Thần Chủ Ở Rể

Chương 1277:




CHƯƠNG 1277

Ông Dư lạnh lùng nhìn Vương Bác Thần, nhưng trong lòng cũng là thầm giật mình.

Cùng là siêu phàm cảnh, Vương Bác Thần lại có thể ứng đối công kích của tám vị siêu phàm cảnh, mặc dù không chiếm thượng phong, nhưng trong một chốc cũng không làm gì được Vương Bác Thần.

Để tay lên ngực tự hỏi, ông ta làm không được.

Nhiều nhất Ông ta chỉ có thể ứng đối ba cường giả cùng cảnh giới liên thủ.

Khó trách Vương Bác Thần càn rỡ như thế, có thực lực như vậy, xác thực có vốn liếng càn rỡ.

“Vương Bác Thần, tôi thừa nhận cậu rất mạnh, nhưng cậu vẫn phải chết như cũ.

Cậu có thể ứng đối tám vị siêu phàm cảnh, có thể ứng đối mười vị sao?”

Ông Dư vung tay lên, lại có hai tên Siêu Phàm Giả ra tay.

Nhất định phải nhanh chóng bắt Vương Bác Thần, miễn cho đêm dài lắm mộng.

Đối mặt mười vị Siêu Phàm Giả, Vương Bác Thần nhận áp lực tăng gấp bội.

Toàn bộ Siêu Phàm Giả Nước R, hầu như toàn bộ đều ở nơi này.

“Vì đối phó tôi, các người thật là đã bỏ cả vốn gốc!”

Vương Bác Thần rất khó ra tay, chỉ có thể không ngừng đề phòng, hoàn toàn không có cơ hội đánh trả.

Anh vừa đánh một người lui, đang muốn ra tay, những người còn lại liền lên tới, hầu như không có cơ hội đánh trả.

Bây giờ còn chưa bị bắt, đã là dốc hết toàn lực.

Trưởng lão nhà họ Lâm nghiêm nghị nói: “Tiểu tạp chủng, hôm nay muốn để những thứ cậu lấy được từ nhà họ Lâm tôi, cả gốc lẫn lãi đều phải phun ra!”

Nói xong, một đao đánh tới.

Nhà họ Lâm phái tới không chỉ có một cường giả siêu phàm cảnh, vì đối phó Vương Bác Thần, hầu như tất cả đều tới.

Ngày đó, Vương Bác Thần đến nhà họ Lâm, cường thế ra tay, khiến nhà họ Lâm mất hết thể diện.

Bọn họ không rõ ý đám đại nhân kia nên không dám ra tay, khiến mặt nhà họ Lâm bị Vương Bác Thần giãm tại dưới chân hung hăng chà đạp.

Bây giờ, các đại nhân đã buông lời, bọn họ không cố ky nữa.

“Vương Bác Thần, cậu thật sự rất mạnh, nhưng cũng vô dụng. Đừng chống cự nữa, có thể để cho nhiều cường giả siêu phàm cảnh như vậy ra tay đối phó cậu, đủ cho cậu kiêu ngạo rồi.”

“Vương Bác Thần, còn giãy dụa làm gì?

Phóng mắt toàn thế giới, có thể để cho mười ba vị cường giả siêu phàm cảnh ra tay, cũng chỉ có một người cậu. Cho dù là Vương Long năm đó, cũng không có đãi ngộ như thế, lập tức buông tay chịu trói đi.”

“Không biết trời cao đất rộng, thật sự cho rằng không ai có thể xử cậu sao?”

“Cậu chỉ là một vật thí nghiệm, thành công thì cũng là vì may áo cưới cho người khác, cậu còn giãy dụa làm gì? Ngay cả Vương Long đều thất bại, cậu thì là cái thá gì.”

“Không cần kéo dài thời gian, cậu tại sao còn giấy dụa, cũng chỉ là kéo dài thêm vài phút mà thôi, không có chút ý nghĩa nào.”

“Một trận cờ thiên cổ, ai cũng là quân cờ, cậu chỉ là vật thí nghiệm, cũng nghĩ lật trời sao!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.