Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1262: Ngày đấu giá




- A…
Lão sâm kêu thảm thiết.
- Tiểu tử, ngươi qua sông đoạn cầu! Ngươi ăn thịt, để sâm gia uống ngụm canh cũng không được sao! Làm người không thể không giảng nghĩa khí như thế, ngươi cái quỷ hẹp hòi, thứ tốt đều tư tàng, sâm gia nguyền rủa ngươi!
Da mặt của Cơ Vân Chi không khỏi co quắp, đây là cái quỷ gì?
Lăng Hàn khoát tay áo nói:
- Trở về đi, sau này không cần tới nữa, Hoa thiếu không có thành ý, như vậy ước định trước kia của chúng ta cũng thành phế thãi!
- Hàn sư huynh!
Cơ Vân Chi lộ ra vẻ lành lạnh.
- Ngươi đắc tội Cốc Môn, đắc tội Hoa Môn chúng ta nữa mà nói, ngươi ở trong tông sẽ một bước khó đi!
- Ha hả, nói như toàn bộ thiên hạ là các ngươi mở vậy.
Lăng Hàn thờ ơ nói.
- Ngươi bây giờ ít nói vài câu, ta tối đa chỉ ghét Hoa Môn mà thôi, nhưng ngươi lại tiếp tục kéo cừu hận mà nói, sau đó Hoa Môn sẽ ở trong danh sách đả kích của ta.
- Ta có thể cho ngươi một lời khuyên, trong danh sách bị ta đả kích, tuyệt đối không có trái cây ngon ăn!
Hắn lộ ra nụ cười tự tin, một ngày nào đó, hắn sẽ vượt qua Tinh Thần Cảnh, trở thành Hằng Hà Cảnh, đến lúc đó ngay cả Tam Nguyên Thượng Nhân xuất thủ cũng không thể ngăn cản hắn diệt Cốc Môn, Hoa Môn.
Hắn, Vũ Hoàng, Phong Phá Vân, Đinh Bình, cái nào không phải kỳ tài ngút trời, chỉ cần cho bọn hắn đủ thời gian, ngay cả trời cũng có thể đâm thủng!
Chớ lấn thiếu niên nghèo!
Cơ Vân Chi không khỏi bị khí phách của Lăng Hàn chấn nhiếp, qua một hồi lâu mới nói:
- Hàn sư huynh khư khư cố chấp, ta sẽ như thực chất hồi bẩm cho Thiếu Chủ, cáo từ!
Nàng xoay người rời đi.
Đã không hài lòng, vậy dĩ nhiên không có gì phải nói, sẽ chỉ làm quan hệ của song phương càng thêm ác liệt.
- Tiểu tử, ngươi quả thực quá ngu xuẩn, có muội tử chịu chủ động cởi quần áo, để làm chi không lên?
Lão sâm chạy trở về, vẻ mặt lưu manh nói.
Lăng Hàn thở dài nói:
- Ngươi thực sự là đầu thai sai. Ngươi thích xem người cởi quần áo như thế, sao không đi bồn tắm ngồi chồm hổm?
- Hắc hắc hắc, hắc hắc hắc hắc!
Lão sâm phát sinh tiếng cười xấu xa.
- Sao ngươi biết sâm gia không đi qua?
Dựa vào, cây sắc sâm này!
Lăng Hàn lắc đầu, lười nôn khí với hắn.
Hiện tại hắn đẩy Hoa Môn ra ngoài, như vậy kế tiếp dù Hoa Môn không ngã về Cốc Môn, cũng có hơn bốn môn nhằm vào Lăng Hàn. Chuyện cho tới bây giờ, là tên đã lên dây, mặc kệ Lăng Hàn có tội hay không, bọn họ đều sẽ đóng đinh Lăng Hàn, nếu không bốn môn đều sẽ rất mất mặt.
Một Cốc Môn là có thể ép Lăng Hàn tới không thở nổi, huống chi bây giờ là bốn môn?
Cách đấu giá hội còn có bốn mươi bảy ngày.
Hiển nhiên, Cốc Môn là tuyệt đối sẽ không cho phép đấu giá hội tiến hành, bởi vì một ngày Thiên Nguyên Chân Dịch bị bán đi, nói vậy có thể đắc thủ không phải cường giả Tinh Thần Cảnh, chính là thế lực sau lưng có Tinh Thần Cảnh ủng hộ, người bình thường là tuyệt đối không có tài lực như vậy.
Đối mặt đều là cường giả Tinh Thần Cảnh, Cốc Môn một không có ý tứ cường đoạt, hai không nhất định giành được, trừ khi Tam Nguyên Thượng Nhân thân tự xuất thủ, mà nếu Tam Nguyên Thượng Nhân chịu ra tay, vậy không có chuyện đấu giá hội rồi.
Nên Cốc Môn nhất định phải ở trước khi đấu giá hội bắt đầu đối phó Lăng Hàn, như vậy Thiên Nguyên Chân Dịch chính là của bọn họ.
