Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4430: Báo thù




Lăng Hàn bay ra khỏi thành thị, hắn đại bạo phát trong vùng núi, hắn liên tục sử dụng các loại tiên thuật.
Qua không bao lâu, hắn ngừng lại.
Lực lượng nguyên thủy của hắn tương đương chiến lực bát trọng thiên.
Lần này đột phá, chiến lực của hắn đã tăng thêm năm trọng thiên, việc này rất khủng bố, phải biết cho dù thiên kiêu tuyệt đỉnh như Phong Kế Hành bước ra một bước này cũng chỉ có chiến lực tam trọng thiên.
Cửu Đỉnh và Thập Đỉnh hợp nhất thật sự hơn kém nhau quá nhiều.
Lực lượng là căn cơ của tất cả, khi được lực lượng bát trọng thiên duy trì, nếu Lăng Hàn vận chuyển bảo thuật cấp Tôn Giả, chiến lực của hắn sẽ tăng lên cửu trọng thiên, dùng Thánh thuật là thập trọng thiên!
Hắn hiện tại có thể nghiền ép Sinh Đan viên mãn bình thường, hắn lại không cần vận dụng Thánh thuật hoặc là Hỗn Độn Thần Lôi, hắn chỉ cần sử dụng bảo thuật cấp Tôn Giả là được rồi.
Nói đến chiến lực cực hạn, Yêu Hầu quyền, Đồ Thần thuật đều có thể phát huy ra chiến lực thập nhất trọng thiên, mà Hỗn Độn Thần Lôi... Thập nhị trọng thiên!
Mấu chốt là, hắn chẳng những có chiến lực cực hạn kinh người, còn có các loại thủ đoạn suy yếu chiến lực của đối thủ.
Ví dụ như sát khí xung kích, Hỗn Nguyên Tiên Đan áp chế, cái chiến lực của đối phương còn bao nhiêu tầng thì không biết, nhưng việc này chẳng khác gì tăng chiến lực của Lăng Hàn.
Nói cách khác, chỉ cần bị sát khí xung kích, Hỗn Độn Tiên Đan ảnh hưởng, như vậy chiến lực cực hạn của Lăng Hàn sẽ vượt qua thập nhị trọng thiên.
Đây là chuyện kinh khủng cỡ nào?
Hắn vừa mới đột phá Sinh Đan đấy.
Lăng Hàn tươi cười, quả nhiên, vượt qua đại cảnh giới sẽ giúp chiến lực đột phá về chất.
Hắn không trở về, mà là vận dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp, bắt đầu rèn luyện món bảo vật này.
Đây chính là Đế binh tương lai, hắn có thể không quan tâm hay sao?
Mẫu Kim ẩn chứa uy lực lớn lao, nó lại bị giới hạn bởi thực lực của Lăng Hàn cho nên không thể phát huy ra được, bây giờ bị hắn tế luyện, uy lực của Hỗn Độn Cực Lôi tháp cũng tăng lên.
Hỗn độn khí bảo vệ và lực phá hoại của lôi đình tăng lên rất mạnh, đều là đột phá độ cao mới.
Lăng Hàn nghĩ nghĩ, hắn có ý định khắc đồ án thần thú lên thân tháp.
Không có biện pháp, Tiên Đỉnh sẽ biến mất, như vậy chờ Tiên Đỉnh biến mất, đồ án thần thú trên thân đỉnh sẽ biến mất, như vậy rất đáng tiếc.
Cho nên, nếu có thể phục chế đồ án thần thú lên Hỗn Độn Cực Lôi tháp, khi đó có thể bảo lưu vĩnh viễn, khi đó Đế binh tương lai sẽ có thêm uy năng.
Nói làm là làm.
Lăng Hàn quyết định dùng ý nghĩ vào thực tiễn, khắc đồ án thần thú trên Tiên Đỉnh vào thân tháp.
Hắn tốn thời gian năm ngày, rốt cục cũng khắc đồ án mười thần thú vào Hỗn Độn Cực Lôi tháp.
Tâm niệm hắn vừa động, những thần thú này lao ra ngoài, chúng là Hỗn Độn khí tạo thành nhưng lại tỏa ra hung uy đáng sợ.
Đây chính là Mẫu Kim diễn hóa Hỗn Độn khí, thậm chí còn mạnh hơn cả Tiên Đỉnh của Lăng Hàn công kích.
Hắn cười to, hắn lại có thêm thủ đoạn cường đại.
Tốt, đi tìm Trình gia tính sổ.
Lăng Hàn trở lại khách sạn, hắn bảo Đại Hắc Cẩu đi tìm đám người Trình Đông Binh.
Nhưng thú vị là, trước đó hắn trốn đông trốn tây, Trình gia giống như âm hồn không biến mất, có ném thế nào cũng không ném được, nhưng bây giờ bọn họ muốn tìm Trình gia, người Trình gia lại biến mất không dấu vết.
- Trở về.
Một người một chó thông qua truyền tống trận quay về tinh thể lúc trước.
Có khả năng Trình gia tìm thật lâu không tìm thấy bọn họ nên quay về nhà.
