Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4969: Động Thủ




Đại Hắc Cẩu như nhìn thấy tâm phúc, giống như thật xe, Đế Vô Cực thành huynhd đệ trong tộc.

Tốt nhất, Đế Vô Cực cũng trở về hình sói, bọn họ đụng cái mũi một cái, lắc lắc cái đuôi, chẳng phải sẽ rất hòa đồng với nhau hay sao.

Sắc mặt Đế Vô Cực s khó coi.

Lòng dạ của hắn cực sâu, dù sao cũng là thân tử của Đại Đế, công phu hàm dưỡng có thể kém hay sao? Lại nói, hắn trải qua các thời kì khác nhau, tích lũy của hắn các Đế tử bình thường có thể sánh bằng hay sao?

Nhưng mà, hiện tại hắn có chút phát điên.

Lăng Hàn, Đại Hắc Cẩu đều ra bài không theo lẽ thường, hắn sống lâu như thế nhưng chưa gặp kẻ vô sỉ như hai gia hỏa này.

Hắn hít sâu một hơi, nói:

– Mười phần tiên khí bát tinh.

Lăng Hàn lộ ra vẻ mặt không vui, phất tay nói:

– Đế huynh, ngươi quá bất hiếu với tôn phụ, bất kính với Lang Hoàng đại nhân! Con người của ta ghét nhất người bất hiếu!

Hắn quay đầu liếc mắt nhìn đám người Đại Hắc Cẩu:

– Chúng ta đi.

Khốn kiếp!

Đế Vô Cực đã không nhịn được, biến sắc nói:

– Lăng huynh, ngươi cũng không nên quên, đó là vật của Đế gia ta.

– Đế huynh nói như vậy cũng không đúng.

Lăng Hàn nghiêm túc nói.

– Trên kèn lệnh không có vết đây là đồ của Đế gia. Lại nói, ta không ăn trộm không cướp, bằng bản lĩnh đạt được, đương nhiên thuộc về ta.

– Nếu Đế huynh nói như vậy, phàm là đồ vật của ta, ta có thể muốn trở về, ta bán đồ đạc cho ngươi, lại thu hồi về, lại bán cho ngươi, lại thu hồi về…

Hắn nói một hơi rất nhiều lần ngươi bán lại thu hồi, sau đó dừng một chút, nhìn về phía Đại Hắc Cẩu:

– Hắn thiếu ta bao nhiêu tiền rồi?

Đại Hắc Cẩu giả vờ giả vịt, nắm chặt đầu ngón chân và đếm, sau đó nói:

– Đã có mười mấy vạn phần tiên khí.

Lăng Hàn gật đầu:

– Vậy chúng ta ưu đãi một chút, xóa số lẻ, mười vạn phần đi.

Đế Vô Cực đã nổi giận, trên trán của hắn có gân xanh nổi lên, oanh, khí tức đáng sợ phun trào, phía sau hắn xuất hiện hư ảnh ngôi sao và tỏa ra lực áp bách đáng sợ.

Đế tử không đơn giản!

Lăng Hàn rung động, gia hỏa này tuyệt đối là cùng đẳng cấp với Dương Dịch Hoàn, Phong Diệu Lăng, thậm chí, còn mạnh hơn một đoạn, có thể so sánh với đám người Đinh Thụ, Vạn Đạo khi cùng giai.

Nhưng Lăng Hàn không sợ, hắn hiện tại đã là Giáo Chủ lục tinh, không nói đánh khắp Giáo Chủ không có đối thủ, ách, trên thực tế cũng xấp xỉ.

– Lăng Hàn, cảnh cáo một lần cuối cùng, không nên ép ta!

Đế Vô Cực đã rất tức giận.

– Đại huynh đệ, ngươi thế nào? Làm gì nổi trận lôi đình như thế? Ai, có vấn đề gì cứ nói đi, xem tình nghĩa cùng một mạch, Cẩu gia nhất định sẽ giúp ngươi! Nhưng ngươi nhất định phải nói ra, ngươi không nói Cẩu gia làm sao biết?

– Mặc dù ngươi dùng ánh mắt áp bách nhìn Cẩu gia, nhưng nên nói cứ nói ra đi.

– Ngươi không nói ra, Cẩu gia cũng không phải con giun trong bụng của ngươi, làm sao có thể biết rõ chứ?

– Cho nên, ngươi phải nói ra.

Đại Hắc Cẩu lúc này không ngừng châm dầu vào lửa, miệng nói hươu nói vượn.

Đế Vô Cực tức giận gương mặt biến hóa không ngừng.

Hiện tại hắn thực sự muốn giết người, a không, giết chó!

– Hừ, các ngươi muốn chết!

Hắn quát một tiếng, huyết mạch bộc phát, cự lang cấp Tôn Giả cũng bị ảnh hưởng.

Huyết mạch của hắn trời sinh có thể áp chế bất kỳ Lang tộc nào, đây là năng lực của thân tử Đại Đế.

Nhưng mà, cự lang lại bị kèn lệnh Đại Đế khống chế, đó là khống chế chí cao vô thượng.

Trừ phi Lang Hoàng phục sinh đích thân đến, nếu không, hai loại lực khống chế khó phân cao thấp.

Cho nên, cự lang rất khó khăn.

