Thần Chủ Ở Rể

Chương 1319:




CHƯƠNG 1319

“Không thể, Vương Bác Thần, anh không thể, tôi đã bằng lòng đầu hàng rồi, nhà họ Lâm tôi bằng lòng đầu hàng mà.’ Lâm Chấn đã tuyệt vọng, ông ta đã băng lòng đầu hàng, tại sao, Vương Bác Thần vân không muốn buông tha cho nhà họ Lâm?

“Vương Bác Thần, nhà họ Lâm chúng tôi nguyện ý đầu hàng, tại sao không thể buông tha cho chúng tôi!”

Tuy nhiên, ngay sau đó, Lâm Chấn phát hiện mình đã bay lên, sau đó nhìn thấy một thi thể không đầu vô cùng quen thuộc.

Đó là chính là bản thân ông ta.

Vương Bác Thần cười ác độc: “Buông tha?

Lúc trước ông có từng nghĩ buông tha cho mẹ con chúng tôi không?”

Người nhà họ Lâm đã suy sụp rồi.

Vương Bác Thần căn bản không có ý định buông tha cho bọn họ, cho dù bọn họ đầu hàng cũng sẽ không được Vương Bác Thần tha thứ.

Xong rồi.

Nhà họ Lâm thực sự xong rồi.

Có cường giả võ hoàng muốn chạy trốn nhưng ông ta vừa động đậy liền bị Kiều Thanh Phong dùng một quyền đấm chết.

Kiều Thanh Phong bá đạo dị thường, cười nói: “Ai muốn chạy người đó phải chết, ai không sợ chết thì cứ việc thử.”

Một võ hoàng khác vốn cũng muốn trốn chạy, nhưng vừa di chuyển bước chân liền có người bị giết. Nhưng dù là vậy vần không thể thoát khỏi kiếp nạn, ông ta bị Vũ Trọng Thiên một kiếm chém thành hai nửa.

Vũ Trọng Thiên lạnh lùng u ám như rắn độc, kiếm của anh ta giống như con người anh ta vậy, u ám, không chút tiếng động.

Lúc này anh ta lạnh lùng nói: “Lúc hưởng thụ thì các ông hưởng thụ, lúc bị đánh thì các ông phải đứng nghiêm. Các ông giết người thì phải chuẩn bị sẵn tỉnh thần bị người khác giết. Không thể chỉ cho phép các ông giết người còn không cho người khác giết các ông. Không thể chỉ các Ông mới có thể giết sạch nhà người khác, không cho phép người khác giết sạch nhà các ông, trên thế giới này không có đạo lý như vậy.

Lâm Chấn Thiên lão luyện nhìn về phía Vương Bác Thần và nói: “Thần Chủ, những người bình thường kia vẫn xử lý giống như người nhà họ Tần sao?”

Vương Bác Thần gật gật đầu: “Trẻ con và người thường vô tội có thể giữ lại, những người còn lại, giết không thương tiếc!”

Kết quả như vậy là Vương Bác Thần đã đối xử khoan hồng rồi.

Lúc trước, Lâm Chấn cũng không vì mẹ con Vương Bác Thần đáng thương không ai giúp đỡ mà dừng tay.

Điều này cũng là vì hiện tại sau khi có một cô con gái là Dao Dao, tâm tính của Vương Bác Thần cũng không thích chém giết như trước nữa, nếu không, già trẻ gái trai của nhà họ Lâm đều phải chết.

Lâm Chấn Thiên khẽ thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng hiện tại sát tính của Thần Chủ vấn rất nặng nhưng so với lúc trong mắt chỉ có thù hận như trước đây đã có thêm chút nhân từ rồi.

Lúc này, Vương Bác Thần nhận được tin tức, bên phía Hàn Đỉnh, Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh kia cũng đã kết thúc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.