Thần Chủ Ở Rể

Chương 1282:




CHƯƠNG 1282

Nếu là hôm nay tới ít người, thật đúng là không phải đối thủ Vương Bác Thần.

Nhưng là bây giờ, Vương Bác Thần hoàn toàn không có phần thắng.

Ông Dư cười nhạt nói: “Cậu kéo dài thời gian, là đang chờ Cổ Nhật Long?”

Vương Bác Thần hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm ông Dư, quả nhiên, chuyện anh lo lắng nhất vẫn xảy ra.

Ông Dư bình tĩnh nói: “Ông ta, không tới được.”

Trưởng lão nhà họ Lâm cười lạnh nói: “Vương Bác Thần, cậu cảm thấy đối phó dạng người cậu, chúng ta sẽ cho phép ngoài ý muốn nổi lên? Cậu nghĩ rằng chúng ta không biết Cổ Nhật Long năm đó giả chết thoát thân? Ha ha, cậu quá coi thường chúng ta. Chỉ cần ngăn chặn Cổ Nhật Long, chúng ta liền có đủ thời gian giết cậu!”

“Thật sao? Vậy ông giết cho tôi xem một chút!”

Đột nhiên, một cỗ khí tức mạnh mẽ phá không mà tới.

Một ánh kiếm quang sáng tỏ như sấm, cách không chém xuống.

Trưởng lão nhà họ Lâm còn không kịp phản ứng, liền bị một kiếm chém rụng đầu.

“Giết cháu của tôi, hỏi ý Khương Lạc Trần tôi chưa?”

Thời khắc mấu chốt.

Lão soái Khương Lạc Trần đến.

Vương Bác Thần mừng rỡ trong lòng, quả nhiên, vẫn là lão soái đáng tin.

Không giống Cổ Nhật Long kia, một chút cũng không đáng tin cậy.

Đến bây giờ còn không xuất hiện.

Đợi đã, lão soái đột phá siêu phàm cảnh lúc nào?

Hai năm trước lão soái còn muốn chết, bị anh kéo lại từ Quỷ Môn quan, sao bây giờ liên thành Siêu Phàm Giả rồi?

Chẳng lẽ lão gia hỏa này cũng luôn diễn kịch?

Vương Bác Thần ngây ngẩn cả người.

Anh vẫn cho là lão soái không được nữa, kết quả bây giờ đến chiêu này?

Quả nhiên, vẫn là mình đơn thuần nhất, những người này tất cả đều là kẻ âm hiểm.

“Khương Lạc Trần, ông quả nhiên không giả vờ nữa?”

Ánh mắt ông Dư run lên, nhìn về phía Khương Lạc Trần.

Khương Lạc Trần xuất hiện, nhanh chóng để bọn họ thiếu một phần phần thắng.

Nhất là một trưởng lão nhà họ Lâm bị giết, bây giờ bọn họ đã chết hai vị Siêu Phàm Giả.

Đây không phải hiện tượng tốt gì.

Chỉ có điều, ông Dư cũng không lo lắng.

Bọn họ còn có mười một vị Siêu Phàm Giả, cho dù Khương Lạc Trần ra tay, phần thắng vẫn nghiêng phía bọn họ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.