Nghe ai bây giờ?

Mặc dù nó là cấp Tôn Giả nhưng trí thông minh chẳng khác gì tiểu hài tử năm tuổi, cho nên nó rất khó xử.

Đế Vô Cực thấy thế, hắn cau mày.

Đúng như hắn suy nghĩ, nhưng mà không có thấy tận mắt chứng nhận thì hắn còn phải thử một lần.

Một chiêu này mặc dù không dùng được, nhưng không sao, thực lực của hắn có thể nghiền ép tất cả, cùng lắm thì tự tay giải quyết mà thôi.

Hắn ra tay bắt lấy Lăng Hàn.

Ong ong ong, một đạo đạo quy tắc xuất hiện, tổng cộng có mười tám đạo!

Lợi hại!

Bởi vì gia hỏa này là Giáo Chủ cửu tinh, nhưng thiên phú võ đạo cũng cao tới mức không thể tưởng tượng nổi, thực sự có thể so sánh với đám người Đinh Thụ.

Chỉ từ chiến lực mà nói, đây là Giáo Chủ mạnh nhất mà Lăng Hàn nhìn thấy, không tính những gia hỏa đã là Tôn Giả áp chế xuống Giáo Chủ.

Đáng tiếc là, đối thủ của hắn là Lăng Hàn.

Lăng Hàn mỉm cười, hắn xuất quyền đáp lễ

Oanh, một quyền có mười chín đạo quy tắc!

Cái gì!

Đế Vô Cực giật mình, hắn trố mắt nhìn.

Làm sao có thể chứ?

Mười chín đạo quy tắc lục tinh? Quả thực không thể tin được!

Nhưng hắn là Giáo Chủ cửu tinh, cho nên cho dù cảnh giới Lăng Hàn tương đương với hắn cũng nhiều hơn hắn một đạo quy tắc.

Nói cách khác, thiên phú võ đạo của Lăng Hàn cao hơn hắn.

Hắn không thể tin được.

Hắn là ai?

Thân tử của Lang Hoàng, từ nhỏ đã đạt được Đại Đế tận tâm chỉ bảo, thậm chí nghịch thiên cải mệnh!

Cho nên, đánh nhau cùng cấp, hắn có thể nói là thiên hạ vô địch.

Hiện tại, có người còn yêu nghiệt hơn hắn, mặc dù chỉ là một sao chênh lệch, nhưng không bằng chính là không bằng, không có gì lấy cớ.

Lập tức, hắn sát khí bộc phát rất mạnh.

Nhất định phải làm thịt Lăng Hàn.

Ở trên quy tắc, hắn thật sự kém Lăng Hàn một chút, nhưng chiến lực cũng không phải do quy tắc quyết định, thuộc tính của hắn còn mạnh hơn một chút.

– Yêu Lang Thôn Nguyệt!

Đế Vô Cực hét lớn một tiếng, thân thể biến lớn cực nhanh, sau đó há to miệng thôn phệ Lăng Hàn.

Lăng Hàn hừ một tiếng, mặc kệ ngươi có công pháp gì, ta xuất một quyền vô địch, có thể phá tất cả!

Oanh!

Hắn đã đi ra con đường của mình, một quyền một cước đều có thể so sánh với Đế thuật.

Lực quyền đáng sợ bộc phát, quy tắc hóa thành thần binh vô tận và đánh nát cái miệng lớn.

Đế Vô Cực khôi phục nguyên hình, khóe miệng chỉ còn lại vết máu.

Tuyệt chiêu của hắn bị một quyền của Lăng Hàn đánh nát, tự nhiên phản phệ đến bản thân, nhưng hắn cũng đủ cường đại, bởi vậy hắn cũng chỉ bị thương nhẹ.

Việc này cũng làm hắn chấn kinh.

Yêu Lang Thôn Nguyệt chính là Đế thuật, chỉ cần bị hắn nuốt vào, sẽ bị tước đoạt đại lượng tinh huyết, từ đó chiến lực giảm xuống rất mạnh, chỉ cần trúng thêm mấy lần sẽ xong đời.

Một chiêu này, có thể nói lần nào cũng đúng, không biết xử lý bao nhiêu kình địch.

Thế nhưng mà, đối mặt Lăng Hàn, Đế thuật này bị tùy tiện hóa giải.

– Ta đã xem thường ngươi.

Đế Vô Cực gật đầu, xem ra không thể dùng chiêu thức là có thể đánh bại Lăng Hàn.

Hắn hừ một tiếng, tấn công Lăng Hàn lần nữa, hư ảnh bảo ngôi sao sau lưng giống như chư thiên chiếu rọi, từ đó lực lượng tăng lên vô hạn.

Bành!

Lăng Hàn và Đế Vô Cực đấu với nhau một kích, lực lượng đáng sợ ập tới và bị đánh bay ra ngoài.

Tê, lực lượng thật mạnh!

Lăng Hàn ổn định thân hình, hắn cảm thấy mình suýt nữa đã thổ huyết.

Hắn kinh ngạc, cho dù cảnh giới không bằng Đế Vô Cực, tối đa chỉ kém ba tiểu cảnh giới. Nhưng mà, lực lượng một kích này chênh lệch ít nhất mười tinh trở lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.