Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1014: Khiêu chiến Triệu Luân




Lệ Vi Vi một điểm liền tỉnh, lập tức vỗ tay nhảy dựng lên nói:
- Chúng ta đi đặt tiền cược, tiếp đó ngươi ước chiến Triệu Luân, không hợp a, vạn nhất Triệu Luân không để ý tới ngươi thì sao?
Lăng Hàn cười hắc hắc nói:
- Vậy phải xem nữ nhi của Tả Tướng ngươi lợi hại rồi, có thể làm đổ ước đổi thành lúc nào ta khiêu chiến Triệu Luân hay không.
Bằng không, hắn cũng không cần Lệ Vi Vi làm gì.
Lệ Vi Vi liên tục gật đầu, dáng dấp ta hiểu. Nhưng rất nhanh nàng lại lộ ra vẻ lo lắng nói:
- Nhưng vạn nhất Triệu Luân ứng chiến, ngươi bị giết thì làm sao bây giờ… ân.
Ân, ngược lại theo ta cũng không có vấn đề gì, tùy tiện a!
Chính cô ta tự trả lời mình, quả nhiên không chút lo lắng.
Lăng Hàn cười nói:
- Triệu Luân tuyệt giết không được ta, mà nếu không phải hắn bước vào đại viên mãn, hắn còn có thể bị ta trấn giết!
Đây cũng không phải nói mạnh miệng, bây giờ thể phách của hắn đạt tới trình độ Thần Thiết cấp ba, ngay cả đại viên mãn muốn oanh phá cũng cần một chút thời gian. Mặt khác, hắn còn có Xích La Tỏa Địa Võng, như vậy tráo xuống, tu vi của Triệu Luân sẽ giảm mạnh.
Trước đây người La gia cần nó đi đối phó Dung Nham Thú Vương, nói rõ bọn họ tự tin có lưới trợ giúp sẽ giết chết con Thú Vương kia, lấy cái này suy đoán, tác dụng của thần võng chắc là có thể suy yếu một ái tiểu cảnh giới.
Tu vi của Triệu Luân xuống một tiểu cảnh giới, còn bị thần võng vây khốn, ảnh hưởng năng lực hoạt động, nếu hắn tế xuất Diệt Long Tinh Thần Tiễn mà nói, một kích miểu sát đối phương cũng không phải là không có khả năng.
Dù sao trước đây Thú Vương đồng dạng là đại viên mãn sơ kỳ, lại không có bị thần võng quấy nhiễu, còn không phải bị hắn bắn thiếu chút nữa chết sao?
Nhưng, Triệu đại tướng quân con trai độc nhất nhưng giết chết sao?
Dù đánh sinh tử lôi đài cũng không được, sẽ không sợ vị Đại Tướng Quân này sát tính nổi lên, không để ý quy củ sát nhân sao?
Thực lực càng mạnh, quy củ ràng buộc lại càng nhỏ, quy củ vốn chính là cường giả áp dụng cho người yếu, mình tuân thủ hay không hoàn toàn là nhìn tâm tình.
Trừ khi, Lăng Hàn sát nhân xong trốn vào trong Hắc Tháp, nhưng hắn cũng không phải người cô đơn, còn có Đại Lăng Triều!
Lăng Hàn lắc đầu, không thể giết nhưng có thể hung hăng quất bạt tai, cho đối phương một giáo huấn. Mà tin tưởng chỉ cần Triệu Luân không chết không tàn, Triệu đại tướng quân cũng sẽ không biết xấu hổ đến tự mình xuất thủ.
Mấu chốt là, cho dù có Xích La Tỏa Địa Võng, có thể trấn được Triệu Luân sao?
Đối phương là thiên tài Tứ Tinh, dù bị rút một tiểu cảnh giới, chiến lực của hắn vẫn có thể đạt đến đại viên mãn sơ kỳ, mà Lăng Hàn thì sao? Hắn bây giờ là trung cực vị sơ kỳ, thua một tiểu cảnh giới hoàn chỉnh, hơn nữa, hắn tối đa chỉ có thể triển lộ ra chiến lực Ngũ Tinh, bằng không... không biết hậu quả sẽ ra sao.
Phải biết rằng hắn lên đảo ba lần, cho thấy tiềm lực siêu việt Tứ Tinh, trực bức Ngũ Tinh, để hai đại Hoàng Triều muốn giết hắn từ trong trứng nước, chiến lực Lục Tinh tuyệt đối sẽ làm cho người ăn ngủ không yên!
- Ngươi nghĩ hay lắm!
Lệ Vi Vi lắc đầu nói.
