.

Các Thánh Nhân đều kinh hãi, nguyên nhân trong một kích vừa rồi, Lăng Hàn không lâm vào hạ phong.

Hắn gánh một kích này.

Trời ạ, đây là Tứ Cực cảnh?

Nhưng các Thánh Nhân cười lạnh, ngươi độc thân đến đây, nơi này có rất nhiều Thánh Nhân, còn có thượng cổ Phật tử, Thánh Nữ, thậm chí Tam Khổ Phật Đà chính là Thánh Nhân cửu tinh, ngươi làm sao ngang hàng?

Hơn nữa, bên ngoài còn có đế trận, ngươi làm sao thoát thân được?

Cá trong chậu.

– Lăng Hàn, không thể không nói, ngươi thật sự to gan lớn mật.

Thích Cương đều gật đầu, hắn không tiếp tục cái nhau với Quách Sương.

– Nhưng ngươi quá cuồng, dám xông vào Phật thổ, đây là hành động tìm chết.

– Ồ?

Lăng Hàn kịch chiến với Thánh Nhân ngũ tinh, mặc dù song phương ở lực lượng, trên quy tắc đều không khác mấy, nhưng hắn lại mạnh hơn rõ ràng.

Nguyên nhân là do hắn vận dụng lực lượng, quy tắc thuần thục, chỉ bỏ ra một điểm đánh ra hai điểm, hắn có thể không mạnh hơn hay không?

Hắn thành thạo điêu luyện và còn nói nhảm với Thích Cương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.