Còn bốn giọt Thiên Nguyên Chân Dịch muốn phân phối thế nào, xử lý Lăng Hàn thế nào, đó chính là chuyện nội bộ của bọn họ, nói ngắn lại, trước phải đoạt Thiên Nguyên Chân Dịch cái đã.
- Mấy ngày nay ta phát hiện, có người âm thầm giám thị ta!
- Xem ra, Cốc Môn rốt cục muốn hạ sát thủ chân chính!
- Không cần mấy ngày, tông môn sẽ tiến hành thẩm phán ta. Tuy trong mắt ta này là một trò khôi hài, nhưng đây vốn chính là thế giới người mạnh là vua, hiện tại Hoa Môn đã lùi bước, như vậy, trừ khi Tam Nguyên Thượng Nhân lên tiếng, nếu không, cuộc chiến đấu này không dễ đánh!
Lăng Hàn trầm tư, sự tình phát triển đến bước này ngay cả hắn cũng không ngờ. Trước đây chỉ là vì bảo vệ bảo vật của mình, hắn khuynh lực đánh một trận, không nghĩ tới cư nhiên sẽ để Cốc Môn mượn cơ hội làm khó dễ, lấy đám người Thì Minh chết tính đến trên đầu hắn.
Mặc dù nói, đây quả thật là có chút quan hệ với hắn, nhưng là Cốc Môn khiêu khích trước, không có khả năng ngươi muốn đánh cướp, ta phải cười hì hì hai tay nâng tài vật lên đi?
Vậy còn tu luyện cái gì? Làm rùa đen rút đầu đi.
- Nói là nói như thế, nhưng cửa ải này đến tột cùng phải làm sao qua?
Lăng Hàn suy tính thật lâu, cuối cùng làm ra quyết định.
- Vô luận là Cốc Môn hay Hoa Môn, bọn họ muốn đều là Thiên Nguyên Chân Dịch. Như vậy, từ hôm nay trở đi ta ở trong Hắc Tháp không ra ngoài, kéo dài tới ngày đấu giá hội, bán Thiên Nguyên Chân Dịch đi.
- Như vậy, áp lực ta đối mặt sẽ nhỏ hơn rất nhiều, cũng chỉ có Cốc Hoang mới có thể như chó điên cắn ta không tha.
- Ha hả, Cốc Hoang a Cốc Hoang, tuy chúng ta còn chưa gặp mặt, nhưng ngươi rất vinh hạnh, thành người đầu tiên ta còn không có gặp mặt đã muốn giết!
Lăng Hàn cười lạnh nói, bị buộc chỉ có thể ở trong Hắc Tháp tự bảo vệ mình, hắn tự nhiên phẫn nộ.
Bảo Phạm Như đi chỗ Hồ Phỉ Vân, Lăng Hàn lại nói với đám người Đinh Bình, Phong Phá Vân, Thủy Nhạn Ngọc một tiếng, để bọn họ trong mấy ngày này đừng tới tìm hắn, tiếp đó liền vào Hắc Tháp, tiếp tục tu luyện Trích Tinh Bộ.
Chỉ hai ngày sau, Cốc Môn liền không nhịn được, ra sát chiêu, muốn kéo Lăng Hàn đi thẩm vấn, “tra rõ” chân tướng.
Nhưng Lăng Hàn không thấy!
Một chiêu này để Cốc Môn trở tay không kịp, lấy danh nghĩa tông môn lục soát nơi ở của Lăng Hàn một lần, nhưng không có tìm được, này để cho bọn họ phát điên.
Vì phòng ngừa Lăng Hàn chạy trốn, bọn họ sai người canh ở cửa, chỉ cần Lăng Hàn vừa ra khỏi cửa, bọn họ có thể tiến hành giám thị. Nhưng người giám thị lời thề son sắt nói, Lăng Hàn tuyệt đối không có ly khai cung điện.
Nhưng người đâu, làm sao không thấy?
Lăng Hàn còn không có bị định tội, thân là đệ tử hạt giống, tự nhiên muốn đi đâu thì đi, đây cũng không vi phạm tông quy. Bởi vậy, hiện tại Cốc Môn cũng không thể coi Lăng Hàn là tội phạm, khắp thiên hạ truy bắt hắn.
Này thập phần thú vị, muốn phát lệnh truy nã Lăng Hàn, như vậy trước hết chứng minh hắn có tội. Nhưng Lăng Hàn không có hiện thân, thẩm vấn liền không thể tiến hành, như vậy hắn chính là vô tội, thành một tuần hoàn chết.
Bởi vậy, Cốc Môn chỉ có thể phát động lực lượng của mình trong bóng tối tìm kiếm Lăng Hàn, mấy môn khác cũng tham dự, nhưng tóm lại không thể hiệu lệnh thiên hạ, phát động truy tìm đại quy mô hơn.
===========

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.