- Ngươi còn không biết, sau khi Triệu Luân đột phá, còn bị Nữ Hoàng bệ hạ phong làm thất phẩm võ quan, danh liệt Đồ Đằng, có thể thuyên chuyển quốc thế, chí ít còn có thể tăng một tinh chiến lực!
Lăng Hàn nhướng mày, như vậy muốn thắng Triệu Luân cơ hồ là chuyện không thể nào.
Trừ khi tất cả như ý liệu của hắn, trước lấy Xích La Tỏa Địa Võng vây khốn đối thủ, lại lấy Diệt Long Tinh Thần Tiễn bắn bị thương nặng, nhưng không bắn vị trí yếu hại như đầu, trái tim thì đã sao, hắn chỉ có một cơ hội như vậy, bỏ lỡ mà nói, vậy hắn cũng chỉ có nhận thua.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút mới nói:
- Nếu ta và Triệu Luân chiến, vậy khẳng định còn có thể có kiểu cược mới, tin tưởng gần như nhà cái sẽ không ngu xuẩn đến trực tiếp mở ván cược ta hoặc là Triệu Luân ai thắng, mà là Triệu Luân có thể ở trong mấy chiêu đánh bại ta, để ta đầu hàng.
- Ân ân ân!
Lệ Vi Vi liên tục gật đầu, bằng không nhà cái nhất định phải thua thiệt chết.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười nói:
- Vậy chúng ta trước hết dùng Triệu Luân kiếm một khoản, sau đó sẽ dẫm nát dưới chân!
Lệ Vi Vi kinh ngạc, cái đầu gỗ này có lòng tin như vậy, phải biết rằng ngươi chỉ là từ Tiểu Thế Giới đến, lại không có bối cảnh gì, dựa vào cái gì cho rằng Triệu Luân giết không được ngươi! Nhưng không thể phủ nhận, tự tin như vậy để hắn nhiều thêm một khí chất mê người.
- Mau lấy tiền ra, bản tiểu thư đi đặt cược!
Nàng rất nhanh thì bị hai chữ phát tài lắp đầy, khuôn mặt nhỏ nhắn phát quang.
Sau khi Lăng Hàn vào Thiên Hải Bí Cảnh phát chút tài, đều là cướp đến, mặc dù sau đó dùng tu luyện, trùng kích trung cực vị dùng một điểm, nhưng cộng thêm trước kia tích lũy cũng có bốn nghìn khối Chân Nguyên Thạch, hắn toàn bộ giao cho Lệ Vi Vi.
Lệ Vi Vi không kịp chờ đợi rời đi, tiếp đó cách một ngày mới về, nói cho hắn biết tất cả đã xong, chỉ chờ hắn đi khiêu chiến.
Lăng Hàn lập tức viết một chiến thư, dán ở trên cửa chính của Bắc Phân Viện, tự nhiên là khiêu chiến Triệu Luân.
Tin tức như có cánh, trong nháy mắt liền truyền khắp Bắc Phân Viện, Xích Thiên Học Viện, toàn bộ Hoàng Đô, chúng nhân nghị luận ầm ỉ, không nghĩ tới thiên tài yên lặng hơn nửa năm kia rốt cục lại xuất hiện, hơn nữa vừa xuất hiện liền cao điệu như vậy, cư nhiên khiêu chiến Triệu Luân.
Triệu Luân là ai?
Con trai độc nhất của Triệu đại tướng quân, thiên tài mạnh nhất nghìn năm qua, bị ký thác kỳ vọng cao, có khả năng đạt đến Tinh Thần cảnh!
Trong khoảng thời gian ngắn, người của Hoàng Đô đều đang suy đoán, Triệu Luân có thể ứng chiến hay không.
...
- Ha hả, vị sư đệ này thật có ý tứ, vừa mới thăng nhập tiểu cực bộ, liền khiêu chiến Triệu Luân rồi.
Tây Phân Viện, trong một biệt viện, đang có một thanh niên áo lam ngồi an nhàn, thưởng thức trà.
Ở phía sau hắn đứng một nữ tử, thân thể thon dài, trang phục bằng da hoàn toàn phác hoạ ra thân hình nóng bỏng của nàng, để người nhìn muốn chảy nước miếng.
Mà tướng mạo của nàng cũng không phụ thân thể tốt như vậy, tràn đầy dã tính mê hoặc, tóc đen buộc thành một mái, thẳng rủ đến mông, để cái mông tròn càng lộ ra vẻ ngạo nhân.
Cô gái này thấy nước trong chén trà của thanh niên áo lam đã không nhiều lắm, vội vàng rót thêm. Nàng nói:
- Thiếu chủ, theo ý kiến của ngươi, Triệu Luân có thể ứng chiến hay không?
- Tự nhiên sẽ không.
Thanh niên áo lam lắc đầu.
---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.