Thần Côn Hạ Sơn Ký

Chương 38: Gà mái tiểu vương tử




Chương 38: gà mái tiểu vương tử

Giang Thiếu Bạch cùng Diệp Tinh chơi điên cuồng một ngày, vẫn chưa đã thèm.

Buổi tối, ba người bọn Giang Thiếu Bạch vào khách sạn ở trong công viên trò chơi, thực xa hoa cũng thực sang quý, nếu không phải Diệp Tinh có vé hai ngày bao trọn dịch vụ, Giang Thiếu Bạch thật sự sẽ xót không chịu nổi.

Giang Thiếu Bạch cùng Diệp Tinh ở trong khách sạn nghỉ ngơi một lúc, sau lại đi bể bơi chơi đùa.

Diệp Tinh ở bên trong bể bơi, có chút tiếc nuối nói: “Thật đáng tiếc, anh Đình Vân nói có chút mệt mỏi, không muốn bơi lội.”

Giang Thiếu Bạch cười cười, nói: “Có lẽ Đình Vân là con vịt trên cạn, sợ người khác nhìn thấy dáng vẻ bơi của mình, cho nên, mới nói mệt mỏi.”

“Anh Đình Vân rất thích bơi lội, là bơi lội kiện tướng, trước kia còn đại diện học viện đi tham gia thi đấu bơi lội, đoạt giải nhất đó.”

Giang Thiếu Bạch: “……” Diệp Đình Vân tên tiểu bạch kiểm này lợi hại như vậy sao? Hoàn toàn nhìn không ra nha!

Giang Thiếu Bạch nghiêng nghiêng đầu, lười biếng nói: “Thật sao, có khi anh họ của cậu là con gà luộc.”

“Lão sư, thầy thật là xấu, lúc thì nói anh ấy yếu đuối, lúc lại nói anh ấy là con gà luộc.”

Diệp Tinh cùng Giang Thiếu Bạch cười hì hì, cười đến không nổi nữa.

Diệp Đình Vân không biết đi đến lúc nào, còn ngồi ở bể bơi nghỉ ngơi, bị Giang Thiếu Bạch đẩy vào trong nước.

Diệp Tinh che miệng, vẻ mặt giật mình, tròng mắt chuyển động vòng xoay.

“Anh họ, anh cũng tới a!”

Giang Thiếu Bạch nhìn Diệp Đình Vân ở đường biên bể bơi, run rẩy một chút khóe miệng, gia hỏa này rõ ràng không hợp ý nhau, kết quả, làm đánh bất ngờ.

Giang Thiếu Bạch có chút tiếc nuối, đại ý a! Hắn cư nhiên không phát hiện Diệp Đình Vân qua đây, hương khí trên người Diệp Đình Vân cũng không ngửi được, Giang Thiếu Bạch hoài nghi, Diệp Đình Vân trên người không có mùi hương, là bởi vì chính mình lần trước cùng hắn hôn môi, đã hút đi quá nhiều mộc khí trên ngườ Diệp Đình Vân sao, tự làm bậy không thể sống a!

Diệp Đình Vân chống nạnh đứng ở bên cạnh bể bơi, ánh mắt lạnh lùng nhìn Giang Thiếu Bạch, “Cậu vừa nói cái gì?”

Giang Thiếu Bạch cười cười, hơi có chút nịnh nọt nói: “Tôi nói là, cậu ở trường học thanh danh thực tốt đẹp, mọi người đều kêu cậu là quỷ hút máu.”

Giang Thiếu Bạch trộm nhìn Diệp Đình Vân trên dưới đánh giá một phen, thầm nghĩ: Diệp Đình Vân người này, rõ ràng chính là con gà luộc! Là gà luộc, còn không cho người ta nói.

Diệp Đình Vân không có ý tốt cười cười, nói: “Bạn học Giang, cậu ở trường học thanh danh có thể lớn hơn tôi đó, mọi người đều gọi cậu là gà mái tiểu vương tử.”