Lăng Hàn chú ý tinh võng một chút, phát hiện Đông Lâm Đế tộc còn chưa tổ chức thịnh hội, hắn thở ra một hơi, bằng không hắn sẽ uổng công khi từ ức vạn dặm xa xôi tới Tây Thiên vực.
Xem ra, Đông Lâm Đế tộc vẫn tạo thế, bọn họ muốn khảo sát thiên tài hay có mưu đồ khác?
Lăng Hàn suy nghĩ một lát, hắn vứt vấn đề này sang một bên, hiện tại hắn muốn giải quyết Trình gia.
Tính cách của hắn giống Đại Hắc Cẩu, ăn thua thiệt sẽ đích thân đòi lại, hơn nữa đòi lại thật nhanh.
- Trình gia Trình gia, bọn họ ở Tây Quảng thành.
Đại Hắc Cẩu nhìn vào địa đồ, sau đó chỉ vào một góc.
Lăng Hàn gật đầu, bọn họ khôi phục dáng vẻ và linh hồn ba động của Đinh Nhất cùng Đinh Nhị.
Bọn họ không che giấu dáng vẻ của mình, lúc này đi thẳng tới Tây Quảng thành.
Buồn cười là, bọn họ rất thẳng thắn và quang minh chính đại, nhưng trên đường đi không gặp ai.
Việc này... Ai!
Kỳ thật cũng khó trách, hiện tại Lăng Hàn cầm lấy Đại Hắc Cẩu bay trên trời và phát động Chỉ Xích Thiên Nhai, tốc độ của hắn nhanh đến mức kinh người, Trúc Cơ, Chú Đỉnh không thể thấy hắn, mà Sinh Đan cảnh, có mấy Sinh Đan cảnh ăn no rồi bay lên trời không?
Không tới nửa ngày, Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu đã đi tới Tây Quảng thành.
- Tiểu Hàn tử, ngươi dự định làm thế nào?
Đại Hắc Cẩu hỏi.
- Còn có thể làm thế nào?
Lăng Hàn hỏi.
- Chỉ có trực tiếp đánh vào hoặc đi vòng.
Đại Hắc Cẩu giải thích:
- Trực tiếp đi vào thì đơn giản, chúng ta xông cửa và san bằng Trình gia. Mà đi vòng là trước tiên yếu thế, bắt đầu từ tiểu nhân vật của Trình gia làm lên, sau đó hấp dẫn nhân vật trung đẳng, lại xử lý, cuối cùng dẫn đại nhân vật xuất hiện.
- Như vậy cảm giác sảng khoái sẽ tăng lên, tới lần cuối chính là cao trào.
- Đúng đúng đúng, còn phải trực tiếp lên tinh võng.
Lăng Hàn im lặng, hắn nói:
- Cách làm của ngươi dễ dàng làm khán giả mắng chửi.
- Chúng ta bằng thực lực nói chuyện, bọn họ thích xem hay không thì tùy.
Đại Hắc Cẩu rất lưu manh.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Được rồi, không có nhiều thời giờ như vậy, trực tiếp xông cửa đi.
Đại Hắc Cẩu thở dài, biểu thị thật đáng tiếc, uổng công nó suy nghĩ suốt nửa ngày, nhưng nó lại hưng phấn như trước.
Có thể đi báo thù.
Bọn họ đi tới Trình gia, trước mặt bọn họ là cửa ra vào phủ đệ to lớn, tường gạch ngói xanh, khí phái không gì sánh được.
Cửa chính có tám người thủ vệ mỗi người hung thần ác sát giống như đang nói người rảnh rỗi miễn vào.
- Làm cái gì?
Lúc Lăng Hàn cùng Đại Hắc Cẩu đến gần, tám người kia hét lớn.
Đại Hắc Cẩu nhếch miệng cười nói:
- Đến đập phá!
- Lớn mật!
Tám người kia đều giận dữ, Trình gia chính là bá chủ Tây Quảng thành, hiện tại có một người một trâu cặn bã tới đây nói đập phá, hai kẻ này phách lối thế nào?
A, một người một trâu?
Tám người đều sững sờ, sau đó bọn họ kịp phản ứng.
Đây không phải các đại lão đang muốn tìm kiếm bọn chúng hay sao?
Tê!
Bọn họ rất hưng phấn, việc này gọi là đi mòn gót sắt tìm không thấy, không đi tìm lại gặp được, hai kẻ này lại đưa tới tận cửa.
Quá tốt, bọn họ có thể lập công lớn.
- Ta đi bẩm báo!
- Không, để ta đi!
- Ta đi!
Tám người tranh nhau rời đi, bọn họ muốn đi bẩm báo các đại lão, đây là công lớn, người đi báo tin sẽ đạt được ban thưởng lớn.
- Tranh cái cọng lông, thật sự cho rằng đi tìm chết sao?
Đại Hắc Cẩu vung móng vuốt, cửa lớn vỡ vụn, tám người kia bị dư âm quét trúng, tám người nằm rên rỉ dưới đất.
Đại Hắc Cẩu không hề sử dụng toàn lực, nếu không chỉ là Tầm Bí cảnh, tám người có thể sống sót hay sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.