Thần Chủ Ở Rể

Chương 1307:




CHƯƠNG 1307

Quyền phong mãnh liệt bao trùm, còn chưa đánh tới, mặt đất dưới chân Vương Bác Thần đã nứt như mạng nhện.

Cảm nhận được uy áp khủng khiếp, Vương Bác Thần không lùi mà tiến, nắm đấm va chạm.

Hôm nay, anh muốn dùng thực lực Siêu Phàm Cảnh thử Đằng Vân Cảnh.

Anh muốn thử xem, Siêu Phàm Cảnh rốt cuộc mạnh cỡ nào.

Hôm đó ở trong Cổ Sát của Phật Quốc, nhục thân của anh đạt tới 50 lần đúc, “Bách Chú Pháp” tiểu thành, anh muốn thử xem khi đối đầu với Đằng Vân Cảnh, cường độ nhục thân của anh rốt cuộc mạnh cỡ nào.

Năm đó Lâm lão đầu nói, khi “Bách Chú Pháp” tiểu thành, cho dù là tồn tại trên Siêu Phàm Cảnh, nhục thân không kém người đó, cho nên hôm nay anh muốn đi đích thân thử nghiệm một phen.

Nếu thật sự đúng như Lâm lão đầu nói, vậy thì anh có thực lực đánh một trận với Đằng Vân Cảnh.

Vượt cấp giết người sẽ có bảo đảm.

Lần này, Vương Bác Thần không có giữ lại, tất cả lực lượng đều sẽ tập trung ở một quyền này.

Cùng lúc này, ánh mắt của Vương Bác Thần hơi co rút, một quyền này của Tần Mệnh lại khiến tốc độ của anh hơi chững lại, dường như bị ảnh hưởng.

Cảnh giới áp chế!

Quả nhiên, vượt cấp giết người không đơn giản như thế.

Cần thực lực và thủ đoạn cực kỳ mạnh mẽ mới được.

“Không biết sống chết!”

Nhìn thấy Vương Bác Thần vậy mà cố đối chọi một quyền này của mình, Tần Mệnh hừ lạnh, ông ta càng muốn giế t chết Vương Bác Thần.

Một con kiến dưới Đằng Vân Cảnh, vậy mà cũng dám tung quyền giống như ông ta, tìm chết.

Bụp!

Hai quyền va chạm, giống như hai ngọn núi va chạm vào nhau, phát ra tiếng nổ mãnh liệt.

Những người đang chiến đấu ở cách đó không xa bị chấn động tới thất khiếu chảy máu.

Vương Bác Thần bị một quyền này đập cho nửa người ghim trên mặt đất, thủ bút tê dại, nhưng không mất đi tri giác.

Anh lắc lắc cánh tay tê dại.

Đối phương rất mạnh.

Nhưng không phải không có cơ hội.

Đồng thời anh cảm nhận được, cường độ nhục thân của đối phương cũng không mạnh lắm.

Phải biết, anh và Tân Mệnh kém nhau một đại cảnh giới!

Mà bây giờ anh chỉ nửa người bị ghim ở trên mặt đất, cánh tay tê dại, đây đã là kết quả tốt nhất rồi.

“Sống nhiều năm như vậy thì chỉ có chút lực lượng này, phế vật!”

Do thăm dò vừa rồi, Vương Bác Thần đã trải nghiệm được lực lượng và cường độ nhục thân của Tần Mệnh, anh cười mỉa mai, đồng thời chủ động giết về phía Tần Hồ.

Lúc này Tần Mệnh có hơi ngây dại.

Một kích toàn lực của ông ta, vậy mà không đánh chết Vương Bác Thần?

Vừa rồi ông ta đã bạo phát toàn bộ thực lực của Đằng Vân Cảnh!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.