Giang Thiếu Bạch: “……”

Diệp Tinh chớp chớp mắt, nói: “Lão sư, biệt hiệu thật nhiều a! Sao mọi người lại gọi thầy siêu cấp như thế!”

Giang Thiếu Bạch run rẩy khóe miệng, không phải siêu cấp, là gà mái a! Nếu là siêu cấp thì tốt rồi. “Bởi vì lão sư rất mạnh sao!”

Diệp Đình Vân nghe được Giang Thiếu Bạch nói, phát ra một tiếng cười nhạo.

Giang Thiếu Bạch nhìn Diệp Đình Vân, thầm nghĩ: Tên tiểu bạch kiểm thật đúng là mang thù a!

Diệp Đình Vân ở bể bơi duỗi thân vận động, sau đó nhảy vào bên trong bể bơi.

Giang Thiếu Bạch nghĩ thầm: Tiểu bạch kiểm thật bức người đó! Ở trong bể bơi, mấy cô gái đangvui vẻ đùa nghịch, nhìn thấy Diệp Đình Vân đều đỏ mặt tía tai ngượng ngùng.

Giang Thiếu Bạch trộm nhìn một chút người ở trong nước bơi lội, Diệp Đình Vân cũng có cơ bắp đó, làn da như là loại sư tốt nhất, nhìn rất là đẹp mắt.

Diệp Tinh bỗng nhiên đạp Giang Thiếu Bạch một chân, Giang Thiếu Bạch lúc này mới phát hiện chính mình nhìn ngắm một nam nhân, cư nhiên xem hoa mắt mất hồn.

Diệp Tinh đối với Giang Thiếu Bạch chớp chớp mắt, nói: “Lão sư, anh họ Diệp rất đẹp a!”

Giang Thiếu Bạch: “……” Một nam sinh trường học đẹp như vậy, có ích lợi gì.

Ra khỏi bể bơi, Giang Thiếu Bạch nằm bụp phát lên giường, chui vào trong ổ chăn.

Diệp Tinh có chút tiếc nuối nói: “Thật đáng tiếc, anh Đình Vân tự đặt một gian phòng, kỳ thật, nếu ở cùng chúng ta cũng là có thể.”

Giang Thiếu Bạch: “……” Hắn lần trước đã trộm hôn Diệp Đình Vân, nếu cùng Diệp Đình Vân ở chung một phòng, hắn sẽ khẩn trương mất thôi, hắn chỉ là một tiểu nam sinh vừa mới dâng ra nụ hôn đầu tiên ngây thơ mà thôi.

Diệp Tinh quay đầu, nhìn Giang Thiếu Bạch liếc mắt một cái, nói: “Lão sư, mặt thầy đang đỏ kìa.”

Giang Thiếu Bạch oán giận nói: “Phòng tắm nước qua mạnh, đây là bị nhiệt khí huân.”

Diệp Tinh ôm chân, có chút hoang mang nói: “Sao thầy không điều chỉnh thấp xuống một chút là được?”

Giang Thiếu Bạch đem gối đầu ném tới trên mặt Diệp Tinh, nói: “Tiểu hài tử mau ngủ sớm dậy sớm, để cho tôi ngủ nữa.”

Diệp Tinh ôm gối đầu, trật tự nằm yên.

Giang Thiếu Bạch thấy Diệp Tinh thức thời ngủ rồi, nhắm mắt lại, bỗng nhiên lại mở to mắt ra.

Giang Thiếu Bạch cảm thấy chính mình thật là điên rồi, vừa nhắm mắt lại, liền nghĩ tới cảnh tượng ban nãy bên trong bể bơi.

Chẳng lẽ, Lão thần côn đã sớm biết, Diệp Đình Vân là nam, nếu đã biết rõ như thế sao còn định ra hôn ước, không lẽ mình là gay sao?

Giang Thiếu Bạch lắc mạnh đầu, cảm thấy chính mình suy nghĩ nhiều quá, Lão thần côn sở dĩ định ra hôn ước này, hơn phân nửa vẫn là uống rượu quá nhiều, mà hắn hẳn là vẫn thích con gái đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.